2 năm không gặp, bị 1 vố lừa tình quá đau!
Trước đây 2 năm, anh là người đàn ông kiên trì theo đuổi tôi nhất trong số những anh chàng tán tỉnh tôi.
Tôi cảm nhận được sự chân thành của anh nhưng tình cảm không đi tới đâu. Vì thực sự, khi ở bên cạnh anh, tôi không có cảm xúc, không có cái gọi là tình yêu giống như bao người khác.
Rồi vì buồn và chán nản, anh vào Nam lập nghiệp. Theo lời anh nói thì hi vọng đi xa sẽ quên được tôi. Dù không biết là anh yêu tôi cỡ nào nhưng nếu nghe anh nói, tôi có thể thấy được, tình cảm anh dành cho tôi quá lớn. Tôi cũng mừng vì anh có tư tưởng tiến bộ, không lụy tình. Tôi còn lo anh sẽ vì tôi mà buồn nhiều.
Sau thời gian anh đi, tôi đã nhanh chóng gặp và yêu một người con trai khác. Tôi cũng không hiểu duyên số thế nào mà gặp anh, tôi đã có cảm tình ngay. Cứ thế, sau thời gian tìm hiểu ít ngày, chúng tôi yêu nhau say đắm. Hơn 1 năm trời như vậy, chúng tôi tính chuyện cưới xin sau khi tôi đã trao cho anh đời con gái của mình. Biết tôi còn trinh nguyên, anh càng trân trọng tôi hơn, và càng quyết tâm cưới.
Nhưng thật không ngờ, điều mà ngay cả anh cũng không nghĩ tới. Bố mẹ anh phản đối kịch liệt khi biết t.uổi của tôi. Ông bà nhất định không cho anh lấy tôi vì họ sợ, con trai họ sẽ tuyệt mệnh. Anh nói yêu tôi, thương tôi, và muốn cưới tôi làm vợ, chỉ có tôi mà thôi. Nhưng trước sức ép của gia đình, mẹ anh còn dọa t.ự t.ử, anh quỳ xuống xin tôi tha thứ. Anh bảo hãy làm lại từ đầu với một tình yêu mới, hãy đón nhận một người đàn ông khác có thể lo cho tôi, còn anh không làm được điều đó nữa.
Video đang HOT
Nhục nhã quá các bạn à, tôi không ngờ cuộc đời tôi lại trớ trêu như thế này. Tôi đã làm gì sai, đã phạm tội gì, đã thất hứa với ai mà ông trời lại trừng phạt tôi như thế? (ảnh minh họa)
Chúng tôi chia tay nhau như vậy, tình yêu sau hơn 1 năm kết thúc một cách nhạt nhẽo. Anh vì nghe lời bố mẹ, và vì sợ bố mẹ phiền lòng cũng không muốn mẹ anh khổ sở, anh đành nói lời chia tay tôi. Tôi mệt mỏi, khóc lóc suốt thời gian dài, không biết rồi đây, không có anh, tôi sẽ sống ra sao.
Được khoảng 3 tháng sau, tôi cũng nghe tin anh lấy vợ. Đó là người con gái được bố mẹ anh mai mối. Trái tim tôi tan nát, tôi như bị phản bội phũ phàng. Chưa bao giờ lại có chuyện người yêu đi lấy vợ sau hơn 3 tháng chia tay vậy, mà lại còn là yêu sâu sắc.
Sau đó, tôi đã tìm quên vào công việc, hi vọng sẽ được vui hơn. Anh cũng nói lời động viên, an ủi tôi. Rồi, người cũ tìm về, đó là người đàn ông đã vì tôi mà vào Nam lập nghiệp. Thấy hoàn cảnh của tôi, anh ấy đã động viên, an ủi tôi suốt thời gian đó. Anh ấy nói, vì tôi là người anh ấy yêu nhất, nên dù đi xa, anh ấy cũng không thể nào quên được hình bóng của tôi. Những ngày tháng tôi đau khổ, luôn có anh ấy ở bên cạnh động viên, lau nước mắt cho tôi. Dần dần, tôi cũng bị rung động bởi sự chia sẻ này.
Anh nói, muốn được yêu tôi, muốn được lo cho tôi mọi thứ nếu như tôi đồng ý. Trong giây phút thất vọng tràn trề ấy, tôi đã gật đầu làm người yêu anh. Từ đó, đúng là anh lo cho tôi mọi thứ, cái gì anh cũng hỏi tôi có thích không, ăn cơm, ngủ anh cũng gọi cho tôi. Tôi lại trở lại thời mới yêu, như đứa con nít được người yêu quan tâm. Tôi đã dần quên đi người phản bội mình.
Cứ yêu nhau như vậy được gần 1 năm, khi tôi nói với anh chuyện đưa tôi về ra mắt gia đình thì anh lại lảng tránh. Nhiều lần như vậy tôi sinh nghi, tôi nói ý anh là gì. Anh lúc đó mới thừa nhận rằng anh đã có vợ con rồi. 2 năm trong Sài Gòn anh đã lập nghiệp và sinh con đẻ cái. Tôi nói, tại sao anh lừa tôi thì anh bảo, tôi chưa từng hỏi anh có gia đình chưa, chỉ là tôi tự nguyện ngã vào lòng anh mà thôi. Anh cũng đâu có hứa cưới tôi, anh chỉ nói sẽ lo lắng và quan tâm cho tôi. Anh còn bảo, nếu tôi chấp nhận làm bồ nhí của anh, anh sẽ lo cho tôi cả đời, và tôi có thể sinh con với anh.
Nhục nhã quá các bạn à, tôi không ngờ cuộc đời tôi lại trớ trêu như thế này. Tôi đã làm gì sai, đã phạm tội gì, đã thất hứa với ai mà ông trời lại trừng phạt tôi như thế? Mất hết niềm tin vào tình yêu, cũng không còn ai để tin tưởng nữa, giờ tôi biết sống ra sao? Tôi thật sự muốn c.hết đi, tôi chán nản cuộc sống này lắm rồi, nhưng không thể lấy một người có vợ, làm bồ nhí thì càng không… Tôi không biết nên làm thế nào bây giờ!
Theo VNE
Con gái bây giờ dễ dãi hơn cả con trai
Phụ nữ yêu, chỉ cần vài lời ngon ngọt của đàn ông là sẵn sàng cho đi 'cái ngàn vàng' của mình. Chứ đâu phải chuyện, cố gắng giữ gìn tới đêm tân hôn nữa.
Trước đây, nếu nói tới chuyện chơi bời, quan hệ lăng nhăng, người ta nhĩ ngay tới các ông chồng, các anh đàn ông. Vì chỉ có đàn ông mới lăng nhăng, mới chơi bời. Còn phụ nữ là phải &'công, dung, ngôn hạnh', đảm đang tháo vát, chung thủy và yêu thương chồng con.
Một người con gái mà có bầu trước khi cưới, chắc chắn sẽ bị cả tập thể coi thường, khinh rẻ. Nếu may mắn, họ được chấp nhận chuyện cưới xin thì tiếng xấu vẫn muôn đời, con cái của họ vẫn chịu những sự rè bỉu khác của những người biết chuyện. Một người con gái mà mất trinh thì sao, chắc chắn, đàn ông sẽ coi thường, khinh bỉ họ. Và họ không còn đủ lòng tin đón nhận tình yêu, không tự tin vào bản thân khi tiếp xúc với bất cứ người đàn ông nào. Và rất có thể, họ sẽ bị người chồng ruồng rẫy nếu như ngay trong đêm tân hôn, chồng của họ phát hiện ra, vợ mình không còn trinh tiết.
Thế nên, chính vì những rào cản ấy mà phụ nữ cực kì &'công, dung', họ luôn biết điểm dừng trong các mối quan hệ. Họ chơi nhưng phải biết giữ mình và quan trọng là không bao giờ được cho đi &'cái ngàn vàng', chuyện có thai trước khi cưới thì càng không thể.
Có không ít câu chuyện về chị em phụ nữ đã tuyệt vọng, tìm tới cái c.hết khi bị mất trinh, bị người yêu ruồng bỏ. Vì họ sợ, tương lai chẳng ai chấp nhận họ, không ai dám yêu họ vì họ đã từng thuộc về một người đàn ông khác.
Họ chơi nhưng phải biết giữ mình và quan trọng là không bao giờ được cho đi &'cái ngàn vàng', chuyện có thai trước khi cưới thì càng không thể. (ảnh minh họa)
Vậy ngày nay thì sao. Người ta đã nghĩ khác đi, đã không còn cho rằng, chuyện còn trinh hay mất trinh là quan trọng nữa. Quan trọng là họ yêu nhau, thật lòng với nhau. Con gái bây giờ không còn nhiều những người chỉ biết khư khư giữ &'cái ngàn vàng' của mình nữa. Họ sẵn sàng lên giường với người đàn ông và họ yêu thương. Tất nhiên, họ cũng chuẩn bị cho mình tâm lý bị người yêu bỏ và tương lai sẽ thế nào. Họ đã tính toán cả, nhưng còn gì hơn là chuyện nói ra sự thật. Vì đàn ông bây giờ cũng thoáng hơn với chuyện đó. Họ có thể chấp nhận chuyện người yêu của mình đã thuộc về người khác, chỉ cần hiện tại họ yêu nhau, thương nhau... Cảm xúc của tình yêu khó nói, yêu và hiến dâng là chuyện thường. Thế nên, cánh đàn ông không còn quá bận lòng.
Nhưng đó là với trường hợp các cô gái chẳng may bị mất đi đời con gái của mình. Chứ với những cô gái mà yêu bất cứ gã nào cũng lên giường thì đàn ông, họ không khó để nhận ra. Một cô gái lầm lỡ và một cô gái lẳng lơ khác nhau hoàn toàn, chỉ qua cách thể hiện, đàn ông chúng tôi có thể tinh ý biết được. Phải thừa nhận một điều, đúng là cũng do đàn ông thoáng, cũng là tại đàn ông mà phụ nữ mới không còn trong trắng, nhưng mà, cũng phải khẳng định thêm, chị em bây giờ thoáng hơn nhiều. Phụ nữ yêu, chỉ cần vài lời ngon ngọt của đàn ông là sẵn sàng cho đi cái ngàn vàng của mình. Chứ đâu phải chuyện, cố gắng giữ gìn tới đêm tân hôn nữa.
Con gái bây giờ có khi còn thoáng hơn cả con trai. Lý do vì sao, vì họ có cái để nhận diện, và hậu quả họ phải chịu chắc chắn lớn hơn nhiều so với những gã đàn ông không còn zin. Vì đàn ông có ai biết được họ còn hay mất. Nhưng phụ nữ thì khó tránh khỏi. Dù biết vậy, chị em vẫn cứ sẵn sàng, vậy chẳng phải họ dễ hơn đàn ông hay sao.
Chị em ạ, hãy dành một phút để suy nghĩ xem có đúng là tội không chỉ ở đàn ông hay không. Vì bây giờ, chị em còn thoáng hơn cả cánh chúng tôi nhiều. Thế nên, khi đã mất đi đời con gái, đừng chỉ đổ tội cho đàn ông. Chị em mà không muốn thì có trời mà cưỡng được. Dại gì mà chúng tôi cưỡng, vì như thế, chúng tôi đi tù chứ chẳng chơi.
Theo VNE
Thất tình, có gì mà ghê gớm Trước đây, mỗi khi nghe ai đó thất tình thì tôi bắt đầu tưởng tượng ra những câu chuyện lâm ly bi đát. Ví như, họ có lẽ đang chìm đắm trong men rượu, đó là với đàn ông. Còn với phụ nữ, có lẽ họ đang chìm trong nước mắt vì những nỗi đau và những hồi ức về kỉ niệm. Người...