2 cô con dâu đều bị ta.i nạ.n nhưng mẹ chồng chỉ cứu cô con dâu giàu có
Mặc kệ cô con dâu út má.u m.e be bét bà mẹ chồng chỉ quan tâm và chăm chăm đưa cô con dâu cả đi bệnh viện. Và cái kết khiến người ta nghẹn lại.
ảnh minh họa
Ngày Ly về làm dâu nhà Hùng, cuộc sống cô dường như thay đổi 180 độ. Những ngày tháng bình yên của cô đã không còn mà thay vào đó là sự mệt mỏi đối phó với bà mẹ chồng khó tính và cô chị dâu hay lắm lời xoi mói.
Nhà Ly nghèo nên cô không được nhà chồng coi trọng. Trong khi chị dâu lại giàu có nên chị ấy mua quà cho mẹ chồng. Thậm chí có lần chị ta còn đầu tư cho bà đi du lịch 1 chuyến thì bà chẳng nở mũi và xem cô con dâu cả như vàng ngọc. Chị dâu càng cố lấy lòng mẹ thì 1 cô dâu hiền lành, thấp cổ bé họng như Ly lại càng khổ.
Về nhà cô phải làm việc từ a đến z, trong khi chị dâu chỉ việc làm đẹp và ngồi xem phim với mẹ chồng. Hễ động vào gì là chị ta lại sợ xước móng tay nên luôn tìm cách lẩn trốn. Mỗi lần Hùng bênh vợ thì mẹ anh lại bảo:
(Ảnh minh họa)
- Cái Ly nó làm quen rồi cứ để cho nó làm thì có sao? Chị dâu mày đi làm về mệt để cho nó nghỉ ngơi chứ?
- Thế mẹ nói vợ con không đi làm về à, sao mẹ cứ phân biệt đối xử như vậy.
- Tao không biết, mày cứ bênh vợ mày chằm chặp có xem mẹ ra gì đâu. Con với chả cái.
Nhìn mẹ nổi đóa lên bỏ đi, Hùng chỉ biết ngậm ngùi thương vợ. Bao lần anh đòi ra ở riêng thì mẹ anh và chị dâu lại ngon ngọt giữ lại với lý do là:
- Nó đi thì ai phục vụ mẹ con mình con nhỉ?
- Đúng rồi mẹ, mình phải sống chế.t giữ con nhà quê đó lại để nó còn làm ô sin cho nhà này chứ mẹ.
- Đúng rồi.
Nói xong 2 người nhìn nhau cười vang, cũng vì làm việc vất vả cộng với tâm lý căng thẳng mà Ly đã bị sảy thai 1 lần. Nhớ hôm đó bị mất con, cô như kẻ mất hồn gào thét khắp bệnh viện. Hùng thương vợ quá chỉ biết ôm lấy cô an ủi.
Video đang HOT
Sau lần đó Ly nằm mềm không ăn cũng không làm được gì, nên nhà cửa bề bộn lắm. Ngày cô khỏe lại nhìn đống đồ và cái nhà như bãi rác mà lòng tức đến nghẹn ứ.
Ai trong khu phố cũng thương người phụ nữ hiền lành ấy vì họ quá hiểu tính của mẹ chồng Ly. Bà là người ham phú phụ bần, chỉ thích tiề.n quà cáp nhưng khổ nỗi Ly không thuộc tuýp người chuyện nịnh bợ nên cô chịu thiệt.
Ngày về làm dâu Ly cứ nghĩ nếu mình có tấm lòng chân thành thì sẽ khiến bà mẹ chồng cảm động, nhưng có lẽ cô đã nhầm. Mẹ chồng cô không thuộc tuýp người sâu sắc như vậy.
Kể từ ngày mất con đến nay đã 1 năm mà Ly vẫn chưa có lại, trong khi bà chị dâu thì đang mang bầu đứa thứ 2 nên cả nhà chiều chị ta như bà hoàng. Ly ngậm ngùi nhớ thương con rất nhiều, đêm nào cô cũng khóc ướt gối. Đợt đó chồng cũng bận nên nhiều lúc Ly như người tự kỷ chẳng biết tâm sự cùng ai.
Hôm đó thấy trong người khác khác tưởng mình bị đại trang nên Ly đi kiểm tra thì biết mình có bầu. Lúc đó cô hạnh phúc tột độ, Ly gọi ngay cho chồng thì anh không nghe máy có lẽ do bận họp. Khi cô đang định đi về thì nhận được điện thoại từ mẹ chồng:
- Con ở đâu đấy qua cửa hàng X liền nhé, mẹ và cái Thảo mua nhiều đồ lắm chở không hết con qua chở giùm đi.
- Vâng con qua ngay.
Đến nơi thấy mẹ chồng và chị dâu sắm đồ sơ sinh rồi đồ bầu mà cô chạnh lòng vô cùng. Chị ấy mới bầu có 4 tháng mà đã mua bao nhiêu thứ rồi. Ly tự hỏi nếu mẹ chồng cũng biết cô có bầu thì liệu bà có hào hứng vậy không?
Lúc ra về mẹ chồng Ly đòi đi cà phê với bạn nên bảo Thảo và Ly về cùng 1 xe. Ly xếp đồ vào cốp rồi đèo chị dâu về, nhưng đi được 1 đoạn thì 2 người bị 1 chiếc xe máy đi ẩu tông vào khiến cả 2 ngã văng ra. Mẹ chồng thấy thế liền hốt hoảng chạy đến, mặc cho Ly bị chả.y má.u ướt áo bà vẫn chỉ quan tâm đến con dâu cả mà thôi.
- Con có sao không? Mong trời đất phù hộ cho 2 mẹ con bình an vô sự, để mẹ gọi cấp cứu nhé.
Mọi người nghe mẹ chồng Ly nói gọi cấp cứu nên cố chờ, họ bế Ly lên vỉa hè rồi xoa bóp. Bà mẹ chồng khi đó không hề quan tâm cô con dâu út có sao không mà vẫn ngẩng đầu lên mắng:
- Nếu cháu tôi bị làm sao thì cô liệu hồn với tôi.
Ly đa.u đớ.n vô cùng:
- Con… con cũng đang có em bé mẹ à.
- Cô thôi đi ai mà tin cơ chứ, cô muốn tôi không trách móc nên nói vậy chứ gì?
- Bà này buồn cười nhỉ 2 người họ bị người khác đâ.m vào chứ có phải họ muốn vậy đâu.
Nước mắt Ly ứa ra vì vừa đau vừa tủi. Chị dâu chỉ bị xây xước nhẹ nhưng cứ kêu la oai oái nên bà mẹ chồng chỉ chăm chăm cứu lấy mỗi cô ấy. Khi xe cấp cứu đên bà cho người đưa con dâu cả lên xe rồi quay lại nói với Ly:
- Cô ở đây giữ đồ và xe nhé.
- Ơ cái bà này cô này bị nặng hơn sao không đưa cô ấy đi cấp cứu luôn.
Hai y tá định đến đưa Ly lên xe thì bà Mai kéo tay lại:
- Nó khỏe lắm chẳng làm sao đâu. Con dâu tôi đây đang bầu bí xin bác sĩ cho xe chạy nhanh đi.
Ly đau quá không nói được gì, cô chỉ biết ôm bụng khóc rồi thều thào:
- Em… đang có bầu, xin hãy cứu con em. Em đau bụng quá.
Mọi người nghe thế liền bế phốc đưa cô đi bệnh viện. Kết quả sau 1 hồi kiểm tra cấp cứu thì Thảo chẳng bị làm sao chỉ cần nghỉ ngơi tĩnh dưỡng là đủ. Còn Ly thì lâm vào tình trạng nguy kịch vì cơ thể quá yếu. Khi Hùng nghe tin chạy đến thì người đưa vợ anh vào bệnh viện đã kể lại mọi chuyện. Hùng đa.u đớ.n chạy đến hỏi bác sĩ thì ông ấy lắc đầu:
- Tôi xin lỗi nhưng đứ.a b.é yếu quá nên không giữ được, còn vợ anh cần nghỉ ngơi tĩnh dưỡng nhiều hơn.
- Bác sĩ nói sao, vợ tôi có bầu ư?
Mẹ chồng Ly há hốc mồm:
- Ơ thế là nó nói thật à?
- Mẹ biết vợ con có bầu vậy mà chỉ đưa chị dâu đi cấp cứu sao? Mẹ có còn là con người không? Vất vả lắm cô ấy mới có thể có con nhưng giờ thì sao chứ, sao lúc nào mẹ cũng tàn nhẫn với vợ con như vậy?
- Lúc đó mẹ cuống quá nên mới thế, sao con lại trách mẹ.
- Con không trách mẹ thì trách ai đây.
Sau lần đó Ly bị trầm cảm khá lâu, cô dường như kiệt sức. Cứ hễ nghĩ đến thái độ hôm đó của bà mẹ chồng và nỗi đau mất con là cô lại hét lên bật khóc nức nở. Phận làm dâu gặp phải mẹ chồng không ra gì quả thực vô cùng cay đắng. Hùng quyết định thuê nhà riêng đưa vợ ra ngoài ở, anh không để Ly phải chịu uất ức thêm nữa, hơn 2 năm qua vậy là quá đủ rồi. Lần này mẹ chồng gây ra tội nên không dám ho he gì mà dù có nói gì thì Hùng cũng chẳng thay đổi quyết định.
Theo blogtamsu
Tan nát cõi lòng khi chồng lao ra đỡ lấy con bé ô sin rồi ôm chặt, mặc kệ vợ ngã ngồi dưới
Nhìn cảnh chồng lao ra đỡ con bé ô sin rồi ôm chặt mà tim tôi dường như vỡ vụn thành trăm mảnh...
Ảnh minh hoạ
Tôi chấp nhận ký đơn l.y hô.n bởi nhận ra chồng đã không còn chút tình cảm nào với mình nữa. Trong giờ khắc quyết định này, chợt nhận ra trong lòng chồng, tôi đã không còn giá trị...
Tôi và chồng cưới nhau hơn chục năm, có một con gái lên 9 tuổ.i. So với nhiều bạn bè đồng trang lứa, tôi là người phụ nữ thành đạt, viên mãn, gia đình hạnh phúc. 35 tuổ.i, tôi ngồi ở vị trí mà rất nhiều người mơ ước với mức thu nhập cao.
Thế nhưng được cái này thì mất cái kia, tôi bận rộn vô cùng, gần như không có thời gian dành cho gia đình nữa. Chồng tôi là kiến trúc sư, tuy cũng bận lắm nhưng anh còn có thời gian ở nhà nhiều hơn tôi.
Tôi thuê giúp việc từ khi mới sinh con, lúc đầu là mấy người lớn tuổ.i, nhưng nói chung nhiều tuổ.i thường chậm, nấu ăn lại không ngon nên nhà tôi thay giúp việc liên tục. Gần đây nhất là con bé ở quê ra mới 19 tuổ.i.
Đợt mới về nhà tôi, Phương (tên con bé) nhìn gầy gò, đen nhẻm, được cái nhìn hiền lành, ngoan ngoãn. Ở độ 2 tháng nhìn đúng là thay da đổi thịt, con bé tăng cân, trắng ra, cũng biết ăn mặc nên nhìn chả khác gì gái phố cả. Mấy người bạn đến nhà tôi chơi, nhìn con bé xong rỉ tai cẩn thận mà mất chồng đấy, giờ không chủ quan được đâu. Tôi thì cứ hỉ hả vô lo vô nghĩ, chưa bao giờ nghĩ tới việc chồng sẽ đổ đốn hư hỏng cả.
Cho đến hôm đi làm về sớm, đúng vào giờ nấu cơm, tôi bước vào và thấy cảnh chồng cùng con bé ô sin đang cơm nước, con gái tôi thì quấn quýt chạy quanh, tự dưng thấy nơm nớp giật mình. Tự dưng ngẫm lại, tôi mới thấy đúng là chồng tôi lúc nào cũng tấm tắc khen con bé ngoan ngoãn, nấu ăn ngon. Con gái tôi cũng suốt ngày luôn miệng chị Phương thế nọ, chị Phương thế kia.
Một lần Phương đi chợ, tôi vào phòng con bé kiểm tra thì phát hiện ra có sợ dây chuyền rất đẹp giấu trong hộc tủ. Linh tính mách bảo sợ dây này là do chồng tôi tặng, vì con bé ở quê nhà nghèo lắm, lấy đâu ra, mà từ khi lên đây nó chẳng đi đến đâu, chỉ loanh quanh ở nhà thì ai tặng.
Cách đây cỡ 1 tháng, tôi nghỉ ở nhà vì thấy trong người không khỏe. Con bé xách làn đi chợ, chợ gần nên đi bộ cũng tới nơi. Vậy mà được 5 phút, tôi thấy chồng kiếm cớ ra ngoài. Nghi ngờ nên tôi đi theo, quả nhiên tôi thấy chồng đi theo con bé, hai người trông rất tình tứ.
Lúc đó má.u ghen tuông, tức giận nổi lên, tôi mới xông ra tát cho con bé một cái, giằng co nhau, con bé mất đà ngã chúi xuống, vừa khóc vừa xin lỗi, còn tôi cũng ngã ngồi ra sau. Chồng tôi lao vào, nhưng thay vì đỡ vợ, anh ôm chặt con bé vào rồi đỡ dậy. Vằn mắt nhìn tôi, tức giận: "Cô bị điên à?". Lúc đó, trái tim tôi dường như vỡ nát.
Cuối cùng chồng cũng thú nhận có tình cảm với con bé, là do tôi vô tâm, không quan tâm tới anh, tới gia đình nên anh mới thế. Tôi buồn kinh khủng, thực sự anh cũng có ý không muốn lý hôn, nhưng bản thân tôi thấy khó lòng mà chấp nhận được. Tôi không biết quyết định l.y hô.n của mình có vội vàng quá không nhưng hiện giờ tôi không thể làm gì khác nữa...
Theo Phunutoday
Cứ nghĩ mẹ không thương mình nên con gái mặc kệ cho anh trai và chị dâu chăm mẹ và cái kết Cầm tờ di chúc của mẹ lên đọc, Lê run rẩy mắt không ngừng rơi nước mắt. Trời ơi, vậy là bao lâu nay cô đã hiểu lầm về mẹ rồi ư? Bỏ nó xuống cô chạy thật nhanh đi tìm mẹ để nói lời xin lỗi nhưng... Mẹ ơi, mẹ không thể như thế được (ảnh minh họa) Là con út trong...