15 năm yêu đơn phương
Tôi và em học chung lớp từ cấp 1 đến cấp 2, chơi chung một nhóm bạn. Tôi thích em từ những năm học cấp 2. Tôi tự nhủ rằng khi học hành thành tài và có sự nghiệp tôi sẽ ngỏ lời với em. Hai năm sau khi tốt nghiệp ĐH, tôi đã có sự nghiệp, chuẩn bị ngỏ lời với em thì nhận được tin em sắp lấy chồng.
Tôi đã không dám thổ lộ với em tình cảm của mình. Tôi cũng chưa bao giờ có bất cứ một hành động nào thể hiện tình yêu của tôi dành cho em. Tôi tự nhủ rằng khi học hành thành tài và có sự nghiệp tôi sẽ ngỏ lời với em. Ba năm học cấp 3 trôi qua, tôi và em cùng thi đậu vào ĐH. Em học ở TP HCM, còn tôi học tại quê nhà. Thỉnh thoảng tôi và em viết thư cho nhau như những người bạn bình thường.
Rồi bốn năm học ĐH trôi qua, cả tôi và em đều có việc làm ổn định. Tôi tự nhủ đến khi nào có sự nghiệp vững chắc tôi sẽ ngỏ lời với em. Vì em xinh xắn, học khá và gia đình khá giả nên tôi chưa đủ tự tin khi ngỏ lời yêu em. Hai năm sau, tôi đã có sự nghiệp, chuẩn bị ngỏ lời với em thì nhận được tin em sắp lấy chồng. Người em lấy làm chồng là người học chung trường cấp 3 với tôi và em. Nếu so sánh cả về hình thức và sự nghiệp cũng không bằng tôi.
Tôi hỏi em vì sao chọn anh ấy. Em trả lời ví von rằng: Nếu có 2 người đàn ông, một người có 3 triệu đồng nhưng cho em 2 triệu, và một người có 1 triệu đồng nhưng cho em hết 1 triệu đồng thì em sẽ chọn người đã cho em 1 triệu đồng. Và người mà em lấy làm chồng mặc dù không giàu, cũng không đẹp trai, nhưng anh ấy yêu em chân thành và cho em tất cả những gì mà anh ấy có.
Trước ngày cưới của em, tôi uống say như chưa bao giờ say. Đến nỗi bị ngộ độc phải vào bệnh viện cấp cứu. Thế là tôi không đi dự được đám cưới của em. Em giận và trách tôi vì chúng tôi là những người bạn thân của nhau. Em không thèm nhận điện thoại và trả lời tin nhắn của tôi. Tôi cũng không giải thích vì sao tôi không đi dự đám cưới em.
Rồi thời gian trôi qua, em sinh được một cậu con trai dễ thương, kháu khỉnh. Còn tôi thì vẫn yêu và chờ đợi em. Tôi cũng có một vài mối tình với những cô gái mà có một vài chi tiết giống em, nhưng rồi tôi cũng kiếm cớ để chia tay vì tôi không thể thôi yêu em. Công việc của tôi ngày càng phát triển và thường đi công tác dài ngày. Có lần tôi về nhà và đưa cho má tôi tấm hình một b.é tra.i (con của một người bạn) và úp mở nói với má tôi rằng đây là con của tôi. Má tôi bảo dắt mẹ của bé về cho bà coi mặt.
Video đang HOT
Sở dĩ tôi hành động như vậy vì tôi vẫn mong có ngày em chấp nhận tôi, cho tôi làm cha của con em. Mặc dù tôi biết hy vọng đó rất khó xảy ra vì gia đình nhỏ của em rất hạnh phúc. Tôi làm thế để má tôi nghĩ rằng tôi đã có một đứa con trai. Rồi em sinh tiếp một b.é gá.i. Gia đình em vẫn hạnh phúc và tôi vẫn yêu em như thế. Tôi chưa bao giờ thổ lộ tình cảm với em và có thể em cũng không biết tôi yêu em 15 năm rồi.
Cũng có thể em cảm nhận được tình cảm của tôi, vì mỗi lần tôi rủ em đi uống cà phê (với tư cách là bạn bè) em đều từ chối, trừ phi những lần đi đông người. Sinh nhật của em hằng năm tôi đều nhớ, nhưng tôi chưa bao giờ chúc mừng sinh nhật em. Vì tôi không muốn em biết tôi quan tâm đến em, cũng như không muốn em bị phân tâm vì tôi. Tôi luôn cầu chúc cho gia đình em hạnh phúc.
Theo VNE
Hễ gặp đàn ông là buông thả
Hồng kể về "chiến tích" của cô bên những người đàn ông khác, khiến Minh không khỏi suy nghĩ.
Tới bây giờ Hồng vẫn không hiểu vì sao mà Minh lại không cưới cô làm vợ, dù trước đó anh nói anh rất thích mẫu người như cô. Một thời anh đã từng mê đắm cô vì lối sống thoáng của phương Tây.
Dù có yêu Hồng nhưng Minh lại không chọn cô làm vợ, mọi việc vỡ lẽ khi Minh tất bật chuẩn bị cho đám cưới của mình vào tháng 3 tới. Hồng đau khổ gọi điện tìm gặp Minh, nhưng rồi khi gặp nhau Minh chỉ nói "anh không thể cưới một người phụ nữ hễ gặp đàn ông dù chỉ một lần mà em đã lên giường được với họ". Nghe câu nói đó, Hồng thấy đắng lòng cô quỵ xuống vì đau khổ.
Hồng vốn là con một gia đình khá giả ở Hà Nội, cô từng 3 năm du học ở Anh về. Từ nhỏ, Hồng thuộc diện sống thoáng. Cô thường chơi thân với lũ bạn là con trai hơn con gái. Sau những năm học ở Anh, Hồng tự xác định cho mình cách sống thoáng hơn mọi người. Hồng không nhớ rõ cái cảm giác đầu tiên lên giường với một người đàn ông mà chỉ nhớ lờ mờ mình đã từng lên giường với trai sau khi đi bar vì cô đã say. Mãi tới sáng dậy cô mới tỉnh giấc biết mình hiến thân cho một tên "mắt xanh mũi lõ".
Từ đó, cảm giác được yêu, khao khát được yêu khiến cô sống buông thả, dễ dãi. Cô sẵn sàng lên giường với bất kỳ người đàn ông nào mà cô cảm tình. Không kể nghề nghiệp hay tuổ.i tác, miễn là Hồng thích và người đó làm cô thỏa mãn. Cho tới ngày cô gặp Minh, cô mới hiểu ngoài tìn.h dụ.c còn có một thứ đó là tình yêu. Hồng tự nhủ, Minh là người cuối cùng Hồng sẽ ở lại bên Minh.
Nhưng mọi chuyện đâu có dễ như Hồng nghĩ, bởi ngược lại với suy nghĩ của cô, Minh thấy Hồng là người phụ nữ quá dễ dãi. Đúng là ban đầu Minh rất ấn tượng với Hồng, bởi cô có một thân hình quyến rũ, gương mặt thanh tú. Minh đã tìm mọi cách làm quen với cô. Không ngờ kết quả lại ngoài mong đợi của Minh. Chỉ đêm hẹn hò đầu tiên, Hồng đã ngỏ lời mời Minh lên giường với cô.
Cô đã không còn đủ tự tin để níu giữ một cuộc tình mà theo cô đó là "yêu đích thực" (Ảnh minh họa)
Minh cũng chẳng mất gì anh đồng ý ngay với đề nghị của Hồng. Càng ngày Minh càng thấy người phụ nữ này quá thoáng, quá nông cạn. Rồi những câu chuyện Hồng kể về "chiến tích" của cô bên những người đàn ông khác, khiến Minh không khỏi suy nghĩ. Cô còn nói bóng gió, nếu Minh không đến không ở bên cô thì cô cũng sẽ có người khác. Theo như Hồng nói thì cô có cả tá đàn ông theo đuổi, kể cả những người có gia đình cũng luôn gợi ý hẹn hò với cô. Từ chỗ "đam mê" Minh chuyển sang nghi ngại, e dè. Anh tìm mọi cách lảng tránh cô, nhưng như người ta nói Minh chàng chạy trốn, Hồng càng tìm đến anh.
Đến một ngày khi Minh gặp người con gái khác, cô ấy tuy không xinh nhưng cũng thuộc diện sắc nước hương trời. Cô ấy có cách sống kín đáo tế nhị và biết giữ mình. Minh phải mất một thời gian tìm hiểu, theo đuổi mới chinh phục được trái tim người đẹp. Thời gian đó, anh không gặp Hồng, bởi anh biết, anh không thể hòa hợp với cô và cũng không muốn làm cô tổn thương hi vọng hơn nữa.
Còn Hồng đã chuẩn bị một màn cầu hôn rực rỡ, nhưng cô đã bị Minh từ chối trong bẽ bàng. Hồng tìm gặp Minh và nói những lời cay đắng như "vì sao ngày xưa lúc mới bắt đầu anh nói, anh thích người con gái như tôi", "anh nói anh thích kiểu phụ nữ sống Tây, sống thoáng cơ mà...".
Chưa bõ tức, cô tìm mọi cách để gặp cô người yêu mới của Minh "đán.h ghe.n", cô lao thẳng vào cơ quan cô gái chử.i bới ầm ĩ "nào cô là đồ cướp người yêu, cướp chồng sắp cưới của tôi", "cô là loại đàn bà lẳng lơ",... Nhưng kết cục cô đã bị cô gái đó, nói cho một trận tức đến nghẹn ngào: "Cô tưởng, người đàn ông sẽ kết hôn với một người phụ nữ dễ dãi gặp ai cũng có thể lên giường ngay sao? Cô nghĩ tôi và Minh đã đến mức đó hay chưa? Tôi không chạy theo anh ta mà anh ta chỉ muốn tìm hiểu tôi thôi. Nếu cô thấy không cam thì làm ơn đưa anh ta ra khỏi cuộc đời tôi đi".
Trước mặt đông người Hồng chỉ dám im lặng, cô không nói gì thêm. Cô biết khi cô đi đán.h ghe.n với người ta, chứng tỏ cô đã thua rồi. Cô đã không còn đủ tự tin để níu giữ một cuộc tình mà theo cô đó là "yêu đích thực". Cô xó.t x.a ân hận chỉ mong sao, mình sẽ gặp Minh sớm hơn, biết đâu Minh đã nghĩ khác về cô rồi.
Theo VNE
Con gái ơi, tuổ.i xuân ngắn lắm! Bởi vì ngắn lắm, nên đừng cho phép ai đó lấy đi kiêu hãnh của bản thân. Vì tuổ.i xuân, chỉ đến một lần rồi mất, không ai có quyền cướp những năm tháng xinh đẹp đó đi! Có một sự thật là con trai càng đứng tuổ.i thì càng hấp dẫn và ra dáng đàn ông, trong khi con gái một khi...