2 giờ đồng hồ
Tôi thật sự rất hối hận khi đã gặp anh, nếu như thời gian có thể quay trở lại thì tôi cầu mong sau này mình sẽ không gặp được anh.
Tôi và anh đã có những khoảng thời gian vui vẻ với nhau, khi ở bên anh tôi cảm thấy rất vui và thoải mái. Trong lòng tôi luôn nghĩ rằng anh chỉ coi tôi là bạn mà thôi, nhưng sự thật không phải vậy. Anh đã thích tôi và tôi cũng vậy nhưng dường như càng ngày tôi càng thích anh nhiều hơn.
Nhưng chúng tôi không thể nào đến với nhau được, bởi vì giữa chúng tôi có một khoảng cách rất lớn mà ngay cả tôi cũng không thể nào biết được đó là gì.
Ngày cuối cùng tôi ở bên anh là ngày tôi cảm thấy rất vui, tôi thật sự hạnh phúc. Khi tôi ôm anh lần cuối, lúc đó tôi chẳng muốn buông anh ra vì tôi biết khi tôi buông anh ra thì tôi sẽ chẳng còn cơ hội để gặp anh và gần gũi anh như vậy.
Video đang HOT
Nhưng có buổi tiệc nào mà chẳng tàn, chỉ khác nhau ở chỗ là kết thúc sớm hay muộn thôi. Tôi đã đề nghị chúng ta quen nhau 2 tiếng đồng hồ nha anh. Anh đã đồng ý, nhưng rồi anh đã quên và chẳng nhớ gì hết. Điều đó thật sự làm tôi đau khổ và thất vọng, vì tôi đã mong đợi ngày đó đến thật mau để được cùng anh xem nhau như người yêu.
Nhưng dường như anh chẳng nhớ những gì mình đã hứa với tôi, điều đó làm tôi rất buồn có lẻ như thế sẽ tốt hơn cho cả hai chúng tôi. Tôi sẽ không bao giờ quên những gì đã xảy ra với tôi và những gì anh đã hứa với tôi. Tôi biết một điều chắc chắn rằng anh đang cố tránh mặt tôi nhưng anh không nói ra, vì sợ tôi buồn. Nhưng tôi không phải là con ngốc và là người không biết suy nghĩ đâu.
Thế là hai tiếng đồng hồ mà tôi mong đợi đã không đến, coi như những dự định của tôi cho hai tiếng đó cũng không được thực hiện được với anh. Có lẽ như vậy sẽ tốt hơn cho hai chúng tôi, tôi sẽ giữ những hình ảnh đẹp đẽ của anh trong tim Không biết tới khi nào anh mới đọc được những dòng chữ này của tôi, có lẽ đến suốt cuộc đời này anh cũng không bao giờ đọc được. Mà nếu có đọc được cũng không thể nào thực hiện được lời anh đã hứa, vì đã quá muộn màng rồi (Đây là tâm sự của lòng tôi, nên có lẽ lời văn không được hay mong các bạn đừng cười khi đọc, vì tôi mong rằng anh đọc được nó và biết tôi viết cho anh chỉ như thế thôi)
Theo Bưu Điện Việt Nam
Anh đã ra đi
Vậy là mình đã xa nhau 5 tháng rồi anh nhỉ? Khoảng thời gian không dài với một đời người, nhưng trong 5 tháng ấy tôi đã không ngừng đau vì anh.
Chúng tôi quen nhau được 2 năm, trong 2 năm đó có không ít những vui buồn, giận dỗi thế nhưng tôi vẫn tin là chúng tôi sẽ đến với nhau cho dù thế nào đi nữa.
Vì tin tình yêu anh dành cho tôi và anh cũng biết được tình yêu tôi dành cho anh mà bố mẹ anh cũng bước sang nhà dạm hỏi. Cha mẹ tôi cũng đã đồng ý để cho chúng tôi tự quyết định tương lai mình. Thế rồi một ngày kia, anh nói xa tôi. Anh không nói là đã có người ấy, anh nói xa nhau một thời gian để chúng tôi có thời gian suy nghĩ, thế là anh ra đi.
Ở cùng một thành phố mà tôi không được biết địa chỉ của anh, anh thay cả số điện thoại và như thế là anh cắt mọi liên lạc với tôi. Tôi không biết được lý do vì sao? Tôi tìm kiếm anh cả tháng trời và vô tình gặp lại anh, anh đã trốn chạy tôi.
Tôi đau như bao giờ được đau. Tôi thầm trách ông rời sao lại đối với tôi như vậy? Nhưng từ từ tôi cũng hiểu ra một điều duy nhất ở anh là: anh không có lòng chung thủy.
Anh bảo: "Anh không xứng đáng với tôi, anh không thể làm cho tôi hạnh phúc như anh chị tôi". Giờ đây anh không cần gì cả, anh chỉ muốn sống buông thả, không lo nghĩ gì hết.
Anh ơi! Dù cho có trăm nghìn lý do gì đi nữa anh cũng vẫn là anh. Nếu anh nói thẳng với tôi chắc tôi sẽ không đau nhiều như vậy và tôi cũng sẽ im lặng để anh ra đi theo tiếng gọi con tim anh.
Tôi trách anh, sao không can đảm nói với tôi và sao anh lại làm tôi đau đến vậy. Thời gian sẽ là liều thuốc cho tôi, nhưng chắc tôi sẽ khó quên được anh vì đây là mối tình đầu đối với tôi, dù tôi biết anh là người không chung thủy.
Dù sao đi nữa tôi cũng rất tôn trọng quyết định của anh và trong thâm tâm tôi cầu mong cho anh được hạnh phúc như những gì anh nói. Đừng bao giờ nhớ về tôi nữa chỉ làm tim tôi thêm nhói đau mà thôi. Mong anh luôn khỏe và hanh phúc bên người anh đã chọn.
Theo Bưu Điện Việt Nam
Em không biết đó có là hạnh phúc không Minh! Em chẳng biết viết thư là gì đâu, nhưng những gì em tâm sự dưới đây đều là những điều em muốn nói những lời thật lòng trong em. Khi gặp anh em biết mình thực sự đã tìm thấy một nửa của mình. Em luôn cảm thấy hạnh phúc vì em được gặp anh, được biết anh, dẫu những gì anh...