14 năm nay, chồng tôi chưa một lần quên mua băng vệ sinh cho vợ
Nếu hỏi tôi điều gì ở cuộc hôn nhân 14 năm này khiến tôi hạnh phúc và tự hào nhất thì tôi sẽ trả lời đó là chồng tôi cho đến tận bây giờ vẫn luôn nâng niu, trân trọng tôi từ những thứ riêng tư nhất.
ảnh minh họa
Chúng tôi gặp nhau trên giảng đường đại học, anh hơn tôi 3 tuổi nhưng lại học cùng khóa bởi thi đại học 3 lần mới đỗ. Anh thì luôn lấy đó làm điều để xấu hổ và tự giễu mình còn tôi thì thấy ấn tượng bởi sự kiên trì, nhẫn nại của anh, mấy ai có thể quyết tâm đến thế sau nhiều lần vấp ngã? Chúng tôi bắt đầu một tình bạn thân thiết. Anh ít nói, dáng vẻ lúc nào cũng ngố ngố, ngốc ngốc, dù hơn tuổi tôi nhưng nhiều lúc tôi cảm thấy mình như bảo mẫu của anh vậy.
Tôi là cô gái có ngoại hình, lại khá thông minh và tháo vát, gia đình điều kiện tốt nên được nhiều người theo đuổi. Thế nhưng chẳng hiểu vì sao, dù đối phương có là người đẹp trai, tài giỏi đến thế nào, tôi vẫn chỉ nhớ thương mỗi người con trai ngốc nghếch kia. Lời tỏ tình cũng là tôi nói ra, vào một chiều đông thật lạnh và mãi sau đó nhiều ngày anh mới thú nhận còn yêu đơn phương tôi từ rất lâu trước đó rồi.
Gia đình tôi không muốn tôi yêu và lấy anh. Bố mẹ tôi không tin tưởng anh có thể làm trụ cột gia đình và bảo vệ tôi cả đời. Mẹ tôi còn nói: “Mày lấy nó về để nó làm vợ còn mày làm chồng hả con?”. Dù có chút lo lắng tôi vẫn cố chấp thuyết phục đến cùng vì tôi tin rằng muốn hạnh phúc thì phải lấy người mình yêu.
Niềm tin của tôi không sai. Từ ngày lấy nhau, anh khiến tôi đi từ bất ngờ này đến bất ngờ khác. Anh không giỏi giang xuất chúng nhưng ý chí của anh thì thật đáng trân trọng. Làm việc anh không leo chức nọ chức kia ngay nhưng đồng nghiệp ai cũng quý mến và vị trí của anh tại công ty thì vô cùng chắc chắn. Thậm chí anh còn được cất nhắc cho đi tu nghiệp nước ngoài thế nhưng anh từ chối ngay vì không muốn bỏ tôi ở lại. Người khác nói anh không có chí tiến thủ, không biết xây dựng nghiệp lớn nhưng anh chỉ cười lắc đầu, vì anh cần tôi hơn.
Hồi con gái mỗi tháng đến ngày tôi luôn đau bụng quằn quại, đau đến mức chỉ có thể nằm bẹp dính trên giường, không ra nổi khỏi phòng. Anh luôn là người mua cháo, mua thuốc tới rồi chăm sóc tôi. Sau này sinh con xong chẳng hiểu sao lại không bị đau bụng nữa, thành ra tính tôi bất cẩn hay quên ngày, cũng là anh nhớ và mua băng vệ sinh để sẵn. Tôi hỏi anh đi mua đồ phụ nữ mà không ngại à, anh bảo chẳng sao, mua cho vợ anh sao anh lại phải ngại.
Càng sống bên anh lâu tôi lại càng thấy dường như mình không cần phải trưởng thành nữa, cứ trẻ con, mè nheo anh một chút vì anh luôn bao dung và dang tay ra vỗ về. Phụ nữ chẳng phải kiếm tìm cả đời cho được một người đàn ông giúp cô ấy không phải trưởng thành nữa sao? Nếu phụ nữ càng mạnh mẽ, càng độc lập, càng nhiều lần kinh qua phong ba bão táp, ấy là vì người đàn ông bên cạnh cô ấy chưa đủ tốt. Còn tôi, tôi đã có được người chồng trên cả tuyệt vời rồi.
Theo Motthegioi
Video đang HOT
Tôi như hóa đá khi đứng 2 giờ dưới nhà nghỉ chờ vợ vui vẻ với bồ
Dù chuẩn bị trước tâm trạng, tôi vẫn thấy tim mình nhói đau và đầu như muốn nổ tung khi thấy gã trai quàng tay qua vai vợ tôi và vừa bước lên tầng vừa hôn lên tai vợ tôi...
ảnh minh họa
Năm nay là năm thứ ba chúng tôi đã chính thức không còn là vợ chồng. Ba năm sống trong cảnh gà trống nuôi con, tôi gặp không ít sóng gió nhưng lạ thay kể từ lúc chia tay, vợ tôi lại tỏ ra ăn năn hối lỗi và ân hận ghê gớm lắm.
Đã 3 năm trôi qua, tôi cũng đã có một vài mối tình. Tuy nhiên, vợ thì dường như khép chặt lòng mình, qua người thân tôi biết cô ấy chưa từng hẹn hò với ai dù cũng có người thật lòng muốn che chở cho cô ấy.
Hiện, mỗi cuối tuần cô ấy vẫn qua lại nhà tôi, thăm con và lần nào đến cô ấy cũng dọn dẹp nhà cửa và nấu nướng cho hai bố con tôi ăn. Và trước những quyết định lớn như chuyển trường học cho con gái hay chuyển nhà, cô ấy vẫn hỏi ý kiến tôi.
Tôi biết cô ấy vẫn còn yêu thương tôi, có nhiều lần đến nhà bắt gặp tôi với bạn gái đang trò chuyện thân mật trong phòng khách, mặt cô ấy như tái dại. Nhiều lần, tôi cũng khuyên cô ấy nên lấy chồng để cuộc sống bớt hiu quạnh nhưng cô ấy chỉ cười buồn bảo cô sẽ ở vậy đến hết đời.
Cô ấy bảo cô ấy vẫn mong được tái hôn lại với tôi để gia đình đoàn tụ, con cái không phải chịu cảnh được mẹ mất bố, được bố mất mẹ. Tuy nhiên, tôi thì không còn tin cô ấy nữa. Và hơn nữa, vết thương trong lòng tôi do bị cô ấy phản bội quá lớn, khó lành sẹo.
Thực sự, cho đến giờ phút này, khi nghĩ lại tôi vẫn không thể lý giải tại sao khi đó cô ấy lại phản bội tôi. Cuộc sống của vợ chồng tôi tới thời điểm tôi bắt gặp vợ đi nhà nghỉ với cậu đồng nghiệp vẫn rất hạnh phúc.
Trước khi tổ chức đám cưới, chúng tôi đã có 3 năm hẹn hò tràn ngập yêu thương. Chúng tôi đến với nhau hoàn toàn vì tình yêu. Tôi đã phải vượt qua sự ngăn cản của gia đình để cưới cô ấy còn cô ấy cũng yêu tôi bằng cả tấm chân tình của một mối tình đầu.
Cuộc sống sau đám cưới của chúng tôi tràn ngập hạnh phúc. Cô ấy đảm đang, dịu dàng lo toan mọi việc nhà và sinh cho tôi hai đứa con đủ nếp đủ tẻ xinh xắn, khỏe mạnh. Dù là mẫu phụ nữ hiền lành nhưng có lẽ vì yêu tôi nên cô ấy cũng rất chịu đầu tư ăn mặc và học hỏi các cách chiều chuộng chồng mới lạ trong sinh hoạt hàng ngày và cả khi ở phòng ngủ.
Cuộc sống cứ êm đềm trôi đi trong niềm hạnh phúc như vậy cho đến một ngày, tôi nhận ra cô ấy có vài sự thay đổi. Đặc biệt, đó là việc cô ấy đột nhiên rất chú ý mua sắm đồ lót. Và khác với trước đó, những món đồ lót cô ấy mua rất quái dị.
Có lần, do có việc, tôi mở túi đi làm của cô ấy và tình cờ thấy có một chiếc quần lót mặc dở. Khi tôi đưa chuyện hỏi thì thấy cô ấy rất lúng túng.
Đoán vợ ngoại tình , nhưng vì bận việc, phần vì e ngại nên tôi đành phải nhờ đến dịch vụ thám tử tư. Và một buổi chiều, chỉ một tuần sau khi tôi nhờ thám tử, tôi nhận được tin sét đánh: Trong một tuần qua, vợ tôi đã hai lần cùng người đồng nghiệp vào nhà nghỉ ở cách nơi làm của cô ấy chừng 2km.
Nhân tình của cô ấy là người đồng nghiệp nhỏ hơn cô ấy 2 tuổi, chưa có gia đình và có vẻ là người ở tỉnh khác.
Nhận được tin sét đánh đó, không hiểu sao tôi không nổi đóa đến tát cho kẻ phá hoại hạnh phúc gia đình tôi và cũng không về nhà chì chiết, đay nghiến vợ mà lại lặng lẽ giữ kín chuyện.
Tôi luôn nghĩ trong cuộc đời dài dặc ấy, chẳng ai nói trước rằng sẽ không bao giờ say nắng và không có phút ngoài vợ ngoài chồng. Vậy nên nói mọi người có thể không tin, tôi định bụng rằng sẽ không bao giờ nói cho cô ấy biết rằng tôi đã biết cô ấy phản bội. Tôi sợ cô ấy sẽ xấu hổ hoặc phản ứng thái quá khi tôi nói ra thông tin này và vì vậy gia đình tôi sẽ tan nát. Dẫu gì tôi vẫn còn yêu cô ấy.
Sau hôm đó, khi về nhà tôi chăm chút cô ấy hơn và âm thầm tìm hiểu lý do cô ấy ngoại tình. Đôi khi tôi cũng bóng gió nói về hoàn cảnh bi đát của gia đình nhà khác khi có vợ hay chồng ngoại tình với mục đích "giáo dục" cô ấy.
Mọi chuyện có lẽ bớt phức tạp hơn nếu một buổi trưa, thám tử không báo về cho tôi biết vợ tôi lại đi cùng gã đồng nghiệp rời khỏi công ty và theo phán đoán có lẽ hai người sẽ đến nhà nghỉ quen thuộc. Người thám tử hôm đó còn khuyên tôi đến tận nơi để... dạy cho vợ bài học.
Sự tò mò và cả máu nóng trong người dâng lên, tôi quên hết những kế sách mà trước đó mình đề ra, tôi theo thám tử đến nhà nghỉ. Lúc tôi đến, cũng kịp lúc chiếc taxi chở vợ và bồ đỗ xịch trước nhà nghỉ trong con phố nhỏ.
Dù chuẩn bị trước tâm trạng, tôi vẫn thấy tim mình nhói đau và đầu như muốn nổ tung. Hình ảnh gã trai quàng tay qua vai vợ tôi và vừa bước lên tầng vừa hôn lên tai vợ tôi khiến tôi như muốn nổ đom đóm mắt. Tôi đã mấy lần định xông vào nhà nghỉ đó và làm một trận cho ra nhẽ nhưng không hiểu sao tôi cảm thấy nhục nhã vô cùng và tôi quay ra quán nước cách chân nhà nghỉ vài mét ngồi.
Hôm đó là ngày thứ sáu, có thể việc công sở đã tạm ổn nên đôi tình nhân đã ở đó rất lâu. Tôi ngồi như chết trân ở quán nước đó 1 tiếng rồi 2 tiếng. Tôi đau khổ đến mức, người chủ quán khi đó gọi tôi ba lần để đưa nước mà tôi không hề biết gì.
Và hôm ấy, đúng khi tôi chuẩn bị ra về thì thấy vợ tôi được gã trai kia dìu ra taxi trong bộ dạng đầy phấn khích. Nhìn hình ảnh vợ rạng rỡ trong tay người đàn ông khác, là đàn ông tôi thấy thương thân mình mà đúng hơn là thấy tủi nhục.
Chuyện gì đến ắt hẳn phải đến. Tôi không cho phép mình được tha thứ cho vợ thêm lần nào nữa. Tôi chủ động làm đơn ly hôn và nhận nuôi con trai lớn.
Thực sự, cho đến giờ phút này, tôi vẫn thương vợ vì ngoài chuyện phản bội ra, cô ấy vẫn là mẫu hình phụ nữ mà tôi thích. Cũng hơn một lần, tôi nghĩ đến chuyện tha lỗi cho vợ để con cái sum vầy. Tuy nhiên, cứ khi ý nghĩ tha lỗi cho vợ chạy qua đầu thì hình ảnh vợ cùng nhân tình vào nhà nghỉ lại trở về khiến tôi đau đớn.
Đôi lúc tôi nghĩ, giá như hôm ấy, tôi không nghe theo lời thám tử, không đến tận nhà nghỉ và chứng kiến hình ảnh vợ phản bội thì có lẽ giờ tôi đã dễ dàng bỏ qua cho vợ rồi. Và cơ hội con tôi được sống trong mái nhà có cả cha và mẹ sẽ lớn hơn.
Vậy nên từ kinh nghiệm của bản thân, tôi thiết nghĩ rằng một khi vợ đã ngoại tình hãy đừng làm đau mình bằng việc đến bắt tại trận vì rõ ràng mắt không thấy thì tim bớt đau hơn.
Tuy nhiên, tôi cũng muốn tham khảo ý kiến của mọi người xung quanh chuyện của gia đình mình. Hãy cho tôi một lời khuyên.
Theo blogtamsu
Bi kịch cô gái yêu 20 năm chưa từng được nếm 'trái cấm' một lần Hơn 20 năm gắn bó, yêu thương nhau rồi kết hôn nhưng không ngờ, chồng cô lại là một người "vô tính", lãnh cảm với tình yêu và tình dục. "E nhất định sẽ lấy anh làm chồng"! Trần T. (28 tuổi)- con gái duy nhất trong một gia đình kinh doanh có tiếng tại Hà Nam. Ngay từ nhỏ, tuy gia đình...