2 năm lấy vợ, tôi vẫn không quên được tình cũ và ngàn lần hối hận khi nhìn thấy vợ
Người ta vẫn nói “Tình cũ không rủ cũng đến”. Tôi và em lại như thời còn yêu đương. Sau bao năm xa cách, dường như tình cảm lại càng mãnh liệt hơn…
Sau khi “tình cũ” lấy chồng, tôi cũng đã chọn bến đỗ bình yên bên em – người phụ nữ rất mực dịu dàng, khéo léo. (Ảnh minh họa)
Tôi là kĩ sư thiết kế nội thất. Mối tình 4 năm với bạn gái bỗng dưng tan vỡ khi cô ấy về quê xin vào làm trong nhà nước. Khoảng cách xa xôi vài trăm cây số và việc không ủng hộ của cả hai gia đình đã khiến chúng tôi phải chia tay trong tiếc nuối.
Mới đây tôi biết tin cô ấy mới lấy chồng, nhưng chồng lại làm xây dựng nên cũng thường xuyên phải xa nhà. Dù không nói ra nhưng có lẽ cô ấy hiểu tôi vẫn còn rất nặng tình với cô ấy.
Một năm sau đó, tôi cũng cưới vợ. Một phần vì người yêu đã yên bề gia thất, một phần là do bố mẹ giục quá, bởi tôi đã gần 35 tuổi, cũng chẳng còn trẻ gì nữa.
Vợ tôi là giáo viên tiểu học. Cô ấy là con của một người bạn mẹ tôi. Sau vài lần gặp gỡ, tiếp xúc, tôi cảm nhận được cô ấy là người phụ nữ dịu dàng, đoan trang, chịu khó, mẫu người vợ, người mẹ mà cánh mày râu thường ao ước.
Vậy nên cho dù tình cảm chưa thực sự sâu nặng nhưng tôi vẫn ngỏ lời cầu hôn. Đám cưới của chúng tôi nhanh chóng diễn ra sau đó trong niềm vui rạng rỡ của bố mẹ tôi.
Em về nhà tôi làm dâu, chẳng những được lòng bố mẹ tôi mà cả khu phố ai cũng khen em ngoan ngoãn, nết na và khéo léo, lại có ngoại hình xinh xắn.
2 năm sau ngày cưới, chúng tôi vẫn chưa có tin vui. Nhiều khi tôi tự hỏi có phải do tôi chưa thực sự yêu cô ấy nên những lần gần gũi vợ tôi đều không có được cảm giác sung sướng và hạnh phúc.
Video đang HOT
(Ảnh minh họa)
Cũng vì thế, tôi lấy cớ bận việc, rồi đi công tác suốt nên hai vợ chồng cũng chẳng có nhiều thời gian liên tục ở bên cạnh nhau.
Càng ngày tôi càng cảm thấy nặng nề khi phải đối diện với cô ấy, nhất là khi cô ấy lại rất yêu và chăm sóc tôi chu đáo. Cô ấy quá tốt, và càng tốt như thế lại càng khiến tôi đau khổ, dằn vặt khi 2 năm qua vẫn lừa dối cô ấy, trong tim tôi vẫn chưa thực sự quên được người yêu cũ. Hằng đêm, cô ấy vẫn thường xuyên xuất hiện trong giấc mơ của tôi.
Một đợt đi công tác dài, tôi đã vào tận quê thăm người yêu cũ. Và thật bất ngờ, em đã ly dị chồng, sống một mình ở một thị trấn nhỏ. Em nói đã nghỉ làm nhà nước và mở cửa hàng tạp hóa để sống qua ngày.
Người ta vẫn nói “Tình cũ không rủ cũng đến”. Tôi và em lại quấn lấy nhau như thời còn yêu đương. Sau bao năm xa cách, dường như tình cảm lại càng mãnh liệt hơn. Và rồi chuyện đó đã xảy ra.
(Ảnh minh họa)
Tôi ở lại bên em suốt cả tháng. Ra Hà Nội, rồi lại lấy cớ đi công tác để bay vào với em.
Cho đến một ngày, tôi nhận được điện thoại của mẹ tôi – bảo về Hà Nội gấp vì vợ tôi vừa phải nhập viện.
Tới bệnh viện, tôi cực sốc khi nghe bác sĩ thông báo: “Vợ anh đang mang bầu hơn 3 tháng , vừa rồi đã bị động thai. Tôi vừa kiểm tra xong, tình trạng đã ổn hơn, không còn nguy hiểm nữa.
Tuy nhiên, thai nhi đang có dấu hiệu phát triển chậm, có lẽ trong khoảng thời gian vừa rồi, bệnh nhân đã phải suy nghĩ chuyện gì đó rất căng thẳng nên mới ảnh hưởng đến con như vậy. Gia đình phải chú ý, thời gian mang thai tuyệt đối để bà bầu phải lo lắng, suy nghĩ bất kì chuyện gì nhé, nếu không hậu quả sẽ rất xấu đó…”
Nghe bác sĩ nói, tai tôi như ù đi. Vợ đang mang thai hơn 3 tháng ư? Vậy là, có phải cô ấy đã biết hết chuyện tôi ngoại tình như vậy không?
Nước mắt tôi rơi lã chã. Tại sao tôi lại khốn nạn như vậy chứ? Cô ấy đã sống hết mình vì tôi, đã “giả câm giả điếc” để chịu đựng, vẫn cố gắng vui vẻ ở bên tôi mặc dù biết tôi đang tay trong tay bên người phụ nữ khác. Còn tôi, đã ngỏ lời cầu hôn và thề nguyện mang lại cuộc sống hạnh phúc cho cô ấy nhưng rốt cuộc lại hại cô ấy ra nông nỗi này, hại cả đứa con của mình nữa?
Nhìn cô ấy nằm miên man trên giường bệnh, tôi cảm thấy vô cùng ân hận và xót xa… Liệu cô ấy có tha thứ cho tôi không?
Theo Phununews
Bạn trai đi du học 2 năm, tôi ở nhà giữ cái ngàn vàng đợi anh để rồi nhận ngay trái đắng..
Tôi không khóc, thực ra là tôi khóc không nổi. Lời đề nghị của anh như ngàn vạn mũi dao đâm vào tim tôi.
Giọt nước mắt mà tôi cứ ngỡ là vui mừng hóa ra lại là giọt nước mắt đau khổ nhìn người mình yêu lấy tôi. (Ảnh minh họa)
Gia đình anh khá có điều kiện, tôi biết. Thời gian đầu tôi chưa bao giờ nghĩ rằng mình sẽ có cơ hội trở thành người yêu của anh. Anh vừa thông minh, vừa đẹp trai, tài giỏi, các ứng xử với chị em phụ nữ thì chẳng khác gì soái ca hết. Và đặc biệt, anh không hề có tính lăng nhăng như nhiều công tử con nhà giàu khác. Anh rất giữ lễ khi ở bên cạnh các cô gái, tuyệt nhiên không trêu đùa hay buông lời tán tỉnh. Bạn bè nói, cứ cái đà anh không thích ai và cũng không ai tán đổ được anh thế này thì anh sẽ sớm lên chùa ăn chay tịnh mất.
Những người bạn thân của anh chỉ có mấy cậu chạc tuổi như anh mà thôi. Trong đó có Long, Long dính lấy anh như hình với bóng vậy. Thậm chí, nhiều người còn đồn ác ý rằng Long với anh là một đôi. Cho đến ngày anh ngỏ lời yêu thì mọi tin đồn đoán kia mới bị dập tắt. Nó còn khiến tôi như đi trong mơ nữa vậy. Thật chẳng thể nào dám tin một người con trai như anh lại đi thích một con bé có điều kiện quá sức tầm thường và ngoại hình không mấy nổi bật như tôi.
- Anh yêu em vì tất cả những gì đơn giản nhất thuộc về em. Tình yêu chẳng phải luôn cần xuất phát từ những điều giản dị nhất hay sao? Em còn sợ anh không chân thành, không thật lòng với em?
Thật chẳng thể nào dám tin một người con trai như anh lại đi thích một con bé có điều kiện quá sức tầm thường và ngoại hình không mấy nổi bật như tôi. (Ảnh minh họa)
Câu hỏi của anh khiến tôi ngượng ngùng, xấu hổ. Đúng, bản thân tôi tự thấy mình chẳng có gì xứng đáng với anh hết nên có được tình yêu của anh, tôi không nghi ngờ làm sao được. Nhưng nghe những lời này của anh, tôi biết, tôi thực sự là người may mắn.
- Anh sẽ đi du học ở nước ngoài 2 năm. Em đợi anh về chúng mình sẽ tổ chức đám cưới nhé! - Anh nắm chặt tay tôi, thì thầm
Tôi sốc, thực sự sốc trước cái tin anh đi du học. Nhưng quyết định của anh, tốt cho bản thân anh thì tôi cần tôn trọng nó. Tiễn anh đi, tôi bịn rịn, lưu luyến, sớm mong ngày anh quay về. Anh đi được chừng 2 tháng thì Long, cậu bạn thân của anh cũng sang bên đó du học cùng anh.
Điện thoại quốc tế gọi rất tốn kém nên chúng tôi thường gửi mail cho nhau. Thời gian đầu, anh còn hay kể về công việc học tập, cách làm quen với cuộc sống của anh bên đó. Nhưng càng về sau, anh càng ít dần. Tôi cũng biết đó là do anh bận học, bận làm việc nên chẳng dám trách móc. Mọi người nói với tôi rằng nếu không chắc chắn anh quay về sẽ cưới tôi thì tôi cứ đi lấy người khác. Nhưng không, tôi tin tưởng anh. Anh chắc chắn sẽ chung thủy với tôi. Bản thân tôi cũng vậy, tôi sẽ giữ trọn trinh tiết này cho đến ngày anh về để anh biết rằng tôi cũng chỉ có mình anh, duy nhất anh. Ai nói tôi dại, tôi cũng mặc kệ.
Vậy mà cuộc đời chẳng ai biết trước được chữ ngờ...
Ngày anh trở về, tôi mừng rơi nước mắt. Càng vui hơn, anh giục giã tổ chức đám cưới luôn lại càng khiến tôi thêm tin vào quyết định của mình. Chỉ có điều, Long cũng về cùng anh và còn gần gũi, thân thiết với anh hơn. Có khi còn hơn cả tôi ấy. Tôi tự trấn an mình trước những bão tố dư luận rằng anh bị gay. Cho đến đêm tân hôn...
Giây phút tôi mong chờ nhất cuộc đời cuối cùng cũng đến. Anh bước vào phòng tân hôn với dáng vẻ khoan thai khiến tôi hồi hộp lắm. Mọi người dặn dò con gái nên chủ động hơn một chút để mọi chuyện hòa hợp nên tôi nhẹ nhàng cởi quần mình xuống. Ngờ đâu:
- Anh... Anh xin lỗi vì đã lừa dối em. Anh... Anh không có cảm xúc với con gái. Người anh yêu là Long. Anh biết chuyện này hơi bất bình thường nhưng nó cũng không còn là chuyện lạ nữa. Em yên tâm, anh sẽ chăm sóc, đối xử với em tốt cả đời này. Anh sẽ coi em như em gái anh. Chỉ xin em đừng nói ra chuyện này, nếu không bố mẹ anh sẽ chết mất. - Anh hốt hoảng quỳ xuống cầu xin tôi
Tôi bàng hoàng, lời mọi người cảnh báo tôi đã thành sự thật rồi. Hèn gì, anh và Long lại thân thiết nhau đến như vậy. Long thậm chí còn khóc trong đám cưới của tôi và anh nữa. Giọt nước mắt mà tôi cứ ngỡ là vui mừng hóa ra lại là giọt nước mắt đau khổ nhìn người mình yêu lấy tôi. Còn tôi, tôi từ đầu tới cuối chỉ là bình phong của anh để anh che giấu sự thật về mình. Vậy mà tôi còn tôn thờ tình yêu mà anh mang lại cho mình. Là tôi ngu dại hay tại số trời trêu ngươi đây. Tôi còn giữ cái ngàn vàng của mình để dâng hiến cho anh nữa chứ.
Tôi không khóc, thực ra là tôi khóc không nổi. Lời đề nghị của anh như ngàn vạn mũi dao đâm vào tim tôi. Tôi không kì thị chuyện này nhưng tại sao nó lại xảy ra với người tôi yêu cơ chứ. Cuộc hôn nhân này, tôi biết phải làm sao để giải quyết nó đây khi tình đau đớn, ăn sâu tận tim rồi.
Theo blogtamsu
Ruồng bỏ vợ người vợ "tào khang" để lấy nhân tình nóng bỏng, 2 năm sau tôi nhục nhã nhận trái đắng Sống chung gần 2 năm, tôi mới phát hiện ra cô vợ mới của mình vô cùng ích kỷ, tráo trở, cô ta cũng đối xử với gia đình tôi không ra gì hết... Vợ là người phụ nữ tôi yêu thương suốt 4 năm đại học, ra trường chúng tôi cũng dự định đợi công việc ổn định mới làm đám cưới,...