26 tuổ.i ư…
Chào mừng tuổ.i 26, nó sẽ đi theo tiếng gọi của con tim mình mách bảo.
Thu Thủy
Sài Gòn ngày buồn, thế là sắp sang 26 tuổ.i rồi sao? Nó đã làm được gì nào? Không biết từ khi nào, trong lòng nó có nhiều khoảng lặng đến thế? Mỗi khi Sài Gòn đổ mưa lại làm nó nhớ nhà da diết. Nó nhớ mẹ, nhớ những ngày thơ ấu nơi quê nhà. Nó đã lớn lên trong sự vất vả của bố mẹ. Những ký ức hiện về trong nó như mới ngày hôm qua. Giờ nó đã lớn, bố mẹ cũng đã già, nó đã quá mải chơi mà bỏ quên nhiều thứ và quên mất mình đã lớn, cha mẹ nó đang mong ngóng từng ngày. Thật nhanh… thế là nó lại sắp sang tuổ.i 26.
Nếu tính ra, giờ nó sắp thành bà cô ở phố núi rồi. Ngày trước, chị gái bằng tuồi nó đã có gia đình và hai nhóc dễ thương. Còn nó vẫn hồn nhiên, vô tư. Ừ thì 26 tuổ.i, cái tuổ.i không còn nhỏ nữa, không thể để bố mẹ phải lo lắng. Nó đã có những va vấp trong cuôc đời giúp nó lớn khôn hơn khi xa nhà, xa bố mẹ. Nhưng ở cái tuổ.i này, nó vẫn còn quá non nớt để một mình vượt qua những bon chen của cuộc sống nơi phố thị đầy cám dỗ và lừ.a lọ.c. Nó cần phải lớn lên, phải suy nghĩ chín chắn trước khi quyết định bất cứ việc gì.
Video đang HOT
26 tuổ.i nhìn lại, nó đã làm được quá ít, công việc chưa đâu vào đâu. Nó chưa phụ giúp bố mẹ điều gì từ ngày ra trường. Một năm về nhà hai lần trong sự vội vã, nó nhìn thấy khóe mắt mẹ cay cay nhưng đành phải ra đi. Nó biết bố mẹ đã già đi rất nhiều nhưng vẫn nặng trĩu đôi vai gầy lo cho những đứa con đang còn ham vui, chưa nghĩ gì đến ổn định cuộc sống.
26 tuổ.i, nó vẫn mải mê đi tìm một điều gì đó mà không sao định nghĩa được. Trong khi bạn bè đã yên bề gia thất gần hết, nó vẫn lông bông ở dất Sài Gòn, ngày đi làm, tối về “nhâm nhi” mấy quyển truyện rồi mới ngủ một giấc say nồng. Lâu lâu, nó lại ghé thăm vài người bạn. Bạn nó lúc nào cũng mở đầu câu chuyện bằng: “Dạo này mày sao rồi? Có gì mới chưa?”. Nó chỉ cười trừ. Nhưng đó là của ngày hôm qua, còn bây giờ, nó sẽ hoàn toàn khác khi bước sang tuổ.i 26.
Chào mừng tuổ.i 26, nó sẽ đi theo tiếng gọi của con tim mình mách bảo. Có thể nó sẽ phải xa Sài Gòn hay quê nhà yêu thương nhưng nó không hối hận vì quyết định của mình. Nó sẽ tìm cho mình một bờ vai để dựa và không để bố mẹ phải buồn lòng nữa. Nó sẽ mạnh mẽ, tự tin hơn, bước chân của nó sẽ luôn vững bền khi bên cạnh luôn có những người thân tin yêu thương.
“Con sẽ về, mẹ đừng lo nhé! Con sẽ về để được mẹ âu yếm”…
Theo Bưu Điện Việt Nam
Con tim hạnh phúc
Mối tìnnh tôi dành cho người đó quả thực quá sâu đậm, tôi vẫn thầm lặng bên cạnh cuộc sống của người đó. Tôi buồn và thấy trái tim mình như bị quặn thắt khi tôi không thể giúp gì được người đó, không thể cùng người đó chia sẻ những khó khăn, vui buồn của cuộc sống.
Hôm nay, tôi đi dọc con đường về nhà, nhìn thấy hàng rào kè sông mà lòng tôi thấy nghẹn ngào. Vì chỉ một năm trước thôi, trong khung cảnh tương tự, tôi và người đó đã ngồi với nhau hàng giờ đồng hồ, ngắm dòng sông chảy xiết, gió thổi ào ào vào mặt. Tôi tựa đầu vào vai người đó, kể cho người đó đủ các thứ chuyện mà tôi muốn nói. Giờ phút đó có thể là những giờ phút hạnh phúc nhất trong cuộc sống của tôi. Một cảm giác tin tưởng, vui vẻ bao trùm trong tâm hồn, trí óc của tôi. Tôi cảm giác mình là người hạnh phúc nhất thế gian này vì tôi có thể tìm được một người mà tôi hoàn toàn tin tưởng, yêu thương hết mình.
Thế rồi, giờ này còn lại một mình tôi với bao kỷ niệm vui buồn. Điều làm tôi buồn hơn cả là tình cảm mà tôi dành cho người đó, những điều sẻ chia của tôi với người đó, những yêu thương chân thành của tôi giờ này như một hạt cát trong cuộc sống bộn bề và mênh mông của người đó mà thôi. Cứ mỗi lần thấy người đó cư xử với tôi, tôi lại thấy con tim mình như "lạnh băng", nước mắt như chảy ngược lại trong tim và không thể khóc ra ngoài. Con tim tôi như "đóng băng" lại để không đa.u xó.t và rỉ má.u.
Tôi băn khoăn tự hỏi rằng trong cuộc sống này, tình cảm cho đi dễ dàng như khi tôi yêu người đó nhưng chẳng nhẽ nó dễ dàng bị quên lãng vậy sau? Người đó ơi, có phải "you" là con người vô tình chăng? Còn con tim của tôi, cứ mỗi lần định "xoá sạch" mọi kỷ niệm về người đó, tôi lại nhớ lại cảm giác tôi được người đó ân cần quan tâm đến và những giờ phút tôi và người đó nói những chuyện cởi mở và chân thành, tôi lai thấy con tim tôi mách bảo tôi rằng: "chưa thể! tôi chưa thể quên người đó đi được! Người đó đối với tôi vẫn là một tình yêu chân thành và một tình cảm đằm thắm". Tôi chỉ mong sao người đó hạnh phúc và xin đừng coi tôi như người dưng và vô tình vậy.
Tôi tự biết "you" không yêu tôi nhưng không yêu tôi không có nghĩa là "you" có thể coi nhẹ và khin.h thườn.g tình cảm của tôi. Con tim đầy tình yêu của tôi không đáng bị đối xử như vậy.
Theo Bưu Điện Việt Nam
Mùa thu không anh Tôi thích mùa thu Hà Nội lắm, mùa mà tôi có cảm giác khác lạ và xao xuyến trong lòng. Thanh Huyen Nhắc đến mùa thu, tôi thường nghĩ đến vòng tay siết chặt của một đôi tình nhân, mùi hoa sữa nồng nàn, làn gió lành lạnh đưa ta gần nhau hơn. Mùa thu năm nay lại khác, một mùa thu, tôi...