20 mẹo để giữ tiền lương cho đến cuối tháng
Ví tiền của bạn luôn trong tình trạng cạn kiệt vào cuối tháng? Bạn luôn thắc mắc “Mình xài gì mà hết nhanh thế”? Hãy học các mẹo sau đây, để tự quản lý được, và luôn dành được một khoản tiết kiệm, dù mức lương hiện giờ của bạn nhiều hay ít.
- Việc đầu tiên làm khi nhận lương là liệt kê các chi phí, những thứ mình “cần” mua trong toàn bộ tháng tới, thay vì ngồi tưởng tượng ra những thứ mình “muốn” mua.
- Đặt câu hỏi “Mình có thực sự cần nó không?”, “Còn cách nào tiết kiệm hơn không?” trước khi mua bất cứ món đồ gì, để tránh trường hợp mua về chỉ vì nó quá xinh, và niềm tin bất diệt “trước sau gì cũng sẽ có dịp dùng”.
- Chia nhỏ khoản tiền lương của mình. Đây là một cách rất hay để bạn quản lý tiền bạc. Hãy rút hết tiền trong tài khoản, chia vào những phong bì cụ thể như tiền thuê nhà, tiền ăn đi lại hàng tuần, tiền tiết kiệm, tiền giải trí, tiền đi sinh nhật đám cưới… Hãy chỉ dùng trong những khoản tiền đó. Khi tiền bị thâm hụt, bạn sẽ biết được là do khoản nào.
- Thường xuyên mang đồ ăn trưa, chỉ ăn tiệm một vài lần để đỡ ngán.
- Học thêm các mẹo phối đồ và trang điểm. Bạn hoàn toàn có thể biến tấu tủ đồ thành những bộ quần áo mới toanh, và kiểu trang điểm bắt mắt, thay vì phải đi mua mới toàn bộ.
- Cưng chiều bản thân (nhưng không quá thường xuyên). Thường xuyên gội đầu ở nhà, và đi spa 1- 2 lần/ tháng, đủ để cảm thấy mình được chăm sóc thương yêu, nhưng lại không quá tốn tiền.
- Chuyển các buổi café, ăn tại nhà hàng thành các bữa ăn tự nấu tại nhà. Thay vì hẹn mấy đứa bạn ra ngoài quán, tại sao không thử mua vài món ăn đơn giản về nhà chế biến, vừa nấu vừa tám đủ chuyện trên trời dưới đất.
- Lên danh sách tất cả các thứ cần mua trước khi đi siêu thị, và chỉ mua gói gọn trong đó, rồi đi ra thanh toán tiền.
Video đang HOT
- Tích cực săn khuyến mãi, và mua tích trữ đồ dùng cá nhân trong những đợt giảm giá. Tuy nhiên, bạn chỉ cần 2,3 áo khoác cho mùa đông thôi, chứ đừng mua rất nhiều, và lấy cớ là tích trữ cho 5 năm sau nhé.
- Lấy ra một khoản tiết kiệm 10-15% thu nhập mỗi tháng, và cân đối chi tiêu trong phần còn lại, thay vì tiết kiệm từng chút từng chút một. Khoản tiền đó nên được lấy ra vào đầu tháng (để tránh bị hao hụt) và gửi vào ngân hàng, hoặc cho vào con heo đất.
- Đừng lúc nào cũng mang thẻ tín dụng.
- Thay vì tiêu tiền vào những bộ quần áo hiếm khi mặc chỉ vì lúc đó đang bị stress; bạn có thể dành dụm khoản tiền đó thêm một thời gian nữa và đi du lịch nghỉ dưỡng. Giải pháp nào cũng tốn tiền, vì thế hãy chọn cái thực sự giải quyết được vấn đề của bạn.
- Đi mua hàng đừng quên trả giá, và lượn một vài shop trước khi quyết định.
- Kết thân với một vài shop bán mỹ phẩm xách tay, và nhắn họ báo cho bạn khi có các đợt giảm giá lớn, bạn sẽ tiết kiệm được khối tiền.
- Chọn những shop quần áo online cho bạn trả lại nếu không ưng ý; hoặc ít nhất là được trả lại ngay lúc nhận hàng nếu mẫu và vải không đúng như mô tả. Đừng vì ngại trả hàng mà mua những đồ mình sẽ không bao giờ mặc tới.
- Đi du lịch vào những ngày bình thường, và ở nhà vào những ngày lễ.
- Đừng quên làm thẻ khách hàng thân thiết cho những quán, cửa tiệm bạn hay ghé qua. Việc này có thể khiến ví bạn dày hơn vì số lượng thẻ, nhưng lại giúp giảm đi lượng tiền phải chi ra.
- Tặng quà handmade thay vì đi mua quà.
- Ghi nhớ quy tắc: mua càng nhiều càng rẻ. Hãy tìm xem có người bạn nào muốn mua chung với mình không, bạn sẽ mua được món đó với giá sỉ, và tiết kiệm được không ít tiền đâu.
- Thay đổi những thói quen “có hại” cho ví của bạn. Thay vì phải chi tiền tiêu cho các sản phẩm làm mờ vết nám, hãy bớt lười và tập bôi kem chống nắng trước khi ra khỏi nhà.
Bạn còn mẹo nào để tiết kiệm tiền nữa không?
Theo Blogtamsu
Đau đầu vì cô vợ ương bướng
Tôi và vợ cưới nhau đã được năm năm, nhưng chưa khi nào tình cảm của chúng tôi tốt đẹp cả. Gần đây, cô ấy lại đòi ly hôn, nhưng nghĩ đến con cái, tôi không đành lòng chút nào. Tôi thật sự không biết nên làm thế nào cả.Vợ tôi là một người rất ướng bướng, mạnh mẽ, từ khi kết hôn tôi đã biết điều đó, ngay cả bố mẹ vợ cũng khuyên cô ấy phải thay đổi cái tính đó. Nhưng sau khi kết hôn, tính cách của cô ấy vẫn không hề thay đổi, hễ tức lên là mắng người, đập phá đồ đạc.
Quan hệ xã hội của cô ấy cũng không tốt lắm, thường xuyên xích mích với đồng nghiệp, mà lại còn cãi nhau rất nhiều nữa. Tôi đã nhiều lần tôi đề nghị mình đi gặp đồng nghiệp của cô ấy, nói chuyện để hai người hiểu rõ nhau hơn nhưng không ngờ cô cô ấy lại tức giận nói không cần làm thế, nếu nhất định phải gặp thì tôi hãy giúp cô ấy tặng cho bạn đồng nghiệp kia mấy cái tát. Đồng nghiệp của cô ấy còn là hàng xóm cũ của chúng tôi, hại tôi mỗi lần gặp cô ấy lại thấy bối rối.
Quan trọng nhất chính là quan hệ giữa hai vợ chồng tôi, từ trước đến nay đều chẳng ra sao cả. Mỗi lần cãi nhau tôi đều là người xuống nước trước, cưới nhau năm năm mà chẳng có nổi mấy ngày cơm lành canh ngọt. Gần đây, cô ấy lại đòi ly hôn với tôi, nguyên nhân là do bố mẹ tôi muốn đến nhà chúng tôi ăn tết, tôi nói với cô ấy, tiền bạc đều để ở nhà, khi nào bố mẹ đến thì cứ lấy ra mà dùng (tiền lương của tôi đều chuyển sang tài khoản của cô ấy). Nhưng cô ấy không hiểu sao lại nói với tôi đúng một câu "Ly hôn đi". Tôi luôn là người khoan dung với cô ấy, ngay cả mẹ vợ tôi cũng nói vậy. Mấy năm trước, khi điện thoại cảm ứng là trào lưu mới, tôi cũng mua cho cô ấy một cái, sau đó điện thoại hỏng, tôi lại mua cho cô ấy một cái khác, còn bản thân tôi thì vẫn dùng điện thoại bấm cũ kỹ. Trước khi kết hôn, cô ấy tặng tôi một cái vì tiền, từ đó về sau, không bao giờ tặng tôi bất cứ một thứ gì nữa, ngoại trừ thỉnh thoảng mua cho tôi mấy bộ quần áo, nhưng sau đó tôi đều đưa tiền cho cô ấy, không bao giờ để cô ấy phải bỏ tiền túi ra mua. Tôi thật sự không hiểu mình đã làm sai cái gì, dù cho tính cách của tôi có tốt hơn chăng nữa thì cũng phải có giới hạn, tôi cũng là người, cũng cần được tôn trọng.
Quả thật cô ấy đã hiểu lầm tôi quá sâu, tôi không có cách nào giải thích. Trước đây, tôi đưa tiền mặt cho cô ấy để chi tiêu gia đình, nhưng sau đó thì chuyển khoản, cô ấy nói rằng tôi muốn giữ lại chứng cứ. Tôi giật mình, chứng cứ gì ở đây? Thật ra tôi đưa tiền cho cô ấy là vì lợi tức ngân hàng của cô ấy cao hơn tôi, nhưng cô ấy không biết, tôi cũng không nói. Tôi không có cách nào giải thích rõ cho cô ấy được, tôi và cô ấy luận về tính cách, quan niệm, bằng cấp (cô ấy học trung cấp, tôi đại học, nhưng trước giờ tôi chưa bao giờ coi thường cô ấy) đều quá khác biệt. Khi cãi nhau, tôi thường nhắn tin giải thích với cô ấy, để tránh nhịn không được sẽ cãi nhau với cô ấy, nhưng cô ấy lại nói đó là do tôi thấy hổ thẹn, áy náy nên không dám nói chuyện với cô ấy, tôi không biết nói gì nữa. Chi tiêu trong gia đình đều do tôi chi trả, bao gồm cả học phí của con, tiền thuê nhà... cô ấy không phải bỏ ra một đồng nào. Có hôm cô ấy không đi đón con, cô giáo chủ nhiệm gọi điện cho cô ấy không được, lại gọi cho tôi. Vì nơi làm việc của cô ấy gần trường con hơn nên công việc đón con thường do cô ấy đảm trách, đến khi tôi đến trường đón con đã gần 8 giờ tối rồi (vì tôi thường xuyên phải tăng ca, có hôm tăng ca đến 9 giờ mới về, đến nhà, hai mẹ con đã đi ngủ rồi). Tôi rất cảm kích cô giáo chủ nhiệm của con đã trông con hộ mấy tiếng, cô ấy nói tôi phải tăng ca vất vả, không phải khách sáo. Tôi thực sự cảm động, người vợ sống cùng tôi năm năm chưa bao giờ nói với tôi một câu như thế, cô ấy chỉ coi đó là nhiệm vụ của tôi mà thôi, tôi thật sự thấy chạnh lòng.
Tôi không biết mình có phải là một kẻ ích kỷ, suốt ngày chê bai vợ hay không, nhưng cô ấy vẫn có điểm tốt, đó là rất tự lập (về tư tưởng), có thể chịu khổ. Tuy tiền lương của cô ấy không nhiều, mỗi tháng chỉ khoảng 5, 6 triệu nhưng tôi không hề chê cô ấy.
Khi cô ấy sinh con, bố mẹ của tôi từ dưới quê cũng lên chăm sóc, vì thế mà giữamẹ chồng và nàng dâu cũng có một số bất đồng, tôi thừa nhận là trong chuyện này tôi không nghĩ cho cô ấy được chu đáo. Đúng lúc này, mẹ cô ấy bảo cô ấy mua bảo hiểm xã hội, hình như hôn nhân không thể bảo đảm cho cô ấy cả đời nên mới cần mua bảo hiểm xã hội. Lúc đó, điều kiện kinh tế của chúng tôi không khá giả lắm, chúng tôi không có tiền gửi ngân hàng, tôi rất tức giận với việc đó, khuyên cô ấy không mua nhưng cô ấy không chịu. Trong bốn năm này, bố mẹ tôi cũng không mấy khi lên đây, nhân dịp này lên ăn tết, mẹ tôi cũng muốn cải thiện quan hệ gia đình, không ngờ khi tôi vừa nói ra chuyện này, cô ấy liền đòi chia tay. Tất nhiên đây cũng không phải là lần đầu tiên cô ấy đòi ly hôn, không phải là tôi không dám ly hôn mà là vì sau đó cô ấy lại rút lại quyết định, có lẽ cô ấy cân nhắc đến vấn đề kinh tế nhiều hơn.
Nhà mẹ cô ấy cũng không giàu có gì, dưới còn có một em trai (không phải em ruột, chỉ là con nuôi của bố mẹ cô ấy. Vì thu nhập của em trai cô ấy không cao, lại có tới hai đứa con nhỏ, vợ lại không có việc làm, mẹ cô ấy đã nghỉ hưu, tiền lương hưu chỉ khoảng 2 triệu một tháng, bố cô ấy tuy vẫn đang đi làm nhưng tiền lương không cao, cũng chỉ khoảng 5 triệu một tháng. Bố mẹ cô ấy ngoài việc nuôi giúp con trai một đứa con, mỗi tháng còn cho cậu ấy tiền, nên cô ấy cũng thương bố mẹ, tháng nào cũng đưa tiền cho họ. Nhưng điều này cũng không quan trọng, quan trọng chính là cô ấy tiêu tiền rất hoang phí. Năm ngoái, khi bố mẹ cô ấy đến nhà chơi 10 ngày, cô ấy đã tiêu hết hơn 3 triệu, khi họ về nhà lại cho bố mẹ thêm 3 triệu nữa, lại còn cho bố mẹ tiền mua vé máy bay. Nói thật, tôi chưa bao giờ dám tiêu pha hào phóng như thế, vì điều kiện kinh tế không có, lương tháng của tôi chỉ khoảng 10 triệu, tiêu này tiêu nọ mỗi tháng cũng chỉ còn có 2, 3 triệu, chúng tôi chưa có nhà riêng, bây giờ vẫn ở nhà thuê, lại còn có con nhỏ nữa. Chính vì biết cô ấy tiêu pha rất phóng tay nên không đưa hết tiền lương cho cô ấy, mỗi tháng chỉ đưa cho cô ấy khoảng 3 triệu thôi.
Vì bận việc nên rất ít khi tôi chăm sóc gia đình, việc nhà đều do cô ấy làm cả, nhưng lần nào cô ấy cũng trách móc cằn nhằn tôi không làm việc nhà. Nhưng quả thật mỗi khi về nhà , tôi đều cảm thấy mệt mỏi, ngay cả cuối tuần cũng chỉ muốn nghỉ ngơi, còn cô ấy thì cứ trách móc giận hờn, khiến tôi không thể không tức giận. Thực ra chúng tôi chỉ có những xích mích nhỏ, nhưng hiện nay đã không còn tình cảm nữa, tôi cảm thấy rất mệt mỏi.
Tôi không biết mình nên làm gì bây giờ.
Theo Blogtamsu
Chồng muốn tôi nộp toàn bộ lương để anh quản lý Anh nói tôi ăn diện, tiêu pha nên mới thiếu tiền, nói có phải tôi ngoại tình hay không? Anh bảo tôi sử dụng tiền vào việc gì phải ghi rõ, liệt kê trên giấy, rồi đòi quản lý lương của tôi. Ảnh minh họa Tôi không muốn kể nhiều về xuất thân, điều kiện hay những vấn đề khác xung quanh chồng...