2 lần phá thai, 1 đứa con và tôi sắp ly hôn
Sống cùng nhà mà anh dửng dưng sáng đi tối về. Anh cứ lạnh lùng đến phát sợ. Đợt vừa rồi, anh bảo “Hai mẹ con thích đi đâu thì đi, tôi sắp lấy vợ hai rồi”…
Tôi xin kể câu chuyện của mình để chia sẻ cho bài viết “Tâm sự của gã trai 6 lần buộc bạn gái bỏ thai”
Đối với người phụ nữ, việc có con là một niềm hạnh phúc thiêng liêng và lớn lao mà không phải ai cũng có được. Vì vậy, dù tôi và anh chưa tổ chức đám cưới nhưng đã vội “ăn cơm trước kẻng”. Tôi vui mừng thông báo thì nhận được thái độ dửng dưng của anh. Mặc kệ, tôi cứ để cho cái thai to dần còn anh thì rất khó chịu vì điều đó.
Một lần ngồi ở quán café, anh và tôi đã nói chuyện rất nhiều. Anh giải thích vì anh chưa có công việc tốt, anh mới ra trường, lương còn thấp chưa thể gánh vác trách nhiệm nuôi con. Anh còn muốn thăng tiến trong sự nghiệp nữa.
Còn với tôi, tôi đang học năm thứ 3 đại học, việc kết hôn và sinh con bây giờ là một điều hết sức khó khăn. Mà anh nói thế cũng phải, tôi đang học, bố mẹ tôi làm sao bình tĩnh để nghe tôi trình bày việc mình bị “lỡ” mang bầu. Gia đình tôi được anh em hàng xóm khen ngợi đủ đường, nếu tôi chưa chồng mà chửa thì họ sẽ nhìn vào gia đình tôi bằng con mắt khác.
Một buổi chiều đi làm về, anh hẹn tôi vào phòng khám tư để phá thai. Tôi đau đớn, buồn bã nhưng vẫn giữ bí mật với bạn bè, nhất là với bố mẹ. Tôi nhất định không để họ biết sự việc tồi tệ này nên cố chịu đựng.
Sau sự cố đó, tôi và anh vẫn liên lạc, vẫn đi chơi, hẹn hè như chưa có chuyện gì xảy ra. Tôi không trách vì quá yêu anh và anh cũng vậy. Một lần đi quá giới hạn nên lần sau tôi không muốn lặp lại điều đáng sợ này nữa.
Nhưng rồi, dịp anh thông báo trúng tuyển vào vị trí trưởng phòng, anh gọi điện cho tôi rồi chúng tôi cùng đi ăn. Và rồi, đích đến lại là nhà nghỉ. Tôi dính bầu lần hai.
Lúc đó tôi sắp ra trường, còn mấy tháng nữa là tôi bảo vệ luận án tốt nghiệp. Tôi vui mừng, còn anh lại suy tư không nói gì. Hôm sau, anh nhắn tin, anh bảo tôi nên đi phá thai vì anh chưa sẵn sàng làm bố.
Tin nhắn thứ 2 có nội dung, nếu em không có tiền, hẹn em cuối tuần này, anh sẽ đưa em đi giải quyết và anh sẽ trả tiền viện phí.
Tôi sốc. Tôi hận anh. Còn gì đau đớn hơn khi anh không công nhận đây là giọt máu của mình. Tôi chửi rủa, chửi mắng anh là thằng đàn ông tồi, thằng hèn, thằng vô đạo đức. Tôi thề sẽ không nhìn mặt anh. Tôi sẽ nuôi con dù biết cuộc sống còn rất nhiều khó khăn.
Video đang HOT
Tôi khóc rất nhiều, suy nghĩ rất nhiều, không ăn uống đến nỗi bị băng huyết. Khi tôi phát hiện và nhờ bạn đưa đến bệnh viện thì đã muộn. Lần thứ 2 tôi mất đi đứa con.
Tôi từng nghĩ mình chẳng còn gì để mất. Cuộc đời của tôi như thế là chấm dứt, thật vô nghĩa và bất hạnh. Tôi ghét đàn ông và tôi thề sẽ không bao giờ yêu ai nữa.
Có những đêm tôi không ngủ, tôi cảm giác thời gian yên tĩnh của ban đêm đáng sợ thế nào. Tôi sống khép kín, khép chặt lòng mình. Tôi cố gắng quên người đàn ông đáng sợ đó để tiếp tục những trang khóa luận cuối cấp. Nếu tôi không hoàn thành tốt, bố mẹ tôi sẽ thất vọng.
Còn về phía anh, sau cái lần thứ 2 đó, anh vẫn coi như không có chuyện gì xảy ra. Anh vẫn nhắn tin, vẫn gọi tôi đi uống nước như ngày xưa. Tôi không trả lời bất kỳ cuộc điện thoại nào.
Anh đã tìm đến tận phòng trọ để gặp tôi. Tôi tránh mặt, anh lấn tới. Anh tỏ ra quan tâm, hỏi han sức khỏe. Tôi vẫn không động lòng, tôi quyết tâm sẽ quên anh.
Nhưng tôi càng né tránh, anh càng quan tâm. Tôi hời hợt, anh lại nhiệt tình. Tôi ít nói, anh lại nói nhiều. Thậm chí, anh còn thân mật và tỏ ra hối hận vì những gì đã xảy ra.
Mấy tháng sau tôi bảo vệ khóa luận tốt nghiệp và ra trường. Tôi định sẽ nộp đơn thi công chức, rồi tìm một công việc tốt. Trong thời gian này, tôi và anh vẫn gặp gỡ, trái tim tôi đang dần nguôi ngoai.
Anh lại đề cập chuyện cưới xin. Tôi lại gật đầu đồng ý. Đến bây giờ tôi vẫn chưa hiểu nổi tại sao mình lại như thế. Tại sao tôi lại tha thứ và lấy một người đàn ông đã bắt mình đi phá thai hai lần vì không dám nhận trách nhiệm.
Anh cùng tôi về nhà xin phép bố mẹ cho đi lại rồi làm đám cưới. Sau ngày cưới 3 tháng, tôi may mắn có thai. Tôi mãn nguyện, vui sướng thông báo thì anh vẫn như xưa, không phản ứng hay tỏ thái độ gì.
Khi cái thai tầm gần 4 tháng, anh bảo tôi đi siêu âm xem con trai hay con gái. Kết quả là con gái, anh buồn ra mặt bảo “Con gái thì làm ăn gì”.
Trong thời gian mang thai, anh không hề mua cho tôi hộp sữa bầu hay bất cứ thứ gì. Tôi thèm gì tự ăn, thích gì tự lấy và không nhận hề một thái độ âu yếm tình cảm nào cả. Hơn 9 tháng mang thai, tôi mang quá nhiều suy nghĩ và đau buồn.
Con gái tôi sinh ra nhẹ cân, dù sữa mẹ có nhiều nhưng cháu vẫn phát triển chậm so với bạn bè cùng lứa. Tôi hiểu, con chịu nhiều thiệt thòi từ trong bụng mẹ.
Chồng tôi ít khi bế con, thậm chí nếu cháu khóc nhiều cũng bị bố mắng. Tối đến, anh ngủ một phòng để mặc mẹ con xoay sở cùng bà giúp việc.
Sống cùng nhà mà anh dửng dưng, sáng đi tối về. Anh lạnh lùng đến phát sợ. Bà giúp việc cho tôi cũng sợ vì anh khó tính. Tôi động viên mãi bà mới ở lại giúp trông cháu. Đợt vừa rồi, anh bảo “Hai mẹ con thích đi đâu thì đi nhé, tôi sắp lấy vợ hai rồi”…
Nói thật tôi không quá ngạc nhiên về điều đó nhưng tôi chỉ thất vọng vì anh nói câu này sớm quá. Nếu tình yêu giữa hai vợ chồng đã hết, chuyện chia tay sẽ đến, không sớm thì muộn. Nhưng con tôi mới được 7 tháng, tôi thương cháu nhiều hơn thương mình.
Hàng đêm tôi vẫn nghĩ chấp nhận ly hôn và nuôi con. Bởi ở với anh, tôi cũng không nhận được sự quan tâm chăm sóc của chồng. Tôi có nên chủ động ly hôn để giải thoát bản thân hay chờ con lớn thêm chút nữa thì quyết định? Hiện tôi đang rất bối rối và mong bạn đọc chia sẻ tâm tư.
Theo Eva
26 tuổi , anh biến em thành "của để dành"
Yêu nhau 3 tháng anh vẫn dửng dưng, phải chăng anh định biến em thành "của để dành"?
Chị Thanh Bình thân mến!
Em đang cảm thấy vô cùng tuyệt vọng với cuộc tình của mình. Mong chị cho em một lời khuyên để em vượt qua bế tắc này.Em đang yêu 1 người, người đó hơn em 2 tuổi. Chúng em yêu nhau được 3 tháng. Tình yêu đến với nhau cũng khá nhanh. Em cảm nhận được người ta cũng dành tình cảm cho mình thực sự.
Thời gian đầu yêu nhau, anh ấy quan tâm, chăm sóc cho em nhiều lắm. Nhưng càng ngày, anh ấy càng vô tâm với em suốt ngày chỉ bận bịu công việc và gia đình. Em có cảm giác em luôn là người thừa trong mọi kế hoạch của anh ấy. Yêu nhau được 3 tháng, vậy mà đến lúc em gái anh ấy cưới anh ấy cũng chẳng mời em lấy 1 tiếng. Em im lặng chờ đợi, cảm giác rất khó chịu và mệt mỏi.
Khi em gọi điện hỏi trực tiếp để hỏi thì anh ấy nói với em "Anh chưa chắn về tình cảm này nên không mời em". Em hẫng hụt vô cùng, em im lặng cho qua 2 ngày cưới. Đến lúc em gái người ta cưới xong, em gọi điện và yêu cầu anh cho em 1 lời giải thích hoặc ít nhất nói rõ mọi chuyện một lần nữa để em thoải mái ra đi vì em thấy mệt mỏi và khó chịu. Nhưng anh ấy cứ ỡm ờ không nói gì mà chỉ cười trừ cho qua chuyện dù em gặng hỏi như thế nào anh cũng không nói.
Lúc đầu yêu nhau, anh ấy cũng hứa hẹn, xác định với em rất nhiều điều. Vậy mà bây giờ lại nói bằng thái độ nhởn nhơ với em như vậy. Em giờ đã 26 tuổi, không còn trẻ nữa, em không muốn yêu 1 người chỉ để yêu mà không xác định đến với nhau. Em không muốn mất thời gian như vây. Em đã nói với anh ấy " Em không muốn mất thời gian, để yêu 1 người không có tương lai, không xác định". Nói xong mà lòng em đau nhói, em mong người ta níu kéo em lại nhưng lại muốn quên...
Em mệt mỏi vì anh luôn dửng dưng trong tình yêu (Ảnh minh họa)
Em phải làm gì bây giờ, vẫn yêu theo kiểu như bây giờ hay dứt khoát? Em đau lòng quá, hãy cho em lời khuyên càng sớm càng tốt để em có thể thoát khỏi tình trạng này. Em cảm ơn chị rất nhiều! (Em gái)
Trả lời:
Em gái thân mến! Cảm ơn em đã gửi những tâm sự của mình về cho chuyên mục. Qua thư chị hiểu rằng giờ đây em vô cùng khó xử khi mà người em đem lòng yêu thương lại không thực sự nhiệt tình tiến xa hơn trong tình cảm. Nhất là khi em đã tới tuổi lập gia đình.
Đọc qua thư em chị hiểu rằng chàng trai đó chưa xác định điều gì mà vẫn chỉ đang trong giai đoạn tìm hiểu. Đành rằng ở độ tuổi 26 của em và 28 của anh ấy là độ tuổi nên yên bề gia thất, nhưng 3 tháng tìm hiểu là chưa đủ để khẳng định có nên gắn bó với nhau hay không? Những tình cảm mà em gọi là quan tâm, chăm sóc cho em rất nhiều từ khi mới yêu là điều tất nhiên. Bất kì chàng trai nào khi có cảm tình với một cô gái thì giai đoạn đầu đều phải thể hiện hết mình để gây ấn tượng. Nó không đủ để nói lên rằng tình cảm ấy có chân thành, có bền vững được hay không.
Lẽ ra, nếu chưa xác định chính thức có tiến xa hay không, anh ấy không nên vội vàng nói với em những lời yêu và hứa hẹn. Chính hành động đó đã gieo vào em quá nhiều kì vọng và nó lại càng trở nên nặng nề hơn khi em muốn nhanh chóng thúc đấy những lời hứa đó thành hiện thực. Việc làm đó giống như một con dao hai lưỡi. Vì lo lắng cho tương lai của em khi em đã cứng tuổi nên em càng ra sức yêu cầu anh ấy có trách nhiệm với nững lời nói của mình thì lại càng khiến anh ấy cảm thấy bí bách vì bản thân anh ấy chưa sẵn sàng. Có thể, với anh ấy mối quan hệ với em chỉ trong giai đoạn yêu đương tìm hiểu và anh ấy chưa muốn có bất cứ một sự ràng buộc nào.
3 tháng chưa đủ để hiểu rõ và xác định có kết hôn hay không? (Ảnh minh họa)
Tuy nhiên, qua một số hành động có thể thấy rằng dường như anh ấy đang có ý ngãng ra hoặc có thêm một vài đối tượng khác để cân nhắc trong việc kết hôn và gắn bó cả đời. Thứ nhất, việc anh ấy không mời em tới dự đám cưới em gái giống như việc không muốn tạo cơ hội cho em tiếp xúc gần gũi và thân thiết hơn với gia đình anh ấy. Anh ấy muốn lảng tránh một sự thừa nhận thân phận của em với gia đình để tránh sau này không tới với nhau mọi người lại dị nghị. Hơn nữa, khi em hỏi nghiêm túc về mối quan hệ của hai người anh ấy cũng không dám đi thẳng vào câu trả lời điều đó cho thấy rằng anh ấy chưa có quyết định cho mình hoặc đang lưỡng lự, phân vân.
Có lẽ điều em nên làm lúc này là để mọi việc diễn ra theo một sự tự nhiên. Em hãy nói chuyện cụ thể với anh ấy về những gì em đang suy nghĩ nhưng không phải là để buộc anh ấy phải lựa chọn hay chịu trách nhiệm về những lời hứa mà là cho em một ý kiến về việc duy trì mối quan hệ này theo hướng nào. Nếu anh ấy nói muốn cùng em tiến xa thì hãy yêu cầu anh ấy có những hành động cụ thể chứng minh điều ấy, đặc biệt là tạo cơ hội cho em gần gũi với gia đình nhiều hơn để đôi bên hiểu rõ mọi chuyện về nhau.
Còn nếu anh ấy muốn tạm thời dừng lại là bạn bè hoặc cho anh thêm thời gian để suy nghĩ, tìm hiểu thêm thì em hãy chấp nhận và bình thường hóa mối quan hệ theo cách đó. Hai người có thể tiếp tục tìm hiểu nhau, cân nhắc xem có phù hợp hay không rồi tính tiếp. Khi duy trì mối quan hệ ở mức độ đó, em hoàn toàn có thể mở rộng thêm cho mình cơ hội bằng cách gặp gỡ, tiếp xúc và tìm hiểu những người bạn khác để có thêm nhiều sự lựa chọn cho mình. Tất nhiên, ở độ tuổi này không cho phép em rong chơi, yêu đương không xác định nhưng cũng không cần thiết phải quá vội vàng. Sự vội vàngrất dễ phạm sai lầm mà sai lầm khi lấy một người em sẽ phải trả giá rất đắt.
Chúc em mạnh khỏe và hạnh phúc!
Theo Eva
Biếu không chồng cho gái Nghe chị bạn cùng cơ quan khóc lóc chia sẻ về việc anh chồng phản bội đi với gái về nhà dửng dưng không đoái hoài đến "chuyện ấy" với vợ, tôi lại thầm ước giá mà mình được như vậy. Nếu có ai đó biết được rằng có nhiều khi tôi chỉ muốn chồng đi ngoại tình hoặc ngủ với một cô...