26 tuổi vẫn còn âm thầm yêu đơn phương
Tôi năm nay 26 tuổi, sinh ra trong một gia đình có 5 anh chị em ở Hải Phòng. Hiện tôi đang làm việc cho một công ty tư nhân ở Hà Nội.
Dù chỉ mất 2 tiếng về thăm gia đình nhưng vì công việc bận rộn nên một tháng, tôi chỉ có thể về thăm nhà một lần.
Sống xa nhà lâu năm, tôi quen với việc tự lo cho bản thân. Những lúc ốm đau hay gặp khó khăn trong công việc, tôi cũng chỉ lủi thủi với cuộc sống của riêng mình, không dám tin tưởng và chia sẻ cùng ai.
Có những lúc ốm nặng, tôi tủi thân nhớ nhà cũng không dám cho bất kỳ ai trong gia đình biết. Một phần tôi không muốn mọi người lo lắng cho tôi, phần nữa tôi xác định rõ đây là sự lựa chọn của bản thân mình khi chấp nhận sống xa nhà. Và dù đối mặt với khó khăn thế nào đi chăng nữa, tôi cũng phải tự đứng lên bằng đôi chân của chính mình.
Khi bộn bề với những lo toan trong cuộc sống, tôi chỉ muốn về với gia đình, được ở gần người thân, được bố mẹ động viên, vỗ về. Và chỉ khi được trở về nhà, tôi mới cảm nhận được cuộc sống thế nào là bình yên, thoải mái.
Mỗi lần tôi về nhà, bố mẹ lại nhắc đến chuyện cưới xin khiến tôi rất khó nghĩ. Trước đây, tôi cũng đã có một mối tình đầu kéo dài suốt hai năm… nhưng nó đã kết thúc bằng những chuỗi ngày đau đớn, đầy nước mắt của tôi.
Tôi được đánh giá là cô gái nhanh nhẹn, dễ tiếp thu… nhưng chỉ vì những vấp ngã trong chuyện tình cảm, tôi thấy mình bị mụ mị đi rất nhiều. Sau ba năm chia tay người cũ, tôi vẫn không thể yêu được ai, dù bên cạnh tôi không ít người theo đuổi.
Cứ mỗi lần về nhà, mẹ tôi lại lẩm bẩm: “Số mày trắc trở chuyện tình duyên”, rồi lại đưa mấy cô gái trong xóm bằng và ít tuổi hơn tôi ra để so sánh, rằng người ta như vậy đã có chồng, có con hết rồi, đằng này con gái mẹ chẳng thấy đả động gì.
Tôi muốn hỏi anh có yêu tôi không… nhưng tôi không đủ can đảm làm điều đó (Ảnh minh họa)
Những lúc mẹ nói như vậy, tôi thực sự rất buồn và chán nản. Khi không chịu được nữa, tôi lại vào giường nằm khóc thút thít. Tôi biết nếu mình đi lấy chồng, tôi sẽ không được ở bên mẹ nhiều nữa, không được về nhà mỗi lúc mình muốn, không được làm theo những ý thích của riêng mình… Tôi muốn san sẻ cho mẹ hiểu điều này nhưng lúc nào mẹ cũng chỉ mong tôi sớm ổn định cuộc sống gia đình, để bố mẹ đỡ phải suy nghĩ, phiền lòng.
Hai tháng trước, tình cờ vào mạng xã hội, tôi đã quen anh. Sau nhiều lần nói chuyện, chia sẻ về cuộc sống mỗi người, anh xin số tôi rồi mời tôi đi ăn. Anh không phải là người đàn ông hoàn hảo nhưng nụ cười anh đa chiếm trọn trái tim tôi lúc nào không hay biết.
Video đang HOT
Những ngày đầu gặp anh, tôi luôn bị ám ảnh bởi nụ cười của anh, luôn mong muốn chúng tôi có thể nên đôi nên lứa. Chúng tôi cũng đã nói chuyện với nhau khá nhiều… nhưng thời gian gần đây, anh dường như cố tình giãn khoảng cách với tôi. Anh vẫn đưa tôi đi ăn, đi chơi nhưng không còn nhắn tin, điện thoại nói chuyện với nhau như trước nữa.
Quen nhau được hơn hai tháng, tôi cũng chỉ biết đôi chút về anh. Anh đang làm cho một cơ quan nhà nước, có địa vị trong xã hội và gia đình anh cũng rất giàu có, gia giáo. Chính những điều đó khiến tôi cảm thấy giữa tôi và anh có một khoảng cách rất lớn. Tôi sợ mình trèo cao sẽ ngã đau nên tôi không hy vọng anh sẽ đến với mình.
Dẫu đã xác định được tư tưởng như vậy nhưng tôi vẫn không muốn từ bỏ anh. Dù cho đôi lúc anh lạnh lùng, vô tâm với mình nhưng chẳng hiểu sao tôi vẫn không thể nào quên được nụ cười anh dành cho tôi từ giây phút đầu.
Những buổi tối ở nhà một mình, tôi tự hỏi, không biết giờ này anh đang làm gì? Anh quen tôi qua mạng ảo thì cũng có thể quen, chuyện trò và hẹn hò với những cô gái khác nữa… Chính những điều đó khiến trong đầu tôi lúc nào cũng nghi ngờ anh, nghi ngờ những gì anh dành cho tôi trong thời gian qua chỉ là sự giả tạo.
Tôi thực sự không biết tình cảm anh dành cho tôi như thế nào, còn tôi thì biết rất rõ, mình đang yêu đơn phương anh.
Hôm qua, mẹ bỗng gọi tôi về nhà để xem mặt một chàng trai do người họ hàng mai mối. Nghe mẹ nói xong, tôi đã khóc rất nhiều. Thực sự tôi không muốn lấy một người tôi không yêu… hơn nữa, giờ đây tôi đang yêu thầm một người khác, tôi không muốn làm điều gì đó trái với trái tim, tình cảm của mình.
Tôi rất muốn gọi điện cho anh để nói với anh chuyện đó nhưng tôi không đủ can đảm để chia sẻ với anh chuyện tế nhị này. Bởi tôi sợ nếu anh không yêu tôi, anh sẽ khuyên tôi nên về quê để gặp thử họ xem mọi chuyện thế nào, và biết đâu…
Anh hơn tôi 6 tuổi nhưng vẫn chưa lập gia đình vì anh chưa tìm được một người phụ nữ thật sự hợp với mình. Giữa tôi và anh cũng không có bất cứ sự ràng buộc nào nên nếu anh không yêu tôi, tôi cũng chẳng thể trách cứ được ở anh bất cứ điều gì.
Các bạn ạ! Bây giờ tôi thực sự không biết phải làm sao nữa? Tôi yêu anh ấy… nhưng không hề biết được tình cảm của anh dành cho tôi như thế nào. Liệu tôi có nên hỏi thẳng anh về tình cảm anh dành cho tôi trong suốt thời gian qua không? Và nếu hỏi như vậy, liệu tôi có bị cho là người vô duyên không?
Theo VNE
Chỉ phụ nữ xấu, dốt mới phải than trách về bổn phận đàn bà
Các chị cứ gân cổ lên gào làm gì, chỉ tổ đau họng thôi. Trong khi đó thước đo về bản thân các chị, các chị nên xem lại chúng hiện đang nằm ở mức dưới chuẩn không. Bởi thực tế, chỉ có phụ nữ xấu, dốt mới phải than trách về bổn phận vô tận của đàn bà.
Thấy mọi người đang bàn luận về chuyện vợ khốn khổ với bổn phận đàn bà khiến tôi không thể ngừng lời. Tôi thấy chị Thanh Huyền đang tự buộc lọng vào cổ mình. Rồi chính chị lại cất tiếng kêu khổ than nhọc.
Tôi cho rằng mỗi giới đều có vị trí nhất định trong gia đình và xã hội. Đâu phải cứ là đàn ông thì lăng xăng chạy ra ngoài kiếm tiền còn phụ nữ phải làm vú em.
Nó phụ thuộc vào diện mạo, tài và tầm của mỗi giới. Các chị cứ gân cổ lên gào làm gì, chỉ tổ đau họng thôi. Trong khi đó thước đo về bản thân các chị, các chị nên xem lại chúng hiện đang nằm ở mức dưới chuẩn không. Bởi thực tế, chỉ có phụ nữ xấu, dốt mới phải than trách về bổn phận vô tận của đàn bà.
Nói vậy không phải là xáo đâu chị em nhé. Ngay tôi đây là bằng chứng vàng cho việc phụ nữ cần phải hoàn thiện bản thân mới mong được đàn ông kính nể.
Tôi đẹp. Không phải vốn sinh ra tôi đã có vẻ đẹp trời ban. Song may mắn tôi có người mẹ hợp thời và có kinh tế nên đã đầu tư cho con gái đi trùng tu nhan sắc ngay từ thời sinh viên.
Với tấm bằng đại học loại giỏi của trường công lập cũng tiếng Anh nói như gió, tôi dễ dàng được mức lương tính bằng đô. Các chế độ thưởng, nghỉ dưỡng chỗ tôi làm cũng khiến nhiều người khao khát (Ảnh minh họa)
Khuôn mặt tôi thanh thoát cũng nhờ nâng sống mũi. Tôi đã xẻ đuôi mắt để có được ánh nhìn hút hồn. Còn làn da tôi sánh được với Ngọc Trinh vì sự kiên trì tới spa.
Dù không phải là hàng hiệu cao cấp, song trang phục của tôi đều xuất thân từ các shop thời trang. Tôi quyết tẩy chay những hàng rẻ tiền. Khoác trên người đồ tùm lum hạ đẳng chỉ làm phụ nữ xấu xí.
Tôi tài. Với tấm bằng đại học loại giỏi của trường công lập cũng tiếng Anh nói như gió, tôi dễ dàng được mức lương tính bằng đô. Các chế độ thưởng, nghỉ dưỡng chỗ tôi làm cũng khiến nhiều người khao khát.
Thế nên chuyện tôi cưới được chồng ngoan là tất yếu. Chồng tôi biết nếu dám hỗn hay chèn ép vợ thì tờ giấy ly hôn sẽ nghiễm nhiên xuất hiện trước mặt anh.
Chồng tôi là người có học thức nên khá biết điều. Từ lúc tôi sinh được công chúa thì anh càng yêu vợ thương con nhiều hơn nữa. Anh cười bảo: "Đội vợ lên đầu sống lâu trăm tuổi".
Tranh thủ ngày chủ nhật vợ chồng tôi lái xe đưa con đi chợ cùng. Vừa để bé mở rộng hiểu biết, vừa gắn kết thêm tình cảm gia đình. Chúng tôi mua đủ đồ ăn thức uống đủ dùng một tuần.
Mỗi tối chồng tôi sẽ vào bếp nấu cơm. Tất nhiên, tôi có thể làm được việc đó. Song chồng tôi ngăn: "Con ngoan nhờ mẹ. Em cứ ngồi dạy con học chữ cho giỏi".
Sau bữa cơm, chồng tôi sẽ kiêm luôn việc rửa bát và giặt quần áo để vợ có thời gian matxa mặt. Chồng tôi hãnh diện với bạn bè vì có vợ đẹp. Biết vậy tôi luôn yêu quý bản thân mình.
Nhiều lúc rảnh rang, tôi quét qua cái nhà. Chồng tôi bất ngờ chạy tới giật ngay cái chổi từ tay vợ như kiểu sợ bụi bặm sẽ vây quanh lấy vợ. Thôi chồng đã thương vợ, tôi không nỡ lòng không hưởng.
Có hôm mẹ chồng tôi từ quê lên chơi. Thấy con trai cặm cụi làm việc nhà, bà không ưng ra mặt. Chồng tôi phải mua quà nịnh mẹ rồi bảo đó là của con dâu biếu mẹ chồng. Bà thấy con dâu cũng ăn ở "biết trên biết dưới" nên đành nhắm mắt làm ngơ mọi chuyện.
Hạnh phúc tôi đang hưởng do chính nỗ lực của bản thân tôi. Sinh ra tôi chưa đẹp, song tôi biết làm đẹp (Ảnh minh họa)
Tôi có chồng đảm lo toan công to việc lớn trong nhà nên yên tâm công tác. Trong vòng có 4 năm sau đi làm, tôi đã lên chức trưởng phòng. Kèm theo đó tôi phải đi tiếp khách thường xuyên, uống rượu triền miên và hay về nhà muộn.
Nhưng chồng tôi chưa một lời phàn nàn vợ. Bởi anh biết, sếp nam đã vất vả thì sếp nữ còn bộn bề hơn nhiều. Anh còn rất tự hào vì được làm chồng của người đàn bà giỏi giang.
Hạnh phúc tôi đang hưởng do chính nỗ lực của bản thân tôi. Sinh ra tôi chưa đẹp, song tôi biết làm đẹp. Cơ quan tôi hội tụ nhiều nhân tài giống tôi. Nhưng ít người biết quan hệ tốt để nhanh tiến chức như tôi.
Tôi chỉ nói qua câu chuyện về mình để nói với một số chị em rằng: Các chị em cứ hùng hục lo cho gia đình khiến bản thân trở nên tiều tụy, xấu xí, thấp kém. Chẳng hạnh phúc nào tự nhiên mà có đâu. Cái đẹp, cái tài là do chúng ta dốc công giành lấy phải không chị em?
Theo VNE
"Tối nay em muốn ăn 'sữa chua'" Nhân tình của chồng ví chuyện đó là "thổi kèn", "cho lợn ăn cám", lại còn để icon đỏ mặt "tối nay em muốn ăn sữa chua, anh ơi". Chồng tôi cũng đáp trả không hề kém cạnh. Lại chuyện bỗng dưng phát hiện ra một con người khác của chồng như trong tâm sự "Kẻ lạ mặt gửi tin nhắn khủng bố...