2 năm sống thử chỉ “ăn chay”, ngày tôi dọn đi anh quỳ gối nói ra sự thật choáng váng
Tôi cứ tưởng ra ngoài sống thử thì phải sẵn sàng đối diện với chuyện đó, ai ngờ. Anh không bao giờ đòi hỏi, chỉ nằm bên cạnh tôi rồi ôm tôi ngủ.
Nhưng sau một hồi nghe anh thuyết phục, nào là sống thử sẽ tiết kiệm được chi tiêu, nào là sẽ không phải lo chuyện cơm nước, cũng được ở gần nhau, không phải đi lại gặp nhau cho vất vả… tôi đã gật đầu đồng ý. Chính tôi cũng không dám nghĩ có ngày mình lại dễ dàng nhận lời anh đến thế. Tôi sợ… Nếu như sống chung, tôi sẽ là vợ hờ của anh, sẽ là người đàn bà phục tùng anh, và chắc chắn, tấm thân này sẽ không còn trong sáng.
Chúng tôi thuê một căn hộ nhỏ để cùng nhau trải qua những tháng ngày chuẩn bị hành trang bước vào cuộc sống vợ chồng. Tôi đã học làm vợ từ cách này. Đi làm về, tôi đi chợ, nấu nướng, đợi anh về ăn cơm rồi hai đứa đưa nhau đi dạo, đúng là cuộc sống vợ chồng thực sự.
Tôi cũng đã tự nhủ lòng mình, có anh rồi, tôi sẽ chuyên tâm lo cho anh, rồi đợi khi thời cơ tới như anh nói là đợi công việc anh ổn định, chúng tôi sẽ cưới nhau. Đi làm dù vất vả đến mấy, tôi cũng cố gắng lo cho anh những bữa cơm ngon.
Nhưng, một điều kì lạ xảy ra, thời gian ở với nhau gần gũi như thế, nhưng suốt 2 tháng đầu, anh không hề động chạm tới tôi. (Ảnh minh họa)
Tôi đã sẵn sàng tinh thần làm vợ và không dùng thuốc tránh thai với suy nghĩ, nếu có bầu thì sinh con, và sẽ càng nhanh tiến hành việc cưới xin. Dù gì thì chính anh là người đề xuất sống thử thì không có lý gì, anh không yêu và không muốn lấy tôi làm vợ.
Nhưng, một điều kì lạ xảy ra, thời gian ở với nhau gần gũi như thế, nhưng suốt 2 tháng đầu, anh không hề động chạm tới tôi. Tôi cứ tưởng, ra ngoài sống thử thì phải sẵn sàng đối diện với chuyện đó, ai ngờ. Anh không bao giờ đòi hỏi, chỉ nằm bên cạnh tôi rồi ôm tôi ngủ.
Video đang HOT
Ban đầu tôi nghĩ vì anh ngại, chưa dám chủ động nên chính tôi là người chủ động ôm ấp anh. Thật không thể tin nổi, tôi lại chính là người con gái đi quyến rũ người yêu của mình.Nhưng, lúc mà tôi đang khơi dậy cảm xúc của mình thì anh lại buông tay tôi ra và bảo ‘em hãy giữ mình’.
Tôi hơi choáng khi nghe anh nói câu đó. Có gì mà phải giữ mình khi đã sống thử với nhau? Nếu anh không coi tôi là vợ, không coi tôi như vợ anh thì anh tính chuyện sống thử làm gì. Từ hôm đó, tôi tự ái nên không đề cập tới chuyện này nữa. Tôi mặc kệ anh, anh thích làm gì thì làm. Tôi cũng chỉ làm tròn trách nhiệm của người vợ hờ, ở nhà cơm nước, dọn dẹp.
Tôi phân vân không hiểu tại sao lại như thế? Anh định biến tôi thành người giúp việc hay là gì mà lại chỉ để tôi nấu cơm, đợi anh về ăn rồi đi ngủ. (Ảnh minh họa)
Nhưng, thời gian cứ thế trôi đi, đến bây giờ, tôi và anh đã sống thử với nhau 2 năm rồi mà anh chưa từng động vào người tôi. Tôi vẫn là trinh nữ, vẫn không hề có bất cứ mối quan hệ nào đi quá giới hạn với anh. Anh cũng chỉ ôm ấp tôi ngủ như bình thường.
Tôi phân vân không hiểu tại sao lại như thế? Anh định biến tôi thành người giúp việc hay là gì mà lại chỉ để tôi nấu cơm, đợi anh về ăn rồi đi ngủ. Anh cũng không có ý định cưới xin gì dù nhiều lần tôi hỏi. Tôi có nói với anh, tâm sự chân tình thì anh bảo ’sợ em có bầu rồi lại không cưới được nhau thì lúc đó khó xử cả hai bên’. Sống thử mà lại sợ có bầu, rồi lại sợ không cưới được nhau. Thật ra trong lòng anh nghĩ gì vậy, anh định cho tôi một vố đau hay sao?
Hơn 2 năm tôi phục dịch anh, làm nô lệ của anh, chăm sóc anh mà đổi lại, tôi nhận được gì? Không cưới, cũng không có quan hệ gì giống vợ chồng, vậy thì tôi còn sống thử với anh làm chi?
Tôi quyết định ra đi, dọn dẹp đồ đạc. Nhưng sự thật bẽ bàng, ngay trong ngày tôi định đi, anh quỳ gối cầu xin tôi và khóc lóc, thú nhận mình yếu sinh lý…
Theo eva.vn
Khi đàn ông ở nhà làm nội trợ
Từ bao đời nay, trong suy nghĩ của không ít người, những việc "trong nhà trong cửa" mặc nhiên là nhiệm vụ của người phụ nữ. Người ta chưa quen lắm với việc đàn ông làm nội trợ mặc dù hiện nó đang là xu hướng phổ biến ở nhiều nơi.
Đã mấy năm nay, chị em tiểu thương trong chợ ở Cư xá Ngân hàng ở Q.7 đã quen thuộc với hình ảnh bác Hoàng, một huấn luyện viên bóng đá về hưu, luôn cẩn thận chọn lựa từng mớ rau, con cá để chuẩn bị bữa cơm cho cả gia đình. Thời gian đầu, khi thấy người đàn ông cao ráo, quắc thuớc xuất hiện lạc loài trong cái chợ nhỏ này, không ít bà lên tiếng trêu đùa, chọc ghẹo vì cứ tưởng góa vợ. Nhưng từ khi biết rõ hoàn cảnh thì dường như ai cũng quý mến bác hơn. Bác chia sẻ do yêu cái nghề của mình phải đi theo cùng đội bóng nên thời còn trẻ hai vợ chồng bác ít khi có dịp ở cạnh bên nhau. Giờ về hưu nên bác gánh hết chuyện nội trợ trong gia đình như một cách cố gắng bù đắp tình cảm cho bác gái.
Vợ hay chồng ở nhà làm nội trợ là do cả hai ngồi lại để cùng thỏa thuận, sắp xếp. Quan trọng hơn hết là cách ứng xử giữa các thành viên trong gia đình
Trong khi đó, Đăng Khoa, từng là nhân viên IT của một công ty chuyên về giải pháp phần mềm ở Phú Nhuận, lại đành chấp nhận làm nội trợ khi chẳng có sự lựa chọn nào khác. Cách đây 4 năm vào một lần đi nghỉ mát cùng gia đình, trong lúc tắm biển anh bị bất tỉnh do sóng đánh va đầu vào đá. Sáu tháng sau sức khỏe mới dần hồi phục nhưng lại bị liệt nửa người. Chị Nhi, vợ anh cho biết, từ một người đàn ông trụ cột trong gia đình mà phải nằm một chỗ rồi ở nhà lo cơm nước cho vợ đi làm quả là một cuộc khủng hoảng trầm trọng đối Khoa vào thời điểm đó. Cũng may là theo thời gian, nhờ sự nâng đỡ, động viên tinh thần từ bạn bè, đồng nghiệp và gia đình, mà anh đã dần thích nghi với cuộc sống hiện tại. Giờ không chỉ lo việc nội trợ, Khoa đã bắt đầu nhận viết phần mềm cho các dự án lớn nhỏ.
Còn với anh Quang Tấn, nhân viên hoa tiêu của một cảng lớn ở Q.9, lại là một sự chủ động trong quyết định của mình. Do chị Như Loan, bà xã của anh, được bổ nhiệm làm giám đốc một chi nhánh Ngân hàng tại Thủ Đức. Chị nói, thành công của chị là nhờ anh đã hy sinh sự nghiệp, lui về vun vén cho gia đình để chị yên tâm trong vị trí mới. Anh Tấn cho rằng, nếu ở hoàn cảnh của anh có lẽ ai ai cũng quyết định như vậy thôi. Những chuyện cơm nước, chăm sóc hay đưa đón con cái thì phải tự tay mình làm mới yên tâm được, đâu thể nói do bận bịu công việc mà giao phó người ta làm thay cho mình.
Ở cư xá Phú Lâm, Q.6 còn có hẳn hội những ông chồng ở nhà làm nội trợ. Sáng ra ai nấy đều tranh thủ đưa con đến trường, ghé chợ mua thịt cá trước khi quay về nhà với nhiệm vụ cao cả của mình. Lâu lâu cũng tổ chức gặp gỡ, giao lưu hoặc chén chú, chén anh khá rôm rả theo kiểu "chia sẻ kinh nghiệm nội trợ" hay "nâng đỡ tinh thần gì đó". Mỗi gia đình là mỗi lý do, mỗi hoàn cảnh khác nhau nhưng xem ra nhà nào cũng trong ấm ngoài êm.
Thực tế cho thấy, giữa cuộc sống không ngừng thay đổi và biến chuyển như hôm nay cùng sự bình đẵng trong phân công lao động thì chuyện đàn ông ở nhà làm nội trợ đã không còn là chuyện cá biệt
Dường như cho đến hôm nay, trong thâm tâm của không ít người, ngay cả đối với phụ nữ, vẫn không thể nào chấp nhận được chuyện đàn ông ở nhà làm nội trợ vì "nghe tội tội làm sao ấy" . Phải chăng do suy nghĩ từ bao đời nay đó chỉ là công việc không tên, không tuổi dành cho những người phụ nữ mà thôi. Đàn ông mà chỉ ở nhà quanh quẩn với việc bếp núc là điều bất bình, là thua thiệt, thất bại trong cuộc sống?
Thực tế cho thấy, giữa cuộc sống không ngừng thay đổi và biến chuyển như hôm nay cùng sự bình đẵng trong phân công lao động thì chuyện đàn ông ở nhà làm nội trợ đã không còn là chuyện cá biệt. Thậm chí đây còn là xu hướng phổ biến ở nhiều nơi trên thế giới, đặc biệt ở các quốc gia châu Á, những nơi mà từ lâu vẫn mặc định nội trợ là công việc chỉ dành cho phụ nữ như Nhật Bản, Hàn Quốc, Singapore...
Gia đình mãi luôn hạnh phúc khi mọi người cùng biết chia sẻ, yêu thương và tôn trọng nhau.
Nói cho cùng, vợ hay chồng ở nhà làm nội trợ là do cả hai ngồi lại để cùng thỏa thuận, sắp xếp. Quan trọng hơn hết là cách ứng xử giữa các thành viên trong gia đình. Người đi làm bên ngoài đừng vì thế mà coi thường người ở nhà. Và ngược lại, người ở nhà làm nội trợ cũng không nên mặc cảm, tự ti. Mỗi người đều có mỗi vị trí cùng vai trò không thể thay thế trong mái ấm của mình. Gia đình mãi luôn hạnh phúc khi mọi người cùng biết chia sẻ, yêu thương và tôn trọng nhau.
Theo thegioitiepthi.vn
Sau buổi ra mắt đầu năm, mẹ anh một mực bắt chia tay vì tôi có "dáng đi hai hàng" Tôi gặng hỏi mãi anh mới chịu nói lí do bố mẹ ngăn cản. Nghe xong trong lòng tôi trào lên cơn uất hận... Tôi và anh yêu nhau được hơn 1 năm rồi. Chúng tôi quen biết nhau khi cùng làm việc trên thành phố. Tôi thấy anh là người đàn ông tốt, tử tế và yêu tôi chân thành. Chuyện tình...