16 lời khuyên khi cầm lái cho phụ nữ Việt Nam
Phái nữ thưg cẩ thậ nhưg cũg là “” của các loại lơ đãg. Khi đang tâm trạg hoặc gặp ngày “dở hơi” thì có Chúa mà biết được. ng dù gì thì gì cũg nh chuyể là phải xi-nhan, giảm tốc độ và quan sát.
Phụữ là phái yế, là phái đẹp, tạo hóa cho họ thn chức lao vào bếp, lê giưg ò ó o vi trẻ thơ. Tạo hóa khôg cho họ cái vất vảặg nhọc của việc ôm vô-lăg. Ôm vô-lăg, nhất là ở Việt Nam lấy đi của họ sức khỏe, sắc đẹp và cả tuổi xuâ. Hoà cảh đưa đẩy, ngưi phụữgày nay cò phải làm nhiề việc vất vả hơ. Họ dầ bìh đẳg, vừa mạh mẽ vừa yế đối và đág yê trưc gii mày râ. Vậy trưc khi ôm vô-lăg, ngưi phụữ cầ chuẩ bịhữg gì.
Thứhất : Cầ sắp xếp lộ trìh đi và đế. Nế đưg lạê hỏi kinh nghiệm của ngưi thâ, bạ bè về cung đưg, tuyế phố…chỗ dừg châ, trạm đổ xăg, tham khảo bả đồ, đáh dấ nhữg vị trí dễhậ dạg.
Thứ hai: Chuẩ bị đồ dùg cáhâ phù hợp cho chuyế đi, thừa một tí cò hơ thiế.
Thứ ba: Sắp xếp trưc việc nhà, việc côg sở, hoặc dặ lại ngưi thâ để khi lê đưg khôg phải quá bậm đế nhữg việc cò dang dở.
Thứ sá : Cài dây an toà, khóa cáh cửa, thay đĩa nhạc hoặc nghe đài, điề chỉh nhiệt độ…nê làm trưc khi chuyể báh.
Video đang HOT
Ảh: Thebettermousetrap
Thứ tám : Khi chạy trê đưg cao tốc, cầ vượt ln thôg phải xác địh trưc chỗ cầ rẽ. Vì khôg nắm rõ hưg cầ đi, có thể phải đi thêm hàg chục cây sốữa mi có điểm quay đầ. Phụữ có một điểm yế về địh dạg khôg gian, nhất làhữg chỗ lạ, chỗ khôg quen đưg.
Thứ mưi : Khi quay đầ trê phố đôg, phố hẹp, hãy cố gắg đi chậm, xác địh chỗ quay ủ rộg. Từ từ bó lề, hạ kíh đểhì được rõ hơ vàghe được âm thanh bê ngoài, vặ nhỏ đài/nhạc hoặc tắt hẳ. Có hai cách quay đầ, một là lùi để móc đầ ra, nế là trưc cổg cơ quan hoặc tươg tự. Hai là tiế lê đề vòg, có thể hai đế ba lầ đỏ. Nhữg trưg hợp như thếày nế đi cùg ngưi khác, được xi-nhan là tốt nhất.
Mưi một : Khi vào điểm đỗ, nế chỗ rộg và thoág thì cứ chỗ rộg và thoág mà đỗ. Nế buộc phải vào chỗ chật thì phải tíh, tiế đầ vào trưc hay lùi đôi trưc. Cógưi xi-nhan thì tốt. Khôg có phải xác địh được hưg xe thôg qua các điểm cố địh. Nguyê tắc vẫ là chậm, cẩ thậ, cầ thiết thì xuốg ể ra phươg á. Trưc khi ri xe, nh trả thẳg lái, kéo phanh tay, khóa cửa cẩ thậ, nê có thói quen đi vòg quanh ể kiểm tra.
Mưi hai : Khi rửa xe, nế chưa tự tin lái xe lê cầ rửa thìh thợ. Trưc khi ra khỏi xe, nh đem theo vật dụg cáhâ có giá trị. Nhữg thứ khôg tiệ mang ra phải gửi, kéo kíh, đóg chặt cửa đểưc khỏi bắ vào bê trong.
Mưi bố : Khôg may xảy ra va quẹt, hãy bìh tĩh ngay từ va chạm đầ tn. Khôg lái tiếp, xuốg xe, có trách nhiệm vi lỗi của mìh. Khi đã chắc chắ mìh đã bìh tĩh bằg các thao tác trắc nghiệm mi đi tiếp.
Mưi lăm : Khi đi tri tối nh bật đè. Tùy trong phố hay ngoài đô thị mà chế đô pha/cốt khác nhau. Khôg cho đi nh xe bất kể tìh huốg nào nhất là ở cung đưg vắg, lạ. Trừ trưg hợp cứ ngưi hoặc yê cầ của côg an. Cũg khôg nê một mìh đi đêm tối.
Trê đây là vài li khuyê dàh ti chị em nhâ ngày lễ trọg đại 8/3. Chúc chị em luô luô trẻ, luô luô đẹp, luô đág yê, luô luô vữg vàg tay lái, là chố đi về tin tưởg của cáh đà ôg chúg tôi.
Nguyễ Phúc Tâm
Theo dâ trí
Anh mãi không thuộc về tôi
Tôi thật sự mệt mỏi quá rồi, không còn sức để đối diện với sự thật này nữa!
Anh và tôi làm cùng 1 công ty và cùng ở chung khu tập thể của công ty. Phòng tôi nằm đối diện phòng anh. Tôi có thể quan sát mọi hành động của anh. Anh lại là 1 người thật bình thường và không có gì là đặc biệt, một người rất là lạnh lùng nhưng sao trong lòng tôi có một khoảng gì đó dành cho anh mà chính tôi cũng không nhận ra.
Chuyện tình cảm của anh, tôi được nghe kể rất nhiều, những lúc đó tôi lại càng thấy lòng mình xôn xao.
Tôi chỉ biết lúc đó tôi thấy anh là 1 người thật tội nghiệp vì bạn gái của anh đã có người yêu ở quê nhà, anh biết điều này nhưng anh vẫn đến với cô gái ấy bằng tình cảm chân thành của mình, còn cô gái đó thì không như vậy được. Lúc đó tôi nghĩ tại sao anh lại như vậy, anh làm vậy được gì nào? Nhưng tình yêu nào ai biết trước, đó cũng là lời trong lòng của tôi mà tôi chẳng dám thổ lộ cùng anh.
Năm tháng kể từ khi tôi biết anh thì bạn gái anh cũng nghỉ việc và về quê lấy chồng. Anh ở lại với tâm trạng buồn bã, chán nản, nhìn mặt anh ấy thật đáng thương, lúc đó tôi muốn chạy lại ôm anh để có thể an ủi anh nhưng tôi lại không thể vì lúc đó tôi với anh thật xa cách lắm!
Năm tháng kể từ khi tôi biết anh thì bạn gái anh cũng nghỉ việc và về quê lấy chồng.
(ảnh minh họa)
Rồi thời gian sau có 1 nhân viên mới trong công ty đã làm anh xao xuyến ngay từ đầu, cô gái này đã được mọi người gán ghép với anh. Chính từ đây tôi thấy lòng mình thật trĩu nặng và tôi đã mất ngủ nhiều đêm. Chẳng ai biết tại sao tôi như vậy và chính bản thân tôi cũng đang ngẵm nghĩ về điều này.
Anh rất tốt với cô gái ấy, bất cứ lúc nào người ta cần là anh xuất hiện, lúc đó thật sự anh rất hạnh phúc nhưng đâu ai biết là ở nơi nào đó tôi đang rất buồn, một nỗi buồn chỉ riêng tôi.
Một quyết định của anh đã làm tôi vừa buồn vừa vui là anh định nghỉ làm và về quê, không biết lúc đó tôi nghĩ gì mà tôi rất muốn anh về càng sớm càng tốt, lúc đó tôi thật ít kỷ phải không các bạn. Tôi không có thì không muốn người khác có được anh đặc biệt là cô gái đó. Ba ngày sau, tôi bất ngờ bởi quyết định ở lại của anh, vì cô gái đó đã nhận lời yêu anh.
Tôi vui vì hiểu sau này tôi vẫn có thể nhìn thấy anh ấy, nhìn thấy nụ cười của anh hằng ngày nhưng cũng vừa buồn vì sao anh lại chọn người con gái đó. Nhìn họ vui vẻ bên nhau tôi đau đớn vô cùng nhưng tôi có thể làm gì hơn là khóc và tủi cho số phận của mình.
Được 2 tháng thì cô gái ấy đã nói lời chia tay anh, lúc anh ấy đang bị tai nạn giao thông. Vụ tai nạn giao thông chỉ làm anh bị thương nhẹ nhưng 1 lần nữa anh bị tổn thương nặng nề về mặt tình cảm vì người cô gái ấy lấy không ai khác là người anh em, người đồng nghiệp ở chung phòng với anh ấy.
Bây giờ đối với anh ấy mà nói thì bạn gái cũng không, bạn bè càng không, anh ấy không thể chấp nhận được sự thật đau lòng này. Lúc này tôi đã chia sẻ với anh ấy, không biết tôi nên vui hay buồn nữa, dù tôi không muốn cô gái đó ở bên anh nhưng tôi lại không muốn thấy anh ấy như vậy. Anh ấy buồn làm tôi cũng buồn lắm.
Và tôi đang nghĩ về mình, không lẽ mình đã yêu anh ấy rồi sao, mình đã làm và nghĩ gì trong thời gian qua. Tại sao tâm trạng của mình lại tùy thuộc vào anh ấy nhiều vậy? Một câu hỏi lớn trong tôi.
Tôi đã rất vui khi được nói chuyện, tâm sự nhiều với anh ấy, dù có những lúc anh ấy làm tôi giận. Tôi chưa bao giờ có cảm giác này với 1 người nào dù lúc này tôi và anh ấy cũng chỉ thân hơn bạn bè một chút thôi.
Và 1 ngày tôi cũng đã nhận ra tôi đã yêu anh ấy rất nhiều, tôi cần anh ấy nhưng chính bản thân tôi lại không biết anh ấy có cần tôi không?
Và 1 ngày tôi cũng đã nhận ra tôi đã yêu anh ấy rất nhiều, tôi cần anh ấy nhưng chính bản thân tôi lại không biết anh ấy có cần tôi không? (ảnh minh họa)
Các bạn ạ! Tôi đang suy nghĩ có nên cải thiện mối quan hệ này tốt hơn không vì tôi thật sự không biết nhịp đập con tim anh ấy có cùng nhịp đập với tôi hay không và 1 lý do nữa tôi là 1 cô gái miền tây. Trong cuộc đời, tôi chưa nghĩ sẽ yêu và lấy 1 chàng trai bắc và sẽ đi lấy chồng xa như vậy.
Với tôi chuyện này rất quan trọng, tôi đã không ngủ được và đã suy sụp hoàn toàn, tôi đã nhập viện với tình trạng thiếu ngủ nặng nề. Nhưng anh lại không biết tôi vì anh mà như vậy, tôi phải nằm viện và ở nhà cả tuần lễ mà anh cũng không hỏi thăm tôi tý nào cả, tôi buồn lắm nhưng tôi vẫn nhớ anh, nhớ da diết, tôi đã không gặp anh 7 ngày rồi, không biết trong những ngày này anh làm gì nữa.
Tôi thật sự không biết anh có cho tôi 1 khoảng trống nào trong tim không nhưng đối với tôi anh là tất cả. Tôi đã chấp nhận 1 chàng trai bắc với nhiều thói xấu mà tôi không thích, tôi đang cố gắng bắt bản thân chấp nhận những thói xấu của anh ấy với hy vọng rằng tình cảm của tôi sẽ khắc phục được những thói xấu của anh ấy. Nhưng tôi đã sai, sai rất nhiều anh ấy không ...., không là gì của tôi cả.
Từ khi chúng tôi thân thiết nhau, anh ấy chưa 1 lần nào nhắn tin cho tôi trước mà chỉ có tôi, tôi đã bỏ cái "tôi" lớn nhất trong cuộc đời này mà nhắn cho anh ấy vì tôi nhớ anh ấy dù tôi ở rất gần anh ấy. Có khi anh ấy còn không trả lời nữa, tôi rất buồn nhưng chỉ cần anh ấy nói chuyện với tôi là tôi đã vui trở lại rồi. Một ngày vui vẻ của tôi là được nhìn thấy anh ấy và nói chuyện với anh ấy. Tôi thật ngốc phải không các bạn? Có phải là tôi đã yêu 1 cách mù quáng không?
Mặc dù vậy tôi vẫn hy vọng là tôi sẽ cố gắng, cố gắng để tôi có thể là tất cả của anh ấy, tôi luôn tạo cơ hội được ở bên anh ấy, tôi luôn nói ẩn ý thông qua những tin nhắn hoặc những tin nhắn giống như là tôi yêu anh ấy, tôi cần anh ấy, anh ấy hiểu tôi nghĩ gì nhưng anh ấy tránh trả lời tôi và dùng sự im lặng, sự lạnh lùng đến mức tàn nhẫn của anh ấy đối với tôi. Anh ấy còn nói với tôi là ở quê nhà còn có mấy người con gái đang chờ anh ấy, anh ấy nói chuyện với bạn gái cũ trước mặt tôi, và còn nhiều chuyện nữa, tôi không biết anh ấy đang cố ý hay vô ý làm tôi đã đau lòng. Rất nhiều lần như thế nhưng tôi vẫn chưa từng nghĩ tôi sẽ từ bỏ mà vẫn luôn ở cạnh anh ấy, vẫn hằng đêm nhớ anh ấy nhưng hy vọng của tôi càng lớn thì tôi càng thất vọng nặng nề.
Tôi cảm thấy tôi càng muốn gần anh ấy thì anh ấy lại càng xa tôi, khoảng cách của chúng tôi ngày càng dài ra. Những ngày lễ tôi thật sự đâu cần gì lớn lao mà tôi chỉ cần anh ấy đi dạo và ở bên tôi thôi nhưng cuộc đời lắm trớ trêu, anh ấy chưa từng rủ tôi đi chơi, chưa từng hỏi thăm tôi những lúc tôi buồn, chúng tôi chưa từng có 1 cuộc đi chơi riêng. Nếu có đi thì cùng là do tôi kiếm cơ hội được ở bên anh ấy mà thôi.
Tôi đã đã bỏ qua cái tôi của mình để được ở bên anh ấy nhưng kết cục của tôi là nhận được những gì đây? (ảnh minh họa)
Tôi luôn theo dõi từng hành động của anh ấy, cơ hội của tôi thật nhiều nhưng có những điều ông trời đã sắp đặt trước, anh ấy đã có người khác, những biểu hiện gần đây của anh ấy làm tôi nghi ngờ là hay nhắn tin và gọi điện nhiều lắm nhưng tôi không biết là gì vì tôi đâu phải là gì của anh ấy mà kiểm tra được điện thoại của anh ấy.
Trong một thoáng tôi đang nghi ngờ anh ấy thích 1 cô em gái của 1 người bạn đồng nghiệp nhưng đó chỉ là suy nghĩ thoáng qua và rồi tôi cũng đã quên theo thời gian.
Trong dịp tết vừa rồi, chúng tôi vẫn liên lạc với nhau bình thường và anh ấy về quê 1 người bạn đồng nghiệp chơi. Tôi cũng đã biết từ trước nhưng tôi thật sự không muốn anh ấy đi, tôi đang lo sợ 1 điều gì đó mà tôi không hiểu vì sao?
Và rồi tôi đã hiểu...
Ban đầu tôi chỉ hỏi thử anh ấy là định gọi anh đồng nghiệp là anh vợ rồi à nhưng anh ấy cứ chối, không chịu nhận là có. Tôi vẫn biết anh ấy đang nói dối nhưng tôi vẫn cứ hy vọng là những suy nghĩ của tôi là sai nhưng lần này tôi không còn tự tin vào chính mình nữa, chỉ còn biết do ông trời quyết định.
Và những gì đến cũng đã đến, anh ấy đã thưa chuyện với bố mẹ anh bạn đồng nghiệp là cho anh ấy được tìm hiểu cô em gái anh bạn đồng nghiệp, và cô gái ấy đã đồng ý làm bạn gái anh ấy. Tôi đã ngây người ra khi nghe anh bạn đồng nghiệp kể cho tôi nghe (anh bạn đồng nghiệp không biết tôi đã rất yêu anh ấy và tôi có thể sẽ suy sụp hoàn toàn nếu điều đó là sự thật).
Tôi đã không còn gì để nói được nữa, tôi đã nhắn tin ngay cho anh ấy một tin nhắn ngay lúc đó " đây là tin nhắn cuối cùng em nhắn cho anh, em chúc anh hạnh phúc nhé, tạm biệt anh". Tôi vẫn mong anh ấy sẽ hồi âm để hỏi tôi như thế nào nhưng không, chấm hết không 1 tin nhắn, không 1 lời giải thích gì cả, đến bây giờ thì tôi biết là tôi mất anh ấy mãi mãi.
Tôi luôn tự hỏi anh ấy tại sao không nói thẳng cho tôi biết là chúng ta không thể ở bên nhau mà chỉ có thể là bạn bè thôi, tại sao anh ấy cứ im lặng như vậy.
Ba ngày kể từ khi tôi nhắn tin cho anh ấy tôi đã mất hết nghị lực sống, tôi không còn vui vẻ, không còn tinh thần nữa, mỗi ngày tôi đến công ty, tôi đều tập trung vào công việc để quên hết nhưng mỗi lần thấy anh ấy, tim tôi thật nhói đau. Khi về nhà tôi lại rơi vào đúng tâm trạng suy sụp hoàn toàn vì đi đâu làm gì tôi cũng chạm mặt với anh ấy (dù tôi cố gắng ít ra khỏi phòng của mình khi ở nhà). Nhưng khi nghe tiếng chuông tin nhắn của anh ấy liên hồi từ 17giờ đến 23 giờ tối, mỗi buổi sáng nữa thì tim tôi đau như ai đó đâm vào ngực tôi, trời ơi! Người ta đang nói lời yêu thương với nhau, mà tôi lại cảm thấy như đang ở thế giới thứ 3 giữa sự sống và cái chết.
Tôi đã đã bỏ qua cái tôi của mình để được ở bên anh ấy nhưng kết cục của tôi là nhận được những gì đây?
Và một buổi sáng tôi nhận được một tin nhắn online là: "chuyện tình cảm anh không có lỗi, mà anh có là gì của em đâu, sao em lại hờn dỗi như vậy. Những hành động của em trong mấy ngày qua khiến anh không thể chấp nhận được". Nước mắt tôi lăn dài trên má, tôi đã làm gì để anh nói vậy, những ngày qua tôi không ăn uống cũng chẳng ngủ được, chỉ cần thấy anh là tôi đã nhói đau trong lòng. Tôi còn không dám trách anh tại sao lại vô tình với tôi như vậy, tôi chỉ biết đày đọa bản thân mình thôi, tôi như vậy thì làm sao tôi có thể vui vẻ nói chuyện với anh, anh trách móc tôi sao nhìn thấy anh mà ngó lơ, chẳng thèm nhìn anh 1 lần.
Sao anh có thể nhẫn tâm nói với tôi như vậy, anh có biết tôi đã trải qua đau đớn như thế nào trong những ngày qua không và liệu những ngày kế tiếp tôi sẽ như thế nào đây? Vậy mà hết lần này đến lần khác anh làm tôi tổn thương.
Tình yêu tôi dành cho anh thật nhiều nhưng sự đau khổ anh dành cho tôi cũng không ít, tôi đã tự hứa với bản thân là sẽ quên anh, quên đi anh, quên đi người làm tôi đau khổ nhiều nhất trong cuộc đời nhưng tôi đã không làm được. Và đến bây giờ tôi vẫn chưa thể hồi phục được trạng thái bình thường như lúc đầu tôi chưa gặp anh. Tôi chỉ sợ cứ thế này, tôi không sống nổi.
Tình yêu là gì mà khiến cho người ta đau khổ đến thế? Tôi thật sự mệt mỏi quá rồi, không còn sức để đối diện với sự thật này nữa! Tôi phải làm sao để sống tiếp đây?!
Theo Bưu Điện Việt Nam
Tỷ phú Abramovich thị sát buổi tập của Chelsea Lần thứ hai trong vòng 4 ngày, tỷ phú người Nga trực tiếp có mặt trên sân tập để quan sát thầy trò Villas-Boas. Tỷ phú Abramovich sốt ruột vì phong độ phập phù của Chelsea thời gian gần đây. Ảnh: AP. Sân tập Cobham của Chelsea hôm qua bất ngờ chào đón một vị khách lạ mà quen, Abramovich. Ông chủ đội...