18 tuổi lên thành phố xin việc thì bị hãm hiếp đến có bầu, cô gái đau đớn ra sông tự tử…
“Ngoan nào chiều anh đi anh sẽ cho em tiền”. Trong khi Thúy khóc lóc van xin, thì ông ta xé đồ cô ra rồi vừa thở vừa gấp rút tụt quần mình xuống để giở trò đồi bại.
ảnh minh họa
Ngày chân ướt chân ráo lên thành phố, Thúy thấy tất cả mọi thứ đều lạ lẫm. Cô lang thang gần 1 tuần trời mới xin được vào làm việc cho 1 quán ăn. Với đồng lương bèo bọt nhưng Thúy phải chạy bàn, dọn dẹp và rửa bát từ sáng đến tối mịt mới được nghỉ. Nhiều lúc cô thèm 1 giấc ngủ ngon và dài nhưng điều đó dường như xa xỉ vì 4 giờ sáng bà chủ đã đánh thức cô dậy đi chợ rồi làm rau.
Mỗi ngày Thúy đều tự nhủ phải cố gắng hơn vì em cô, mẹ cô và cả cô nữa đang chờ vào đồng lương ít ỏi đó. Làm vất vả là thế nhưng cô chẳng biết đến đồng tiền thưởng là gì, đã thế thỉnh thoảng khách lỡ làm vỡ cái bát cái đĩa bà chủ cũng trừ vào tiền lương của cô với lý do: “Không dặn dò khách hoặc không biết quản lý khách”.
(Ảnh minh họa)
Lên thành phố 1 thời gian tuy làm việc mệt nhọc nhưng do hợp nước nên càng ngày Thúy càng xinh xắn, thay da đổi thịt và phồng phao hơn, điều đó khiến ông chủ đứng ngồi không yên. Còn bà chủ thì lúc nào cũng bóng gió:
- Nếu ông chủ có ý gì với mày thì nhớ báo tao biết nhé, mày cũng nên biết thân biết phận nếu không sẽ biết tay tao.
- Vâng, cháu không dám đâu ạ.
Video đang HOT
Cuộc sống làm thuê chưa bao giờ là dễ dàng cả, nhiều lúc mệt nhoài Thúy định xin nghỉ để tìm chỗ khác nhưng sợ bà chủ lại giữ lương không chịu trả. Hôm đó bà ta đi vắng, trời mưa nên ít khách nhà chỉ có mỗi Thúy và ông chủ ở nhà, anh con trai cũng đi chơi với bạn. Thấy Thúy đang ngồi rửa rau, ông ta liền gọi lên phòng bảo nhờ 1 việc.
Nhưng khi cô lên tới nơi thì ông ta liền chạy tới ôm lấy và bảo: “Chiều anh, anh sẽ cho em tiền”. Thúy cố giằng co và đẩy ông ta ra nhưng ông ta quá khỏe. Trong khi Thúy khóc lóc van xin, thì ông ta xé đồ cô ra rồi vừa thở vừa gấp rút tụt quần mình xuống. Thúy bị cướp đi đời con gái trong đau đớn tủi nhục, sau khi xong việc ông ta nhét cho cô 500 nghìn rồi bào:
- Mày mà để bà chủ biết thì mày biết hậu quả sao rồi đó.
Cô đau đớn ôm đồ bỏ đi trong mưa. Cô co rúm lại vì lạnh, 1 người đàn ông đi qua đường thấy thế liền bảo:
- Em ơi lên xe đi anh đèo, sao lại đi giữa mưa như thế.
Nhưng Thúy sợ hãi không chịu, 1 lúc sau cô ngất lịm, anh ta liền đỡ cô dậy đưa cô về nhà. Tỉnh dậy Thúy thấy mình nằm trên 1 chiếc giường trong căn phòng nhỏ nhưng ấm áp. Cô lấm lét nhìn người đàn ông đang hì hụi nấu cháo đằng kia:
- Em đừng sợ, anh không làm gì em đâu. Em ăn bát cháo đi cho đỡ đói.
Thúy run rẩy sợ hãi không dám nhận lấy cũng không thể nói gì, nước mắt cô cứ ứa ra. Mãi hôm sau cô mới dám tâm sự về hoàn cảnh của mình, thấy thương nên Tùng cho cô tá túc ở phòng anh. Đêm đến anh ta qua hàng xóm ngủ còn cô khóa chặt cửa trong và ngủ trong phòng.
Sở dĩ Tùng giúp đỡ cô vì anh thấy cô giống người yêu cũ đã mất của mình hơn nữa sống ở đời ai chẳng có phần lương thiện và tình người hiện hữu. Thúy lang thang tìm việc, 1 thời gian sau thì cô phát hiện ra mình có bầu. Cô đau khổ, khóc lên khóc xuống, nghĩ đến cảnh tượng hôm đó cô vẫn ám ảnh sợ hãi.
Hôm ấy Thúy viết lại 1 bức thư cho Tùng rồi bỏ ra sông bèn tự tử. Cũng may hôm đó Tùng quên tài liệu nên về phòng và đọc được. Anh vội vã ra sông tìm cô, đúng lúc đó Thúy bắt đầu chìm dần. Cũng may Tùng cứu kịp, 1 lúc sau cô tỉnh lại, ho sặc sụa. Cô giật mình khi thấy người ngồi bên cạnh mình là Tùng:
- Sao… sao anh lại ở đây??
- Em ngốc nghếch vậy, sao em dại dột thế. Em không nghĩ cho mình thì cũng phải nghĩ cho bố mẹ em, em trai em và cả đứa con trong bụng nữa chứ.
- Em biết nhìn mặt họ thế nào khi em không chồng mà chửa chứ.
- Vậy… để anh làm bố đứa bé cho.
-Anh… ngốc à, sao anh có thể làm bố nó được chứ. Anh còn tương lai anh có nghề nghiệp ổn định trong khi em chẳng có gì trong tay cả, đã thế còn có vết nhơ nữa.
- Không quan trọng, anh thương em thật lòng là đủ. Mình gặp nhau cũng là cái duyên đó em à, từ nay để anh che chở cho em, em nhé.
Thúy ôm Tùng òa khóc nức nở, cô không nghĩ chỉ trong 3 tháng ngắn ngủi cô lại gặp được 1 người đàn ông tốt như vậy. Càng không ngờ mình được anh ấy hỏi cưới, nếu hôm nay không có Tùng biết đâu mẹ con cô đã là mồi cho cá. Cuộc sống từ quê lên thành thị kiếm mưu sinh chưa bao giờ là dễ dàng, Thúy chỉ mong đừng ai bị hãm hiếp và rơi vào hoàn cảnh của cô mà thôi.
Theo Blogtamsu
Con gái có bầu, nhà gái cậy giàu còn đòi ra yêu sách
Người ta vẫn nói "cái gì mua được bằng tiền đều rẻ", mình nghèo nhưng không hèn bạn nhé. Muốn người ta không coi thường mình thì mình phải học cách bất cần và coi thường tiền của họ.
ảnh minh họa
Thói đời, những người có nhiều tiền họ thường cho rằng lòng tự trọng của những người nghèo chẳng đáng giá một xu. Vậy nếu bạn không phải là thể loại sẵn sàng "cố đấm ăn xôi" thì còn chờ gì nữa mà không thể hiện cho họ thấy không phải cứ có tiền là muốn làm gì cũng được.
Đúng là thời đại kim tiền cho nên có lắm nỗi éo le. Ngày xưa chị tôi "ăn cơm trước kẻng" dẫn đến có bầu, nhà trai chần chừ chưa muốn cưới, mẹ tôi phải muối mặt sang nhà họ "có nhời" vì sợ để lâu bụng to ra sẽ bị dân làng đàm tiếu. Vì có bầu trước, ngày cưới chị tôi không được đàng hoàng đi vào bằng cửa chính mà phải thậm thụt vào nhà chồng bằng cửa sau. Đợt đó mẹ tôi khóc suốt vì thương con gái. Ngày nay, con gái có bầu, nhà gái còn thượng thượng ngồi ra yêu sách điều kiện với nhà trai, nếu đáp ứng được yêu cầu mới cho cưới. Đồng tiền đúng là cho người ta cái quyền đảo lộn tất cả.
Cái dở của bạn là chỉ xác định yêu chơi bời thôi nhưng để lại hậu quả. Giờ bạn sẵn sàng đưa vai gánh lấy trách nhiệm, tôi rất ủng hộ. Thật ra một khi phụ nữ đã cố tình cho đàn ông "vào tròng" thì có muốn tránh cũng khó. Tuy nhiên, nếu là tôi trong trường hợp của bạn tôi sẽ không xin thời gian suy nghĩ rồi ra về như một kẻ yếu thế. Tôi sẽ trả lời họ rõ ràng rằng:
Một, nhà con không cần giúp việc vì mẹ con ở nhà vẫn còn khỏe, còn quán xuyến được việc gia đình. Nếu có con dâu về, thêm người thêm tay mọi việc càng trở nên đơn giản. Cô ấy không biết làm việc nhà, mẹ con sẽ chỉ bảo, không quen làm nhiều sẽ quen. Sau này mẹ con già yếu, vợ con bận bịu con nhỏ, nếu cần con sẽ thuê giúp việc.
Hai, nhà con chỉ có một mẹ một con, vậy nên con không hề có ý định sống riêng khi lập gia đình. Nhà con cũng đủ rộng nên thêm một người cũng không quá chật chội. Nếu cần thiết con sẽ tự mua nhà, còn căn hộ hai bác có ý cho, con cảm ơn những có lẽ chưa cần thiết.
Ba, con là đàn ông, con có lý tưởng và sự nghiệp riêng của con. Nếu sau này vợ con cần con hỗ trợ, con sẽ cố gắng giúp cô ấy trong khả năng và tầm hiểu biết của con. Điều này hai bác không cần lo lắng.
Bốn, con biết tất cả những đề nghị trên đều là hai bác thương chúng con, muốn tốt cho chúng con. Nhưng chúng con còn trẻ, còn tự lập tự chủ được cuộc sống của mình. Con tự tin rằng có thể chăm sóc cho vợ con mình theo cách con cho là tốt nhất. Vậy nên hai bác hãy yên tâm giao con gái của mình cho con.
Đấy, nếu là tôi, tôi sẽ nói như thế. Mẹ bạn nói không sai, rằng khi đã là vợ bạn rồi, cô ấy sẽ phải thích nghi để sống theo phong cách và hoàn cảnh nhà chồng và bố mẹ cô ấy không có quyền can thiệp vào gia đình riêng của bạn. Nhưng gật đầu cho qua rồi sau đó không giữ lời hứa e là cũng không nên.
Theo tôi bạn cứ thẳng thắn bày tỏ quan điểm của mình. Trong tư tưởng của họ, vì bạn nghèo cho nên bạn sẽ phải nghe theo sự sắp xếp của họ. Họ nghĩ có thể dùng tiền để điều khiển bạn theo cách mà họ muốn. Vậy thì bạn cũng hãy cứ thẳng thắn là bạn không cần tiền của họ đi. Chẳng qua họ đang tỏ vẻ cành cao cho rằng bạn may mắn khi lấy được con gái nhà giàu, chứ giờ mà bạn nói "Thật ra con cũng không muốn cưới, chỉ vì cô ấy có thai, nhưng nếu hai bác đã nói vậy thôi nhờ hai bác nuôi con giùm con" xem họ có còn kênh kiệu yêu sách nữa không?
Người ta vẫn nói "cái gì mua được bằng tiền đều rẻ", mình nghèo nhưng không hèn bạn nhé. Muốn người ta không coi thường mình thì mình phải học cách bất cần và coi thường tiền của họ. Còn chuyện bạn lo lắng không biết sẽ rước vợ hay nợ về nhà thì thật khó đoán. Nếu cô ấy yêu bạn và bạn yêu cô ấy, chắc là mọi chuyện sẽ ổn thôi. Cứ làm theo cách nào bạn cho là đúng nhất, sau đó thì vạn sự tùy duyên bạn ạ.
Theo Dân Trí
Nếu anh không phải một giấc mơ Nếu cuộc đời không gọi anh là một giấc mơ Thì có lẽ bao nhiêu hững hờ cũng không làm em đau đến như thế Khi trái tim cứ ngang bướng đợi chờ một điều không thể Và lý trí lại nói cần phải quên. Dẫu cuộc đời không dành cho em một nỗi đau riêng Bởi ở đâu đó xa xăm, em...