3 điều không nên làm để sống thoải mái cả đời, phạm một lỗi cũng đủ mệt mỏi triền thân
Đời người ngắn ngủi, gặp chuyện mình thích thì bình tĩnh đón nhận, gặp chuyện không thích thì dứt khoát từ chối, đừng tự làm khổ bản thân.
T.uổi tác lớn dần theo năm tháng, để rồi mới nhận ra điều quan trọng nhất không bao giờ là bất kỳ ai khác, mà là chính bản thân.
Thay vì sống trong ánh mắt và sự đ.ánh giá của người khác, tốt hơn hết là sống hết mình, tập trung tận hưởng từng phút giây trôi qua. Không cần làm hài lòng bất cứ ai, đừng làm khổ bản thân, đừng khiến cả đời phải thất vọng, đây mới là cách sống thoải mái, an yên nhất.
1. Không làm hài lòng người khác
“Đời người mấy chục năm ngắn ngủi, quan trọng nhất là thỏa mãn bản thân, chứ không phải lấy lòng người khác”.
Tình cảm gia đình cũng vậy, tình yêu và tình bạn cũng thế. Người thân thương, chỉ cần tồn tại trong lòng là đủ, không cần lấy lòng hay nịnh nọt; người đã không có trong lòng, thì nói lời ngọt ngào cũng vô dụng.
Video đang HOT
Bất kỳ mối quan hệ nào cũng không bao giờ là thứ bạn sở hữu bằng cách cúi đầu và nịnh nọt đôi tai.
Có câu nói: “Người có thể thực sự xem trọng bạn sẽ luôn đ.ánh giá cao vẻ ngoài kiêu hãnh của bạn, chứ không phải cái hạ mình và dễ thương giả vờ”. Thay vì dành nhiều thời gian và năng lượng để lấy lòng người khác, hãy cố gắng làm hài lòng bản thân và gặp gỡ phiên bản tốt hơn của chính mình.
2. Không làm khổ bản thân
Có câu nói rất hay: ” Người có trái tim quá mềm yếu hiếm khi tìm thấy hạnh phúc. Khi bị người khác làm tổn thương hoặc họ làm tổn thương người khác, đều khiến họ đau đớn trong lòng”.
Thật ra, giao tiếp giữa người với người cũng giống như việc đi giày. Bạn có làm tổn thương đôi chân của mình vì sợ mất đôi giày không vừa. Một mối quan hệ tốt sẽ không bao giờ khiến bạn chịu quá nhiều thiệt thòi hay tổn thương sâu sắc, đương nhiên nó cũng không thể tồn tại lâu dài.
Đời người ngắn ngủi, gặp chuyện mình thích thì bình tĩnh đón nhận, gặp chuyện không thích thì dứt khoát từ chối, đừng tự làm khổ bản thân.
3. Không khiến cả đời phải thất vọng
Như người ta vẫn nói: Mọi thứ trong quá khứ đều là phần mở đầu. Những yêu ghét, cay đắng mệt mỏi nửa đời trôi qua, hãy để chúng hóa thành mây khói cuốn theo gió bay đi, đừng để nó trở thành chướng ngại vật cản bước bạn tiến đến cuộc sống tốt đẹp hơn trong nửa đời sau.
“Khi yêu không phụ lòng người, khi cô đơn không phụ chính mình”. Cả đời này, xin hãy sắp xếp tâm tình, sống thật tốt, yêu bản thân, đừng phụ nửa đời người đã vất vả trước đó.
Nhà tâm lý học người Thụy Điển, Carl Jung từng nói: “Nửa cuộc đời đầu tiên của bạn có thể thuộc về người khác, có thể sống theo ý kiến của người khác; sau đó hãy dành phần đời còn lại cho chính mình, đi theo tiếng nói của con tim”.
Đời này, người đến rồi đi. Nhưng dù thế nào đi chăng nữa, bạn phải nỗ lực để nói lời tạm biệt với lối sống không phù hợp, người đã lướt qua cuộc đời và theo đuổi cuộc sống mà bạn hằng khao khát.
Trên chặng đường này, chúng ta dần nhận ra cách sống thoải mái nhất không chỉ là sự đồng hành thường xuyên của người thân trong gia đình, tình yêu nồng đậm và những người bạn tâm giao, mà còn có tâm thái dung dị với đời, không làm hài lòng người khác, không có lỗi với chính mình, không phụ nửa đời sau.
5 năm làm dâu, lần đầu tiên tôi bật khóc vì câu nói của mẹ chồng
Sao mẹ chồng có thể nói về tôi như thế chứ? 5 năm làm dâu, tôi đã sống hết mình với gia đình chồng rồi mà.
Ảnh minh họa
Ngay sau khi cưới, vợ chồng tôi đã sống chung với bố mẹ chồng vì chồng tôi là con trai độc nhất. 5 năm qua, tôi luôn cố gắng hoàn thành nhiệm vụ, trách nhiệm của một người con dâu. Bố mẹ chồng tôi là giáo viên về hưu, chú trọng nề nếp ngày trước. Nhất là mẹ chồng tôi, bà ít nói nhưng một khi đã nói điều gì thì chuẩn mực, rõ ràng. Vì thế, trong nhà, mọi chuyện lớn nhỏ, đa số do mẹ chồng quyết định.
Làm dâu một gia đình nề nếp, tuy không dễ dàng nhưng tôi ngầm hiểu chỉ cần mình thuận theo lời dạy bảo và mọi sự quyết định của bố mẹ chồng thì cũng không xảy ra mâu thuẫn gì. Nhờ cách sống nhún nhường, không can thiệp sâu vào chuyện của nhà chồng mà tôi luôn giữ được hòa khí trong nhà, cũng chưa để xảy ra xích mích với bố mẹ chồng. Tôi luôn xem đây là điều thành công trong cuộc sống làm dâu của mình.
Cho đến mấy hôm trước, tôi vô tình nghe câu than thở của mẹ chồng với cô hàng xóm. Hôm đó nhà chồng tôi có đám giỗ lớn. Và như thói quen trước giờ, tôi đưa mẹ chồng đi chợ nhưng không bao giờ hỏi mẹ mua gì, cần gì, thiếu gì. Mẹ mua gì thì tôi trả t.iền thứ đó, cầm xách về nhà thôi.
Cô hàng xóm qua phụ giúp mẹ tôi nấu nướng rồi nói chuyện qua lại về con dâu của hai nhà. Mẹ chồng tôi bỗng thở dài nói: "Hồi giờ cưới dâu nhưng cái Vi nó giữ khoảng cách quá, chẳng bao giờ đả động hỏi han mẹ chồng làm gì, cần gì. Nói ra thì mất lòng chứ tôi thấy con dâu chẳng khác gì người dưng, xa cách lạnh nhạt".
Tôi vào phòng, chốt cửa lại rồi khóc bên trong. 5 năm nay, tôi cố giữ khoảng cách với mẹ chồng cũng vì không muốn có mâu thuẫn xảy ra. Vậy mà trong mắt mẹ chồng, tôi lại chẳng khác gì người dưng.
Tối, tôi kể cho chồng nghe trong sự ấm ức. Bất ngờ là chồng tôi cũng cho rằng tôi sống quá khép kín, không thân thiết với mọi người trong nhà. Kiểu sống của tôi khiến mọi người cảm thấy khó gần, khó kết thân dù chung sống trong một nhà, ăn cùng một mâm cơm. Chồng hy vọng tôi mở lòng hơn, đừng đoán già đoán non, đừng sợ hãi mà hãy tự tin và thoải mái trò chuyện, tâm sự cùng bố mẹ chồng. Tôi cũng muốn như thế lắm chứ nhưng chẳng hiểu sao tôi vẫn cảm thấy khó thực hiện. Có cách nào để kết thân với bố mẹ chồng không, mong mọi người giúp tôi.
T.uổi trung niên, con người nên sống ít ham muốn, nhất định phải đạt "6 không" Từ t.uổi trung niên trở đi, con người ta cần buông bỏ một số thứ để cuộc sống trở nên dễ dàng và tốt đẹp hơn. Nghĩ tới sức khỏe, t.uổi thọ sẽ đáng giá hơn việc để tâm vào những giá trị vật chất nhất thời. Con người ta khi càng lớn t.uổi thì những ham muốn trong cuộc sống càng nên...