2 ngày nữa, vợ tôi đi lấy chồng…
Bây giờ thì vợ tôi sắp tái hôn lần nữa. Người phụ nữ mà tôi đã từng yêu và dày vò đã sắp sửa thuộc về người đàn ông khác. Ngẫm lại thì 12 năm bên nhau mới là năm tháng hạnh phúc nhất của tôi. Còn bất hạnh bây giờ mới thật sự bắt đầu.
Cuối tuần này, vợ tôi lấy chồng. Tôi đang ngồi đây và chỉ có rượu, máy tính làm bạn. Hơn 3 năm qua, tôi vẫn coi vợ tôi là vợ mà không gọi cô ấy là “vợ cũ” như lẽ ra phải thế. Bởi vì sau câu nói không thể tha thứ ấy của tôi, cô ấy tuy đã coi tôi là “chồng cũ” nhưng tôi vẫn coi cô ấy là người vợ thương yêu của mình.
Yêu nhau 5 năm, làm vợ chồng 7 năm. Cả 1/6 đời người chung sống với nhau mà chỉ vì một câu nói vợ chồng tôi lại mất nhau. Một con người to đến thế còn vuột mất đột ngột, tôi còn biết tin vào đâu?
Bên nhau 12 năm, chúng tôi chưa có khoảng thời gian nào được yên ả hạnh phúc lâu. Hết gặp phải sự phản đối của hai bên gia đình thì đến đứa này bị tai nạn, đứa kia mất việc. Đến khi tạm yên thì bố tôi mất nên đến đám cưới cũng không được tổ chức chu đáo. Hai đứa chỉ vái lạy bàn thờ gia tiên rồi dắt nhau về.
Tôi vẫn nhớ rất rõ đêm tân hôn năm đó cả hai vợ chồng đều khóc, khóc những giọt nước mắt vì tủi thân cho số phận không may mắn. Nhưng đó còn là niềm hạnh phúc khi cuối cùng đã có được nhau.
Cuộc sống sau hôn nhân không phải là màu hồng. Chúng tôi cùng nhau chui rúc trong căn phòng trọ vài mét vuông, mùa hè thì nóng như lò nung vôi, mùa đông thì gió lùa thốc mái tôn từng đợt rét run. Vậy mà vẫn cười, vẫn ôm nhau mà sống.
Yêu nhau 5 năm, hai đứa chỉ vái lạy bàn thờ gia tiên rồi dắt nhau về (Ảnh minh họa)
Từ lúc sinh viên tôi đã làm qua nhiều nghề, đa phần là lao động chân tay, trong khi cũng có tấm bằng tốt nghiệp đại học như ai. Vợ tôi ốm yếu đau bệnh thường xuyên. Làm công nhân vệ sinh không phải việc nặng nhưng cuối cùng phải nghỉ để chạy một chân văn thư bàn giấy cho nhẹ nhàng.
Video đang HOT
Ở công ty chỉ mỗi mình vợ tôi đi xe đạp. Tôi biết như thế là tủi và nhục nên cố tăng ca để mua cho cô ấy chiếc xe máy cũ giá vài triệu. Một lần cô ấy về rất muộn, điện thoại thì không gọi được nên không biết đâu mà tìm. Trong đầu tôi tưởng tượng ra đủ chuyện.
Tôi c.hửi mình ngu, tậu hẳn cho vợ xe máy trong khi vợ là dân văn phòng còn mình chỉ là thằng công nhân quèn. “Có khi bây giờ nó đã tắt điện thoại vi vút trên xe mình mua để mèo mả với thằng nào. Về đây mình vả cho nổ đom đóm mắt” – Giận mất khôn, tôi ghen tuông mù quáng nên vừa thấy dáng vợ dừng xe trước cửa phòng là lao ra bạt tai hai cái liền.
Vợ ôm mặt khóc rưng rức giải thích mới biết chiếc xe cà tàng lại giở chứng, xăng lại hết mà trong túi không còn đồng nào. Trên xe còn vắt vẻo bọc phở vợ tôi mua về cho chồng. Đó là những đồng t.iền cuối cùng của cô ấy. Bị tôi ghen tuông oan uổng nhiều lần nhưng cô ấy chưa bao giờ giận.
Sinh con rồi cuộc sống gia đình càng thêm nghèo túng. Vợ tôi yếu nên sinh xong nghỉ luôn ở nhà. Con thiếu ăn thiếu sữa nên hay quấy lại hay ốm vặt. Sau đó tôi đã được thăng chức làm đội trưởng phân xưởng I nên lương cao hơn. Nhưng vẫn không đủ tiêu pha trong gia đình.
Nhận lương về thì t.iền sữa con, thuốc vợ đã bay hơn một nửa. Vợ tôi luôn cho đó là lỗi tại cô ấy nên càng tằn tiện không dám ăn uống. Cô ấy luôn nỗ lực làm hài lòng người chồng gia trưởng và nóng nảy là tôi. Vì vậy mà gia đình tuy túng nhưng vẫn giữ được nếp đầm ấm hạnh phúc.
Con được 3 t.uổi, đời sống gia đình vẫn chưa khá hơn. Còn càng lớn thì càng phải tiêu tốn nhiều t.iền. Nhìn bạn bè cùng lứa có cuộc sống ổn định, nhà cửa khang trang tôi ganh tỵ nên thường trở nên cáu bẳn.
Ra ngoài tiếp xúc với xã hội làm tôi khoan khoái, lúc về nhà chưa đến ngang cửa đã thấy nặng nề, cái mùi nghèo túng cứ xộc vào mũi. Tôi giận mình bất lực vì không thể lo kinh tế gia đình khá hơn. Nhưng đồng thời cũng giận vợ con vì “chúng nó chỉ biết ăn bám”. Tôi bắt đầu uống nhiều rượu và về nhà muộn.
Ma men đưa đường dẫn lối, chúng tôi chia tay nhau một phần cũng vì rượu. Tối hôm đó tôi về nhà, nhìn thấy vợ làm tôi khó chịu, cô ấy càng cố dìu chồng vào giường tôi càng hất ra.
Và tôi đã nói một câu để cả hai phải đau cả đời: “Mẹ con cô đừng đeo bám tôi nữa, cuộc đời tôi lao xuống vực kể từ khi gặp cô. Ước gì cô biết lao động như vợ người ta, không thì nằm ngửa ra làm đĩ kiếm vài đồng”. Lúc đó tôi chưa say, còn vừa nói vừa chì chiết.
Vợ tôi suy sụp rất nhiều sau câu nói đó. Dù tôi đã cố vực dậy tinh thần nhưng không được. Sau một tháng mỏi mòn, cô ấy làm đơn ly hôn. Nửa năm sau thì vợ tôi ra khỏi nhà. Không hiểu điều gì khiến cô ấy bỗng nhiên trở nên lạnh lùng nhẫn tâm như thế. Mọi níu kéo của tôi đều là vô vọng. Cô ấy còn từ chối trợ cấp và cắt đứt mọi liên lạc.
2 ngày nữa, vợ tôi đi lấy chồng… Tôi phải làm thế nào khi vẫn muốn níu kéo em? (Ảnh minh họa)
Ba năm tám tháng kể từ ngày chúng tôi ly hôn, tôi đã tìm cách quay lại, tình nghĩa bao nhiêu năm và tương lai của con đều được tôi đưa ra làm cớ van xin. Nhưng cô ấy vẫn tuyệt tình không là không.
Đã có khoảng thời gian ngắn tôi hận cô ấy vì đã vứt bỏ tôi. Nhưng tình yêuquá lớn khiến tôi không thể nào quên được. Tôi đã quỳ dưới mưa vào những đêm mùa đông rét nhất để van xin mà cô ấy không chút động lòng.
Bây giờ thì vợ tôi sắp tái hôn lần nữa. Người phụ nữ mà tôi đã từng yêu và dày vò đã sắp sửa thuộc về người đàn ông khác. Điều đó có nghĩa là tôi sẽ mất vợ mãi mãi. Ngẫm lại thì 12 năm bên nhau mới là năm tháng hạnh phúc nhất của tôi. Còn bất hạnh bây giờ mới thật sự bắt đầu.
2 ngày nữa, vợ tôi đi lấy chồng… Tôi phải làm thế nào khi vẫn muốn níu kéo em?
Theo Phunutoday
Chồng coi bồ nhí là thiên thần
Có lần đi công tác cô ta bị cảm, anh ở cùng phòng khách sạn suốt đêm chỉ để nhìn cô ta ngủ. Hai người đã hôn nhau nhưng cô ta không đồng ý cho anh đi quá giới hạn.
Tôi và chồng đều 29 t.uổi, cùng quê, kết hôn được một năm, nói là như vậy nhưng thực ra chúng tôi đã chung sống với nhau 2 năm trước. Ngày đó anh rất mực yêu chiều tôi, không có ngày lễ tết nào anh quên tặng hoa, quà cho tôi cả. Vợ chồng mới cưới còn gặp nhiều khó khăn về kinh tế, anh nói sẽ xin chuyển về chi nhánh mới vì chế độ đãi ngộ của công ty cao hơn, lương bổng cũng khá hơn, tính đến tương lai của hai đứa tôi gật đầu đồng ý nhưng sai lầm của bản thân cũng bắt nguồn từ đây.
Ban đầu tôi thấy anh có vẻ yêu đời hơn, chăm chút bản thân hơn, trong khi trước đây anh là người không hề cầu toàn trong chuyện ăn mặc. Bằng trực giác của phụ nữ tôi đoán anh đã có bồ nhí nhưng không tìm ra bằng chứng nên đành âm thầm tìm hiểu. Rồi trong một lần anh ra ngoài mà máy tínhchưa tắt, tôi tò mò mở yahoo, email và facebook của anh, nước mắt tôi nhoè đi khi thấy anh nói với một cô gái vô vàn lời yêu thương, gọi cô ấy là thiên thần và trong câu chuyện tôi biết được anh chăm sóc cho cô ta từng ly từng tý. Có lần đi công tác cô ta bị cảm, anh ở cùng phòng khách sạn suốt đêm chỉ để nhìn cô ta ngủ.
Qua câu chuyện tôi biết cô ta và anh đã hôn nhau nhưng cô ta không đồng ý cho chồng tôi đi quá giới hạn vì vẫn còn trong trắng và muốn giữ cho người mình yêu. Tuy nhiên cô ta lại luôn nhận tất cả sự quan tâm và chăm sóc của chồng tôi. Trên Facebook của chồng tôi và cô ta tràn ngập những bài thơ nhớ nhung, xa cách, tôi hỏi thẳng chồng và yêu cầu anh trở lại công ty làm việc, anh không đồng ý.
Tôi tìm gặp cô ta với tâm lý sẽ ba mặt một lời và yêu cầu hãy giữ khoảng cách với chồng tôi nhưng khi vừa đề cập đến chuyện của hai người cô ta chẳng những không giấu diếm mà còn đi thẳng vào vấn đề. Cô ta nói đã có người yêu được 6 năm và chuẩn bị kết hôn, là chồng tôi thương cô ta chứ người yêu cô ta hơn chồng tôi về mọi mặt. Nhân tiện cô ta "góp ý" luôn cho tôi về cách ăn mặc và cư xử với chồng, trong khoảnh khắc ấy những gì định nói ra trong tôi cứ bị nghẹn lại.
Cô ta trẻ trung hơn, đẹp hơn, sành điệu hơn và ghê gớm hơn tôi, tôi thật sự thấy hối hận vì đã không trang điểm, không ăn mặc đẹp và hợp thời để đến gặp cô ta, rồi giờ đây cay đắng khi bị dạy đời, đau đớn hơn là chồng tôi lại bênh cô ta chằm chặp kể cả khi có mặt tôi ở đó.
Giờ đây nghe nói cô ta sắp lấy chồng, không khí trong nhà tôi thực sự nặng nề, vợ chồng tôi lặng lẽ như hai cái bóng, tôi chán nản quá. Liệu tôi có nên đem hết tin nhắn và chuyện chồng mình cùng với cô ta từng ở trong khách sạn nói với chồng chưa cưới của cô ta không? Chúng tôi chưa có con, tôi có nên ly hôn trong khi vẫn còn yêu chồng rất nhiều? Liệu khi cô ta lên xe hoa, chồng tôi có quên cô ta mà quay về bên gia đình không? Xin hãy chia sẻcùng tôi.
Theo Người Đưa Tin
Em dạo này khác quá, sắp lấy chồng rồi cơ mà! Tôi quen chồng sắp cưới khi vừa mới chia tay tình cũ được một thời gian không lâu. Anh đến bên tôi, đem những yêu thương xoa dịu đi những nỗi đau của mối tình đầu vẫn hằn sâu trong tim tôi. Nỗi đau ấy tôi vẫn giữ kín trong lòng, chẳng dám nói ra với anh. Bởi tôi sợ một ngày anh...