2 chị em ăn xin bị đội quân bác sĩ đuổi đánh, ai cũng bất bình đến khi lại gần…
Phương và Nam bị các bác sĩ bắt lại nhưng nhìn số thuốc trong tay Nam, cảnh thằng bé lem luốc đi đôi dép lê mòn nửa đế nắm chặt trong tay 1 vỉ thuốc, các bác sĩ lại chẳng biết phải nói gì…
Phương và Nam là hai chị em ruột đã lang thang ăn xin ở thành phố được gần năm trời tuy một đứa chỉ mới 8 tuổi và một đứa 5 tuổi. Chúng sinh ra đã không được may mắn khi phải sống trong cảnh cha mất sớm, mẹ bệnh nặng nằm một chỗ. Mẹ cũng chẳng có nghề nghiệp gì cao sang mà hằng ngày phải đi nhặt vỏ lon, vỏ chai gom lại bán kiếm chút tiền rau cháo nuôi các con qua ngày.
Dù nắng, hay mưa mẹ vẫn chăm chỉ vì muốn cho hai chị em được ăn no. Hôm nào mẹ kiếm được nhiều chai là hôm đó hai chị em vui lắm, vì mẹ sẽ mua chút thịt cho hai đứa.
Những tưởng cuộc sống của ba mẹ con cứ thế êm đềm trôi qua tuy có chút cơ cực nhưng vẫn vui vẻ, hạnh phúc. Vậy mà biến cố ập đến khi mẹ bỗng nhiên đổ bệnh nặng phải nằm liệt giường ở nhà. Mẹ bị bác sĩ đuổi về vì không có tiền trả viện phí. Cũng từ hôm đó, ba mẹ con lâm vào tình cảnh đói khát triền miên. Mấy năm qua, Phương bất đắc dĩ trở thành trụ cột gia đình tìm cái ăn nuôi mẹ và em.
Bố mất sớm, mẹ lại lâm bệnh nặng nên 2 đứa trẻ đã phải tự kiếm miếng cơm manh áo từ rất nhỏ. (Ảnh minh họa)
Hai chị em Phương và Nam chăm chỉ lắm, tuy còn nhỏ nhưng đều hiểu chuyện. Ban ngày, chúng lang thang khắp công viên và quán ăn. Tệ hơn, có hôm mưa gió, hai chị em đi cả ngày cũng chẳng xin đủ bữa cơm. Cẩn thận vuốt ve chỗ tiền lẻ trong tay, Phương nhẩm tính chỉ đủ tiền mua hai bát cháo cho ba mẹ con, lại chẳng đủ tiền mua thuốc cho mẹ. Đã 3 hôm liền hai chị em không thể mua thuốc cho mẹ rồi.
Thế là Phương quyết định mua 1 bát cháo rồi để dành số tiền còn lại mua 1 vỉ thuốc. Dẫn em đến phòng thuốc trong bệnh viện, Phương ái ngại nhìn nắm tiền lẻ rồi nhìn giá thuốc vẫn không đủ. Định bảo Nam về nhà nhưng lại thấy cậu nhóc mặt mày lén lút giếm điều gì đó. Thấy kì lạ nhưng Phương vẫn dẫn em về nhưng vừa ra đến cổng bệnh viện đã thấy cả đoàn bác sĩ hô hoán bắt hai chị em lại và kêu trộm. Hai chị em òa khóc cầu xin khi bị người ta chỉ trỏ, mắng nhiếc:
“Ba ngày rồi mẹ không có thuốc uống, chị lại bớt tiền mua cháo để mua thuốc nên em mới phải lấy trộm thuốc thôi”, Nam ấm ức quệt nước mắt, bàn tay trắng bệch vì ngâm trong nước mưa cả ngày khiến ai nhìn thấy cũng phải nhói lòng.
Phương và Nam bị các bác sĩ bắt lại nhưng nhìn số thuốc trong tay Nam, cảnh thằng bé lem luốc đi đôi dép lê mòn nửa đế nắm chặt trong tay 1 vỉ thuốc, các bác sĩ lại chẳng biết phải nói gì. Một chú cao to đến xoa đầu Nam và cầm lại vị thuốc giảng giải cho thằng bé hiểu rằng lấy trộm đồ là sai trái, cho dù vì lý do gì và trong hoàn cảnh túng quẫn đến mức nào cũng không được làm như vậy. Thuốc bác sĩ sẽ lấy lại nhưng chú cao to sẽ cho Nam mượn tiền mua thuốc cho mẹ và bữa tối cho hai chị em. Sau này, Nam và chị có nhiều tiền thì mang đế trả lại cho chú sau cũng được.
Video đang HOT
Hai chị em nhỏ đã học được bài học đầu đời cho dù túng thiếu, nghèo khó cũng không được làm việc xấu. (Ảnh minh họa)
Quả thật, chú cao to trong bệnh viện đã mua cho hai chị em rất nhiều thuốc và còn cho hai chị em ăn một bữa thật no. Chính điều này sẽ khiến hai đứa trẻ trưởng thành người tốt hơn. Phần vì chúng đã học được cách sống vì người khác, phần vì chúng hiểu được đạo lý không nên làm việc xấu ngay cả khi gặp hoàn cảnh khó khăn, khổ cực thế nào.
Nhưng đáng yêu và cũng là đáng quý nhất chính là tình cảm chị em. Dù đang ở trong tình cảnh khó khăn, phải đi làm để kiếm tiền, nhưng hai đứa trẻ luôn có nhau, phụ giúp, đỡ đần cho nhau và biết chăm sóc cho mẹ dù ở cả hai đang ở cái tuổi đáng lẽ phải nhận được sự quan tâm, yêu thương và đùm bọc của gia đình.
Vợ và bồ tông xe vào nhau, chồng chỉ vội đưa bồ đi cấp cứu, nhưng sự thật...
Mày chết đi là vừa, tao có ngu đâu cứu mà cứu mày. Yên tâm, tao sẽ lo hậu sự cho mày tử tế, dù sao cái chết của mày cũng là niềm vui của tao với Mai mà. Tao sẽ cưới Mai..
Cặp bồ với Mai, thậm chí còn để vợ biết về mối quan hệ này nhưng Tấn chẳng sợ hãi gì hết. Anh cứ ngang nhiên đưa bồ về nhà hôn hít để trọc tức vợ hòng khiến vợ không chịu được mà ly hôn. Thế nhưng Thùy (vợ Tấn) sống chết cũng không ly hôn, cô bảo cô có chết cũng không để 2 người đó đến với nhau khiến Tấn và Mai tức lộn ruột.
Muốn thế chỗ Thùy, muốn đẩy Thùy rời xa Tấn, Mai không chừa những thủ đoạn thâm hiểm tàn độc mà chơi đểu chị vợ. Thế nhưng Thùy rất cao tay, chưa bao giờ Mai thắng được Thùy trong mấy cái trò chơi đểu, hòng thế chỗ cô được. Uất hận khi không làm gì được Thùy, Mai làm liều rình lúc Thùy đi làm về gần đến nhà mà tông xe vào chị ta, cho chị ta chết luôn.
Nghĩ kế hoạch đó là khả thi, chiều thứ 2 Mai đứng rình ở ngõ đợi lúc Thùy đi làm về rồ ga lao thẳng vào xe của Thùy. Cú va chạm mạnh khiến Thùy và Mai đều ngã văng ra xa và cả 2 đều bị thương nặng, máu chảy đầy người. Đúng lúc đó thì Tấn đi làm về, chứng kiến cảnh tượng vợ và bồ tông xe vào nhau nguy kịch Tấn vội vã lao tới bế bồ đi viện cấp cứu mà mặc xác vợ nằm trên vũng máu hấp hối, giơ cánh tay yếu ớt kêu.
- Cứu...cứu
Thì Tấn lại cười khẩy mà bảo vợ.
- Mày chết đi là vừa, tao có ngu đâu cứu mà cứu mày. Yên tâm, tao sẽ lo hậu sự cho mày tử tế, dù sao cái chết của mày cũng là niềm vui của tao với Mai mà. Tao sẽ cưới Mai, sẽ tân hôn với Mai trước bàn thờ mày con vợ sề ạ.
- Anh...
Tấn cười hô hố rồi bế ả bồ đi viện cấp cứu ngay lập tức, mặc xác vợ nằm đó thở thoi thóp. Vào viện, được cấp cứu kịp thời nên ả bồ không nguy hiểm tới tính mạng nhưng lại bị gãy chân và chấn thương phần mềm. Nhìn bồ Tấn xót lắm, mà không ngại chuyển vợ đến bệnh viện quốc tế điều trị cho mau khỏi. Sau hơn 1 ngày ở viện chăm bồ 24/24 thì Tấn cũng chịu về nhà lo hậu sự của vợ. Vừa về đến nhà, anh giả vờ đau xót trước sự ra đi của vợ mà khóc, quỳ sụp xuống ôm quan tài của vợ khóc nấc lên trước bao người.
- Vợ ơi, sao em ra đi sớm thế. Sao em nỡ bỏ rơi bố con anh như vậy, thiếu em anh biết sống sao. Huhu.
Tiếng khóc, câu nói của Tấn khiến cả đám ma sững sờ. Ai nấy cũng đều tá hỏa không hiểu vì sao Tấn nói thế cho đến khi có 1 bàn tay quen thuộc vỗ vai Tấn. Vừa quay lại xem ai thì Tấn tá hỏa, sợ tái mặt khi biết người đó là Thùy. Tưởng vợ hiện hồn trở về báo thù, Tấn cứ dập đầu van lạy vợ.
- Vợ ơi, anh lạy em, anh xin em. Anh biết trong hoàn cảnh đó, anh nên đưa em đi bệnh viện cấp cứu trước nhưng vì sự ích kỷ, vì nghe theo ả bồ anh đã nhẫn tâm để em chết tức tưởi như vậy. Xin em hãy tha thứ cho anh, anh làm như vậy chỉ vì bị ả bồ giật dây, xúi giục mà thôi.
Anh sai rồi.. (ảnh minh họa)
- Anh nói sao cơ? Vụ tai nạn đấy, anh có mặt và chỉ cứu ả bồ còn người kia anh không quan tâm. Anh ngẩng mặt lên đi, tôi chưa chết, tôi vẫn sống lù lù đây.
- Vợ đừng đùa anh. Anh biết anh sai rồi mà. Là do con Mai nó dàn cảnh cố tình tông vào em, nhưng không ngờ nó cũng bị tai nạn nặng.
- Hóa ra là vậy, anh được lắm. Giờ thì anh hãy mở nắp kính quan tài và nhìn rõ mặt người nằm trong đó đi.
Run sợ trước điều vợ vừa nói, Tấn run rẩy mở nắp kính quan tài ra mà nhìn mặt vợ. Trời ơi, gì thế này? Sao người nằm trong quan tài không phải vợ mà lại là em gái anh thế này. Hoang mang, không tin vào sự thật động trời này Tấn hét lên hỏi Thùy.
- Tại sao cái Thư (em gái Tấn) lại chết thế này? Người chết phải là cô cơ mà?
- Chiều nay, cái Thư đã mượn xe máy và bộ đồ quần áo chống nắng của tôi mặc về nhà lấy ít đồ. Thế nhưng nhìn nó mặc đồ của tôi, lại đeo khẩu trang nên ả bồ của anh tưởng Thư là tôi nên đã tông vào nó. Giờ thì anh vui rồi chứ, chính anh đã để mặc em gái mình chết mà đi cứu kẻ đã giết nó.
- Không thể như thế được. Thư... tỉnh dậy đi em, anh trai em đây nè.
Biết được nguyên nhân cái chết của Thư, cả đám ma phẫn nộ mà cầm gậy guộc đuổi đánh Tấn bạt mạng. Chạy vội thoát thân, Tấn ngồi ôm mặt khóc nức nở khi biết chính mình đã gián tiếp hại chết em gái.
Đáng lẽ ra lúc đó, anh phải ra bỏ khẩu trang của Thư ra, đỡ em nó dậy xem thế nào, nhưng Tấn đã không làm thế vì nghĩ đó là vợ, muốn vợ chết quách đi. Nhưng anh đã sai, sai thật rồi. Chỉ vì ả bồ mà anh đã hại chết em gái, mang tội với gia đình và chính bản thân mình.
Như 1 thằng điên, Tấn vào viện tát Mai 1 cái thật đau rồi hét lên trong giận dữ.
- Cô có biết cô vừa giết em gái tôi rồi không? Tôi là thằng ngu khi mới đi ngoại tình, tin lời cô mà muốn hãm hại vợ. Giờ thì hay rồi, cả đời này tôi sẽ không bao giờ tha thứ cho cô.
Không để Mai nói lời gì, Tấn lại chạy về nhà quỳ sụp trước ban thờ em gái và chấp nhận mọi hình phạt của gia đình. Bố mẹ Tấn xót con gái mà tuyên bố từ mặt anh, gạt tên anh ra khỏi gia phả, còn Thùy thì ném cho Tấn lá đơn ly hôn rồi đóng sầm cửa lại.
Hết, vậy là mọi thứ chấm hết rồi. Anh đã gây ra tai họa, hại chết chính người thân mình. Chưa bao giờ anh căm hận mình thế, anh biết làm gì để sửa sai, chuộc lỗi với đứa em gái mới 25 tuổi đã khuất của mình đây?
Hạ Vi/ Theo Thể thao và xã hội
Ông lão ăn xin cầm cái bọc rách tiến vào ngân hàng thì bị xua đuổi Ông gò lưng, vác cái bao tải rách rưới bước vào ngân hàng mà ai nấy quay ra nhìn, cũng chỉ dành cho ông ánh mắt khinh miệt, coi thường. Nhìn ông tỉ mẩn xếp từng đồng tiền ngay ngắn. (Ảnh minh họa) Lóc cóc vác cái bao tải bẩn thỉu, đồ nghề kiếm bữa cơm trong ngày của mình về nhà, mệt...