2 năm lao động xuất khẩu chật vật để đổi lấy “đám cưới to nhất làng” của người yêu bội bạc
Tôi đi làm lao động vất vả cũng chỉ mong tích cóp chút vốn liếng, sau này về cưới em, xây dựng cơ nghiệp… ai ngờ đâu…
ảnh minh họa
Tôi 25 t.uổi, người yêu 23, chúng tôi là người cùng làng, quen biết nhau từ bé, đến khi lớn lên nảy sinh tình cảm.
Ở quê tôi, tầm t.uổi này cũng xây dựng gia đình rồi, nhưng hai đứa tôi còn dùng dằng vì kinh tế chưa có, lấy nhau về sợ khổ. Tính đi tính lại, tôi lên kế hoạch đi lao động xuất khẩu, kiếm ít vốn sau này về làm ăn, dù rất buồn khi phải xa nhau nhưng tôi và em đã hứa sẽ cố gắng, chờ đợi nhau.
Thời gian đầu cũng nhớ nhau khổ sở, tôi chỉ muốn về ngay nhưng lại dằn lòng mình xuống, thôi thì vất vả mấy năm, sau này sẽ khác.
( ảnh minh họa )
Tôi làm việc chăm chỉ, lương hàng tháng ngoài gửi về cho mẹ tôi cũng gửi cho em gần 1 nửa. Phần vì muốn em dùng số t.iền để học nghề may, phần vì để em giữ tiết kiệm sau này làm đám cưới. Còn số t.iền tôi gửi cho bố mẹ là vốn liếng sau này tôi định mở cửa hàng kinh doanh điện tử.
Video đang HOT
Mọi thứ đều nằm trong kế hoạch, tôi quyết tâm lao động không mỏi mệt, làm chính rồi tăng ca. Nơi đất khách quê người, ngoài công việc, tôi chỉ biết cố gắng để nhanh được cùng em toại nguyện.
Chúng tôi vẫn thường liên lạc qua mạng xã hội, tuy không thể gặp nhau nhưng vẫn nói chuyện hàng ngày. Nhiều khi nhớ em cháy bỏng. Tôi cũng được nghỉ phép về, nhưng vé máy bay tốn kém nên đành thôi.
Năm đầu trôi qua thật chậm, đến năm thứ 2, chúng tôi cũng quen cảnh yêu xa nên đỡ hơn chút ít. Mọi chuyện bình thường cho đến quãng thời gian tôi thấy em ít lên mạng, tôi nhắn tin cả tuần trời không trả lời. Có lần gặp nhau, em nhắn bảo dạo này em nhiều việc linh tinh.
Thế rồi khoảng gần 2 tháng sau, mẹ tôi đột ngột gọi sang bảo nghe phong thanh em chuẩn bị làm đám cưới. Tôi sốc nặng, người cứ như ngồi trên đống lửa, liên lạc cho em mãi không được. Cuối cùng, em nhắn với tôi rằng tôi đi lâu quá, em không chờ được, em không muốn bỏ đi cơ hội gặp được người tốt. Tôi nhắn lại nhưng không thấy em trả lời.
Sau đó không lâu, mẹ tôi gọi lần nữa, bảo em vừa tổ chức rồi. Đám cưới to nhất làng, thấy người nhà bảo em đã có bầu gần 2 tháng.
Tôi nghe mà lặng người. Thật không ngờ người tôi yêu lại có thể như thế. Mấy năm trời tôi một lòng một dạ, cũng gửi cho em không ít t.iền mà giờ đây nhận lại kết quả này. Tôi phát điên vì cay cú, cảm giác bị lừa cả tình cả t.iền, giờ tôi phải làm sao đây?
Theo blogtamsu
Quả báo vì bỏ vợ để lấy vợ mới và kết cục cay đắng sau 2 năm chung sống
Được một thời gian, tôi chợt nhận ra, vợ mới tôi từ ngày về làm dâu chưa bao giờ ngó ngàng gì đến chuyện bếp núc, nhà cửa.
ảnh minh họa
Ngày đó, vì quá ham sắc đẹp của cô người yêu mới nên tôi đã từ bỏ đi người vợ và con gái của mình. Bởi trong mắt tôi khi đó chỉ có sắc đẹp và thân hình quyến rũ. Tôi đã bị người đàn bà ấy làm cho mê muội mà quên mất, mình từng có một người phụ nữ chung chăn chung gối, hết lòng vì chồng con. Tôi đâu thể tỉnh táo để nghĩ được tất cả những chuyện đó là sai lầm. Tôi cứ lao vào vòng xoáy cuộc đời và bị chìm đắm vào trong đó. Cho đến ngày, tôi phát hiện mình sai thì cũng quá muộn cho tôi có thể làm lại từ đầu.
Tôi đã yêu say đắm một người con gái và đã lấy cô ấy làm vợ. Nhưng đúng là lòng người khó lường, chính tôi cũng không ngờ mình lại thay đổi và muốn cưới người đàn bà khác. Khi có của cải, có t.iền bạc thì dường như nhu cầu và ham muốn của con người ta cũng tăng lên. Tôi đã trao cho người con gái thứ hai trái tim của mình và quên luôn lời thề thốt với vợ.
Vợ tôi đã không còn là người đàn bà xinh đẹp ngày nào mà thay vào đó là bộ dạng bù xù, xấu xí nên càng làm tôi chán. Tôi quyết định bỏ vợ để lấy vợ mới. Và tôi hi vọng mối quan hệ của cô vợ với với mẹ tôi sẽ tốt đẹp hơn. Vì mẹ tôi vốn cũng không thích cô con dâu cũ. Cô người yêu mới lại liên tục nói lời hay ý đẹp và hỏi thăm sức khỏe cũng như quà cáp cho mẹ tôi. Thế nên tôi càng có lý do để bỏ vợ...
( ảnh minh họa )
Tôi còn nhớ như in ngày ly hôn, vợ tôi đã khóc hết nước mắt và đau khổ, cầu xin tôi như thế nào. Nhưng tôi quay mặt đi làm ngơ, vì nghĩ rằng, sống được với nhau hay không là do duyên số. Tôi đã làm mọi cách để rũ bỏ trách nhiệm làm chồng... để cưới người đàn bà khác.
Ngày cưới vợ mới, tôi không hay vợ cũ khóc hết nước mắt và đau khổ như thế nào. Tôi cứ vui với duyên của mình và không bao giờ nghĩ về những chuyện đã qua. Có lẽ, tình yêu với người con gái hiện tại đã làm tôi quên đi tất cả. Người đàn bà kia giờ đã cũ.
Người đàn bà xấu bị tôi quên trong chốc lát, tôi tự hào vì có cô vợ xinh đẹp nên đi đâu cũng đưa đi cùng. Tôi sống vui vẻ với hạnh phúc hiện tại. Hai vợ chồng ở chung với bố mẹ, những ngày đầu vợ và mẹ tôi hết sức hợp nhau khiến tôi mát lòng mát dạ. Nhưng đúng là, ngày vui không tày gang...
Được một thời gian, tôi chợt nhận ra, vợ tôi từ ngày về làm dâu chưa bao giờ ngó ngàng gì đến chuyện bếp núc, nhà cửa. Cứ ăn rồi trang điểm, diện dập đi làm. Rồi vợ chưa từng có một lời quan tâm tới bố mẹ tôi. Có chuyện tôi biếu t.iền bố mẹ mà vợ làm ầm lên, c.hửi bới này nọ. Bảo tôi chỉ biết lo cho bố mẹ, có t.iền thì phải đưa cho vợ, vợ thích đưa ai thì đưa...
Tôi chi bất cứ khoản gì vợ cũng càu nhàu, rồi bắt tôi phải đưa toàn bộ lương. Với mẹ chồng, sống lâu, vợ bắt đầu tỏ thái độ, rồi mâu thuẫn cãi vã với mẹ chồng tôi dù là chuyện nhỏ nhặt. Vợ tôi cãi nhau tay đôi với mẹ chồng, còn có thái độ không ra gì. Tôi góp ý thì vợ sưng mặt lên, định cãi nhau, đ.ánh n.hau với cả chồng.
Bao nhiều lần góp ý là bấy nhiêu lần vợ chồng cơm không lành, canh không ngọt. Đi làm chỉ biết ăn diện, về nhà thì như bà hoàng, không động chân động tay. Ăn cơm xong vợ không chịu rửa bát, sai tôi rửa. Tôi có thể giúp nhưng cả ngày vợ đã không làm gì thì con dâu cũng nên rửa bát đĩa. Cái lý do vợ đưa ra thật kì quái, vì làm móng tay đẹp nên không thể rửa, sợ hỏng móng.
Tôi điên lên, nói vợ một trận thì cô ấy khóc rồi gào ầm làng nước nói rằng bị chồng đ.ánh, bị nhà chồng bắt nạt rồi hàng xóm tưởng có chuyện gì chạy qua can. Mẹ tôi xấu hổ với xóm giềng nên đã khóc suốt mấy ngày vì con dâu hỗn láo. Cô ấy bỏ nhà đi mấy ngày, xách đồ về nhà mẹ đẻ mà không nói một lời. Tôi bực bội trong người chỉ muốn bỏ vợ nhưng mới cưới không lẽ lại bỏ. Mà đây đã là người vợ thứ hai của tôi rồi.
Đời người thật không biết đâu mà lường. Tôi nhớ người vợ cũ da diết, nghĩ lại những tháng ngày vợ ở nhà tôi, chăm sóc bố mẹ tôi, chăm sóc chồng, một lời không cãi mà giờ tôi thấy ân hận biết bao nhiêu. Tôi đã phũ phàng vì ham sắc, vì bị người đàn bà kia quyến rũ mà bỏ vợ, rước về một cô vợ làm tan cửa nát nhà, làm tan hoang cuộc sống bình yên của gia đình mình. Tôi cay đắng nhận ra, vợ tôi hiện tại là người không có phẩm chất gì, là người thật tình ích kỉ, chỉ biết sống cho bản thân mình và hỗn xược, không coi ai ra gì.
Bây giờ, tôi không muốn quay về nhà ngoại tìm vợ. Vì khi tôi xuống nước, cô ấy sẽ được đà lấn tới. cô ấy sẽ không bao giờ khoan dung, độ lượng và biết mình sai. Nhưng nếu không đón thì có thể một lần nữa hôn nhân của tôi sẽ tan vỡ. Người đàn ông hai lần bỏ vợ liệu có cơ hội làm lại từ đầu, giờ có hối cũng không kịp nữa rồi...
Người vợ cũ của tôi, nghe nói đã có người đàn ông khác, một người vô cùng giàu có và yêu thương cô ấy. Tôi thật tình không còn cơ hội nào để quay lại nữa và cũng không còn mặt mũi nào nữa. Đúng là quả báo cho kẻ đã bỏ vợ lấy bồ
Theo blogtamsu
Nhẫn tâm đuổi vợ con ra khỏi nhà và cái giá phải trả sau 2 năm Và khi người mua lộ diện, khuôn mặt vốn đã tái nhợt vì bệnh tật của tôi héo quắt lại không còn hạt m.áu. Chân tay run lẩy bẩy như con nghiện thiếu thuốc. Miên nhìn tôi cười hả hê, có lẽ Miên cũng biết điều tôi vừa nhận ra là gì. (Ảnh minh họa) Khi đặt bút viết những dòng tâm sự...