2 đứa trẻ sống cùng “quái nhân”: Lo ngại
Dù đã được đoàn thể nhiều lần thuyết phục cho con đi học, nhưng “quái nhân” Nguyễn Tuấn Nghĩa vẫn một mực khăng khăng “tôi tự dạy con ở nhà chắc chắn sẽ tốt hơn”!
Nhất định không cho con tới trường
Người dân quanh khu đô thị Văn Quán (Hà Đông, Hà Nội) bao năm nay không hề xa lạ với cảnh chị Mùi (vợ Nguyễn Tuấn Nghĩa) dắt con đi ăn xin quanh những khu lân cận. Mặc dù đã đến tuổi đi học nhưng đứa con trai lớn (hơn 10 tuổi) và con gái nhỏ (hơn 3 tuổi) vẫn chưa biết một ngày tới trường.
Dù đã được đoàn thể nhiều lần thuyết phục cho con đi học, nhưng “quái nhân” Nguyễn Tuấn Nghĩa vẫn một mực khăng khăng “tôi tự dạy con ở nhà chắc chắn sẽ tốt hơn”!
Ông Phạm Đình Nam, Phó Chủ tịch UBND Phường Phú La (Hà Đông, Hà Nội) khẳng định lãnh đạo phường và cảnh sát khu vực rất nhiều lần trực tiếp tới nhà Nghĩa để vận động anh thay đổi nếp sinh hoạt và cho con tới trường nhưng không được. “Mỗi lần nhắc nhở cho các cháu đi học, anh ta lại cho rằng sẽ vẫn để con ở nhà vì mình có thừa khả năng dạy dỗ các cháu, hơn nữa cũng là góp phần giảm ùn tắc giao thông!”, ông Nam nói.
Nghĩa một mực cho rằng cho con ở nhà học sẽ tốt hơn
Theo thông tin PV tìm hiểu, Nguyễn Tuấn Nghĩa học hết lớp 12 rồi nghỉ. Năm Nghĩa lên 10 tuổi, anh bị chấn thương sọ não do tai nạn ngã tàu điện. Sau khi bán nhà tại khu phố cổ, bố mẹ Nghĩa mua 2 căn hộ tại khu đô thị Văn Quán, trong đó một căn để cho Nghĩa ở riêng. Người dân xung quanh cho biết, vì Nghĩa không có công ăn việc làm nên vẫn được bố mẹ trợ cấp tiền mua những nhu yếu phẩm hàng tháng.
Trong buổi nói chuyện với phóng viên, nhiều lúc hưng phấn, “quái nhân” Nghĩa không ngần ngại buông ra những lời “trần trụi” về quan hệ nam nữ, trước mặt vợ và hai con nhỏ. Tôi không biết bé gái lên 3 tuổi, khi nghe bố nhắc tới chủ đề nhạy cảm đó có hiểu hay không nhưng đôi mắt em mở tròn to, chăm chú lắng nghe.
Thấy vậy, tôi liền nhắc khéo: “Chuyện nhạy cảm như vậy, anh có nghĩ không nên nói trước mặt các cháu?”. “Quái nhân” cười khẩy: “Không sao, đó là chuyện bình thường của cuộc sống mà!”.
Ông Nguyễn Văn Sự, Tổ trưởng Tổ dân phố số 14 (khu Đô thị Văn Quán) cho biết, ngoài việc có lối sinh hoạt “khác người” thì việc Nghĩa tích tụ kho rác trong nhà còn có thể dẫn tới nguy cơ cháy nổ rất cao cho khu chung cư. Về phần hai đứa trẻ sống trong nhà, ông Sự cho biết dù vợ chồng Nghĩa không đóng góp nhưng vào mỗi dịp lễ tết, trung thu, tổ dân phố đều có quà dành cho các cháu.
Kỳ thị của cộng đồng cũng là rào cản
Cũng theo ông Phạm Đình Nam, Phó chủ tịch Phường Phú La, cách đây 2 năm, khi xuất hiện thông tin phản ánh từ người dân khu đô thị Văn Quán, lãnh đạo phường đã xếp Nghĩa vào đối tượng “theo dõi đặc biệt” và giao nhiệm vụ cho cảnh sát khu vực phải luôn quan tâm sát sao.
“Ban đầu, chúng tôi còn nghi đây là thành phần “dị giáo” gây ảnh hưởng tới an ninh khu vực”, ông Nam cho biết.
Được biết, thời gian gần đây Nghĩa cũng có phần “đổi khác”. “Ở trong nhà thì không rõ nhưng khi đi ra đường, anh ta đã mặc thêm quần đùi. Trong vòng mấy tháng trở lại đây, khi có khách qua đêm tại nhà, dù sớm hay muộn thì Nghĩa cũng hăng hái đạp xe lên trình báo với công an phường” ông Nam cho biết.
Trước đó vì những mối quan hệ bất chính, Nghĩa đã từng vài lần bị công an mời lên phường “ngồi” giải trình.
Video đang HOT
“Rất khó thuyết phục những người có lối sống dị lập như Nghĩa. Mỗi lần tiếp xúc, chỉ cần chúng tôi nói một câu là anh ta tuôn ra hàng loạt những lý lẽ “ngang ngang” khó mà “đỡ” được”, ông Nam lý giải.
Trao đổi với phóng viên, lãnh đạo Phường Phú La cho biết sẽ có buổi làm việc trực tiếp với tổ dân phố nơi Nghĩa đang sinh hoạt để bàn phương pháp vận động thuyết phục “quái nhân” cho hợp lý. “Nếu tình trạng này tiếp tục kéo dài, chúng tôi sẽ có ý kiến với Ban quản lý Khu đô thị”, ông Nam cho biết.
Cũng chính vì được cho là người “lập dị” nên hàng xóm quanh nhà Nghĩa đều có thái độ xa lánh, không dám tới gần. “Suy cho cùng, để một cá nhân có thể thay đổi nhận thức, hòa nhập với cộng đồng là trách nhiệm chung. Tuy nhiên, chính vì thái độ kỳ thị của hàng xóm đối với gia đình Nghĩa hiện đang là rào cản, ngày một đẩy xa khoảng cách để anh và gia đình có thể hòa nhập với cộng đồng.”, ông Nam nói.
Theo Tinmoi
Sự thật về cuộc sống "quái nhân" nhặt vợ
Khi hỏi thăm tới nhà "quái nhân" nhặt vợ, từ anh xe ôm tới chị quét rác đều ngăn tôi đừng tới bởi "nhà đầu trọc" ấy sống "quái" lắm...
Sau khi xuất hiện thông tin "quái nhân" Nguyễn Tuấn Nghĩa (một số thông tin cho rằng quái nhân tên là Nguyễn Nghĩa Tuấn) nhặt được vợ hơn 9 tuổi ở bãi rác, phần lớn cư dân mạng tỏ ra khâm phục trước câu chuyện về tình người. Chuyện tình "rổ rá cạp lại" của đôi vợ chồng lại được xem là cái kết có hậu của "Vợ nhặt" ngày nay. "Chàng" với lối sống "quái nhân" còn "Thị" lại chính là người phụ nữ trong bức ảnh đạt giải nhất ảnh báo chí thế giới 2008 của nhà nhiếp ảnh Justin Maxon...
Luồng thông tin khác lại cho rằng, Nghĩa và vợ đều "có đầu óc không bình thường", thậm chí có phần "dị mọ" trong quan hệ vợ chồng...
Hoa mắt với mê cung
Trên cung đường hỏi thăm tại khu đô thị Văn Quán (Hà Đông-Hà Nội), tôi đã được nghe nhiều chuyện kể về gia đình Nguyễn Tuấn Nghĩa. Người thì kể về gia đình ăn xin có lối cạo trọc đầu, ăn mặc "kiệm vải", nhiều khi không cần che đậy cứ thế xuống đường; người thì lại kể về cách ăn nói của thành viên trong nhà đều rất lịch sự, đàng hoàng... Tuy nhiên rôm rả nhất vẫn là những câu chuyện tình ái của đôi vợ chồng "quái nhân" này...
Thôi thì chín người mười ý, cuối cùng tôi vẫn quyết định lên nhà, và làm theo lời dặn: "Phải bấm chuông trước để cả nhà biết có khách mà mặc quần áo" ...
Đập vào mắt tôi ngay từ khi bước vào căn hộ chung cư của Nguyễn Tuấn Nghĩa là những đống tranh ảnh được cắt từ lịch, bìa sách báo hỗn tạp dán từ cửa trở vào. Ngạc nhiên là căn hộ chung cư trong một khu đô thị được coi là sang trọng của Thủ đô, rộng tới chừng 60m2, nhưng lại chẳng khác gì nhà kho (đúng hơn là kho rác) khiến khách vào ngột ngạt với những mùi ẩm mốc vây quanh.
Chất đầy dưới nhà chưa đủ, chủ nhân còn xâu những tranh ảnh, thành từng chùm nặng trĩu quấn quanh trên trần nhà. Khắp nhà đâu đâu cũng thấy tranh ảnh, khi thì là tranh phật với những dòng giáo lý khi lại là hình ảnh rất gợi cảm của các cô gái... Với khoảng trống hiếm hoi thì bức tường lại được tận dụng là nơi để chủ nhà trổ tài "thư pháp" toàn chữ là chữ nhưng chẳng đâu ăn nhập với nhau...
Nghĩa treo mớ tranh ảnh hỗn tạp khắp nhà
Ảnh gợi cảm của cô gái cũng được giăng lên
Đón khách vào nhà là hai đứa trẻ, cùng cạo đầu trọc lốc. Bé trai lớn khoảng hơn 10 tuổi, bé gái nhỏ hơn 3 tuổi ngước nhìn với ánh mắt lạ lẫm ngơ ngác như rất lâu rồi mới có khách vào nhà.
Theo lời mời của chủ nhà, tôi đi vào phòng trong cùng nơi có người đàn ông đang quấn chăn từ đầu tới chân, anh là Nguyễn Tuấn Nghĩa. Cạnh chiếc đệm mà Nghĩa đang ngồi là những bát thức ăn dở dang, bừa bãi và những thứ hoa quả đang chín rữa... Lý giải về đống đồ ăn này, Nghĩa cho biết đây là của đi ăn xin được, "hàng xóm ai cho cái gì thì mình ăn cái đấy...".
5 vợ và biết bao người tình
Chọn cho mình được chỗ ngồi tương đối, tôi mới lấy lại bình tĩnh để bắt chuyện. Khi tôi còn đang lúng túng tìm cách vào chuyện với chủ nhà được tự nhiên, thì đáp lại là lối ăn nói hoạt bát, trơn tru của Nguyễn Tuấn Nghĩa. Câu chuyện bắt đầu của chúng tôi choáng ngợp bởi những triết lý đạo giáo. Nghĩa như người "lên đồng" thao thao giảng giải khiến người nghe cũng dễ bị cuốn vào mạch.
Nói về cuộc sống hiện tại, Nguyễn Tuấn Nghĩa cho biết: "Bao nhiêu năm nay tôi đã tạo được nhiều công đức, giờ tôi không phải là người thường nữa rồi mà đã được nhập vào giòng Thánh, sống như vua theo lời dạy của Phật là được hưởng phước sung sướng nhất, trí tuệ nhất".
Kể về quá trình giác ngộ theo đạo của mình, Nghĩa nói trước đó anh đã có vài năm trải qua hàng chục nghề nhưng đều từ bỏ vì cảm thấy vất vả, không hợp với tâm nguyện của mình. "Giờ đây, tôi đã giác ngộ đạt tới độ hóa thân thành mầm mống của Ngài nhưng nhân cách thì phần nào vẫn chưa được như Ngài bởi mình vẫn còn dục tình, đam mê chưa rũ bỏ hết...". Nói tới đây, câu chuyện của Nghĩa bất ngờ quay sang thái cực tràn ngập những sex, thú vui nhục dục... với niềm hưng phấn lạ kỳ.
Không giống như thông tin trước rằng Nghĩa có hai "vợ", Nghĩa cho biết, ngoài những người phụ nữ anh từng quan hệ "dọc đường" thì đã có 5 người được anh "dắt" về nhà chung sống. Cô thứ 5 đang "tạm sống" với anh là chị Mùi, người đàn bà do duyên số lận đận từng một thời ở trần dắt theo con lang thang kiếm ăn.
Chữ khắp tường...
Chiếc đàn cũng được viết kín chữ với nội dung khó hiểu...
Theo lời Nghĩa, những phụ nữ anh từng "quan hệ" hầu hết đều hơn tuổi, thuộc thành phần kém sắc. Ngoài cô đầu tiên có nghề hàng xáo thì 4 cô tiếp theo được Nghĩa "dắt" về đều trong tình cảnh lang thang, nhặt rác kiếm sống. Cho mình là người sống thoáng, nên Nghĩa không đăng ký kết hôn với một ai. "Quái nhân" này vừa cười vừa tâm sự: "Vợ thì không hẳn mà người tình cũng không". Cô nào nhanh thì ở với Nghĩa được 3 ngày, và người lâu nhất cũng là người được "nhặt" từ ngầm cầu Long Biên, chị Mùi. Hai người về ở với nhau từ năm 2006. "Cô ấy tuy không khéo về căn ăn nói nhưng lại hợp với tôi về nội tâm", Nghĩa nói.
Nhà có khách một lúc lâu mới thấy chị Mùi cùng cô con gái nhỏ (con chung của chị và Nghĩa) ngáp ngủ từ trong buồng đi ra. Có mặt chị và con nhỏ ở đó nhưng Nghĩa vẫn không ngần ngại kể về những mối quan hệ nam nữ từ trước và sau khi "nhặt" được chị. Coi chuyện quan hệ tình dục là ham muốn, thú vui của mình, Nghĩa nói theo cách rất chi hào hứng: "Tuy là người tu tập nhưng tôi vẫn cần tình dục để yêu thương, từ đam mê đã trở thành si mê nên không thể từ bỏ".
Nghe những tâm sự này, ban đầu chị Mùi cứ ngồi đó mà nghệt ra rồi sau cũng cười "hề hề" vô tư... để góp vui! Tới khi bị Nghĩa nhắc "thôi, mẹ già đi vào chăm con đi, để tôi còn ve vãn gái trẻ" thì chị cũng lại cười "hề hề" vâng dạ nghe theo...
Số phận những đứa trẻ...
Được biết, nguồn sống duy nhất hiện nay của gia đình "quái nhân" chủ yếu là đi ăn xin. Người dân xung quanh cũng không còn xa lạ cảnh mẹ con chị Mùi "đầu trọc" dẫn dắt nhau đi ăn xin tại các khu chợ kế cận. Về phía người thân của Nghĩa, người ta chỉ biết mang máng rằng bố mẹ anh cũng đang sống tại một tòa chung cư gần đó. Vì thế nhiều người tò mò không hiểu tại sao có nhà cửa đàng hoàng mà vợ con Nghĩa vẫn phải đi ăn xin?
Lý giải về cách kiếm sống của mình, Nghĩa cho biết nếu không đi ăn xin chắc anh phải bán cả căn hộ mà bố mẹ mua cho để sống. "Ăn xin cũng là một cách để tạo điều kiện cho người đời tích phúc. Mỗi ngày cô ấy (chị Mùi) cũng xin được vài chục tới vài trăm ngàn, còn tôi xác định tuy không phải tu ở chùa nhưng đang sống trong đời sống tinh thần, không muốn phải lo những chuyện lặt vặt", Nghĩa nói.
Dù cho rằng mình không phải người gia trưởng nhưng Nghĩa vẫn không chịu ăn cùng mâm, cùng bát với vợ con. "Ăn riêng để còn được tĩnh tâm", Nghĩa nói. Dầu vậy, quái nhân này cũng chẳng hề kiêng khem thịt cá. "Ai cho cái gì là ăn, không chê. Ăn thịt cá thì mới có năng lượng để quan hệ tình dục!", Nghĩa cho biết.
Nghĩa vô tư nói về những câu chuyện nam nữ bên cạnh vợ và con gái...
Ra khỏi căn nhà của "quái nhân", điều làm tôi ám ảnh nhất là những ánh mắt của hai đứa trẻ: Bé gái còn quá nhỏ nên trong mắt em vẫn chứa nét tươi vui trong sáng, thỉnh thoảng tôi có nghe em líu lo hát gì đó những chưa rõ lời. Tuy nhiên, với bé trai, dường như em đã đủ lớn để nhận thức về cuộc sống "không bình thường" của mình. Cả buổi tiếp xúc, tôi nhìn em cứ như cái bóng lặng lẽ biết đi trong nhà, ánh mắt của em luôn mở to với vẻ u buồn khó nói...
Trao đổi với phóng viên, những người dân quanh khu nhà cho biết, việc gia đình "quái nhân" ăn mặc phản cảm đi ra đường nhìn lâu cũng thành quen nhưng điều mà họ lo nhất vẫn là hai đứa trẻ sống trong nhà không được đi học.
Mặt khác, theo người dân được nghe chính từ vợ chồng quái nhân kể, họ không hề giấu giếm chuyện sinh hoạt vợ chồng trước mặt hai đứa bé.
Một nữ nhân viên của tòa nhà cho biết, ngày mới làm, có lần chị thực hiện công tác vệ sinh tòa nhà khi tới phòng "quái nhân" ở, đã bị một phen hú hồn khi vô tình nhìn vào bên trong. "Vợ chồng, con cái đều trần truồng không mảnh vải che thân", chị kể.
Chị Lê Thị Mùi, vợ của "quái nhân" Nguyễn Tuấn Nghĩa chính là nhân vật trong bức ảnh đoạt giải nhất báo chí thế giới 2008 ở hạng mục Daily Life của nhiếp ảnh gia Justin Maxon
Mặc dù Nghĩa có lối sống "quái dị" như vậy, nhưng hàng xóm vẫn tỏ ra thương cảm đối với gia đình Nghĩa, đặc biệt là những đứa trẻ. Có nhiều người tốt bụng còn mang thức ăn tới và treo ở cửa nhà "quái nhân".
Người ta cũng đặt câu hỏi: Với môi trường sống "quái" như thế, số phận của những đứa trẻ trong nhà rồi đây sẽ ra sao khi chúng không được tới trường và chịu ảnh hưởng của cách giáo dục "quái dị" của Nghĩa?
Ông Nguyễn Văn Sự, Tổ trưởng Tổ dân phố 14, khu đô thị Văn Quán cho hay, tổ dân phố cũng đã nhiều lần nhắc nhở về cách sinh hoạt "thiếu văn minh" của gia đình Nguyễn Tuấn Nghĩa song sự biến chuyển cũng không được là nhiều. "Nhiều lần khi thấy chị vợ dắt con đi ăn xin, chúng tôi cũng đã nhắc nhở nên cho cháu đi học nhưng cả hai vợ chồng đều không tiếp thu". Ông Sự cho biết đã báo cáo lên phường về trường hợp nhưng ngoài biện pháp thuyết phục chủ nhà thay đổi thái độ thì lãnh đạo phường cũng không đưa được ra cách giải quyết nào hợp lý hơn.
Theo 24h
Quyết tâm phải đi cùng hành động Cùng với quyết tâm mạnh mẽ thì việc chống lại lợi ích nhóm trong lĩnh vực ngân hàng cũng cần những hành động mạnh mẽ. TS. Nguyễn Trí Hiếu, chuyên gia tài chính ngân hàng, khẳng định với phóng viên Báo ANTĐ: "Điều quan trọng là cần nhận diện nhóm lợi ích là ai, những hoạt động nào của họ không hợp lý...