25 t.uổi, chẳng sợ gì, chỉ sợ thanh xuân qua mà chưa kịp sống với giấc mơ của mình
Rồi đôi khi lại khát khao đến mãnh liệt cái cảm giác làm vợ, làm mẹ… thèm khát được mỗi sáng được thức dậy cùng người đàn ông của mình, rồi mỗi chiều đón anh về bên mâm cơm nóng hổi…
Tự nhiên thấy chạnh lòng… Bạn bè ai cũng có mái ấm nhỏ của riêng mình. Còn mình vẫn ngả nghiêng, vẫn lắc lư, vẫn chênh vênh giữa những mối “quan hệ”. Con đường mình muốn đi, còn dài, còn rộng quá, còn lắm những khó khăn đang đợi chờ phía trước. Đôi khi cũng muốn yêu ai đó,nhưng rồi lại sợ những đổ vỡ sau khi yêu, sợ lại đau thêm 1 lần nữa… vậy là lại chùng chân, lại những đón đưa nhưng chưa bao giờ có hồi kết.
Nhiều lúc bất cần nghĩ là mình sẽ kiếm thật nhiều t.iền, sẽ là bà mẹ đơn thân, không cần dựa dẫm vào người đàn ông nào hết… nhưng rồi nghĩ lại, rồi khi đ.ứa b.é hỏi cha con là ai, biết trả lời sao. Muốn mặc áo cưới, nhưng thật sự chẳng muốn lấy chồng, vì hình như người ta đến với nhau và ràng buộc nhau bằng 2 chữ “hôn nhân”, để rồi khi chán nhau, họ tự giải thoát cho nhau bằng 2 chữ “ly hôn” và 2 chữ ký…kết thúc…và người phụ nữ sẽ là người đớn đau nhiều nhất, những đ.ứa t.rẻ sẽ thiệt thòi nhiều nhất, khi thiếu đi 1 người, hoặc là cha, là mẹ… Mọi thứ quá mong manh…
Rồi đôi khi lại khát khao đến mãnh liệt cái cảm giác làm vợ, làm mẹ… thèm khát được mỗi sáng được thức dậy cùng người đàn ông của mình, rồi mỗi chiều đón anh về bên mâm cơm nóng hổi…
Video đang HOT
Khi yêu quá nhiều, người ta đ.âm ra sợ tình yêu, sợ những tổn thương nó mang lại. Ngày xưa thì háo hức đi tìm cho mình 1 người đàn ông để gọi là người yêu, hồ hởi đón nhận cái cảm giác được tán tỉnh, rồi giận hờn, rồi chờ đợi…còn bây giờ….có người yêu hay không đã không còn quan trọng. Thay vào đó là những lo lắng cho sự nghiệp. Ngày xưa yêu a sinh viên cùng sẻ chia những ngày tháng vui buồn, bây giờ cũng yêu,nhưng là yêu những con số về với tài khoản vào ngày 15 hàng tháng. Đôi lúc nghĩ con gái mà yêu t.iền quá cũng không tốt, nhưng rồi nghĩ lại, có gì xấu xa đâu, đó là kết quả sự cố gắng của mình mà…có dựa dẫm vào ai, có đổi chác với ai đâu.
Có ai đó nói với mình là hạnh phúc chính là bằng lòng với thứ mình đang có, còn mình, chưa bao giờ mình bằng lòng hết… Con đường phía trước, lại bước đi, rồi sẽ lại vấp ngã, để rồi trưởng thành hơn, để rồi mỗi ngày lại nhìn đời bằng cái gì đó nhuốm màu của t.iền bạc, của địa vị và của những bon chen…
25 t.uổi… chẳng sợ gì hết, chỉ sợ t.uổi thanh xuân qua đi quá nhanh, còn mình thì chưa kịp sống cho những ước mơ mà mình muốn thực hiện. Là đàn bà, đừng sống như cây tầm gửi, cũng đừng đem nhan sắc ra đổi lấy thứ gì hết, muốn thứ gì thì tự làm ra t.iền để mua nó…đừng để bản thân trở thành thứ hàng hóa mà đàn ông mua được chỉ bằng vài đồng bạc lẻ, tự túc là hạnh phúc.
25 t.uổi, có 1 điều ước nhỏ nhoi…là có 1 bước tiến dài trong công việc, sẽ tự kinh doanh được thứ mình muốn, đi đến những nơi mình thích và cuối cùng là,có thể sẻ chia những gì mình có…
Theo Guu
Làm chuyện trái lương tâm khó tránh khỏi thiên lý
Người làm chuyện trái với lương tâm, có thể trốn tránh pháp lý tại nhân gian, nhưng khó tránh khỏi sự trừng phạt của thiên lý.
Huyện lệnh Lý Minh Phủ (đời nhà Đường) khi đi qua huyện Hỏa Tĩnh có nghỉ tại nhà của một vị Áp Tư (người làm công việc ghi chép sổ sách). Chủ nhà muốn mở tiệc rượu chiêu đãi ông, liền muốn g.iết một con dê trắng, mà con dê này lại đang mang thai.
Vào ban đêm, Lý Minh Phủ mơ thấy một người phụ nữ mặc áo trắng và mang theo hai đ.ứa t.rẻ, hướng về phía ông mà bái lạy, thỉnh cầu ông cứu mạng, lời nói vô cùng bi ai, Lý Minh Phủ giật mình tỉnh giấc, không hiểu là chuyện gì, liền nằm ngủ tiếp.
Lúc sau ông lại mơ thấy người phụ nữ lúc nãy đi đến trước mặt ông vừa khóc vừa nói cho ông biết: "Mạng của tôi đang nguy kịch, ông có thể nhẫn tâm không cứu sao?" Lý Minh Phủ không hiểu nguyên nhân đầu đuôi câu chuyện ra sao, nên trong lòng chỉ thấy có chút thương cảm mà thôi.
Một lát sau, ông lại mơ thấy người phụ nữ kia đến nói: "Quan lớn, ông trước sau gì cũng không chịu cứu tôi, tôi bây giờ đã bị c.hết rồi, nhưng khoản nợ mà tôi nợ người ta, tôi cũng đã trả xong rồi. Kiếp trước tôi chính là vợ của Áp Tư, có một nữ hầu vừa mới mang song thai, tôi vì đố kị với cô ấy, nên đ.ánh c.hết cô ấy, cũng lừa gạt chồng mà nói rằng: "cô ta lấy trộm trâm cài và hộp nữ trang, thiếp đã t.ra t.ấn cô ấy đến chết" Vì thế hôm nay bị chịu báo ứng này, trâm cài và cái hộp vẫn còn bên trong cái cây đại thụ ở phía tây gian nhà chính giữa. Xin ngài hãy giúp tôi chuyển lời những này đến chủ nhà, đừng ăn thịt của tôi, có thể làm như vậy cũng là tích đại công đại đức".
Lý Minh Phủ bừng tỉnh! Lập tức dậy hỏi chủ nhà "Ông đêm hôm qua có phải đã làm thịt một con dê trắng không? Có hai con dê con không?" Chủ nhà trả lời: "Đúng là có làm thịt một con dê trắng, từ trong bụng nó lấy ra hai con dê con". Lý Minh Phủ liền đem câu chuyện trong giấc mơ kể với chủ nhà.
Hai người cùng thở dài im lặng một hồi lâu, rồi mới ra chỗ cây đại thụ, quả nhiên tìm thấy trâm cài và cái hộp, thế là đem con dê trắng đi chôn và làm lễ cúng bái tiễn đưa người phụ nữ đó.
Người làm chuyện trái với lương tâm, có thể trốn tránh pháp lý tại nhân gian, nhưng khó tránh khỏi sự trừng phạt của thiên lý.
Theo Guu
Hũ t.iền tiết kiệm nhỏ và những giấc mơ lớn Tôi chẳng nhớ nổi hộp t.iền tiết kiệm đầu đời của mình đã dành để làm gì. Có lẽ tôi phải bắt đầu lại. Hôm nọ tôi đến nhà vợ chồng người bạn, thấy trên bàn học của bé Bi, đứa con 7 t.uổi của anh chị có một lọ thủy tinh bên trong toàn t.iền lẻ. Lọ t.iền tiết kiệm thì hầu...