28 tuổi em chưa mảnh tình vắt vai
Hà Nội bé nhỏ lắm vậy mà anh vẫn chưa tìm thấy em sao. Trải qua 28 mùa đông lạnh lẽo em cứ đứng yên một chỗ để chờ mong anh xuất hiện, để cảm nhận cái gọi là “mùa đông không lạnh” mà mãi không thấy.
Noel cũng gần đến rồi nên hôm nay em bèn hối hả đăng vài dòng tìm người thương thất lạc 28 năm của em. Biết đâu Noel này chúng ta sẽ cùng được đi dạo quanh nhà thờ, đón một mùa Noel khởi đầu ngập tràn hạnh phúc. Nếu anh xuất hiện chắc chắn anh sẽ là người đầu tiên đặt bút viết lên cuốn tiểu thuyết tình yêu giữa chúng mình. Bật mí với anh là 28 năm qua em chưa từng có một mảnh tình vắt vai nào, nhưng anh đừng ngạc nhiên hay cười em nhé, bởi em chỉ đang chờ anh xuất hiện mà thôi.
Chắc hẳn anh là một người có nụ cười tỏa nắng, vui tính, tôn trọng và sống có trách nhiệm rồi đúng không? Khi gặp nhau anh đừng quá ngạc nhiên nếu như em chỉ là cô gái 3m bẻ đôi nha, tuy không được cao lắm nhưng em khá nhanh nhẹn, chăm chỉ và có lối sống khá lạc quan. Em sẽ nở nụ cười thật tươi khi gặp anh và anh cũng vậy nhé.
Video đang HOT
Theo vnexpress.net
Tâm sự đàn bà im lặng: Tôi không còn gì để nói với chồng ngoài con
Tôi nói mãi, khóc mãi mà chồng không thay đổi nên đành buông xuôi. Đàn bà im lặng vì bất lực, vì kiệt sức, vì đã quá mệt mỏi và chán chường rồi.
Là một người vợ, có ai không mong muốn được bày tỏ, san sẻ với chồng những niềm vui, nỗi buồn? Nhưng với chồng, tôi đã trở thành người đàn bà im lặng. Vui hay buồn, gặp trục trặc trong công việc, chán chường trong cuộc sống tôi cũng không nói cho chồng biết. Tôi im lặng vì tôi biết, có nói ra thì chồng cũng không hiểu, không thèm đếm xỉa. Thậm chí anh đã từng quát vào mặt tôi rằng: "Sao cô phiền phức và lắm lời như thế!".
Tôi im lặng vì biết mình có nói ra chồng cũng không quan tâm, không thèm đếm xỉa - Ảnh minh họa: Internet
Chẳng phải một vài ngày, một vài tuần hay một vài tháng bị chồng vô tâm, đối xử hờ hững mà phụ nữ đã trở nên buông xuôi và bất cần. Với riêng tôi, khoảng thời gian chính xác là 8 năm, bằng với thời gian tôi trở thành vợ. Thời gian ban đầu, cuộc sống hôn nhân của tôi cũng vui vẻ, có những ngày tháng ngập tràn hạnh phúc. Nhưng theo thời gian, mọi thứ nguội lạnh dần dần.
Việc có con, bận rộn chăm con cùng những áp lực cuộc sống khiến vợ chồng xa nhau dần dần. Chồng tôi ăn nhậu nhiều, thường xuyên về nhà muộn. Cả ngày ở công ty, sáng ra vội vã lao ra khỏi nhà, để rồi nửa đêm mới về nhà thì lấy đâu ra thời gian để vợ chồng quan tâm, chăm sóc nhau?
Chồng tôi cho rằng do tôi quá sung sướng nên không bao giờ biết đủ - Ảnh minh họa: Internet
Tôi cũng từng khuyên nhủ, từng khóc lóc, từng than vãn về chuyện anh bỏ bê gia đình. Nhưng với một người chồng vô tâm thì mọi lí lẽ, mọi lời nói của vợ đều hết sức vô lí. Anh cho rằng tôi sung sướng quá nên không bao giờ biết đủ. Tôi có một cuộc sống no đủ, buổi chiều về chỉ việc đón con, ăn uống rồi đi ngủ. Anh cho rằng tôi lắm lời, hay đòi hỏi ở chồng. Anh còn bảo rằng thiên hạ ngoài kia bao nhiêu người chồng tệ bạc, vũ phu, ngoại tình. Anh chẳng phải là tốt hơn cả vạn đàn ông ngoài kia sao?
Mọi lí lẽ chồng đưa ra càng khiến tôi chua xót, bẽ bàng. Điều tôi cần là những bữa cơm vui vẻ, đầm ấm. Tôi mong mỏi chồng quan tâm, cùng tôi săn sóc con cái. Vậy mà anh đổ hết mọi gánh nặng lên vai tôi mà tự bảo rằng tôi sung sướng. Tôi nói mãi, khóc mãi mà chồng không thay đổi nên tôi đành buông xuôi. Thực tế, phụ nữ im lặng vì bất lực, vì kiệt sức, vì đã quá mệt mỏi và chán chường rồi.
Đàn bà im lặng vì bất lực, vì kiệt sức, vì quá chán chường rồi - Ảnh minh họa: Internet
Căn nhà chúng tôi lạnh lẽo vô cùng. Vợ chồng sống chung với nhau nhưng mỗi khi mở miệng nói chuyện đều là vì con cái, vì những hóa đơn đến kì phải thanh toán. Là gia đình, nhưng tuyệt nhiên không hề có những lời yêu thương, không hề có sự quan tâm, chia sẻ. Chỉ có những người đàn bà sống trong một cuộc hôn nhân lạnh lẽo mới thấu hiểu sự cô đơn ấy đáng sợ đến thế nào. Thôi thì cứ im lặng mà sống, đến khi không cố được nữa thì buông tay có lẽ sẽ tốt hơn.
Nam Khuê
Theo phunusuckhoe.vn
Tết sao xa quá mẹ ơi! Ba năm trước, tôi xách ba lô lên và đi đến một đất nước hoàn toàn xa lạ, cố giấu đi những nỗi buồn, sự cô đơn để học cách trưởng thành. Hành trình ấy thật vất vả nhưng cũng nhiều cảm xúc. Tokyo - Nhật Bản, mọt đem yen tinh, toi chơt chanh long khi nhạn ra Têt đang đên gân. Khong...