23 tuổi, chuyện công việc còn quan trọng hơn yêu đương nhiều
Bắt đầu những trang mới của cuộc đời, khi cuộc sống cơm áo gạo tiền hiện ra trước mắt, tôi chợt thấy có một công việc ổn định còn quan trọng hơn chuyện tình yêu đôi lứa.
(Ảnh minh hoạ).
Trước 23 tuổi, có những lúc cảm thấy cuộc đời này không còn gì vui vẻ vì… thất tình. Đó là những ngày rỗng tuếch, chỉ biết lên giảng đường rồi về nhà, thi thoảng còn khóc lóc ướt cả gối. Đó là những ngày chưa phải… kiếm tiền.
23 tuổi, vừa ra trường không được bao lâu và thấy chuyện thất tình chẳng có gì là ghê gớm bằng chuyện tiêu hết tiền và không biết hôm nay ăn gì.
23 tuổi, cần một công việc ổn định, cần một cuộc sống tự do hơn là đuổi theo một người không thuộc về mình, nghĩ lại những chuyện ngày xưa rồi chẹp miệng ’ sao hồi xưa mù quáng thế không biết.
23 tuổi, biết quý trọng các mối quan hệ thân quen hơn. Đi làm rồi mới biết, người cười với mình chưa chắc đã thật lòng với mình, có được một người chân thành với mình không dễ.
Video đang HOT
23 tuổi, sau giờ tan tầm mệt mỏi ước mong lớn nhất là được một bữa thật ngon, rồi về nhà tắm nước nóng nằm lăn ra ngủ, chí ít thì cũng được xem một bộ phim hoặc đọc một cuốn truyện. Còn tình yêu à, buồn ngủ quá không còn nghĩ tới.
23 tuổi, không thích mẫu người mà thời sinh viên mình đã thích, dù là vẫn thích những anh đẹp trai lồng lộn, chí ít cũng được như Giang Thần nhưng không còn lấy điều đó làm hình mẫu lý tưởng, dù sao thì một anh đẹp trai vừa vừa mà có công việc tốt một tí vẫn hơn.
23 tuổi, bắt đầu nghĩ đến chuyện từ bỏ với những điều mình đã từng rất cố chấp. Tại sao à? Không chỉ vì bị bạn bè sỉ vả ngu ngơ quá đáng, vì thấy bản thân không đáng để buồn như thế. Rốt cuộc thì chẳng có ai đeo đuổi được mãi một mối tình không đầu không cuối.
23 tuổi, vẫn có những ngày trống rỗng, bi quan thảm hại, vẫn có những ngày thấy cô đơn kinh khủng. Thế nhưng luôn tự nhủ với bản thân những điều đó rồi sẽ qua mau thôi, công việc, guồng quay cuộc sống khiến ta chẳng thể đứng yên mãi một chỗ được.
23 tuổi, chưa chán yêu nhưng cũng để tình yêu tự nhiên đến, tự nhiên đi, hoặc tự nhiên không xuất hiện. Chẳng còn kiếm tìm, chẳng còn háo hức với những cuộc hẹn, chẳng còn điên rồ tải mấy cái apps hẹn hò rồi nghĩ tình yêu có thể tồn tại nơi mạng ảo này.
23 tuổi, ước mơ tỉnh dậy có được 2 tỷ trong tay, một vòng ôm có cũng được, không có cũng chẳng sao. Chỉ cần số tiền ấy là đã đủ cho những ước mong và dự định, tưởng chừng như đã đủ cho cả một đời rồi.
23 tuổi, hạnh phúc là được ăn những gì mình muốn, có được một giấc ngủ lăn quay khi trời vào đông lành lạnh, được đi đó đi đây, được hàn huyên tâm sự với đứa bạn thân đủ thứ chuyện trên đời.
23 tuổi, cần tự do và muốn cô đơn, cần một công việc tốt để có tiền mua kem dưỡng da, đắp mặt nạ và uống trà sữa.
Tình yêu ấy à, thôi thì để sang tuổi khác yêu có được không? 23 mình còn bận lắm…
Theo Tinmoi24.vn
Có nên từ bỏ cô gái có nhiều nhược điểm
Cô ấy vô tư quá đến mức vô duyên, lại thêm tính mải chơi, không thích tính chuyện tương lai.
ảnh minh họa
Tôi 28 tuổi, là dân tỉnh lẻ, đang làm công chức nhà nước tại Hà Nội với mức lương bèo bọt. Chuyện cơm áo gạo tiền nhà cửa ở giữa đất thủ đô là chuyện khiến tôi đau đầu. Thêm nữa, tình cảm gặp nhiều trắc trở làm tôi mệt mỏi không kém. Từ năm 18 tuổi tôi đã yêu một cô gái. Tình yêu đó kéo dài suốt sáu năm rồi cũng đổ vỡ. Sau đó tôi cũng trải qua năm bảy mối tình, người chỉ được vài tháng, có người thậm chí đã ra mắt gia đình hai bên, nhưng vì lý do cá nhân mà chia tay. Tôi là con trưởng, lúc nào cũng bị áp lực lấy vợ từ gia đình, cộng thêm gánh nặng mưu sinh, căng thẳng từ công việc. Có lần tôi mất ngủ kéo dài đến nhập viện. Vậy nên bản thân cũng muốn sớm lấy vợ, ổn định gia đình.
Hiện tại tôi quen một cô gái được hơn một năm, ở cùng quê, đang công tác trong nhà nước. Cô ấy là người thẳng thắn, hài hước, nhiệt tình, dễ thu hút người khác, có điều cô ấy vô tư quá đến mức vô duyên, lại thêm tính mải chơi, không thích tính đến chuyện tương lai. Lương hai đứa đều thấp, thu nhập cả hai chỉ được 10 triệu/tháng. Mỗi lần tôi nhắc đến chuyện kết hôn, cô ấy đều gạt đi vì sợ lấy rồi chưa có nhà sẽ khổ. Tôi cũng gợi ý về việc kinh doanh ngoài vì cô ấy có nhiều thời gian rảnh rỗi, nhưng nàng không thích. Tính cách cô ấy hay dỗi như trẻ con, tôi chỉ cần nói gì không vừa ý là có thể dỗi mất mấy ngày.
Tết vừa rồi tôi có về chơi nhà nàng, cũng đưa cô ấy về gặp bố mẹ. Gia đình cũng góp ý là ngoại hình hai đứa không tương xứng, muốn tôi tìm người khác có sắc hơn. Tôi trước giờ không trọng hình thức, cũng vì chuyện này mà cả nhà cãi nhau chưa có hồi kết. Tôi không muốn lại một lần nữa do dự để rồi hối hận, nhưng cũng cảm thấy nếu về ở với nhau sợ cũng sẽ cơm chẳng lành canh chẳng ngọt. Tôi cũng thân thiết với gia đình bên nhà đó, sợ giờ chia tay lại mất lòng nhau.
Tính tôi vốn hiền lành, không muốn làm đau lòng bất cứ ai. Trước giờ cũng quan niệm không bao giờ đang quen người này mà bỏ quen người khác. Hiện tại chúng tôi vẫn chưa đi quá giới hạn, cũng không có gì ràng buộc nhau, chỉ là không biết phải cố gắng tiếp tục hay từ bỏ. Mong các bạn cho tôi một lời khuyên.
Theo VNE
Tôi có là người mẹ ích kỷ khi chỉ nghĩ đến cái lợi trước mắt Tôi có thể tìm việc thu nhập cao nhưng sẽ gò bó về thời gian, không chăm sóc con thật tốt, sợ bé trở nên cô độc. (Ảnh minh hoạ). Tôi 30 tuổi, có con gái 5 tuổi và đang làm mẹ đơn thân. Tôi xuất thân nghèo khó, lại nghỉ học sớm nên không kiếm được nhiều tiền, người thân cũng không...