2 năm chưa có con, chồng đã đòi ly dị
Tôi đã kiệt sức mình rồi. Nếu như tôi có khả năng sinh con, có lẽ, những gì gia đình anh gây ra cho tôi cũng không thể khiến tôi có tâm trạng mà mang bầu được.
Lấy chồng 2 năm chưa có con
Tôi cưới chồng, đó là cuộc hôn nhân song phương, xuất phát từ tình yêu của hai đứa. Chúng tôi yêu nhau được 3 năm thì tính chuyện cưới. Thời gian đó, hai đứa đã &’đi quá giới hạn’ nhưng lại không tính chuyện có bầu trước. Vì dù sao, vợ chồng son cũng muốn hưởng thụ khoảng thời gian đầu vui vẻ bên nhau. Sau đó tầm nửa năm thì mới tính chuyện con cái. Có bầu vào ngay lại chẳng thể làm được việc gì, sức khỏe lại mệt mỏi, công việc cũng trì trệ, ngày cưới cũng không được vui.
Nhưng sau 6 tháng đầu kế hoạch, chúng tôi bắt đầu &’thả’. Kết quả là không có tín hiệu gì. 1 năm đầu, hai vợ chồng chưa lo lắng gì vì thường là phải hơn 1 năm thì mới có kết quả. Nhưng suốt thời gian đó cho tới khi gần 2 năm sau ngày cưới, chồng tôi và gia đình chồng tỏ ra sốt sắng vô cùng. Cả nhà bắt chúng tôi đi khám.
Nhưng suốt thời gian đó cho tới khi gần 2 năm sau ngày cưới, chồng tôi và gia đình chồng tỏ ra sốt sắng vô cùng. Cả nhà bắt chúng tôi đi khám. (ảnh minih họa)
Video đang HOT
Bác sĩ có nói nguyên nhân là do tôi, tất nhiên không phải chuyện vô sinh hay gì đó, chỉ là chuyện hơi khó ở một số vấn đề sinh sản của phụ nữ. Nhưng cũng theo lời bác sĩ, tôi phải có chế độ ăn uống hợp lý, tập thể dục đều đặn thì sẽ dễ dàng hơn cho việc thụ thai.
Chồng đòi ly hôn vì lo vợ vô sinh
Từ ngày ấy, tôi và chồng chăm sóc bản thân rất tốt. Anh nhắc nhở tôi uống thuốc, mua đồ tẩm bổ nhưng đã nửa năm, tôi vẫn không có kết quả gì. Thế rồi, cộng thêm áp lực từ gia đình nhà chồng, anh bắt đầu hốt hoảng, hoài nghi tôi. Bố mẹ anh và họ hàng nhà anh đều nói, tôi chính là nguyên nhân khiến gia đình anh không có cháu đích tôn. Ông bà còn nghĩ mọi chuyện sang hướng khác như, bác sĩ không dám nói là tôi vô sinh chẳng hạn, chỉ là một cách an ủi tôi khi cho tôi uống thuốc, còn có thể tôi đã không có hi vọng sinh con.
Nhà anh suy diễn đủ thứ khiến tôi đau lòng vô cùng. Tôi không ngờ, người đàn ông tôi yêu lại mất niềm tin vào tôi như thế. Mấy năm yêu nhau cũng không thể khiến anh có thêm niềm hi vọng, chút kiên trì để cho chúng tôi cố gắng vì nhau.
Anh tạo cho tôi đủ thứ áp lực. Anh nói tôi phải đi khám lại, phải hỏi kĩ càng, phải thật sự cố gắng. Anh còn gia hạn cho tôi thời gian 3 tháng để làm mọi việc, nếu như không có tiến triển gì, anh sẽ ly dị.
Tôi không mảy may suy nghĩ, không cần đợi chờ cơ hội cũng không cần anh nói thêm lời nào, tôi gật đầu chấp nhận ly hôn. (ảnh minh họa)
Khi anh nói ra lời đó, tôi sụp đổ hoàn toàn. Tôi không ngờ, người đàn ông tôi yêu lại có thể khiến tôi đau lòng như thế, nhất là trong hoàn cảnh này. Anh yêu tôi thật sao, anh hiểu gì, anh hiểu tôi đang nghĩ gì, hiểu tôi vì sao lại phải đau khổ như thế? Anh không cho tôi một lời động viên, không một câu an ủi, thay vào đó, anh hắt hủi, tạo áp lực khiến tôi càng mệt mỏi thêm.
Tôi đã kiệt sức mình rồi. Nếu như tôi có khả năng sinh con, có lẽ, những gì gia đình anh gây ra cho tôi cũng không thể khiến tôi có tâm trạng mà mang bầu được. Người ta nói, tâm lý cũng là một yếu tố rất quan trọng đối với người phụ nữ có kế hoạch sinh con. Anh chẳng lo được cho tôi, còn nói những lời cay đắng.
Tôi không mảy may suy nghĩ, không cần đợi chờ cơ hội cũng không cần anh nói thêm lời nào, tôi gật đầu chấp nhận ly hôn. Có lẽ anh quá choáng về quyết định của tôi nên anh chững lại. Nhưng thú thực, với tôi mà nói, anh không còn là người chồng tôi hết mực yêu thương nữa. Tôi đã thất vọng hoàn toàn rồi. Còn anh, giờ anh muốn ra sao thì ra, tôi chẳng thiết tha gì gia đình này nữa. Chia tay ư, tôi cũng sẵn sàng!
Theo VNE
Cám ơn con đã đến bên mẹ!
3 năm qua tôi đã khổ sở, mệt mỏi, có lúc muốn ngừng cố gắng khi thấy mình khó có con...
Chia sẻ cảm xúc với bài viết gốc &'tôi thèm cảm giác được làm mẹ biết bao' tại địa địa chỉ mailevatam.eva@24h.com.vn để nhận được những lời khuyên, những lời tâm sự và đồng cảm.
Một độc giả vừa mới sinh con sau một thời gian dài đấu tranh với chuyện hiếm muộn đã chia sẻ rất chân thành qua địa chỉ email: Lananh...123@yahoo.com.
"Khi đọc bài viết &'tôi thèm cảm giác được làm mẹ biết bao', tôi thật sự đã khóc. Nước mắt rơi một phần vì tôi thương cảm cho số phận của chị, một phần vì tôi cảm thấy mình thật sự may mắn và hạnh phúc, ít nhất là so với chị. Chị à, ai cũng hiểu, người phụ nữ được ông trời ban cho thiên chức làm mẹ, ai cũng mong muốn có một người chồng yêu thương mình, một mái ấm đầy ắp tiếng cười trẻ thơ. Và tôi cũng vậy...
3 năm qua tôi đã khổ sở, mệt mỏi, có lúc muốn ngừng cố gắng khi thấy mình khó có con. Tôi và chồng đã cố chạy chữa khắp nơi, tìm hết địa chỉ này tới địa chỉ khác để nhận được sự chỉ dẫn của bác sĩ làm sao cho đậu thai. Có những lúc tưởng như kiệt sức, không thể nào kiên trì được nữa. Nhưng nhờ sự động viên và tình yêu thương của chồng, tôi đã vượt qua. Tôi cảm thấy có niềm tin hơn, thấy được an ủi phần nào và bớt nghĩ tiêu cực. Và cái tin tôi có thai khiến cả gia đình hạnh phúc vỡ òa. Chồng ôm lấy tôi mà khóc, tôi cũng nức nở theo. Chưa bao giờ tôi cảm thấy hạnh phúc như lúc ấy.
3 năm qua tôi đã khổ sở, mệt mỏi, có lúc muốn ngừng cố gắng khi thấy mình khó có con. (ảnh minh họa)
Bố mẹ chồng tôi cũng vui mừng khôn xiết. Nhìn ánh mắt hạnh phúc của chồng, nhìn cách chồng ôm con gái mà cưng nựng khiến tôi cảm thấy mình như người phụ nữ hạnh phúc nhất thế gian này. Thế nên, tôi tin, chị cũng có thể làm được như tôi.
Hãy kiên trì chị ạ, quan trọng là làm cho bản thân mình thoải mái, tư tưởng thông thoáng, nhẹ nhàng, đó là một phần rất quan trọng cho việc thụ thai thành công. Người phụ nữ luôn lo lắng, căng thẳng vì sợ hãi mình không thể có con tỉ lệ thành công sẽ ít hơn rất nhiều. Vì thế, chỉ cần chồng yêu thương chị, chị hãy vững tin và lạc quan, hãy kiên trì cho tới có thể chị nhé. Trời không phụ lòng người tốt".
Có vẻ như không phải một mình nhân vật trong bài viết có cảnh ngộ như vậy. Rất nhiều người rơi vào tình trạng đó và cảm thấy lo lắng. Nhưng họ vẫn vững niềm tin. Độc giả ở địa chỉ chilam...@... hết sức đồng cảm dù hiện tại chị vẫn chưa sinh được con.
Đứa con của mình còn mang bỏ được thì đúng là thật không thể nào chấp nhận. (ảnh minh họa)
&'Có gì đâu chị, chị cứ lạc quan yêu đời, kiên trì đợi thêm một thời gian nữa. Chuyện này không phải là ngày một ngày hai có thể chạy chữa được, phải kiên trì rất lâu. Chồng chị còn yêu thương chị như vậy, hà cớ gì chị phải phiền não quá. Nếu không sinh được con, chị hãy bàn bạc với chồng xin con nuôi để hai người chăm sóc coi như con ruột. Lúc này, chỉ hi vọng chị có một người chồng tốt bụng mà thôi'.
Độc giả Ngocha...@ lại tỏ ra không đồng tình với việc xin con nuôi: "Dù sao con nuôi cũng chỉ là con nuôi, đứa con do mình sinh ra mới là hạnh phúc nhất trên đời. Tôi cũng đau khổ, cũng đang trong hoàn cảnh như bạn. Cả hai bên gia đình đều mong ngóng có cháu bế nên áp lực nặng hơn rất nhiều. Tôi chỉ hi vọng đợt này sẽ có con vì tôi chạy chữa quá nhiều nơi rồi. Nếu không thể có, có khi tôi phải tính chuyện thụ tinh nhân tạo thôi. Nghĩ lại nhiều người vì có bầu trước khi cưới hay trót lầm lỡ và phá thai, tôi lại thấy họ thật nhẫn tâm. Đứa con của mình còn mang bỏ được thì đúng là thật không thể nào chấp nhận. Tại sao họ có thể làm thế trong khi có những người như chúng ta, mong có mà không thể. Cố lên bạn ạ, chúng ta hãy bình tĩnh, để lòng than thản thì mới thành công được. Chúc cho cả hai cùng may mắn nhé!".
Theo Eva
Người vợ 'mượn máu' bí mật để 'lấy giống đẻ con' Vợ chồng tôi cưới nhau đã 6 năm, nhưng vẫn chưa có con. Chồng tôi thì không sốt ruột lắm vì anh cho rằng, tôi mới 28 tuổi cũng chưa phải là muộn. Trước đó, chúng tôi dự định sẽ làm ăn, kiếm tiền tích lũy vài năm để làm vốn, rồi sinh con sau cũng tốt. Nhưng mọi chuyện không suôn sẻ...