20 năm tiền lương hoặc 3 lời khuyên
Hoặc là ta sẽ trả lại anh tất cả số tiền và để anh đi; hoặc ta sẽ cho anh 3 lời khuyên và để anh đi. Nếu anh chọn túi tiền, ta sẽ không cho anh 3 lời khuyên ấy, và ngược lại.
Bạn sẽ đổi 20 năm tiền lương của mình để nghe vài lời khuyên khó hiểu hay không? Một cặp vợ chồng mới kết hôn rất nghèo và sống trong một nông trại nhỏ. Một ngày, người chồng nói với vợ:
- “Em yêu, anh sẽ rời ngôi nhà này… Anh sẽ phải đi xa để tìm một công việc, rồi làm thật chăm chỉ để có thể trở về và cho em một cuộc sống đầy đủ mà em luôn xứng đáng. Anh không biết đôi ta sẽ biệt ly bao lâu, vì vậy anh chỉ đòi hỏi em một điều này thôi: Hãy đợi anh. Khi anh không còn ở đây, em hãy giữ tấm lòng son, hãy bảo toàn sự thủy chung, bởi anh cũng sẽ như vậy với em”.
Sau đó, người chồng rời đi. Ngày qua ngày, anh đã đi một quãng đường rất xa, trong lúc hỏi han tìm việc, anh gặp một nhà nông bên đường. Sẵn lúc, người nông phu cũng đang cần thuê người giúp việc. Chàng trai trẻ bước đến và tỏ ý muốn thử việc:
Ông lão nhìn chàng trai, hỏi han vài câu rồi đồng ý để người lạ làm chung. Người thanh niên ngập ngừng hỏi:
- “Hãy để tôi làm việc chừng nào tôi còn có thể, và khi tôi nhận thấy đã đến lúc phải trở về cố hương, xin hãy để tôi đi. Tôi không muốn nhận một đồng lương nào trong lúc này, ngài vui lòng giữ lại giúp tôi cho đến ngày tôi rời đi. Vào ngày ấy, xin hãy đưa lại cho tôi toàn bộ số tiền ấy”.
Họ cùng đồng ý với thỏa thuận này. Và thế là người chồng làm việc trong nông trại của ông lão trong suốt 20 năm, không có ngày lễ, và cũng không có ngày nghỉ ngơi. Thấm thoắt 20 năm đã trôi qua, anh đến gặp ông chủ của mình và nói:
- “Thưa ngài, đã đến lúc tôi cần phải trở về nhà, xin ngài hãy gửi lại tôi số tiền lương trong những năm qua”.
Ông chủ của anh trả lời:
- “Tốt lắm! Sau cùng, ta đã có thỏa thuận với anh và ta sẽ giữ lời. Tuy nhiên, trước khi anh đi, ta muốn anh hãy cân nhắc điều này: Hoặc là ta sẽ trả lại anh tất cả số tiền và để anh đi; hoặc ta sẽ cho anh 3 lời khuyên và để anh đi. Nếu anh chọn túi tiền, ta sẽ không cho anh 3 lời khuyên ấy; và ngược lại, nếu anh chọn lời khuyên, ta cũng sẽ không đưa tiền cho anh. Bây giờ, chàng trai, hãy trở về phòng và suy nghĩ trước khi cho ta biết quyết định của mình”.
Sau hai ngày suy nghĩ, anh quay lại và nói với ông chủ:
- “Thưa ngài, tôi muốn nhận 3 lời khuyên của ngài”.
- “Đừng quên rằng, nếu ta cho anh 3 lời khuyên này, ta sẽ không đưa tiền cho anh. Anh còn băn khoăn điều gì không?”
- “Thưa ngài, tôi muốn nhận 3 lời khuyên…”.
Video đang HOT
Sau đó, ông chủ nói với anh:
- “Một là: Đừng bao giờ lựa chọn đường tắt trong cuộc đời. Những con đường nóng vội có thể tiềm ẩn mối hiểm họa khôn lường!
Hai là: Đừng bao giờ quá hiếu kỳ, bởi cái giá cho hiếu kỳ có thể là quá đắt…
Ba là: Đừng bao giờ quyết định trong cơn nóng giận hay trong lúc tuyệt vọng, bởi những quyết định mù quáng sẽ khiến anh phải hối hận khôn nguôi nhưng cũng muộn màng”.
Tiếp đó, ông chủ đưa cho anh ba ổ bánh lớn đặt trong chiếc giỏ và dặn:
- “Đây là 3 ổ bánh ta chuẩn bị để anh đi đường: Hai ổ bánh nhỏ dành ăn trên đường, còn ổ bánh lớn hơn để anh cùng vợ dùng khi về đến nhà nhà”.
Tạm biệt ông lão, người đàn ông lên đường trở về. Con đường 20 năm cách trở trải dài ra trước mắt. Anh hồi hộp mong chờ đến giây phút đoàn tụ với người vợ nơi quê nhà.
Sau ngày đầu tiên, anh gặp một hành khách trên đường. Người lạ mặt nói:
- “Chàng trai, anh đang đi đâu thế?”
- “Đến một nơi rất xa, cách đây 20 ngày đường nếu tôi tiếp tục đi về hướng này” – Người lạ mặt lại nói:
- “Ồ, anh bạn trẻ, đường sẽ rất dài và xa xôi! Tôi biết có một ngã rẽ khác giúp anh sớm trở về nhà”.
Anh hăm hở bước theo con đường mới này, nhưng rồi sau đó, chợt nhớ lại lời khuyên đầu tiên của ông lão, anh bèn quay trở lại con đường cũ lúc đầu. Nhiều ngày sau đó, anh vô tình biết rằng đoạn đường tắt hôm trước có rất nhiều đạo tặc mai phục.
Nhiều ngày nữa lại trôi qua, anh may mắn tìm thấy một nhà nghỉ ven đường. Anh dừng chân dùng bữa tối rồi ngủ một giấc dài…
Đến nửa đêm, anh chợt tỉnh giấc vì nghe thấy tiếng tiếng phụ nữ cười đùa quyến rũ bên ngoài. Anh bước ra khỏi chăn và toan mở cửa xem điều gì đang diễn ra. Bất giác, anh nhớ lại lời khuyên thứ hai, nên nén nỗi tò mò và quay trở lại giường.
Sáng hôm sau, khi dùng điểm tâm, người chủ nhà trọ hỏi rằng, liệu anh có nghe thấy chuyện gì đêm qua không. Anh đáp lại là có. Ông bèn hỏi tiếp:
- “Anh không tò mò xem chuyện gì đang xảy ra sao?”
- “Không, không hề!”
- “Thật may mắn, anh là vị khách hiếm hoi sống sót qua những dịp thế này. Làng chúng tôi đang bị quỷ ám, nó hay dẫn dụ tìm bắt người vào những đêm tối trời, người nào tò mò tìm đến nó thì khó giữ mạng…”
Anh lại tiếp tục cuộc hành trình của mình. Càng gần tới cố hương, anh lại càng hồi hộp và vui sướng. Ngày lại ngày, đêm lại đêm, đôi chân anh đã mệt mỏi rã rời. Cuối cùng anh cũng thấy thấp thoáng ánh lửa bập bùng trong túp lều thân quen.
Bầu trời đã tối lắm rồi, mà mái nhà của anh vẫn còn một quãng dài phía trước. Qua khung cửa sổ, anh thấy bóng dáng người vợ hiền mà anh luôn yêu tha thiết, nhưng kìa, nàng không ở đó một mình mà còn xuất hiện một gã đàn ông nào đó… Nàng vuốt tóc hắn ta, có vẻ hai người rất tình cảm bên nhau.
Hình ảnh trước mắt khiến trái tim anh tan vỡ và cay đắng. Trong lòng anh sục sôi một nỗi tức giận và tủi nhục. Anh chỉ muốn chạy ngay đến để trút nỗi giận này. Nhưng rồi anh hít một hơi thật sâu để bình bình tâm nhẫn nhịn nhớ đến lời khuyên thứ ba.
Anh dừng chân và quyết định ngủ lại bên ngoài. Nằm trên bãi cỏ giữa núi đồi và ngắm nhìn sao trời, anh tự nhủ sẽ chờ đến sáng mai.
Khi ánh bình minh ló rạng cũng là lúc anh lấy lại hoàn toàn bình tĩnh. Anh nói với chính mình:
- “Ta sẽ không làm hại vợ ta và người tình của nàng. Ta sẽ trở lại bên ông chủ và yêu cầu ông chấp nhận ta làm việc thêm lần nữa, nhưng trước khi lên đường, ta muốn gặp nàng để nói rằng ta vẫn luôn thủy chung với nàng…”
Anh ngập ngừng gõ cửa… Khi vợ anh mở cửa, cô đã òa lên hạnh phúc và ôm chầm lấy anh. Anh chỉ nhỏ nhẹ:
- “Anh luôn một lòng một dạ với em, nhưng tại sao em lại phản bội niềm tin ấy?” – lời kết tội như làm trái tim thắt lại, cô nói:
- “Làm sao em có thể phản bội anh? Em không bao giờ làm điều gì trái với lương tâm mình. Em đã kiên nhẫn đợi chờ anh suốt 20 năm qua…”
- “Vậy còn người đàn ông bên cạnh em đêm qua? Anh ta là ai chứ!” – đến lúc này, cô mới mỉm cười:
- “Đó là con trai chúng ta! Khi anh rời đi, em mới phát hiện rằng mình mang thai. Đến nay, con chúng ta đã 20 tuổi rồi”.
Những lời nói ấy như dòng suối mát lành cuốn trôi nỗi buồn lo trong lòng anh. Anh cầu xin cô tha thứ, rồi bước vào phòng gặp người con trai anh chưa từng biết mặt. Sau đó, cả gia đình đoàn tụ trong bữa sáng mà vợ anh mới chuẩn bị. Anh lấy ra chiếc bánh mì đã gói kỹ sắp mốc meo và đặt lên bàn.
Ổ bánh mì lớn khi cắt ra bỗng lộ bên trong ruột một gói tiền lớn làm cả nhà kinh ngạc, số tiền lớn hơn nhiều lần số lương người đàn ông làm công trong 20 năm. Ông chủ kia quả thật người phúc đức, người thanh niên thì lương thiện và ông trời thật không phụ lòng người.
Theo Guu
Nói mãi chồng vẫn không bỏ thói quen vào Facebook của người yêu cũ
Anh nói chỉ vào xem chứ có ôm ấp hay nắm tay chân gì đâu, giờ người ta ở nước ngoài rồi.
ảnh minh họa
Tôi là người Bắc nhưng sống ở vùng nông thôn miền Nam, lấy chồng miền Trung, gặp nhau khi đi đám cưới một người bà con của anh ở gần nhà tôi. Tôi 40 tuổi, chồng 50 tuổi, chúng tôi mới kết hôn được gần 4 năm và đã có hai con gái, cháu lớn 3 tuổi, cháu nhỏ 18 tháng. Chúng tôi lấy nhau không phải vì tình yêu mà nhận thấy có những điểm của đối phương khiến mình có thể chấp nhận chung sống được, phần nữa là do tuổi đã nhiều và muốn có một gia đình. Chồng tôi là người hiền lành, nhẹ nhàng nhưng cư xử không khéo léo, tính tình hơi kỹ, anh không hút thuốc, uống rượu, cờ bạc. Tôi làm nhà nước, còn anh làm tự do, chủ yếu qua mạng và điện thoại, cuộc sống không giàu có nhưng cũng không quá thiếu thốn. Vợ chồng tôi chưa có nhà riêng, đang ở trong căn nhà cũ trên mảnh đất của mẹ tôi ở nông thôn. Sau khi sinh con thứ hai, anh vào ở hẳn với mẹ con tôi, ở nhà vừa làm việc vừa trông con nhỏ, con lớn gửi bà ngoại, tôi đi làm giờ hành chính.
Trước khi đến với tôi, chồng đã có vài ba mối tình (anh nói vậy) nhưng không đi đến đâu. Qua người thân của anh tôi biết được anh có một mối tình sâu đậm với người phụ nữ ở cùng thành phố, do không cùng tôn giáo nên gia đình hai bên không đồng ý và anh phải khó khăn lắm mới chia tay được (trước đó 2 người có làm ăn kinh doanh chung). Người phụ nữ kia đã lấy chồng trước khi anh lấy tôi, đã có con được 5 tuổi và giờ định cư ở nước ngoài.
Cuộc sống nếu cứ bình yên, thỉnh thoảng vợ chồng cãi nhau vì chuyện con cái thì cũng chẳng có gì phải bàn. Trước đây tôi hoàn toàn tin tưởng chồng đã quên chuyện cũ, nghĩ anh là người chín chắn, biết điểm dừng khi cần thiết. Chồng cũng nói dù vợ là người đến sau nhưng biết đâu người sau lại yêu hơn người trước nên tôi rất yên tâm. Vợ chồng hay tâm sự chuyện nhân tình thế thái; chồng cũng rất thương con và làm nhiều việc nhỏ để vợ con được thoải mái.
Gần đây chúng tôi hay cãi nhau vì chuyện chăm sóc con cái, về cách anh cử xử với tôi và gia đình nhà tôi. Trước đây tôi không bao giờ hỏi về người cũ vì nghĩ cái gì đã qua rồi thì cho qua luôn, không nên khơi gợi lại làm gì để phải suy nghĩ, đau khổ. Tôi cũng không bao giờ kiểm tra máy tính hay điện thoại của anh cả vì thấy anh hay làm việc vào ban đêm, ban ngày vừa trông con nhỏ vừa trao đổi với khách hàng khi có yêu cầu.
Gần đây tôi mới phát hiện anh thường xuyên vào Facebook của người cũ, mặc dù không kết bạn hay bình luận trao đổi gì cả, chỉ xem ảnh rất chăm chú và còn down về máy tính của anh nữa. Sau vài lần thấy anh xem tôi có nhắc nhở và yêu cầu anh hãy tôn trọng vợ, không nên làm như thế. Anh nói có ôm ấp hay nắm tay chân gì đâu, giờ người ta ở nước ngoài rồi. Tôi nói thẳng rằng không đồng ý như thế, nếu anh còn nhớ thì hãy để trong lòng, với tôi chỉ như thế là đã làm vợ đau khổ lắm rồi.
Sau đó cả tuần không thấy anh vào nữa nhưng tôi lại phát hiện ra vấn đề khác, đó là anh thường xuyên vào một địa chỉ email, nhưng không phải là địa chỉ anh hay gửi cho tôi, cũng không phải địa chỉ hộp thư anh hay liên hệ công việc, có hôm thấy tôi để ý thì anh lại chuyển sang trang khác. Tôi đã hỏi, yêu cầu anh công khai nhưng anh bảo tôi vô duyên, tọc mạch vào chuyện của người khác. Tôi nói nếu anh không có tật thì sao phải giật mình. Khi yêu cầu anh cung cấp mật khẩu nhưng anh không đưa, tôi làm ầm lên anh mới gõ mật khẩu để tôi kiểm tra. Đây đúng là địa chỉ email của người cũ, đang sử dụng, chỉ có những lời hỏi thăm của nhiều tên khác nhau, tôi không biết anh có trao đổi gì không vì ngoài hộp thư đến thì tất cả đã bị xóa.
Tôi rất buồn, rất giận và nói thẳng với anh về việc này nhưng anh bảo việc xem này chỉ như là xem báo, thời sự hàng ngày. Tôi không đồng ý vì không có thông tin thời sự gì trong Facebook cũng như email đó cả, chẳng có gì để học hỏi hay quan tâm, chỉ là những bức ảnh và những lời hỏi thăm mang tính cá nhân. Được một tuần không thấy anh vào Facebook và email đó nữa.
Sau vài ngày tiếp theo, tôi kiểm tra trình duyệt lại thấy anh vẫn vào Facebook đó. Anh lại bảo tôi vô duyên rồi nói sẽ thuê nhà khác để sống và làm việc, hoặc là đi làm ăn xa vì ở đây tôi chèn ép anh quá mức. Tôi đã thẳng thắn nói anh làm như thế là coi thường vợ, sống với vợ nhưng tâm hồn để người khác khiến tôi rất đau khổ. Tôi nói sẽ tâm sự với chị gái anh thì anh lại càng nói tôi vô duyên (trước đây chị gái anh nói với tôi rằng phải khó khăn lắm anh mới chia tay được).
Vì chuyên này làm tôi mất ngủ, lòng tin đối với chồng giảm sút nghiêm trọng, đã có lúc tôi nói nếu anh không thay đổi thì chia tay, tôi thà đau khổ một lần còn hơn sống với người chồng không có tí tình cảm nào, không tôn trọng mình. Anh lại bảo mở máy tính ra đã ở ngay trước mặt rồi, tôi bảo không có những thao tác thì làm sao mà vào xem được. Hiện giờ chúng tôi không còn vui vẻ, ríu rít chuyện trò như trước nữa, tâm trí tôi rất căng thẳng, không biết làm thế có đúng hay không, có ích kỷ quá không vì không thể chấp nhận được những hành động đó của chồng. Chuyện này tôi cũng không tâm sự với ai ngay cả mẹ và bạn thân. Qua báo tôi mong nhận được những lời tư vấn, lời khuyên, chân thành cám ơn nhiều.
Theo VNE
Con riêng của chồng muốn chồng tôi lấy người giúp việc Vì ý tưởng đó của bé, tôi đã phải vội vã đuổi người giúp việc đi. Nhưng vừa ra thông báo đó, bé đã đe dọa bỏ nhà theo người ta. Tôi năm nay 32 tuổi, hiện đang làm việc cho một công ty xuất nhập khẩu liên doanh với nước ngoài nên tính chất công việc khá bận rộn. Tôikết hôn cách...