2 con gái của tôi phải ra đường chỉ vì đứa con riêng kia của chồng là con trai
Một lòng một dạ với nhà chồng, sinh cho gia đình hai cô công chúa xinh đẹp, ngoan ngoãn, ai gặp cũng yêu quý, vậy mà bao công lao đó cũng không bằng đứa cháu đích tôn ngoài giá thú.
Khi biết chồng ngoại tình, tôi vô cùng đau khổ và giận dữ, nhưng vì thương con và còn rất yêu chồng, nghĩ tới những cái tốt của chồng mà tôi nhắm mắt cho qua. Anh xin lỗi tôi rồi hứa với tôi sẽ chấm dứt mọi chuyện, vậy mà giờ tôi còn biết một sự thật tày trời rằng họ vẫn đang qua lại với nhau, thậm chí cô ta còn đang mang “quý tử” cho dòng họ nhà anh.
Sự thật đó bị bại lộ khi tôi vô tình nghe được cuộc nói chuyện của mẹ chồng tôi với chồng tôi. Họ nói về đứa bé sắp sinh là một thằng cu. Họ muốn đứa bé đó ra đời và sẽ chăm lo cho nó lớn khôn rồi sau này sẽ lựa để nói cho tôi biết rồi đón nó về.
Ảnh minh họa
Tôi đứng không vững nữa, đó như một cú tát giáng trời vào mặt tôi, tôi không thể tưởng tượng nổi, người mẹ mà tôi một mực chăm sóc, coi như mẹ đẻ, mỗi khi bà nằm viện, ốm đau, ngày lễ tết tôi đều quan tâm chăm sóc bà chu đáo vậy mà giờ bà đối xử với tôi thế này đây. Còn người chồng đầu ấp tay gối vừa thề sống thề chết sẽ một lòng một dạ với mẹ con tôi lại đẩy tôi vào con đường này.
Video đang HOT
Tôi cố tỏ ra bình tĩnh bước ra và muốn họ nói hết sự thật cho tôi nghe. Chồng tôi lại bài ca cũ rằng “anh không muốn gia đình tan vỡ, anh không nghĩ cô ấy lại có thai, giờ đứa bé lớn quá rồi không thể bỏ được nữa, hơn nữa lại là con trai”, còn mẹ tôi thì nói tôi hãy thương lấy đứa bé, rằng tôi không thể sinh con trai nối dõi cho dòng họ nhà này thì giờ đã có người khác sinh hộ, dù gì cũng là con của chồng. Bà hứa sẽ bắt chồng tôi chấm dứt với mẹ đứa bé và chỉ nhận đứa bé làm cháu nối dõi tông đường. Bà ấy còn nói làm vợ thì nên bao dung, bỏ qua cho lỗi lầm của chồng, đây chỉ là sự việc ngoài mong muốn.
Họ đang nói gì, tôi không nghe rõ nữa, tai tôi ù đi, tôi khóc trong sự tủi thân, uất ức, tôi căm phẫn thay cho 2 cô công chúa bé nhỏ còn đang chưa biết chuyện đời. Bảo tôi phải bỏ qua, tôi phải bỏ qua như nào đây? Chẳng lẽ sống trong thời đại này, hai đứa con gái cũng coi như là không có con, còn con trai ngoài giá thú thì đáng được nâng niu, quý trọng. Thà họ nói rằng, trẻ con là vô tội, hãy thương lấy đứa bé thì tôi đã không phải chịu nhiều uất ức đến mức này.
Giờ tôi chẳng còn sự lựa chọn nào ngoài việc chấp nhận sự thật. Chẳng lẽ tôi ép cô gái kia phải bỏ đứa trẻ, như vậy nhẫn tâm quá. Mà chắc chắn dù có nói ra họ cũng không bao giờ chấp nhận bởi họ lựa chọn là cô gái kia và đứa nhỏ từ lâu rồi.
Mấy ngày nay, tôi như người mất hồn, sống không ra sống, chết không ra chết. Chồng thì luôn tỏ ra hối lỗi, chăm sóc tôi. Mẹ chồng thì ra vào khuyên tôi đừng cả nghĩ mà coi như không có chuyện gì. Nếu bà ở vào hoàn cảnh tôi, bà có thể “có mắt như mù” được không.
Tôi không tự tin mình đủ bao dung để sống kiếp chung chồng, tôi cũng không tự tin rằng họ sẽ không đi lại với nhau nữa vì đứa con sẽ ràng buộc họ lại với nhau.
Tôi cũng muốn từ bỏ, tôi hoàn toàn bất lực rồi, có lẽ tôi phải nhường chồng, nhường cái gia đình mà tôi bấy lâu dày công vun đắp cho người khác. Tôi chẳng còn gì để mất nữa, chỉ tội cho hai đứa con thơ, hóa ra họ cần đứa cháu để nối dõi hơn. Thật chua chát, có lẽ ngày mai tôi sẽ ra tòa xin đơn để chấm dứt cuộc hôn nhân này. Tôi sẽ một mình nuôi dạy hai con thật tốt, còn họ, gia đình đó có lẽ không thuộc về mẹ con tôi nữa rồi.
Theo VNE
Người tình kém tôi 17 tuổi đã làm tôi thật ngỡ ngàng với việc làm này
Em chấp nhận mọi thứ hiện tại của tôi, chưa bao giờ đòi hỏi điều gì, chấp nhận không sinh con nếu tôi đến được với em, đơn giản vì muốn dành tình cảm đó cho hai đứa con tôi.
Tôi và vợ yêu nhau từ năm thứ 2 đại học, trước đó chúng tôi đều đã chia tay mối tình đầu của mình, tôi chưa một lần được nắm tay hay hôn người đó, còn cô ấy đã vượt rào với người mình yêu, mặc dù rất buồn nhưng tôi chấp nhận điều đó. Chúng tôi ở xa trường nên phải thuê nhà trọ ở lại học tập, thời đó cuộc sống rất vất vả, chưa phổ biến công nghệ thông tin như bây giờ. Tôi phải đi làm gia sư để có tiền trang trải cuộc sống, có lẽ vì thế mà cô ấy chọn tôi. Rồi thời gian học đại học cũng xong, tôi ra trường trước cô ấy một năm và có công việc ổn định ngay. Cô ấy còn phải học tiếp một năm nữa, đó cũng là thời gian khó khăn cho tình yêu này vì gia đình muốn tôi phải lấy một người có công việc ổn định. Vì tình yêu, chúng tôi đã quyết tâm giữ gìn và cuối cùng cô ấy cũng ra trường, hai đứa tổ chức đám cưới dù gia đình tôi không được hài lòng do khi đó cô ấy chưa xin được việc.
Cuộc sống sau đó rất khó khăn, lương nhà nước của tôi chỉ có 750 nghìn đồng/tháng (năm 2005), cô ấy vẫn chưa có việc mà chúng tôi lại đón thêm thành viên. Cuộc sống tuy vất vả nhưng tình cảm không phải vì thế mà ảnh hưởng. Là một người đàn ông, tôi không để vợ con mình vất vả mãi được nên xin nghỉ làm để đi vào miền Nam lập nghiệp, rồi sau đó cũng đón vợ con vào (cuối năm 2006). Mọi thứ lúc này còn vất vả hơn trước, cả hai không có công việc ổn định, vợ tôi phải đi làm công nhân, còn tôi dạy thêm rồi xin trở lại làm Nhà nước và đi học thêm nữa. Cũng bắt đầu từ đây giữa chúng tôi có nhiều mâu thuẫn, môi trường mới, cuộc sống quá vất vả, tự ti với số phận và những tranh cãi xảy ra.
Từ năm 2010, chúng tôi quyết định ra kinh doanh, với sự nhanh nhẹn của vợ và vốn kiến thức về kinh tế sau khi tôi đã học xong, chúng tôi nhanh chóng thành công, bắt đầu có tiền mua sắm mọi thứ, từ xe cộ đến nhà cửa. Nhưng cái gì cũng có cái giá của nó, tính tình hiền lành, nhẹ nhàng, quan tâm chăm sóc gia đình của vợ đã không còn mà thay vào đó là những bữa ăn qua quýt, nói năng dữ tợn, có thể là từ việc kinh doanh phải thế. Còn tôi quá tham lam, muốn kinh tế và muốn vợ vẫn như xưa, điều đó còn khó hơn lên trời. Tôi bắt đầu chán với cuộc sống hiện tại và không còn muốn tâm sự gì với vợ nữa. Vợ dường như không nhận ra điều đó, có lẽ vì vòng xoáy của đồng tiền đã cuốn cô ấy theo mà không biết rằng gia đình đang có nhiều vết nứt.
Điều gì đến đã đến, tôi bắt đầu quen biết người con gái khác ở bên ngoài. Vẫn biết sự phản bội là không thể chấp nhận được nhưng tôi chỉ nghĩ muốn có ai đó để tâm sự nỗi lòng. Tôi có những mối tình chóng vánh, giữa tôi với họ cũng không hứa hẹn gì, chỉ là để lấp khoảng trống trong lòng và họ chấp nhận điều đó. Rồi vợ biết chuyện, cô ấy làm um lên nhưng chắc giữ thể diện nên hai bên gia đình không ai biết cả. Chúng tôi vẫn cố gắng làm kinh tế nhưng chuyện vợ chồng dần mờ nhạt, cả hai chấp nhận sống chung vì thương con, chỉ là ly thân thôi.
Rồi tôi quen em, một người con gái kém 17 tuổi, cũng như những lần trước tôi chỉ nghĩ quen để có người tâm sự nhưng em lại đến với tôi với tất cả những tình cảm chân thành. Em cũng là người thất bại trong hai mối tình trước khi quen tôi. Tới bây giờ chúng tôi đã quen nhau được hơn một năm, tôi cũng không nghĩ sẽ giữ mối quan hệ này lâu đến thế nhưng càng ngày càng nhận ra giữa chúng tôi không phải vì buồn mới tìm đến nhau mà có tình cảm thật sự.
Ảnh minh họa
Chúng tôi quan tâm, chăm sóc nhau, thấy cả hai thuộc về nhau. Từ khi quen nhau em đã chấp nhận mọi thứ hiện tại của tôi, chưa bao giờ đòi hỏi điều gì, chấp nhận không sinh con nếu tôi đến được với em, đơn giản vì em muốn dành tình cảm đó cho hai đứa con riêng của tôi. Lúc đầu tôi không tin lắm vào điều đó vì em còn quá trẻ (20 tuổi), nhưng thời gian qua đã chứng minh những gì em nói là thật lòng.
Vợ biết chuyện tôi quen em, lúc đầu phản đối gay gắt nhưng dần chấp nhận sự thật, mặc dù là vợ chồng nhưng chúng tôi đã không còn quan tâm đến cảm xúc, công việc và thời gian của nhau, chỉ nói chuyện khi có việc gì đó chung. Hai đứa con gái của tôi cũng dần hiểu ra giữa ba mẹ có vấn đề nhưng chúng rất biết ý, lúc nào cũng làm gì đó để ba mẹ làm lành. Nhiều lúc tôi thấy có lỗi với con vô cùng và muốn không khí gia đình nhẹ nhàng nên chủ động nói chuyện lại với vợ. Vậy mà chỉ được nửa ngày vợ lại cư xử quá đáng với bố con tôi nên tôi không cố gắng nữa. Nhiều lần tôi nhận ra vợ chỉ quan tâm và chăm sóc tụi nhỏ khi giữa chúng tôi căng thẳng, đương nhiên tôi sẽ chọn cách không nói chuyện lại với vợ nữa.
Giờ đây tôi biết tình cảm của hai vợ chồng không còn, cái mà chúng tôi không thể kết thúc được có lẽ vì con cái, vì danh gia vọng tộc của hai gia đình, vì tiếng của dư luận. Tôi giờ rất bế tắc, muốn dứt khoát chuyện gia đình để được thanh thản, cũng muốn có câu trả lời cho người con gái tôi yêu mặc dù em chưa một lần đề cập đến chuyện này. Tôi luôn tin từ khi yêu tôi, em chưa một lần phản bội tình yêu này.
Theo VnExPress
Bạn gái không trung thực khi đến với tôi Cô ấy nói dối với tôi chưa có chồng, nhưng thực ra đã có một đời chồng và một đứa con riêng đang ở với bà ngoại... Cô ấy nói dối tôi chưa có chồng, nhưng thực ra đã có một đời chồng và một đứa con riêng. Cô ấy giải thích vì quá yêu tôi nên mới nói dối... (Ảnh minh họa)...