2 năm chia tay, người yêu cũ đột ngột quay lại với cái bẫy ngọt ngào
Mỉm cười chua chát, thì ra Tùng quay lại chỉ để l.àm c.huyện đ.ó với Uyên. Anh ta đâu có yêu thương gì Uyên, tất cả chỉ là giả dối để anh ta có thể đạt được mục đích của mình.
Uyên không ngờ có ngày Tùng lại trở về tìm mình. Hai năm, sau khi Tùng dứt khoát buông lời chia tay để tới bên người con gái mang lại cho anh địa vị, t.iền bạc, Uyên vẫn chưa thể nào quên được anh. Dù cho Tùng có là kẻ bội bạc nhưng có lẽ sự bội bạc có lý do của Tùng đã khiến Uyên chẳng thể nào trách móc anh. Hai năm, đã hai năm trôi qua, Tùng đã có yên ấm bên gia đình mà Uyên vẫn chưa thể tìm được cho mình hạnh phúc mới.
Tùng đột ngột xuất hiện trước mặt Uyên, người đàn ông mà mình từng yêu tha thiết bỗng nhiên tìm đến mình khiến Uyên có chút hoảng loạn. Vẫn là chất giọng ấm áp ấy:
- Dạo này em ra sao ? Sống thế nào? Có ổn không?
Nỗi tủi thân, hờn giận trong Uyên chợt dâng lên, suýt khiến Uyên bật khóc. Nhưng bật ngờ hơn, nước mắt Uyên chưa kịp rơi thì trước mặt Uyên, Tùng lại nức nở:
- Anh hối hận lắm, hối hận vì khi xưa đã phụ bạc lại em. Cuộc sống của anh bây giờ chẳng khác nào địa ngục. Lẽ nào đây là cái giá mà anh phải trả cho nhưng sai lầm của mình.
Câu nói của Tùng khiến Uyên bàng hoàng. Uyên không ngờ có ngày Tùng lại ngồi trước mặt Uyên, hối lỗi về hành động của mình như thế này. Bất giác, Uyên cũng bày tỏ lòng mình với Tùng rằng hai năm qua, chưa giây phút nào Uyên quên nhớ đến tình, đến những kỉ niệm của hai đứa. chỉ chờ có thế, Tùng mở lời vội vã:
- Nếu vậy thì xin em hãy để cho anh được chăm sóc em, để anh bù đắp cho em những gì anh đã nợ em.
Video đang HOT
- Nhưng còn vợ anh – Uyên hốt hoảng.
- Em yên tâm, cô ấy đang mải mê vui thú với những sở thích của riêng mình, đâu có để ý gì tới anh.
Lời đề nghị của Tùng khiến Uyên ngỡ ngàng. Tai Uyên như ù đi, chẳng còn nghe thấy những gì Tùng nói tiếp theo nữa. (Ảnh minh họa)
Biết là sai trái nhưng không hiểu sao, Uyên lại gật đầu với ý kiến này của Tùng. Tình yêu đã khiến Uyên mù quáng mất rồi chăng. Sự gặp gỡ, hẹn hò, chăm sóc của Tùng với Uyên cũng chỉ là lén lút. Những cử chỉ lãng mạn, ga lăng, ấm áp của Tùng khiến con tim Uyên vui trở lại. Thậm chí Uyên còn tưởng tượng ra viễn cảnh Tùng sẽ bỏ vợ để đến với mình.
Hạnh phúc được hai tháng thì vào tối nọ, khi vừa trao nhau nụ hôn nồng thắm, Tùng nhìn Uyên rất nghiệm túc và nói:
- Sinh cho anh một đứa con nhé!
- Anh nói gì vậy? Em không hiểu?
- Vợ anh, cô ta nhất định không chịu sinh con cho anh. Mà em biết đấy, bố mẹ chỉ có mình anh, anh không có con làm sao được. Em yên tâm, anh sẽ chu cấp đầy đủ cho mẹ con em. Single mom bây giờ đang là mốt đấy, cũng nên thử xem sao em ạ!
Lời đề nghị của Tùng khiến Uyên ngỡ ngàng. Tai Uyên như ù đi, chẳng còn nghe thấy những gì Tùng nói tiếp theo nữa. Lý trí Uyên đột ngột quay trở lại. Uyên không thể tiếp tục phạm sai lầm nữa. Hạnh phúc nhất thời Tùng mang lại đã khiến Uyên quên đi vị trí của mình. Giờ Tùng đã là chồng người ta, không còn là của Uyên nữa. Quá khứ đã ngủ yên thì không nên đào bới lại làm gì. Uyên thẳng thừng từ chối với lời đề nghị của Tùng, vội vã bỏ về.
Những ngày sau đó, không hôm nào là Tùng không đề nghị gặp mặt, rồi gọi điện năn nỉ, cầu xin Uyên hãy giúp Tùng, và lần nào Uyên cũng từ chối. Dường như biết không thể thuyết phục được Uyên, Tùng không còn gọi điện cho Uyên nữa. Nhưng đồng nghĩa với việc đó, Tùng cũng dần dần biến mất khỏi cuộc sống của Uyên. Đến đột ngột và đi cũng rất mau lẹ. Cho tới một ngày, anh ta chính thức chặn số liên lạc của Uyên.
Mỉm cười chua chát, thì ra Tùng quay lại chỉ để l.àm c.huyện đ.ó với Uyên. Anh ta đâu có yêu thương gì Uyên, tất cả chỉ là giả dối để anh ta có thể đạt được mục đích của mình. Uyên chợt thấy may mắn, cũng may Uyên còn tỉnh táo để không rơi vào cái bẫy ngọt ngào của anh ta. Với anh ta, Uyên bây giờ chỉ có sự khinh bỉ mà thôi.
Theo Một Thế Giới
Tôi là vợ anh chứ không phải Osin
Mỗi lần nghe cái giọng cao vút như thế này của Lan, tôi phải bỏ ra chỗ khác chứ không thể nào chịu nổi.
Tôi không hiểu từ bao giờ vợ tôi có cái giọng the thé vút trời kiểu đó. Nó như châm chích vào màng nhĩ. "Vợ ông hung dữ quá!". Có lần anh bạn thân nói với tôi như vậy. Chuyện đó cách nay đã 7, 8 năm. Tôi nghe mà giật mình: "Sao ông biết?". "Thì nghe cái giọng lên của bả là biết liền. Hôm qua tui mới nói có một câu về chuyện bia rượu của mấy ông thì bả đã sa sả nói như tát nước vô mặt"- anh bạn nhăn mặt.
Ừ, đúng là như vậy thật. Tôi cũng biết chuyện đó nhưng lại nghĩ thôi thì nhịn cho yên ổn. Với lại vợ mình mình nhịn, có gì đáng xấu hổ đâu? Thế nhưng từ khi nghe nhận xét của anh bạn, tôi bắt đầu để ý. Đúng là vợ tôi hung dữ thật. La chồng, mắng con là chuyện thường ngày; với hàng xóm láng giềng, bạn bè đồng nghiệp cô ấy cũng vậy. Lan không bao giờ chịu thua sút người khác. Người ta nói một thì cô ấy phải nói hai, ba; người ta chưa nói thì cô ấy phải phủ đầu để người ta tịt ngòi luôn, không nói nữa. "Em à, bớt bớt lại một chút được không? Sao chuyện gì em cũng đong đỏng lên vậy?" - có lần chịu hết xiết, tôi phải lên tiếng.
Vừa nghe tôi nói vậy, vợ tôi đã sừng sộ: "Hả? Ai nói? Anh chỉ đứa nói cho em biết em cào nát mặt nó ra. Đúng là đồ ganh ăn, tức ở, rỗi hơi". Tôi nói: "Là sếp em mắng vốn anh đó. Chuyện gì cũng tươm tướp, riết rồi đồng nghiệp ngán luôn, không ai dám gần". Nghe tôi nói vậy, Lan có vẻ xìu xuống, cả buổi tối mặt mày buồn bã. Sáng hôm sau, trước khi đi làm, nàng nói với tôi: "Chắc là mấy đứa ganh ăn tức ở nên mới tọc mạch với sếp như vậy. Tôi mà biết đứa nào thì đứa đó c.hết với tôi". Trời ạ, cứ tưởng nghe vậy Lan sẽ nhìn lại mình mà sửa đổi, ai dè nàng lại đi "truy tìm thủ phạm để trù dập". Hết biết!
Tuy vậy, tình hình cũng lắng dịu vài hôm. Nhưng được mấy ngày thì một buổi chiều, vừa đi làm về, bà xã tôi đã quăng giỏ xách lên ghế, nói từ ngoài nói vào: "Nè, anh coi lại bạn bè của anh nghen. Thằng cha Phong đã nói với sếp chuyện bị tôi mắng hôm trước. Đồ đàn ông gì mà bần tiện, hở ra chuyện gì cũng méc sếp". Phong là bạn của bà xã nhưng tới nhà chơi vài lần thấy hợp nên tôi hay gọi điện rủ đi uống cà phê. Thỉnh thoảng tôi có hỏi thăm công việc của bà xã. Có lần anh nói mé mé: "Ông nhắc cô Lan bớt bớt một chút chớ cái gì cô ấy cũng nhảy dựng lên như vậy, mọi người sợ lắm". Tôi cười khỏa lấp: "Chắc bả quen thói ở nhà rồi nên vô công ty tưởng mọi người cũng giống như chồng con mình".
Chuyện tưởng nhỏ nhưng một ngày nọ, tôi giật mình nhận ra chính mình cũng bắt đầu sợ cái giọng the thé của bà xã. Từ sợ giọng nói, tôi bắt đầu sợ khi thấy mặt cô ấy. Tôi hay giật thót người mỗi khi Lan cất giọng hoặc xuất hiện trước mặt. Đỉnh điểm của nỗi sợ hãi ấy là ngay cả khi lên giường tôi cũng không dám nhìn mặt cô ấy. Tôi bị hoang tưởng về giọng nói của Lan bởi lúc nào cũng nghe âm vang trong đầu những câu nói với âm vực cao của bà xã: "Anh ăn cho mập thây rồi chẳng biết làm gì phụ giúp vợ con...", "Thằng Tí đâu, quần áo dơ thay ra sao không bỏ vô máy giặt; bộ cụt tay, cụt chân hết rồi hả?", "Con quỷ Ti sao ăn bỏ mứa vậy? Hoang phí như thế mai mốt hốt c... mà ăn"...
Tôi không dám nói với ai về điều này vì tôi sợ bị cười chê, chuyện nhỏ xíu như vậy mà không giải quyết được thì "làm đàn ông cái chó gì" theo kiểu nói của bà xã. Nhưng thật sự tôi đang có vấn đề về sức khỏe tinh thần. Có lần bực mình quá tôi đòi ly dị thì cô ấy gầm lên: "Bỏ tôi hả? Thách đấy, dám bỏ hong? Bỏ tôi thì hốt c... mà ăn!".
Trời ơi, nếu phải tiếp tục bị t.ra t.ấn như vậy thì có khi tôi phát khùng lên mất. Ai có cách gì trị cái thói hung dữ của vợ tôi thì chỉ giúp; nếu không, chắc chắc đến lúc nào đó, tôi không chịu đựng được nữa mà phát khùng lên thì hậu quả chẳng biết thế nào...
Theo Afamily
Tôi và vợ anh cùng có bầu Anh lúc nào cũng nói không yêu vợ và sẽ bỏ vợ để cưới tôi nhưng lại làm cho chị ấy có bầu. Ảnh minh họa Tôi 24 t.uổi, tốt nghiệp đại học và đã đi làm, cách đây hơn một năm tôi có quen một người đàn ông qua mạng xã hội, anh ta hơn tôi 8 t.uổi, đã cưới vợ được...