2 lần đốt nhà vì nghi tình “hờ” “mây mưa” phản bội
Do mâu thuẫn tình cảm, Nguyễn Văn Phong đã hai lần mang xăng đến nhà chị Nguyễn Thị Hà với ý định đốt nhà để đe dọa.
Nổi cơn ghen, xách xăng đến nhà người tình đốt nhà. (Ảnh minh họa).
Sáng ngày 4/12, Tòa án nhân dân thành phố Hà Nội đã mở phiên tòa sơ thẩm xét xử đối với bị cáo Nguyễn Văn Phong (SN 1962, trú tại ngõ 41/629 đường Giải phóng, phường Giáp Bát, quận Hoàng Mai, Hà Nội) với tội danh “giết người”.
Theo cáo trạng,trong khoảng thời gian từ năm 2002, Phong nảy sinh quan hệ tình cảm với chị Nguyễn Thị Hà (SN 1977, trú tại ngõ 36 đường Giáp Bát, quận Hoàng Mai Hà Nội). Trong thời gian quan hệ, giữa hai người thường xuyên xảy ra những cuộc cãi vã do bất đồng quan điểm sống. Gần đây, Phong nghi ngờ chị Hà không còn chung tình như trước và có quan hệ tình cảm với người đàn ông khác tên là Vũ Bá Thắng (tức Tiến).
Vào khoảng 12h ngày 20/5/2012, Phong theo dõi chị Hà thì phát hiện chị Hà đến gặp Tiến ở quán bia ở Quốc Hào, thị trấn Văn Điển, Gia Lâm, HN. Phong ngồi bên ngoài theo dõi đến 13h30 thấy Hà và Tiến ra gọi taxi, Phong chạy xe máy theo nhưng không đuổi kịp. 21h cùng ngày, Phong ra đầu ngõ làm xe ôm thì thấy chị Hà đi bộ ra đầu ngõ, Phong chở chị Hà về nhà thì thấy Tiến đang ngồi ăn cơm cùng gia đình. GặpTiến, chị Hà hỏi “Tiến mới ra chơi à?”. Nghe vậy, Phong cho rằng chị Hà cố tình lừa dối mình, nên cảm thấy bực tức và nảy sinh ý định mua xăng về đốt nhà chị Hà và sau đó sẽ tự thiêu cùng chị Hà.
Thực hiện ý đồ đó, Phong đi lên lấy trộm 1 chùm chìa khóa nhà chị Hà rồi ra về. Sau đó, Phong đi xe máy ra đường Giải Phóng để mua xăng. Trên đường đi, Phong nhặt 1 vỏ chai nước C2 có dung tích 36ml mang đến cây xăng số 53, mua đầy chai C2 rồi mang về nhà, cất vào góc phòng vệ sinh.
0h30 phút ngày 21/5/2012, xách theo chai xăng, Phong đi bộ đến nhà chị Hà và mang theo 1 bật lửa ga cùng chùm chìa khóa đã lấy trộm từ trước. Xác định những người trong nhà chị Hà đã ngủ hết, lại thấy ngõ không có ai, Phong mở cánh cổng sắt bên ngoài đổ xăng vào rãnh cửa xếp sắt. Xong việc, Phong ung dung đi bộ ra về. Thấy lửa cháy bùng lên, anh Nguyễn Văn Lâm (hàng xóm nhà chị Hà) phát hiện đã báo cho Long (em chị Hà) và gia đình xuống dập lửa.
Về đến nhà, Phong trằn trọc không ngủ được, nghĩ chị Hà chưa biết sợ nên đến 2h30, Phong tỉnh giấc đi mua tiếp 20.000 tiền xăng và ném vào xe máy đỗ trong nhà. Lần này, khi ngọn lửa mới bùng lên, cháu Hoàng Xuân Trung (con chị Hà) nhìn thấy liền hô hoán, báo động cả nhà. Nghe thấy tiếng thất thanh của chị Hà, Phong bỏ đi, quay về nhà. Một lát sau, Phong đến nhà chị Hà để thăm dò tình hình thì bị gia đình chị Hà báo cơ quan công an.
Video đang HOT
Ngay ngày hôm sau, 22/5/2012, Nguyễn Văn Phong ra đầu thú và khai nhận toàn bộ hành vi phạm tội của mình.
Tại phiên tòa, Phong một mực cho rằng hành vi mua xăng đốt nhà chỉ với mục đích răn đe, đe dọa chị Hà, không có ý định giết người. Tuy nhiên, trước lời khẳng định của luật sư bào chữa, Phong đã nhận ra tội lỗi của mình. Được nói lời sau cùng, Phong mong được phát luật khoan hồng, giảm nhẹ hình phạt để trở về với gia đình.
Kết thúc phiên xét xử, chủ tọa phiên tòa tuyên án Nguyễn Văn Phong 14 năm tù giam. Gia đình bị hại không yêu cầu bồi thường thiệt hại. Đây cũng là bài học cảnh tỉnh cho nhiều người, chỉ do lối ghen tuông mù quáng đã vướng vào lao lý ở cái “tuổi đã xế chiếu”
Theo xahoi
Ngỗ ngược giết người rồi thành "vua" điếu cày trong trại
Có lẽ, trong nhiều phạm nhân được cho là "quái kiệt" nơi có đến gần 5.000 phạm nhân ở Trại giam số 5- Bộ Công an- tôi đã từng gặp thì người mà tôi cho là tài hoa lại là một "vua" điếu cày.
"Lắm tài, nhiều tật"
Cái vẻ mặt lầm lì nói trước mặt tôi phần nào khiến tôi hình dung ra con đường lẫm lỗi của phạm nhân Nguyễn Văn Phòng. Nhưng vẻ ít nói đó cũng phần nào nói lên được sự tỉ mẩn tiềm tàng trong con người ấy. Có lẽ, vì vậy mà khi vào trại giam, Phòng đã phát tiết những tiềm tàng của khiếu tài hoa mỗi khi lao động trở về buồng.
Chẳng có khâu kiểm nghiệm thi thố tìm tài cán trong trại giam để tìm ra phạm nhân "lắm tài nhiều tật", ấy vậy mà nó phát tiết rất rõ trong từng con người phạm tội. Tài mở khóa, tài chữa bệnh, tài làm thơ... ở trại giam nào cũng có, và cũng chỉ đến mỗi khi trở thành kẻ "tỷ phú thời gian" đỉnh cao của đôi tay, cái đầu tội lỗi mới thực sự "phát tiết".
"Nhớ ai như nhớ thuốc lào, đã chôn điếu xuống lại đào điếu lên". Hút thuốc lào nâng cao hãnh diện. Bật que diêm như chớp lửa đêm đông. Hút 1 hơi như sấm chớp đùng đùng. Nhả khói ra như rồng bay phượng múa. Mắt lờ dờ như nghệ sỹ ngâm thơ..."
Với những vần thơ con cóc như thế, Phòng đã khắc tạc khắc kiểu dáng thư pháp bay bổng trên những chiếc điếu cày rất tinh tế. Mà toàn khắc bằng công cụ giản đơn, đó là mảnh chai, que sắt. Ngày ngày, vẫn như bao phạm nhân khác, Phòng thư giãn bằng những nét rồng uốn, mây bay trên khúc tre già vào mỗi trưa nghỉ. Những quan công, ngư ông, mây núi được Phòng gửi vào thân khúc điếu như cách để nghiệm lại việc mình đã lầm phải, rồi sau mỗi phút nghĩ suy ấy lại nhủ lòng hãy gắng làm lại cuộc đời sao có ích.
Phòng lao động để gột rửa tội lỗi của mình
Phòng bảo: "Những ngày tháng ngồi trong phòng giam, em dằn vặt sao mình lại dại đến thế. Các cụ bảo sai một ly đi một dặm, các cụ nói cấm có sai anh nhỉ"- Phòng ân hận. Quả thật, chỉ một phú nông nổi, ngang tàng sẽ thay đổi cả tương lai cuộc đời của con người. Trong đời, không ai là không vấp ngã, thế nhưng vấp ngã như Phòng thì không cho phép bất cứ con người nào vấp phải, dù chỉ một lần cũng là quá muộn.
Giờ đã thụ án được 10 năm, Phòng thấm thía tất cả. Lẽ phải và sai trái chỉ là ranh giới mong manh, con người bước 1 ly là hỏng tất cả. Phòng cải tạo, lao động để quên đi tất cả, để gột rửa những lỗi lầm mình gây ra. "Ngày ngày em đi lao động, lúc nghỉ ngơi vẽ lên nền đất những hình tượng đẹp trong cuộc sống để mình hướng tâm và làm theo. Những chiếc lá khô rơi em cũng lấy móng tay để vẽ hình mây trời, sóng nước, muông thú hay những hình ảnh đẹp của đóa sen phía trên phật bồ tát tọa lạc. Những lần như thế, cán bộ biết hỏi rằng xưa kia em học họa không mà có khiếu vẽ thế, em bảo với cán bộ, làm như vậy để mình nghĩ về lẽ phải và hướng thiện thật nhiều hơn"- Phòng nhớ lại buổi ban đầu "nghề vẽ".
Thời gian ấy giờ đã là 10 năm trôi nhanh. Sau khi lao động cải tạo tốt, Phòng được sống trong sở trường của khiếu vẽ. Ban đầu vẽ lên chiếc điếu cày ở phân trại, sau đó khi có đẵn tre, khúc củi cũng xuất hiện nét khắc tạc rồng bay phượng múa trên vật dụng thường nhật... Và hình ảnh giản đơn ấy, Phòng đã lấy làm lẽ sống cho những ngày lao động, cải tạo, chuộc lại tội ác chính mình gây ra với lương tâm.
Những "tuyệt phẩm" trên đẵn tre do Phòng tạc khắc
Vào tù vì tuổi trẻ nông nổi
Trước khi tôi được phép gặp gỡ phạm nhân Nguyễn Văn Phòng, Trung tá Nguyễn Viết Hải cán bộ Trại giam số 5 cho hay, Phòng phạm tội giết người, thụ án chung thân. Tội danh của Phòng nghe thật ghê sợ: Giết người. Hai tiếng ghê tai ấy đã xảy ra với Phòng chỉ vì một cú va chạm với người cùng thôn vào năm 2002. Khi ấy, cái tên Phòng gắn với vụ án ở Thanh Xuyên, Hải Thanh, Tĩnh Gia đã lan khắp tỉnh Thanh Hóa. Phòng sinh năm 1981, học hết lớp 10 trường làng thì bỏ.
Trước khi gây án, Phòng đi xuất khẩu lao động ở Đài Loan về. Xuất ngoại thất nghiệp, về quê lang thang, Phòng đi lang thang và ngỗ ngược như một kẻ bất trị. Và từ cuộc chơi bời trong đêm đầu tháng 12- 2002, từ thị trấn trở về, Phòng đã va chạm với người hàng xóm ở đầu thôn. "Ngẫm lại giờ em thấy lúc ấy mình như con thú hoang. Chẳng biết phải trái phải thế nào oánh nó chết luôn. Mà nó có phải ai xa lạ đâu, hàng xóm với nhau mới đáng trách mình vô kể"- Phòng ân hận nói.
Những lúc nhàn rảnh Phòng làm để quên đi thời gian
Án chung thân mà Phòng đang thụ tại Trại giam số 5 cũng khó để gột rửa tội lỗi của lương tâm con người ấy. Những ngày lao động trả án, được cán bộ trại giam giáo dục, Phòng trở nên ân hận lắm. "Phạm nhân phòng chăm chỉ lao động, những lúc nghỉ ngơi cứ thấy cần mẫn gọt, giũa, khắc tạc mà chẳng hề cười nói. Mãi sau này được động viên của cán bộ, tuổi còn trẻ hãy cố gắng sẽ vượt qua. Kể từ đó Phòng tích cực trong mọi công việc, lạc quan trong suy nghĩ, lao động"- Trung tá Nguyễn Viết Hải cán bộ Trại giam số 5, cho biết.
Giờ thì Phòng tươi tỉnh lắm. Vừa lao động vừa huýt sao, ngâm thơ. Tôi hiểu được, lòng hướng thiện của cán bộ cho mỗi phạm nhân, như những hạt mưa lâm thâm thấm xuống lòng đất. Ngày này qua ngày khác, khoảng cách giữa con người và con người ở trại giam kéo lại sự gần gũi để thức tỉnh lầm lỗi của kẻ lạc đường.
Tôi bảo Phòng "thể hiện" cho xem "tuyệt phẩm" trên điếu cày. Tức khắc, chỉ một mảnh chai nhặt đâu đó, với khúc tre xù xì, vô hồn đã dần được khoác "bộ xiêm áo" với muôn hình muông thú. Nét tài hoa của mỗi con người không ai giống nhau nhưng tất cả đều có, điều quan trọng là biết đánh thức để không trở nên vô nghĩa với cuộc sống xung quanh. Điều đó những cán bộ quản giáo ở mỗi trại giam đều thấu hiểu, và họ khơi dậy tính nhân văn qua năng khiếu của phạm nhân trong từng ngày lao động.
Theo Dantri
Sa lưới sau 5 năm trốn lệnh truy nã Sau 5 năm trốn lệnh truy nã, Phong đã bị cơ quan công an TP Tuy Hòa (Phú Yên) bắt giữ khi người đàn ông này đang là Phó giám đốc điều hành một dự án lớn ở tỉnh Quảng Nam. Ngày 5/7, Viện KSND TP Tuy Hòa (Phú Yên) đã tống đạt cáo trạng và chuyển toàn bộ hồ sơ sang tòa...