23 tuổi mà vẫn không trọn vẹn tình yêu thì sao?
Thưở 18, tôi nghĩ tình yêu là câu chuyện ngọt ngào với những cung bậc cảm xúc đầy thơ mộng. Lúc đó cứ nghĩ chỉ cần tình yêu thì cuộc đời có đổ xuống bao nhiêu bão tố cũng sẽ nắm chặt tay mà bước đi kiêu hãnh. Nhưng ở tuổi 23, tình yêu dường như không còn là lời hứa gió bay, tôi chẳng cần một mối tình quá nồng nhiệt, chỉ mong suốt năm dài tháng rộng của cuộc đời sẽ dịu dàng bên nhau…
Nỗi đau thất tình chỉ người trong cuộc mới hiểu thấu… (Ảnh minh họa: CV)
Hôm nay có người bạn cũ hỏi tôi vu vơ rằng, nếu 23 tuổi vẫn thất tình, vẫn không trọn vẹn tình yêu thì sẽ ra sao nhỉ? Ừ thì, dù 20, 23 hay 30 tuổi thì thất tình cũng chẳng làm sao cả. Đối với tôi bây giờ “thất nghiệp mới đáng sợ chứ thất tình không đáng lo”.
Mà kỳ thực trên đời ai chẳng trải qua đôi ba lần thất tình, khóc lóc, khổ đau rồi cũng gạt nước mắt mà tiếp tục hành trình của mình thôi. Rồi có khi tưởng chừng mọi thứ định sẵn bằng lời hứa nắm tay nhau vào lễ đường, nghĩ về ngôi nhà và những đứa trẻ. Thì rồi, chia tay vẫn cứ tan vỡ hết, hạnh phúc lạnh lùng quay ngoắt đâu cần báo trước.
Và, dĩ nhiên là, bạn sẽ đau lòng, sẽ chìm trong nỗi thất vọng và muôn vàn câu hỏi tại sao. Tại sao người ấy lại phản bội niềm tin từng dành trao? Tại sao hứa ngọt ngào mà dội vào trái tim nỗi đắng cay chua chát? Và tại sao bản thân lại đau nhiều đến thế? Những câu hỏi rơi vào khoảng hẫng mà chỉ có người trong cuộc mới biết được lời hồi đáp. Mà dù câu trả lời như thế nào thì hiện thực vẫn bi thương với những mảnh vỡ từ cuộc tình tàn.
Nhưng mà tôi cũng nghiệm ra một điều rằng ở cái tuổi này thất tình chẳng ồn ào như thưở 18, đôi mươi nữa. Nghĩa là dù hôm nay bạn có khóc ướt đẫm gối, mắt sưng, lòng đớn đau và oán hận thì ngày mai thức dậy vẫn phải rạng ngời, vui vẻ đi làm. Ngoài tình yêu chúng ta còn phải xây dựng sự nghiệp, không lẽ để bản thân trắng tay – không tình yêu, không sự nghiệp. Như thế thì thật đáng quan ngại!
Video đang HOT
Tình yêu vẫn luôn là mảnh ghép mà nhân duyên sắp đặt. Duyên hết, người buông, nghĩ vậy sẽ nhẹ nhàng để tự mình quên đi. Nhưng rồi chỉ cần một bản nhạc, nghe sao giống chuyện của mình thế, bật khóc ngon lành dù biết chẳng còn ai dỗ dành.
Sau tất cả mọi thứ rồi sẽ ổn hơn thôi, chắc chắn! (Ảnh minh họa: CV)
Thất tình ở tuổi 23 ấy mà, tự khóc rồi tự lau, tự đau rồi tự chịu, chúng ta trưởng thành hơn và cũng không len lén theo dõi đến cuộc sống của người cũ nữa. Thay vì chăm chăm nhìn về quá khứ, tôi chọn cho mình một ngã rẽ mới, ở đó dù khó khăn cũng kiên gan, tự tin với quyết định của một cô gái 23 tuổi.
Và cũng 23 tuổi, tôi không muốn mình mãi là một cô gái yếu đuối trong mớ cảm xúc hỗn độn. Tóc dài chạm vai, giật mình thời gian trôi đi rất nhanh. Tôi nhớ cô gái của những năm tháng trước, tóc ngắn, dễ khóc và hay tủi thân. Ngoài học cách mạnh mẽ thì chẳng còn bất cứ lựa chọn nào, bởi thế thất tình đôi khi lại trở thành động lực để ta thay đổi chính mình.
Đứng giữa con dốc đầy chênh vênh của tuổi trẻ, tôi không chọn tình yêu. Không phải vì trái tim chai lỳ, mà bởi tôi hiểu, hơn hết sau tất cả những dông bão đã qua tôi muốn bình yên sống, bình yên phấn đấu cho sự nghiệp của riêng mình.
Ừ thì đã từng tổn thương, đã từng khóc không biết bao nhiêu ngày, đã từng điên cuồng xóa sạch mọi dấu vết về người, và cũng đã từng nghĩ rằng sẽ chẳng thể trao ai trọn vẹn trái tim nữa. Nhưng thất tình cũng dạy tôi bài học về sự nhẫn nại, về lặng im yêu thương bản thân nhiều hơn. Và cũng chính mảnh vỡ của mối tình ấy cho tôi biết hóa ra lòng người dễ dàng đổi thay, một câu nói có thể gạt phăng tất cả ngày tháng đẹp đẽ hoa niên cùng nhau vun xây tình cảm.
Này bạn, dù ở tuổi nào đi chăng nữa thì tất tình cũng chẳng sao đâu. Chỉ là thiếu đi một người, và lẽ cố nhiên người đó không phải mảnh ghép cuối cùng của bạn, rồi sẽ có người là duyên nợ song hành cùng bạn suốt quãng đời còn lại. Thế thôi!
Theo Dantri
Xin em đừng giả vờ mạnh mẽ
Đừng để những tổn thương khiến em chai sạn với rung động. Đừng tỏ ra mạnh mẽ mà khổ đau thì đầy ắp. Hãy là mình, sống thật với chính mình để đợi chờ một người thật xứng đáng, đàn bà nhé!
Đàn bà sinh ra đã mang phận yếu đuối. Có ngang tàng thế nào, vẫn cứ là phận đàn bà. Đó là đặc ân hay đặc phận dành cho đàn bà cũng chưa thể rõ. Phụ nữ yếu đuối là đương nhiên, hay phụ nữ mỏng manh là đáng khinh cũng chẳng thiếu. Tôi chỉ biết rằng chẳng có người đàn bà nào sinh ra đã mạnh mẽ kiên cường cả. Chào đời vẫn là những cô gái hiền lành mỏng manh, rồi quấn quýt với đời mà mạnh mẽ đổi thay. Người ta thường bảo, đã là đàn bà thì phải mạnh mẽ. Mạnh mẽ để quên đi cái phận yếu ớt của đàn bà thôi. Nhưng tôi lại mong, nếu có thể, xin em đừng giả vờ mạnh mẽ quá lâu, quá dai dẳng, quá khổ đau, đàn bà ơi...
Chính là tôi mong em hãy sống là chính mình. Kẻ tổn thương luôn có quyền gục ngã. Ai cũng vậy, đàn bà lại càng như thế. Khóc cũng được, đau lòng cũng không sao, đừng trơ ra với đời, đừng vô cảm đến thương tổn. Tôi sợ những người đàn bà càng đi qua giông bão lại càng như kẻ chẳng sợ đau. Như bất chấp tất thảy, bỏ mặc tất cả. Nhưng tôi thừa biết rằng trong tim họ đã đầy rẫy những lỗ thủng khó mà lành nổi. Là bất cần, là thản nhiên, nhưng lại đáng thương đến không chịu nổi. Tôi mong em có thể khóc, có thể gào thét trách than một lần, để vẫn là một người đàn bà, vẫn cần được vỗ về sẻ chia.
Ảnh: Internet
Em biết không, cuộc đời con người ao ước nhất là nụ cười nhưng cần thiết lại là nước mắt. Cũng như ta khao khát mạnh mẽ nhưng cũng sẽ cần những lúc yếu đuối. Chúng không khiến ta trở nên mềm mỏng đi, mà khiến ta biết rằng mệt rồi thì nghỉ một chốc, mạnh mẽ rồi thì yếu đuối một chút để bình tâm. Độc lập tốt, mạnh mẽ cũng tốt, kiên cường lại càng tốt. Nhưng làm ơn hãy nhớ rằng em cũng chỉ là phụ nữ, mạnh mẽ đến bất cần để làm gì? Mạnh mẽ mà cứ hằng đêm sướt mướt một mình liệu có với nổi đến bình yên?
Đừng giả vờ mạnh mẽ nữa, có được không đàn bà? Gồng mình lên chống chọi với hết thảy, có khi nào mệt mỏi? Dừng một chút mà sống thật là mình có khó khăn lắm không? Nỗi đau hay thương tổn đến cuối cùng cũng đừng để nó nuốt trọn lấy cuộc sống của em. Con người chỉ có thể lớn lên khi hòa trộn rồi đi qua nó nhanh chóng mà thôi. Đau lòng có thể giúp ta mạnh mẽ, nhưng đừng gom góp nó để dựng xây tường thành trong lòng mình. Một lần đau lòng không có nghĩa là cả đời chỉ toàn bất hạnh. Một lần mất mát không có nghĩa là cả đời không còn niềm tin. Mạnh mẽ để chống chọi với đời, chứ đừng giả vờ mạnh mẽ để thương tổn chính mình, đàn bà à..
Đời người đàn bà cuối cùng cũng chỉ mong hạnh phúc. Thế thì yếu đuối cũng được, mạnh mẽ đôi chút cũng không sao, hạnh phúc là được. Đừng đem hết thảy những thị phi, dòm ngó mà đổ lên chính cuộc sống của mình. Hãy là chính mình, là một phiên bản hoàn hảo nhất của chính mình không phải tốt hơn sao? Em cũng chỉ có duy nhất một lần để sống, để thiết tha với đời, sao không sống đủ sống đầy mà chỉ có tạm bợ giả vờ thế kia?
Nhưng cứng cáp dữ dội thế nào cũng chỉ là lớp vỏ bề ngoài, cứ gồng mình mà tỏ ra mạnh mẽ để làm gì hả em? Để ai đó giúp em đỡ đần, để ai đó bên em sớm hôm? Hay vì em cố chấp, ôm hết thảy thương tổn mà một mình sớm chiều? Em không mở cửa trái tim thì đến bao giờ có người dám bước vào sưởi ấm trái tim em đây? Mạnh mẽ làm gì? Thể hiện được chi? Khi đến cuối cùng em vẫn không được hạnh phúc?
Cuộc đời đàn bà, điểm dừng chân cuối cùng cũng nên là nơi có một người đàn ông đợi chờ mình. Ngay cả khi, đó là một người phụ nữ mạnh mẽ đến quật cường thế nào đi chăng nữa. Vì hãy hiểu rằng, rồi sẽ đến lúc em thèm được yếu đuối với duy nhất một người. Chỉ là họ đến chậm mà thôi, họ vẫn luôn đợi em đâu đó ngoài kia. Đừng vì dăm bận yêu sai người, tin lầm bến đỗ mà quên rằng hạnh phúc thật sự vẫn luôn mong em tìm đến. Những tổn thương em trải qua đến cuối cùng sẽ được đền bù bằng cả bầu trời yêu thương bên cạnh một người.
Đừng để những tổn thương khiến em chai sạn với rung động. Đừng tỏ ra mạnh mẽ mà khổ đau thì đầy ắp. Hãy là mình, sống thật với chính mình để đợi chờ một người thật xứng đáng, đàn bà nhé!
Theo Ngọc Thi / Phụ nữ & sức khỏe
Nhói lòng tâm sự của bà mẹ trẻ 21 tuổi ly hôn, vượt qua nỗi đau nuôi con một mình 18 tuổi có con, 21 tuổi ly hôn và nuôi con một mình, bà mẹ trẻ đã gắng gượng vượt qua khốn khó để nuôi con khôn lớn từng ngày. Vì một trong những nguyên nhân nào đó mà ngày nay, rất nhiều phụ nữ lựa chọn trở thành mẹ đơn thân, nuôi con một mình. Cũng trong hoàn cảnh ấy, người mẹ...