2 năm yêu chung – 2 năm đau khổ
Không hiểu sao, tôi có thể mù quáng chịu đựng đau khổ suốt 2 năm trời!!
ảnh minh họa
Yêu một người đã khó, được người đó đáp lại còn khó gấp nhiều lần. Nhưng điều khó nhất lại là yêu và được yêu một cách trọn vẹn. Tôi đã từng yêu, từng được đáp lại, nhưng tình yêu của tôi chẳng hề trọn vẹn, đơn giản tôi chỉ là người thứ ba, chỉ là yêu chung, chỉ là vớt vát chút tình cảm thừa thãi của người khác. Không hiểu sao, tôi có thể mù quáng chịu đựng đau khổ suốt 2 năm trời?
Trước khi quen tôi anh ấy đã có người yêu rồi, nhưng tôi không hề hay biết và không thể đoán ra, vì trước mặt mấy đứa con gái mới quen bọn tôi anh vẫn tỏ ra đa tình lắm, không hề đả động gì đến chuyện có bạn gái. Lúc tôi nói chưa có người yêu nên chẳng có vệ sĩ, anh ngạc nhiên hỏi: “Gì cơ, em chưa có người yêu á? Anh chẳng tin đâu, xinh xắn thế này mà. Vậy em có ưng anh làm vệ sĩ cho em không?”. Tôi cười tươi lắm, thực sự ở bên anh tôi cảm thấy rất vui vẻ, và với những lời ấy, đứa con gái nào chả tự gieo hi vọng cho mình.
Anh cứ lẳng lặng ở bên tôi cho đến khi tôi yêu anh đến không thể chịu được và phải nói ra tình cảm của mình thì anh mới nhẹ nhàng thú nhận rằng anh đã có bạn gái rồi, cô ấy dễ vỡ mong manh lắm nên anh sẽ chẳng dám rời xa đâu sợ làm cô ấy tổn thương, nhưng anh yêu em nhiều lắm. Lúc nào anh cũng chừa lại cho tôi cơ hội để tự lừa mị bản thân mình. Tôi tình nguyện chấp nhận làm người thứ ba của anh, tình nguyện nhường những buổi đi chơi tối. Ngày lễ, cuối tuần, tôi chỉ có thời gian ngắn ngủi hoặc buổi chiều. Tôi không biết buổi tối lang thang Hà Nội cùng người yêu là như thế nào. Có anh, tôi vẫn đi cùng hội độc thân suốt, bởi vì tôi là người thứ ba, tôi đâu có quyền đòi hỏi bất cứ thứ gì.
Video đang HOT
Tôi không đủ can đảm để rời xa anh, tôi cứ bám lấy anh và thứ tình yêu ban phát của anh để hi vọng mong chờ một ngày nào đó cô gái kia sẽ chán mà từ bỏ anh, nhưng cô gái kia có lẽ cũng yêu anh rất nhiều, hơn nữa cô ấy có anh cho các ngày lễ, các tối cuối tuần, nếu tôi là cô ấy hẳn tôi cũng không từ bỏ đâu. Tôi cứ chờ đợi và thấy mình càng héo hắt. 18 tuổi, 2 năm làm người thứ ba khiến tôi có cảm giác không còn sự tự tin nào nữa. Phải cố gắng lắm, tôi mới có thể xa anh và làm lại từ đầu. Tôi cứ nghĩ mình sẽ đau khổ và khó vượt qua lắm nhưng không ngờ cái cảm giác thoải mái thanh thản lại là cảm xúc lớn nhất trong lòng tôi lúc đó. Tôi đã tự giải thoát cho chính mình, tôi vui vì mình có thể nghĩ nhiều hơn đến tương lai và hạnh phúc thực sự, đến một lúc nào đó, tôi cũng là người thứ hai.
Theo Kenh14
Nhìn vợ mình mà thèm vợ hàng xóm
Nhìn thấy vợ mình bệ rạc, lôi thôi trong mấy cái quần chun, nghĩ đến vợ hàng xóm xúng xính, xinh tươi mà anh phát thèm.
Phát mệt vì vợ hay nổi cáu
Tiến và Hiền (Từ Liêm - Hà Nội) là cặp vợ chồng bằng tuổi, làm cùng cơ quan. Cặp đôi này kết hôn được gần hai năm, kinh tế ổn định, công việc ổn thỏa, thế nhưng gần như ngày nào hai vợ chồng cũng "khục khặc". Theo Tiến cho biết thì vợ chồng anh thường hay cự cãi qua lại vì Hiền hay cố chấp những điều nhỏ nhặt trong cuộc sống.
Anh bảo: "Ngày yêu nhau tính tình cô ấy rất dễ chịu, đơn giản. Mỗi khi hai đứa có điều gì hơi trái chiều ý kiến là cô ấy cười xòa nhanh chóng gạt đi. Bây giờ, cưới nhau về thì cô ấy hoàn toàn thay đổi. Lúc nào cũng ở trong tâm thế thách thức, sẵn sàng đối đầu với chồng".
Để chứng minh cho lời mình nói, anh Tiến đưa ra hàng loạt dẫn chứng về người vợ hay gây sự của mình. Ví như khi anh anh cất công về sớm, hì hụi nấu cơm, giặt quần áo để ghi điểm với vợ, thì chị Hiền lại tỏ thái độ nghi ngờ "Anh làm điều gì khuất tất mà phải nịnh vợ" rồi vặn vẹo đủ điều. Rồi việc, chị Hiền dằn vặt mỗi khi anh "tự động" biếu tiền bố mẹ mà không thông qua vợ. Việc anh về trễ vài chục phút cũng bị chị truy xét là "chán vợ nên rảnh mắt được lúc nào hay lúc ấy". Hay lúc anh ngồi xem tivi chị cũng cau có chỉnh đốn dáng ngồi - nằm của chồng. Hoặc một tuần đôi ba lần anh về thăm bố mẹ cũng bị chị phán xét, tính toán... "Phần lớn thời gian cô ấy dành để cau có, gây sự với chồng. Không khí trong nhà lúc nào cũng ngột ngạt bởi những giáo lý riêng của cô ấy" - anh Tiến nói.
Anh cũng cho biết, thường thì khi ra ngoài cùng bạn bè, hoặc gặp gỡ hàng xóm chị Hiền rất vui vẻ, cười nói hoạt bát nhưng về đến nhà là mọi sự tắt ngấm. "Không biết có phải vì cưới nhau một thời gian nên cô ấy thấy chán ngán. Cô ấy rất hay bắt lý lẽ với chồng.. Thật sự tôi không hiểu nguyên do vì bản thân mình rất chú ý hỗ trợ vợ việc nhà, chăm sóc con cái. Hôm qua nghe anh hàng xóm khoe vợ tâm lý, cơm ngon canh ngọt, giục chồng về thăm bố mẹ thường xuyên... nghĩ đến vợ mình mà buồn. Thèm vợ mình được một phần tâm lý, nhẹ nhàng biết âu yếm chồng như vợ anh hàng xóm" - anh Tiến tâm sự.
Nhìn thấy vợ hàng xóm, nghĩ đến vợ mình, anh thật ngao ngán... (Ảnh minh họa)
Nhìn vợ người... chán ngán vợ mình
Anh Dũng (Trung Tự - Đống Đa - Hà Nội) kể, trước khi cưới nhau chị Duyên - vợ anh, là một người khá đơn giản, hiền lành. Gia đình và bạn bè anh ngày đó ai cũng cho rằng anh sướng vì yêu được cô gái chân phương, giản dị. Thậm chí anh bạn thân của anh còn mạnh bạo khẳng định chị Duyên là "Hàng hiếm giữa thế kỉ. Lấy về mày chỉ có sướng trở lên".
"Vốn đã mê tít cô ấy, lại được mọi người vun vào, khen ngợi hết lời nên mình càng lấy làm hãnh diệnvà quyết cưới bằng được" - anh Dũng tâm sự.
Tuy nhiên "thảm cảnh" đã diễn ra và anh Dũng thấy rằng đôi khi không phải chân lý của số đông đưa ra là đúng. Và qua năm tháng thì lời khẳng định chắc nịch của anh bạn thân lại càng trở nên sai bét! Theo lời anh Dũng kể thì chị Duyên thuộc dạng hiền lành, giản dị thật. Thế nhưng chị hiền đến mức chỉ cần ai nói gì đó gay gắt một chút là chị khóc. Mẹ chồng nóng tính, đôi khi nặng lời trách con dâu tắm cho cháu muộn - chị khóc. Chồng gắt vì vợ quên sở thích nước mắm chấm rau có thêm chút ớt - chị khóc. Hàng xóm nói móc một câu, chị không phản ứng mà nước mắt giàn dụa đi về.
Còn tính giản dị ngày xưa của chị Duyên giờ đây anh thấy giản dị đến mức... cẩu thả: "Cô ấy tận dụng một cái áo đến sờn chỉ, bật gấu. Tiết kiệm là tốt nhưng không phải theo kiểu của cô ấy, để nguyên chiếc áo xộc xệch, dứt chỉ lung tung đi khắp phố. Nhìn vào không khác nào người vô gia cư, thiếu ăn, thiếu mặc".
Anh cho biết, nhiều lúc nghĩ thương vợ sao cứ phải khổ, sống theo kiểu "giật gấu vá vai", anh chủ động mua đồ về cho vợ nhưng chị vẫn không biết tận hưởng, cất ngay ngắn chiếc áo mới vào tủ và tiếp tục diện chiếc áo cũ. "Nói nhỏ không được, nặng lời lên thì cô lại... khóc. Bản thân mình là chồng nhưng buồn và tự thấy xấu hổ vì lắm lúc không muốn dẫn vợ đi đến đâu. Cô ấy cứ nhất mực chân phương kiểu không giống ai thế thì chồng làm sao dám ngẩng mặt lên với ai" - anh Dũng khổ sở nói .
Chia sẻ thêm về vấn đề này, anh bày tỏ: "Thôi, cứ cho là hiền lành, yếu đuối, thế mới là đàn bà, là vợ, là phụ nữ. Nhưng nhiều lúc nhìn những người phụ nữ khác cá tính, năng động, tự xoay chuyển được mọi chuyện vợ người ta xúng xính, xinh đẹp trong váy áo thật phát thèm. Trong khi đó, vợ mình lúc nào cũng đánh đeo lấy mấy cái quần chun ngồi xuống là hở đến tận mông, lôi thôi hết chỗ nói".
Theo VNE
Ai bảo lấy vợ giàu là sướng Ai nhìn vào cũng nghĩ lấy vợ giàu sẽ sung sướng, chỉ những người trong cuộc mới thấm thía họ được cái tiếng nhưng thiệt thòi vô số thứ. Lấy vợ tiểu thư, chồng thành ô sin Tuy là dân quê lên thành phố học nhưng Tài lại có vẻ bề ngoài cao ráo, sáng sủa và tính cách rất ga lăng nên...