25 và khủng hoảng 1/4 cuộc đời
Thực ra bạn đang trải qua một bước chuyển rất bình thường và tự nhiên từ tuổi “dở dở ương ương” thành người lớn. Có tới ba phần tư số người trong độ tuổi 26-30 cảm thấy không hài lòng với cuộc sống của họ.
Bạn thân mến! Tuổi nào cũng có những nỗi lo âu riêng. Tuổi 18 là nỗi lo chọn trường, chọn ngành sao cho đúng. Tuổi 22 là nỗi lo tìm một công việc phù hợp khi đứng trước ngưỡng cửa cuộc đời. Đến tuổi 25, khi thanh xuân đã đi qua một nửa, những nỗi lo, những gánh nặng trên vai ngày một nhiều thêm. Khi ấy không chỉ là nỗi lo về công việc, đó là lúc chúng ta bắt đầu nghĩ đến một nửa sẽ tiếp tục cùng mình đồng hành trên chặng đường còn lại. Chúng ta thường nghe thấy cụm từ “khủng hoảng tuổi hai mươi” nhưng bạn có biết rằng có một loại khủng hoảng tuổi 25 mà người ta gọi là “khủng hoảng một phần tư cuộc đời”. Trong chương trình của tuần này, mời bạn đến với nỗi khủng hoảng rất riêng này và cách để vượt qua khủng hoảng qua bài viết của bạn Nguyễn Thị Thu Trang.
Nếu như khái niệm “khủng hoảng tuổi trung niên” (mid-life crisis) được biết đến từ lâu thì “khủng hoảng một phần tư cuộc đời” (quarter-life crisis) mà chúng ta tạm gọi là “khủng hoảng trưởng thành” chỉ mới xuất hiện gần đây. Những người ở lứa tuổi hai mươi trải qua cuộc khủng hoảng tâm lí này thường cảm thấy cô đơn, thiếu hụt, hoang mang về con đường mình lựa chọn và những trở ngại cần vượt qua để trưởng thành. Nó được ví như cơn giông kinh động tới thanh xuân.
Tuổi dậy thì (14, 15 tuổi) là khi chúng ta muốn làm người lớn “chết đi được”, ra sức khẳng định cái tôi bằng những hành động đôi khi chẳng giống ai. Bạn tiếp tục sống những năm tháng thanh xuân của mình như thế: tin tưởng, đầy mơ ước và dường như không gì là không thể. Đột nhiên tới một thời điểm nào đó, mọi thứ sụp đổ. Bạn nghi ngờ ngay cả bản thân mình.
Công việc bạn đang làm không được như mong muốn nhưng ý nghĩ phải bắt đầu lại từ đầu khiến bạn e sợ. Bạn bè không còn gần gũi, vô tư như trước nữa. Tình yêu thì không phải mãi mãi. Bạn cũng nhận ra giới hạn của bản thân. Cái chết có thể xảy đến với bất kì ai. Sau một vài năm ra trường, bạn vẫn cảm thấy như thể cuộc sống của bạn vẫn chưa bắt đầu vì mọi thứ vẫn mơ hồ và bấp bênh.
Tình trạng này có thể kéo dài nhiều năm, thậm chí suốt cả cuộc đời nếu chúng ta không vượt qua được. Một điều trùng hợp là người Thái Lan cũng có từ “benchaped” để nói về tuổi 25. Từ hàng trăm năm nay người Thái tin rằng bất kì ai bước sang tuổi 25 đều gặp vận rủi. Khủng hoảng trưởng thành như vị khách không mời gõ cửa cuộc sống của bạn gây xáo trộn tinh thần đồng thời ảnh hưởng xấu tới sức khỏe. Tình trạng căng thẳng, lo âu kéo dài khiến cho stress là không thể tránh khỏi.
Thức khuya, ngồi máy tính, đọc sách quá nhiều gây giảm thị lực. Bỏ bữa sáng, ăn uống thất thường gây nên các chứng bệnh về dạ dày, gan, thận. Lối sống vô tổ chức, tạm bợ với đồ hộp, đồ ăn nhanh chất đầy trong tủ lạnh và thói quen lười vận động tăng nguy cơ béo phì. Hậu quả thường thấy nhất là suy giảm trí nhớ, táo bón, mất ngủ, mệt mỏi kinh niên, các bệnh tuyến giáp… Cộng thêm tinh thần kém lạc quan, bạn sẽ có xu hướng thu mình lại, hay cáu gắt, cư xử ích kỉ hoặc xa lánh gia đình, người thân.
Hình như tôi nghe thấy có tiếng chuông báo động vang lên.
Làm bạn với khủng hoảng
Thực ra bạn đang trải qua một bước chuyển rất bình thường và tự nhiên từ tuổi “dở dở ương ương” thành người lớn. Có tới ba phần tư số người trong độ tuổi 26-30 cảm thấy không hài lòng với cuộc sống của họ. Thật không may, mọi trường trung học hay tấm bằng tốt nghiệp đại học đều không có chỉ dẫn cho bạn về điều này. Khủng hoảng trưởng thành thường được nhìn nhận theo khía cạnh tiêu cực vì nói chung đã là khủng hoảng thì luôn là vấn đề. Nhưng khủng hoảng trưởng thành mang lại cho chúng ta nhiều hơn là một trải nghiệm để trưởng thành.
Quá nhiều người trong chúng ta mang gánh nặng từ quá khứ, từ lời hứa chưa được thực hiện, những đổ vỡ trong tình bạn, tình yêu, và những lựa chọn sai lầm. Tuy nhiên chính những thất bại đó đã làm nên chúng ta của ngày hôm nay, và nếu nhìn sâu hơn vào bản chất, chúng ta thấy rằng cuối cùng mọi chuyện đều ổn, không điều gì là không thể chấp nhận được. Giữ lấy những gì bạn có, hướng về phía trước và bước đi chính là điều đầu tiên cần làm.
Tuổi trưởng thành có quá nhiều trách nhiệm và cam kết mà chỉ có rất ít thời gian để điều tiết các mối quan hệ. Áp dụng qui tắc 80-20 về quản lí thời gian trong việc tổ chức lại cuộc sống giúp bạn tập trung vào điều gì thực sự quan trọng đối với mình. Qui tắc này khuyên bạn dành 80% thời gian cho 20% người hay công việc quan trọng nhất.
Nếu trước tuổi 25 chính chúng ta chuốc lấy bệnh tật thì sau tuổi 25 bệnh tật sẽ tự tìm tới chúng ta. Hãy duy trì một chế độ ăn uống, sinh hoạt, luyện tập điều độ để giữ tinh thần và thể chất khỏe mạnh. Dành thời gian cho gia đình và bạn bè để cân bằng đời sống giúp bạn tránh xa được stress. Chúng ta phải tự vượt qua khủng hoảng nhưng sẽ tốt hơn nếu được những người thân thấu hiểu, thông cảm và hỗ trợ. Đối với phụ nữ, bắt đầu từ độ tuổi 25 da bắt đầu lão hóa, hãy chăm sóc da ngay từ bây giờ.
Những cơn giông mùa xuân đôi khi chỉ là một vài đám mây đen hay tiếng sấm khan ì ầm dọa dẫm trên bầu trời, nhắc nhở ta rằng mỗi bước trưởng thành đều có cái giá của nó. Có hai thứ bạn cố gắng đừng bao giờ đem ra đánh đổi là sức khỏe và những người thân yêu. Vượt qua được những năm tháng đầy thử thách này, khi nhìn lại bạn sẽ thấy đó là quãng đời vô cùng thú vị và đáng nhớ.
Theo blogradio.vn
Ranh giới
Một chiều mưa bay, tôi ngồi trước khung cửa sổ nhìn ra ngoài. Gấp cuốn sách trên tay lại, tôi mở điện thoại lên, lấy hết can đảm gửi cho cậu một tin nhắn với giọng nửa thật nửa giả: "Hay là mình quen nhau đi?".
Hơn bốn mươi lăm phút trôi qua, chiếc điện thoại vẫn nằm im lìm, không hề có thông báo tin nhắn đến. Tôi lo lắng cầm lên nhìn, rồi đặt xuống, lại hốt hoảng cầm lên, cứ như vậy lặp lại mấy lần.
Video đang HOT
Thậm chí có một giây phút nào đó, tôi định gửi cho cậu tin nhắn với nội dung: "Xin lỗi, đùa đấy" nhằm cứu vãn tình thế. Thế nhưng khi chuẩn bị ấn nút gửi, tôi lại ngập ngừng tự nhủ: "Thôi, đợi thêm tí nữa, biết đâu...". Phải hơn hai tiếng sau, chiếc điện thoại màu trắng đột nhiên đổ chuông:
"But if you wanna cry, cry on my shoulder
If you need someone who cares for you
If you're feeling sad, your heart gets colder
Yes I show you what real love can do..."(*).
Tôi giật bắn người, chụp lấy điện thoại, hai tay phát run. Tôi nhỏ giọng lên tiếng: "Ừm, a lô?".
Thanh Phong hỏi tôi: "Tin nhắn lúc nãy... có thật không?".
Không hiểu sao tôi cảm giác giọng cậu có chút thấp thỏm. Tôi gật đầu lia lịa, lại chợt nhớ ra cậu đang ở đầu dây bên kia không nhìn thấy, vội nói: "Thật! Cậu... ý cậu thế nào?".
Thanh Phong nói bằng một giọng rất nghiêm túc: "Được thôi".
Tôi cầm điện thoại, tim đập thình thịch, sau khi cố giữ bình tĩnh, tôi mới lên tiếng: "Chuyện này... tớ không hề đùa đâu. Tớ thật sự thích cậu".
Cậu chợt cười khẽ, giọng rất ấm: "Ừ, biết mà. Tớ cũng không đùa".
Mãi cho đến khi tắt máy, tôi vẫn không tin chuyện vừa xảy ra. Áp hai tay lên má, tôi cảm thấy mặt mình nóng bừng lên.
Không cần soi gương tôi cũng biết nó đỏ đến mức nào. Thanh Phong và tôi là bạn từ thời cấp hai, lên lớp mười một lại ngẫu nhiên gặp lại, học cùng lớp và ngồi cùng bàn.
Chúng tôi thân nhau đến mức bạn bè trong lớp thường cười bảo: "Muốn tìm thằng Phong cứ hỏi con Nguyệt. Muốn tìm con Nguyệt cứ hỏi thằng Phong".
Khi ấy cậu chỉ cười cười dùng cuốn sách đập vào vai họ rồi mắng: "Kệ bọn tao. Mày ganh tị à?".
...
Ngày đầu tiên khi mối quan hệ của chúng tôi bắt đầu chuyển từ tình bạn tiến lên tình yêu, mọi thứ vẫn diễn ra bình thường như mọi ngày. Trừ cái nắm tay thật chặt, hay cái cảm giác ngồi sau xe cậu nghe mùi nắng thoang thoảng.
Lại nhớ đến những ngày cậu ngồi ở băng ghế đá dưới sân trường đợi tôi tan lớp học thêm, cậu đeo tai nghe, ngẩng đầu lên nhìn trời, miệng lẩm bẩm hát theo bài hát. Tôi chống cằm nhìn qua ô cửa sổ, ngây ngốc nhìn.
Thích một người, hóa ra chỉ đơn giản vậy thôi. Từng cử chỉ, từng hành động nhỏ của người ta cũng khiến mình vui vẻ đến lạ.
Chiều thứ bảy, khi tiếng trống trường vừa điểm, tôi lững thững bước ra cổng chờ Thanh Phong như mọi khi. Đợi hơn mười phút lại không thấy cậu xuất hiện, tôi ngoái đầu nhìn vào trong. Phát hiện cậu đi cùng một cô gái khác, vừa đi vừa trò chuyện rất vui vẻ.
Ráng chiều màu vàng cam chiếu xuống phủ một lớp vàng óng trên vai hai người, tự nhiên tôi có cảm giác họ đi bên nhau... rất hợp.
Cố dằn cảm xúc khó chịu đó trong người xuống, tôi giơ tay ngoắc ngoắc Thanh Phong: "Phong ơi...".
Nghe tiếng tôi gọi, cậu gật đầu nói gì đó với cô gái kia, cô gái giơ tay chào cậu, sau đó cậu dắt xe về phía tôi. Cảm giác lúc nãy sớm đã bị tôi quẳng ra sau đầu, tôi theo thói quen bám vào eo cậu, vừa kể cậu nghe vài chuyện. Lúc về đến nhà tôi, cậu đột nhiên hỏi:
"Cậu không hỏi người lúc nãy là ai à?".
Tôi xì một tiếng: "Sao phải hỏi?".
Thanh Phong nhướng mày, nhún vai: "Không biết. Bộ không sợ người ta cướp tớ đi à?".
Tôi xua tay cười: "Sợ gì chứ? Quen biết nhau bao lâu nay, cậu nghĩ gì tớ chẳng biết sao?".
Nói xong, tôi vẫy tay chào cậu rồi xoay người bước vào nhà, vì thế mà chẳng kịp nhìn thấy vẻ mặt cậu khi ấy. Vừa buồn bã, vừa đăm chiêu suy nghĩ.
Tối hôm ấy, tôi ngồi trước khung cửa sổ, chợt phát hiện bên ngoài đang đổ mưa, lất phất.
...
Lần đầu tiên, tôi và cậu cãi nhau. Nó không giống như những lần giận hờn nhau với tư cách bạn bè như trước đây. Nhiều lần tôi định mở miệng làm hòa với cậu nhưng lại không muốn làm người cúi đầu trước nên mọi thứ càng ngày càng đi vào ngõ cụt. Tôi đợi cậu xin lỗi trước, mà có lẽ cậu cũng biết tôi đang nghĩ gì, thế nên cũng chọn cách lặng im.
Chiều hôm ấy, trong buổi tổng kết lớp, Thanh Phong đột nhiên giơ tay lên bảo với cô chủ nhiệm: "Cô ơi, mắt em cận rồi. Cô cho em đổi lên bàn ba nhé! Ngồi ở đây em nhìn bảng không rõ ạ".
Tôi cúi đầu nhìn xuống quyển sách trên tay, tỏ vẻ chẳng quan tâm khi cậu dọn dẹp tập sách. Thực ra lúc ấy, những dòng chữ trước mắt tôi đã nhòe đi... Lúc cậu đẩy ghế rời đi, không biết có phải là ảo giác không, tôi nghe thấy tiếng thở dài khe khẽ vang lên.
Những ngày sau đó, chiếc điện thoại bị tôi bỏ mặc nằm bơ vơ trên giường. Màn hình không lóe sáng báo hiệu có tin nhắn đến như trước đây. Những lần vô tình chạm mặt nhau ở lớp, chúng tôi vờ như không thấy nhau. Không khí nặng nề đến mức, có nhiều lần khi thức dậy tôi chẳng muốn đến trường.
Học chung lớp sẽ không tránh khỏi những lần chạm mặt nhau, tôi chọn cách cúi đầu, cậu chọn cách lảng đi. Cả hai người, cứ như vậy mà lướt qua nhau. Thật ra khoảng cách giữa tôi và cậu khi ấy, chỉ cách nhau vài bước chân nhưng lại giống như gió thoảng mây bay, xa xôi ngàn dặm.
Chiến tranh lạnh giữa chúng tôi kéo dài hơn ba tuần, không ai chịu nhường ai, không ai muốn là người xuống nước trước. Cho đến tối hôm qua, bài nhạc chuông Cry on my shoulder mà tôi thích nhất lại vang lên, vẫn là giọng nói âm ấm của Thanh Phong:
"Mai tan học, mình gặp nhau chút nha".
Tôi siết chặt tay, ừ một tiếng.
...
Đây là lần hẹn gặp đầu tiên của chúng tôi sau những ngày cãi nhau.
Quán trà sữa Flower, nơi chúng tôi ghé đến mỗi khi tan học không biết bao nhiêu lần. Trên bàn, vẫn là đĩa bánh flan, li trà sữa vị khoai môn như bao hôm nào. Nhưng tôi và cậu lại mang hai tâm trạng khác nhau để đến đây.
Tôi cố tỏ ra vẻ tự nhiên, khuấy trà sữa lên, đợi cậu lên tiếng. Tự nhủ với lòng, chỉ cần cậu nói "xin lỗi, chúng ta làm hòa đi" thì chắc chắn tôi sẽ gật đầu đồng ý ngay. Thế nhưng Phong vẫn yên lặng, tôi cũng vì thế mà lặng thinh.
Cậu nói: "Chúng ta... không thích hợp để yêu nhau".
Biết là không thể giả vờ được nữa, tôi cắn môi hỏi lại: "Vì sao? Rõ ràng chúng ta đã rất vui vẻ khi bên nhau mà. Lần cãi nhau này cũng rất bình thường như những đôi khác...".
Phong lấy hai tay che mặt, giọng khàn khàn: "Nhưng tớ chợt nhận ra, đó không phải tình yêu".
"Vậy tại sao... ngày hôm đó Phong lại đồng ý đề nghị của tớ? Tại sao không từ chối chứ?". Giọng tôi vì kích động mà lạc hẳn.
Thanh Phong nhìn tôi, đôi mắt lộ ra vẻ mệt mỏi khác hẳn với vẻ vui tươi lúc trước, cậu nói:
"Lúc đầu tớ đã nghĩ, có lẽ chúng ta sẽ rất hợp nhau. Nhưng... nó chỉ dừng lại ở mức độ bạn bè, không thể tiến xa hơn.
Ngay từ đầu, cả hai chúng ta đều sai. Sai là khi chúng ta biến tình bạn thành tình yêu".
"Chúng ta chỉ thích hợp làm bạn, giống như trước đây...".
"Tớ xin lỗi. Chúng ta chấm dứt tại đây đi".
Bỏ lại sau lưng câu nói đó, Phong rời đi, riêng tôi vẫn ngồi yên đấy, khi quán vẫn còn đông khách cho đến lúc chỉ lác đác vài người. Tôi kéo đĩa bánh flan lại gần, ăn từng thìa nhỏ.
Ngày trước, vị bánh flan ngọt ngào trên đầu lưỡi nhưng hôm nay, bỗng dưng lại đắng chát lạ thường. Chúng tôi có bốn năm tình bạn, bốn mươi ngày yêu nhau nhưng chỉ mất bốn mươi phút để chấm dứt tất cả.
Đặt chiếc thìa nhỏ xuống bàn, tôi nhìn đĩa bánh đã hết, nhìn sang chỗ trống ở phía đối diện. Cuối cùng vẫn không kìm được nước mắt mà òa khóc. Dù là chỗ ngồi ở lớp hay ở trước mặt, thì người bên cạnh tôi cũng không thể là cậu nữa rồi.
Thật ra, người sai từ đầu chính là tôi. Lẽ ra tôi không nên bước qua ranh giới mong manh của tình bạn. Tôi tự hỏi, sau ngày hôm nay tình bạn trước đây của chúng tôi có thể tiếp tục được không. Lấy điện thoại trong túi ra, tôi soạn một tin nhắn cho cậu. Nhưng đến lúc nhấn nút để gửi đi, tay tôi chợt lạnh, ngón tay cứ cứng đờ giữa không trung. Cuối cùng, tôi nhấn nút "xóa", xóa từng kí tự một. Thứ tôi có thể xóa đi một cách dễ dàng chỉ có thứ này, nhưng kỉ niệm từng rất đẹp kia, liệu có cách nào xóa ra khỏi kí ức?
Tất cả đã kết thúc. Tôi có thể biến tình bạn thành tình yêu nhưng không có cách nào khiến tình yêu quay về tình bạn vẹn nguyên như lúc đầu.
Chiều nay có mưa bay, mưa lất phất buồn, ướt đôi bờ vai...
...
Cũng chiều hôm đó, có một chàng trai đứng phía sau cô gái. Nép mình vào góc nhỏ, lặng lẽ nhìn. Tình yêu từng đến, cậu từng yêu mến cô, đúng người nhưng sai ở thời điểm bắt đầu rung động vì một người. Giá như lúc trước chưa từng làm bạn, chưa từng thân nhau đến mức quá hiểu nhau thì có lẽ mọi chuyện sẽ khác.
Mưa bay ngày ấy, đẹp đến đau lòng.
(*) Trích lời bài hát Cry on my shoulder
Theo muctim.com.vn
Người yêu trì hoãn đám cưới, tôi có nên buông bỏ để lấy tình mai mối? Đến giờ cũng đã 8 năm gắn bó, con số đủ đẹp, đủ chín muồi để cả hai chúng tôi về chung một nhà, cớ sao anh lại bỏ ngỏ, để mình tôi với nỗi chênh vênh. Lại một mùa thu nữa gõ cửa, mùa thu đến nhẹ nhàng, như nhắc nhở lứa đôi cùng nhau chuẩn bị kế hoạch cho đám cưới....











Tiêu điểm
Tin đang nóng
Tin mới nhất

Áp lực không dám sinh thêm con khi sống ở thành phố

Lương 15 triệu, tôi làm quái nhân keo kiệt, 4 năm tích được 350 triệu để mua nhà

Xây nhà trên đất của bố mẹ chồng cho, tôi không có quyền được làm theo ý mình

Bố vợ định chia cho tôi mảnh đất ở ngoại ô, tôi từ chối ngay lập tức, còn sẵn lòng góp thêm 500 triệu để ông xây nhà từ đường

Mẹ chồng chu cấp cho cháu đích tôn 4 triệu/tháng ăn học, tới khi con tôi đi học thì lại nảy sinh vấn đề ngang trái

Cháu ngoại 7 tuổi vẫn phải bón từng thìa cơm nhưng khi tôi nhờ mẹ chồng chăm cháu nội mới 3 tuổi thì bà thẳng thừng từ chối

Chồng cũ đưa cho 5 triệu rồi ghé tai trơ trẽn hỏi một câu, tôi tức giận ném trả lại tiền rồi đóng cửa, cấm bước vào

Hết Tết từ quê lên thấy đồ đạc bỗng dưng biến mất, tôi đau lòng khi phát hiện bí mật bố mẹ chồng che giấu

25 năm sau khi bố mẹ ly hôn, tôi bất ngờ nhận được quyền thừa kế một căn biệt thự, rồi chết lặng ngày mở cửa ra

Cầm bát cơm muối vừng ngồi cạnh bó hoa 2 triệu con dâu tặng trong ngày mừng thọ mà lòng tôi quặn đau

Cho em chồng mượn xe về Tết, chị dâu méo mặt ngày nhận lại

Mừng tuổi mẹ chồng 5 triệu nhận lại vài chục nghìn, con dâu thầm trách rồi bật khóc khi biết lý do
Có thể bạn quan tâm

Cách Chu Thanh Huyền "quản" Quang Hải: "Em tính giờ, đúng giờ mà không có mặt ở nhà là mệt người"
Sao thể thao
15:09:33 07/02/2025
Dậy sóng MXH: Hyun Bin lo sốt vó 1 chuyện khi Son Ye Jin mang thai
Sao châu á
15:00:04 07/02/2025
Đi về miền có nắng - Tập 19: Ông Phan đồng ý cho mẹ con Dương về nhà mình ở
Phim việt
14:56:30 07/02/2025
"Nụ hôn bạc tỷ" vượt mốc doanh thu 100 tỷ đồng
Hậu trường phim
14:50:36 07/02/2025
Tông trực diện vào ô tô bán tải, 2 người đi xe máy tử vong tại chỗ
Tin nổi bật
14:47:36 07/02/2025
Kaity Nguyễn tuổi 26: "Tôi cứng đầu nhưng mềm mỏng khi yêu"
Sao việt
14:45:51 07/02/2025
Tài xế xe tải cán qua người nạn nhân 2 lần tại Đồng Nai bị đề nghị truy tố
Pháp luật
14:42:31 07/02/2025
Dàn Anh Trai "chiến" nhau cực căng: Quang Hùng MasterD bị đánh bại
Nhạc việt
14:04:20 07/02/2025
Căng: BLACKPINK bị yêu cầu rã nhóm, 3 thành viên bị hạ bệ nghiêm trọng
Nhạc quốc tế
14:00:16 07/02/2025