2 lần tôi phải xin phép vợ để được tát cô ấy
Từ ngày lấy nhau tới giờ, chuyện mẹ chồng nàng dâu trong gia đình tôi rất căng thẳng. Có những tranh cãi xảy ra chỉ bởi lý do rất nhỏ mà trong hai người chẳng ai chịu ai.
Tôi lấy vợ đến nay đã được gần 6 năm, có với nhau 2 đứa sinh đôi bụ bẫm, kháu khỉnh. Chuyện giữa hai vợ chồng nhìn chung là cơm lành canh ngọt, chưa từng có mâu thuẫn gì lớn. Vợ tôi là người phụ nữ biết thu vén gia đình dù nhiều khi vụng về và đoảng. Tính xấu của cô ấy là quá thẳng tính nên nhiều khi nói lời dễ mếch lòng người khác, trong đó có mẹ tôi.
Từ ngày lấy nhau tới giờ, chuyện mẹ chồng nàng dâu trong gia đình tôi rất căng thẳng. Có những tranh cãi xảy ra chỉ bởi lý do rất nhỏ mà trong hai người chẳng ai chịu ai. Là người ở giữa, tôi và bố từng nhiều phen khốn đốn vì không biết phải làm cách nào để xoa dịu tình hình.
Mẹ tôi càng nhiều tuổi thì suy nghĩ có phần khắt khe và khó tính hơn. Vợ tôi thì đi làm ở công ty nước ngoài, giờ giấc và cách làm việc đều không trong khuôn khổ, chưa kể còn hay đi công tác xa. Mẹ tôi không vui vì điều đó, bà thường trách tôi lấy vợ rồi mà vẫn phải để mẹ cơm bưng nước rót. Trong khi đó vợ tôi thì chê bà chi li quá mức, nếu không làm được nữa thì bảo một câu cô ấy sẽ thuê người giúp việc hầu hạ tận nơi.
Căng thẳng triền miên nên mẹ tôi sinh ra mất ngủ, người ốm yếu đi hẳn, lúc nào cũng nằm một mình trong phòng, không buồn nói chuyện cùng ai. Cứ như thế phải kéo dài đến hàng tuần, tôi xót mẹ nên đành nghĩ kế khiến bà nguôi giận.
Mẹ tôi từ trước tới giờ luôn chê tôi sợ vợ, không có uy quyền đàn ông trong gia đình. Bà còn để ý mức lương của tôi kém vợ rồi từ đó suy ra vợ tôi cậy làm được nhiều tiền hơn mà khinh thường tôi và nhà chồng. Hôm đó, vợ tôi đi mua sắm về. Nhìn đống đồ phải đến vài triệu cô ấy mua chỉ trong một tiếng đồng hồ, tôi quát ầm lên, mắng cô ấy tiêu pha lãng phí, có thời gian đi mua sắm mà không ở nhà cơm nước đỡ đần. Vợ tôi cãi lại thế là tôi bèn tát cô ấy một cái rồi bỏ lên phòng. Lúc sau đến giờ cơm, tôi vừa ngồi ăn vừa lớn tiếng mắng mỏ cô ấy thêm lần nữa, lôi hết những tật xấu ra nói một tràng. Mẹ tôi ngồi chung bàn ăn mà tròn mắt, hôm ấy bà ăn hết 2 bát cơm một cách ngon lành.
Video đang HOT
Vài hôm sau, vợ tôi thông báo về việc sang tuần cô ấy theo công ty đi nghỉ mát ở Mũi Né, tôi không cho vợ đi vì mẹ đang mệt, không thể quán xuyến việc nhà. Vợ tôi vùng vằng, tôi tát cô ấy thêm cái nữa rồi lớn tiếng: “Cô là vợ tôi thì chí ít cô phải có trách nhiệm với gia đình này!”.
Đọc đến đây chắc nhiều bạn đang cho rằng tôi vũ phu, đối xử tàn tệ với vợ. Thực chất trước 2 hôm xảy ra chuyện cãi nhau đó tôi đều đã… xin phép vợ cho tôi được tát cô ấy. Tôi biết có dùng cách nào đi chăng nữa mà không có hành động cụ thể thì mẹ tôi cũng chẳng tin là tôi có thể dạy được vợ. Vậy nên tôi năn nỉ vợ nín nhịn một chút để mẹ vui. Thật may là cô ấy đồng ý.
Sau 2 cái tát ấy, không khí gia đình tôi đỡ căng thẳng hẳn. Mẹ tôi còn thỉnh thoảng chủ động vỗ về con dâu, nói rằng có lẽ vì tôi bận rộn nhiều việc nên sinh nóng tính hơn. Vợ tôi thấy mẹ như thế cũng không còn nghĩ mẹ chồng có ác cảm với mình nữa.
Đôi khi làm người ở giữa phải nghĩ ra những cách “cục súc” như thế để dẹp yên mâu thuẫn. Dù sao cũng thật biết ơn vợ vì đã cho phép tôi được đánh cô ấy như thế.
Theo Một thế giới
'Giật mình' khi vợ xin phép chồng được ngủ với sếp
Tôi đã không thể tin được vào tai mình khi vợ đề nghị được ngủ với sếp để có một đứa con lai. Dù vậy, tôi vẫn gật đầu đồng ý để mong muốn của vợ được thực hiện.
Dù đã kết hôn khá lâu nhưng tình cảm của vợ chồng tôi vẫn như lúc mới yêu. Chỉ khi cùng nhau đối mặt với nỗi lo cơm, áo, gạo, tiền tôi mới thấy hết sự hy sinh của vợ mình. Dù kiếm được nhiều tiền hơn, bận rộn hơn nhưng không bao giờ vợ tôi than thở. Cô ấy không đầu tư tiền vào quần áo, trang sức mà dùng tiền tiết kiệm để sắm sửa những vật dụng cần thiết trong nhà. Tôi còn hãnh diện với người xung quanh khi có một người vợ đẹp người, đẹp nết.
Vì tôi kết hôn khá muộn nên bố mẹ rất mong có cháu bế. Dù không dùng biện pháp tranh thai nào nhưng vợ tôi mãi không thể mang bầu. Khi đi khám thì bác sĩ chẩn đoán nguyên nhân là ở phía tôi. Lúc đó, vợ tôi không nói gì mà chỉ nắm chặt tay chồng.
Vợ tôi muốn ngủ với sếp để xin một đứa con lai (Ảnh minh họa)
Những ngày tháng sau đó, vợ chồng tôi tìm cách chạy chữa để mong có một thiên thần nhỏ. Có khi, hai vợ chồng đi lên một vùng hẻo lánh để cắt thuốc của một ông thầy cao tay hay đi cúng bái để cầu có con, thuốc đông thuốc tây dùng đủ cả nhưng sau gần một năm vẫn không có kết quả khả quan.
Nhiều lúc bi quan, tôi nói với vợ là đi xin con nuôi nhưng cô ấy có vẻ không vui lắm. Tôi biết, vợ vẫn có khả năng làm mẹ, người vô dụng là mình nhưng tính ích kỷ khiến tôi không đủ dũng cảm để cho bất cứ người đàn ông nào khác đụng vào người vợ.
Rồi cả hai bên gia đình biết chuyện, bố mẹ tôi thì buồn rầu còn bố mẹ vợ thì trách mắng. Cuộc sống của hai vợ chồng tôi cũng vì thế mà trở nên ảm đạm hơn bao giờ hết.
Cho đến một hôm khi đang ngồi nói chuyện với nhau, thì vợ tôi nói:
- Chồng có thấy con lai đẹp không? Em thấy đôi mắt, gương mặt, ngay cả nụ cười của chúng đều xinh.
- Anh chỉ mong có con thôi. Còn con gì anh cũng yêu thương như nhau hết. Ước gì trời thương cho vợ chồng mình một đứa con để nuôi nhỉ.
- Chồng à, em...
- Sao thế?
- Em nói chuyện này chồng hứa là sẽ không giận nhé.
- Ừ.
- Em thích con lai lắm ý, anh cũng biết em muốn làm mẹ như thế nào rồi đúng không. Anh còn nhớ ông sếp tây trẻ đẹp mà em vẫn thường khoe với anh không? Ông ấy đã từng thích em, tán em nhưng vì yêu chồng nên em không qua lại với người này. Tuần sau là sếp em về nước và có thể không quay trở lại Việt Nam nữa. Em muốn xin sếp một đứa con về nuôi được không chồng?
Đề nghị của vợ khiến tôi "á khẩu". Quả thực, tôi vẫn chưa đủ bao dung để chấp nhận vợ mình quan hệ với người khác nhất là ngủ với sếp. Khi bình tâm trở lại, tôi lại muốn mong muốn của cô ấy được thực hiện.
Tôi ôm vợ và nói: "Anh chấp nhận nhưng sau đó em phải cắt đứt mọi quan hệ với sếp. Anh làm khổ em nhiều rồi anh sẽ bù đắp cho em bằng cách yêu thương đứa con ấy như con đẻ của mình". Giờ đây, con trai nhỏ của chúng tôi đã được hai tuổi. Vợ chồng tôi vẫn sống hạnh phúc bên nhau và cùng nhau chăm sóc cho con.
Theo Gia đình Việt Nam
Đại chiến chị dâu em chồng chỉ vì một quả dưa hấu Câu qua câu lại, cuộc đối thoại không thể dừng, và cuối cùng nó biến thành trận đại chiến thật sự. Bao nhiêu uất ức bị dồn nén bấy lâu, Phương mang ra xả hết, chẳng giữ lại gì. Chị dâu Phương cũng không phải dạng vừa, đối lại Phương từng chữ một. Mang tiếng lấy chồng gần nhà mẹ nhưng có khỉ...