25 năm sau khi bố mẹ l.y hô.n, tôi bất ngờ nhận được quyền thừa kế một căn biệt thự, rồi chế.t lặng ngày mở cửa ra
Tôi đã không hề phát hiện ra “bí mật” của mẹ cho đến ngày mở cửa căn biệt thự đó ra.
25 năm trước, khi bố mẹ l.y hô.n, tôi mới 8 tuổ.i. Tôi không bao giờ quên được ngày hôm đó. Mẹ thu dọn hành lý rời đi, còn bố lặng lẽ ngồi trên ghế sofa hút thuố.c. Tôi đứng ở cửa, nước mắt không ngừng rơi. Tôi không hiểu tại sao một gia đình từng hạnh phúc lại trở thành như vậy?
Mẹ sống cùng tôi vài năm, nhưng sau đó vì công việc, bà ra nước ngoài và dần dần, liên lạc giữa chúng tôi thưa dần. Hồi nhỏ, tôi thường ôm điện thoại chờ mẹ gọi, mong chờ những lần mẹ về thăm vào dịp lễ. Nhưng dần dần, tôi học cách không còn mong đợi nữa, vì mỗi lần hy vọng đều biến thành thất vọng.
Lớn lên, tôi nghĩ rằng mẹ đã không còn quan tâm đến tôi. Dù bà vẫn gửi tiề.n học phí và quà sinh nhật đúng hạn, nhưng tôi cho rằng đó chỉ là trách nhiệm, không phải tình yêu. Tôi từng trách bà, nghĩ rằng bà đã bỏ rơi tôi, và hình ảnh của bà trong tâm trí tôi ngày càng nhạt nhòa.
Cho đến vài tháng trước, tôi bất ngờ nhận được một lá thư từ luật sư, báo rằng mẹ tôi đã qua đời và để lại một căn biệt thự ở Thượng Hải cho tôi. Tôi hoàn toàn sững sờ. Mẹ đã rời xa cuộc sống của tôi quá lâu, tại sao bà lại để lại căn biệt thự này?
Với tâm trạng rối bời, tôi đến căn biệt thự. Khi mở cửa, tôi chế.t lặng.
Trong phòng khách, những kỷ vật quen thuộc hiện ra trước mắt – những bức ảnh thời thơ ấu của tôi, con gấu bông tôi từng yêu thích, thậm chí cả bức tranh nguệch ngoạc tôi vẽ năm 5 tuổ.i cũng được đóng khung treo trên tường. Trên giá sách vẫn còn những cuốn truyện tôi từng thích, có cả vài cuốn tôi đọc khi học cấp ba, trong đó kẹp một tờ giấy mẹ để lại: “Cuốn sách này rất hợp với con, mẹ hy vọng con sẽ thích”.
Tôi bước vào phòng ngủ và thấy một cuốn nhật ký của mẹ đặt trên đầu giường. Tôi mở trang đầu tiên và thấy toàn bộ đều là những ghi chép về tôi – chữ cái đầu tiên tôi học được, lần đầu tiên tôi đạt điểm tối đa, cảm xúc của tôi khi tham gia cuộc thi đầu tiên… Bà đã ghi lại từng khoảnh khắc trưởng thành của tôi, từng nỗi nhớ thương dành cho tôi.
Một trang viết:
“Hôm nay là sinh nhật 18 tuổ.i của con. Mẹ muốn gọi cho con nhưng lại sợ làm phiền cuộc sống của con. Con có nghĩ mẹ vô tâm không? Con có mong mẹ ở bên không? Mẹ thật sự rất muốn ôm con và nói rằng, mẹ luôn yêu con”.
Video đang HOT
Đọc đến đây, tôi không thể kìm được nước mắt. Hóa ra, mẹ không hề bỏ rơi tôi. Bà chỉ yêu tôi theo cách của riêng mình.
Tôi từng nghĩ rằng khi bố mẹ l.y hô.n, tình yêu của họ cũng biến mất. Nhưng giây phút này, tôi mới hiểu ra rằng tình yêu chưa bao giờ rời đi. Đôi khi, tình yêu là sự âm thầm quan tâm, là sự bảo vệ từ xa, là những nỗi nhớ không nói thành lời.
Mẹ không thể ở bên tôi, nhưng bà chọn cách dõi theo tôi theo một cách đặc biệt. Bà không muốn làm xáo trộn cuộc sống của tôi, nhưng vẫn để lại cho tôi một tình yêu vĩnh cửu.
Một gia đình có trọn vẹn hay không không quyết định hạnh phúc của một đứ.a tr.ẻ. Điều thực sự quan trọng là cha mẹ có sẵn sàng yêu thương con mình, quan tâm và bảo vệ con hay không.
Tôi từng nghĩ rằng mình bị mẹ lãng quên, nhưng giờ đây tôi mới hiểu – bà chưa từng rời xa tôi. Chỉ là tôi mất 25 năm để nhận ra tình yêu thầm lặng ấy.
Câu chuyện của tôi có lẽ không hiếm gặp trong xã hội hiện đại, khi ngày càng nhiều bậc cha mẹ vì những lý do khác nhau mà không thể ở bên con cái. Nhưng điều quan trọng không phải là họ có thể kề cận con hay không, mà là họ có thực sự dành tình yêu thương cho con mình hay không.
Tôi từng trách mẹ, từng cho rằng bà đã rời bỏ tôi, nhưng thực ra, bà chưa bao giờ ngừng yêu tôi. Bà chỉ chọn một cách yêu khác, một cách mà tôi không nhận ra khi còn nhỏ.
Trong xã hội ngày nay, có quá nhiều bậc phụ huynh vì bận rộn công việc mà không thể ở bên con, nhưng điều đó không có nghĩa là họ không thể dành tình yêu thương cho con mình. Tr.ẻ e.m không chỉ cần tiề.n bạc hay vật chất, mà quan trọng hơn là sự quan tâm, thấu hiểu và những kết nối về mặt tinh thần.
Bất cứ đứ.a tr.ẻ nào cũng mong muốn được cha mẹ yêu thương một cách rõ ràng và trực tiếp. Nhưng đôi khi, người lớn lại nghĩ rằng chỉ cần lo cho con đầy đủ về vật chất là đã làm tròn trách nhiệm. Câu chuyện của tôi là một minh chứng rõ ràng rằng, dù cha mẹ có thương con đến đâu, nhưng nếu không thể hiện tình yêu một cách rõ ràng, đứ.a tr.ẻ vẫn có thể cảm thấy cô đơn, lạc lõng.
Tình yêu của cha mẹ không nên là một điều bí ẩn để con cái phải tự mình khám phá sau nhiều năm. Hãy để con cái cảm nhận được tình yêu ấy ngay từ bây giờ, qua từng lời nói, từng hành động nhỏ nhặt hàng ngày. Một cái ôm, một lời hỏi han, một buổi trò chuyện chân thànhđôi khi lại có giá trị hơn cả một căn biệt thự hay hàng trăm món quà xa xỉ.
Tôi đã mất 25 năm để nhận ra tình yêu thầm lặng của mẹ mình. Nhưng có lẽ, nếu bà có thể nói với tôi sớm hơn, tôi đã không phải mang theo những tổn thương ấy suốt một phần tư thế kỷ.
Hy vọng rằng, bất kỳ bậc cha mẹ nào đọc được câu chuyện này sẽ nhớ rằng: Yêu con không chỉ là trách nhiệm, mà còn cần được thể hiện một cách trọn vẹn và rõ ràng.
Thưởng Tết 100 triệu cho người giúp việc, một câu nói của cô khiến tôi bàng hoàng, phát hiện bí mật bị chôn giấu bấy lâu trong nhà
Tôi không ngờ trong lúc tôi không để ý, chuyện như vậy đã xảy ra trong gia đình mình.
Năm nay, vì muốn bày tỏ lòng cảm ơn với cô giúp việc đã làm việc chăm chỉ và tận tụy suốt cả năm, tôi quyết định thưởng cho cô ấy 100 triệu đồng dịp Tết. Đây không chỉ là khoản tiề.n công xứng đáng, mà còn là sự trân trọng dành cho người đã thay tôi chăm sóc gia đình, nhất là các con.
Nhưng ngay lúc cô ấy nhận thưởng và nói lời cảm ơn, một câu nói vô tình của cô ấy đã làm tôi ngỡ ngàng. Tôi không ngờ rằng, số tiề.n thưởng này lại khiến một bí mật trong nhà tôi được tiết lộ, và nó liên quan trực tiếp đến cách tôi đang giáo dục con cái.
Ảnh minh họa
Khi nhận khoản thưởng lớn, cô giúp việc vừa cảm động vừa có chút lưỡng lự. Cô ấy nói:
"Cảm ơn chị nhiều lắm! Cháu nhà chị rất ngoan, nhưng tôi thấy thương cháu lắm. Cháu thường tâm sự với tôi rằng, cháu không dám xin bố mẹ mua đồ chơi hay những thứ mình thích, vì cháu sợ bố mẹ sẽ không vui".
Tôi chế.t lặng. Con tôi từ bao giờ đã trở thành một đứ.a tr.ẻ luôn dè dặt với chính bố mẹ mình?
Tôi nhớ lại, mỗi khi con xin một món đồ gì đó, tôi thường đáp lại bằng câu "Con không cần đâu, thứ đó chỉ tốn tiề.n thôi". Tôi luôn nghĩ mình đang dạy con tiết kiệm, nhưng thật ra tôi đã khiến con cảm thấy mình không được phép thể hiện mong muốn, thậm chí là cảm xúc của mình.
Lý do con tâm sự với cô giúp việc thay vì tôi, có lẽ vì con không thấy bố mẹ là những người sẵn sàng lắng nghe.
Chúng tôi là một gia đình có điều kiện. Tôi không tiếc tiề.n đầu tư cho con học trường quốc tế, tham gia các lớp kỹ năng, thậm chí những món đồ chơi tôi cũng mua những loại đắt tiề.n. Nhưng tôi chưa từng nghĩ rằng, con mình lại không cảm nhận được sự thoải mái trong gia đình.
Câu nói của cô giúp việc khiến tôi nhận ra, điều con cần không chỉ là tiề.n bạc hay vật chất. Đó là sự đồng hành và sự quan tâm thực sự từ bố mẹ. Việc tôi bận rộn kiế.m tiề.n và trao việc chăm sóc con cho người khác đã khiến tôi dần trở nên xa cách với chính con mình.
Ảnh minh họa
Số tiề.n thưởng 100 triệu tôi trao cho cô giúp việc là tấm lòng biết ơn, nhưng nó cũng khiến tôi nhận ra sự thiếu sót của bản thân. Lẽ ra, người mà con tôi nên chia sẻ những câu chuyện, cảm xúc phải là tôi, không phải cô ấy.
Cô giúp việc không sai khi làm tròn trách nhiệm, nhưng việc con dần tìm kiếm sự đồng cảm từ người khác thay vì bố mẹ chính là hồi chuông cảnh tỉnh đối với tôi. Điều này khiến tôi tự hỏi: Liệu tôi có đang nhầm lẫn giữa việc "cho con tất cả" và việc "đồng hành cùng con"?
Hóa ra, tiề.n mãi mãi không thể thay thế tình cảm. Dù nhà đủ đầy, nhưng nếu bố mẹ không dành thời gian chất lượng bên con, trẻ sẽ dễ cảm thấy cô đơn. Tiề.n bạc có thể mua nhiều thứ, nhưng không thể bù đắp được khoảng trống tinh thần.
Hóa ra, đứ.a tr.ẻ nào cũng cần sự lắng nghe và thấu hiểu. Thay vì áp đặt suy nghĩ "Con cần gì thêm nữa đâu", những ông bố bà mẹ nhưng tôi cần lắng nghe con muốn gì và hiểu vì sao con muốn điều đó. Những cuộc trò chuyện chân thành sẽ giúp con cảm thấy được tôn trọng.
Hóa ra, cảm giác người khác thay thế vai trò của bố mẹ của mình thực sự không dễ chịu gì. Chúng ta có thể nhờ người giúp việc hỗ trợ chăm sóc con, nhưng không ai có thể thay thế được bố mẹ trong việc dạy dỗ và xây dựng mối quan hệ với con. Nếu không cẩn thận, trẻ sẽ coi người khác như chỗ dựa thay vì chính bố mẹ mình, giống như cách con tôi đã tâm sự với chị giúp việc, thay vì với chính tôi.
Câu chuyện thưởng Tết này đã giúp tôi nhận ra rằng, điều quan trọng nhất trong việc làm cha mẹ không phải là kiếm nhiều tiề.n để con có cuộc sống đủ đầy, mà là sự hiện diện thực sự bên con.
Hy vọng câu chuyện này sẽ là lời nhắc nhở tới những bậc cha mẹ khác: Đừng chỉ lo kiế.m tiề.n để "cho con tất cả", mà hãy dành thời gian để con cảm nhận được tình yêu và sự quan tâm. Có như vậy, Tết mới thực sự trọn vẹn với con trẻ và cả gia đình.
Chồng đưa vợ 20 triệu thưởng Tết nhưng tin nhắn trong điện thoại lại t.ố cá.o sự thật nghiệt ngã khác Đúng như người ta nói, không nghi ngờ sẽ có ngày bất ngờ và tôi đang phải chịu một cú sốc quá lớn vào những ngày Tết đang cận kề. Giờ này, mọi người đang hối hả đi sắm Tết hoặc đi làm đẹp đón Tết, còn tôi ngồi đây viết những dòng tâm sự này. Bởi tôi đang quá sốc về chồng,...