12 giờ đêm hôm qua, chồng tát tôi liên tiếp rồi đuổi ra khỏi nhà
Vừa dứt lời, anh ta tát tôi hai cái đau đớn vào mặt rồi đuổi tôi ra khỏi nhà. Giọt nước tràn ly, tôi đã ôm con bỏ đi ngay trong đêm.
Chỉ vì gọi điện cho đồng nghiệp của anh mà anh tát tôi hai cái trời giáng. Ảnh minh họa.
Tôi và chồng tôi hiện tại lấy nhau được 2 năm, có với nhau một mặt con. Trước khi lấy anh, tôi từng yêu một người rồi dẫn anh về ra mắt. Tuy nhiên, khi tôi bị cho thôi việc, ở nhà chưa kiếm được việc mới, người yêu cũ của tôi đã chủ động chia tay mặc tôi sống trong đau đớn giữa đất khách quê người.
Giữa lúc đó thì chồng tôi xuất hiện, giang tay nâng đỡ tôi. Sau 3 tháng nhận lời yêu anh và căn dặn anh giữ bí mật với bố mẹ ở quê, tôi vờ có thai để anh về nhà thuyết phục bố mẹ cho cưới. Nguyên nhân tôi bảo anh giữ bí mật vì gia đình anh không ưa gì bố mẹ tôi, nếu biết chắc chắn họ sẽ phản đối.
Tuy nhiên, khi đưa lý do tôi đã có thai với anh, bố mẹ anh đành xuống nước chấp nhận tôi. Nhưng đó chính là bước đầu khiến tôi gặp đau khổ sau này.
Lấy anh rồi, mãi không thấy bụng tôi to lên, mẹ anh hỏi, tôi lại đành giả vờ bảo hỏng thai rồi vì đám cưới vất vả quá nên hư thai. Mẹ chồng tôi thở dài cái thượt rồi đi mua thuốc về trắc lên cho tôi uống tẩm bổ.
Thời gian đầu về làm dâu nhà anh, tôi được gia đình anh quý lắm. Anh cũng vậy, yêu chiều tôi hết cỡ. Tuy nhiên, từ khi biết được tôi nói dối về cái thai nhờ một tờ giấy khám phụ khoa tôi để quên trong túi, mẹ anh phát hiện được mà cả nhà quay ngoắt 180 độ. Mẹ anh, bố anh coi khinh tôi ra mặt. Anh mới đầu bảo vệ tôi nhưng sau thấy bố mẹ tác động lớn quá cũng dần thay đổi thái độ.
Video đang HOT
Rồi mấy tháng sau tôi có thai thật. Lần này chính anh mang giấy khám thai về cho xem, mẹ chồng tôi mới tin tôi đang mang bầu. Thực sự là chẳng ai khốn khổ như tôi khi đó.
Rồi từ khi mang bầu, 3 tháng tôi xin nghỉ hẳn ở nhà dưỡng thai vì sợ đi làm vất vả ảnh hưởng đến cái thai trong bụng. Lúc đó, tôi đang bán hàng cho một siêu thị, làm ca đêm rất vất vả.
Từ khi tôi ở nhà, kinh tế một mình chồng tôi lo nên anh thường hay cáu bẳn với tôi. Tiền lương không đủ hai vợ chồng sinh hoạt. Đến khi sinh con ra càng khó khăn hơn. Bố mẹ anh chẳng giúp đỡ gì, cuối tuần chồng tôi về quê mang mấy túi đồ ăn ở quê vào còn chẳng bao giờ mẹ đưa cho chúng tôi đồng nào phụ giúp. Thậm chí về quê, chồng tôi còn dấm dúi đưa tiền cho mẹ tiêu.
Tôi ở nhà chăm con hơn 1 năm thì phát hiện chồng có dấu hiệu ngoại tình. Anh qua lại với người yêu cũ, cô ta còn nhắn tin đe dọa tôi. Tôi bắt đầu hay trách móc, kiểm soát anh hơn.
Một lần anh đi nhậu với mấy người bạn mãi không về, tôi lo lắng vì gọi mãi anh không nghe máy nên gọi điện cho đồng nghiệp của anh, cũng là bạn nhậu thân thiết của chồng tôi. Vậy mà khi về nhà, tôi chị anh chửi là mất dạy, láo. Không nhịn được tôi đã nói lại “Như vậy mà mất dạy sao?”. Chông tôi tức giận tát tôi hai cái như trời giáng rồi quát “Mày không được ngang với tao”.
Bao nhiêu bức xúc, tủi hờn lúc đó tôi cho bùng nổ hết. Cả những căm hận từ ngày biết chồng ngoại tình bùng lên, tôi đã khóc lóc và nói đủ thứ. Thế nhưng sau đó tôi lại lĩnh tiếp 6 cái tát ngã ra nhà. Con tôi thấy thế sợ hãi khóc thét lên.
Tôi đau đớn chửi anh là đồ vũ phu, đồ thô lỗ. Vậy mà anh ấy chỉ tay vào mặt em nói “Mày óc bã đậu hay sao mà tao nói bao lần không nghe. Lì lợm vừa phải thôi. Hôm nay tao phải cho mày vài cái tát cho mày nhớ. Tao ra ngoài kiếm tiền nuôi mẹ con mày chưa đủ mệt mà về nhà mày còn gây sự. Mày không biết nghĩ hả?”
Rồi anh ta lôi đồ đạc, quần áo tôi ném ra ngoài đuổi đi. Đêm hôm đó, đúng 12 giờ đêm, tôi nhục nhã ôm con bỏ đi mặc những tiếng chửi vẳng sau lưng. Tôi biết mình sẽ lại làm khổ bố mẹ nhưng thà khổ một chút, để tôi làm lại cuộc đời còn hơn gắn bó với con người tàn nhẫn đó.
Theo Blogtamsu
Khóc nghẹn khi biết lý do mẹ nuôi đuổi con ra khỏi nhà
Những tưởng mẹ nuôi ham tiền nên mới nhận nuôi mình, nhưng khi biết được lý do, cô bé khóc nghẹn...
Hai mẹ con họ gặp lại nhau, cả hai khóc òa trong niềm hạnh phúc
Năm cô 8 tuổi, mẹ đẻ gói ghém quần áo và đưa cô đến trước cửa của một ngôi nhà nọ, bà nói: "Mẹ không thể nuôi con được vì mẹ không có điều kiện, con sẽ gặp được một người tốt và họ sẽ nuôi dưỡng con nên người, sau này có tiền, mẹ sẽ đón con về. Mẹ xin lỗi!". Nói rồi, mẹ cô bỏ đi, cô khóc chạy theo nhưng không đuổi kịp.
Cô khóc chạy đuổi theo mẹ nhưng không kịp
Cô bất lực ngồi co ro trước cổng nhà-nơi mẹ đã bỏ rơi cô. Và cô được chủ nhà đó nhận nuôi, đó là một bà mẹ mất chồng, mất con. Bà rất yêu thương cô và luôn coi cô như con đẻ vậy. Mặc dù hoàn cảnh gia đình khó khăn nhưng bà vẫn cho cô đi học, cho cô những thứ đầy đủ nhất mà mẹ đẻ cô trước đây chưa từng có. Bà làm công nhân ở một công xưởng gần đó, ngày ngày bà đi làm, tối về hai mẹ con lại nói chuyện ríu rít với nhau, nhà cửa ấm cúng, vui vẻ hẳn lên. Cô bé cũng rất ngoan ngoãn, nghe lời mẹ. Đi học về, cô liền vội vàng xuống bếp nấu cơm để mẹ nuôi đi làm về ăn.
Mẹ nuôi luôn yêu thương, chăm sóc và cho cô bé mọi thứ đầy đủ dù hoàn cảnh rất khó khăn
Cuộc sống của hai mẹ con vẫn êm đềm như thế cho đến một ngày, bỗng nhiên mẹ đẻ cô xuất hiện. Bà đi cùng một người đàn ông ngoại quốc, trông bà ăn mặc sành điệu hơn, giàu có hơn. Bà ta đến gần cô bé và nói: "Con à, là mẹ đây! Mẹ quay lại đón con đây, con hãy về với mẹ đi! Bố dượng con sẽ làm thủ tục cho con đi du học, về với mẹ nhé!". Vừa nói, bà vừa dang hai tay ra để ôm lấy cô nhưng cô chạy trốn sau lưng mẹ nuôi. Cô hét lên: "Bà đi đi, tôi không đi với bà đâu, tôi ở lại đây với mẹ, đây mới chính là mẹ của tôi!".
Dường như hiểu hết mọi chuyện, mẹ nuôi khóe mắt cay cay nhưng nói với cô bằng giọng lạnh lùng: "Đã đến lúc con về với mẹ đẻ rồi đấy, mẹ nhận nuôi con là vì mẹ đã nhận số tiền của mẹ đẻ con chứ không phải vì mẹ yêu thương con. Mẹ cần số tiền đó, vì tiền nên mẹ mới làm như thế thôi..." Cô bé không tin vào những gì mình nghe thấy, người mẹ từng hết mực chăm sóc, yêu thương cô chẳng lẽ lại là người ham tiền đến vậy sao. Cô đã không có được tình yêu thương của mẹ đẻ, ngay cả mẹ nuôi cũng tàn nhẫn như vậy với cô. Cô khóc nức nở chạy vào phòng thu dọn đồ đạc và quyết định đi với mẹ đẻ. Trước khi đi, hình như cô nhìn thấy mẹ nuôi cúi mặt xuống không dám nhìn theo nhưng trong lòng lúc đó chỉ có thù hận nên cô không quan tâm. Cô gạt nước mắt, nhìn mâm cơm đang bày sẵn chưa kịp ăn, cô chạy lại ôm chầm lấy mẹ nuôi nhưng bà gạt tay cô ra và đẩy cô ra cổng.
Về với mẹ đẻ nhưng cô không đi du học mà theo học Đại học ở một trường nổi tiếng trong thành phố. Bao nhiêu năm trôi qua nhưng cô vẫn không ngừng nhớ đến mẹ nuôi, cô muốn gặp lại mẹ nhưng cứ nghĩ đến hình ảnh người mẹ ham tiền, cô lại sục sôi thù hận. Mẹ đẻ cô mắc bệnh nặng, khó mà qua khỏi được.
Trước khi mất, bà gọi cô đến bên thì thào nói: "Con à, mẹ biết trong lòng con không ngừng nhớ đến mẹ nuôi con, bởi bà ấy đã nuôi nấng, chăm sóc con khi mẹ bỏ đi. Hôm nay, mẹ muốn nói con một sự thật, có như vậy mẹ ra đi mới yên lòng được. Thực ra, bà ấy không phải là người ham tiền đâu, mẹ và bà ấy chưa từng quen biết nhau, chưa từng giao ước gì với nhau cả. Bà ấy cố tình nói như vậy là để con quên đi bà ấy, để con trở về bên mẹ và sống một cuộc sống đầy đủ hơn, sung túc hơn. Nhà nghèo nên bà ấy sợ không chăm sóc tốt cho con được.
Hãy về thăm bà ấy một lần đi con, đừng giận bà ấy nữa!". Nói rồi, mẹ cô ra đi, cô òa khóc, cô khóc vì vừa mất mẹ đẻ, vừa không ngờ mẹ nuôi lại đối tốt với mình như vậy. Lo hậu sự cho mẹ đẻ xong, cô vội vàng quay về tìm mẹ nuôi. Cảnh vật vẫn vậy, không có gì thay đổi cả. Cô bước vào nhà và chạy khắp nơi để tìm mẹ nuôi. Nhìn thấy mẹ đang cặm cụi dọn dẹp trong nhà, cô ôm chầm lấy mẹ, mẹ nuôi bất ngờ vì sự trở về của cô, họ ôm lấy nhau mà khóc, khóc vì sự xa cách bao nhiêu năm qua, khóc vì vui mừng được gặp lại nhau.
Cô nói: "Con xin lỗi mẹ, ân tình của mẹ đối với con nhiều như vậy mà bao nhiêu năm qua con lại luôn hận mẹ, con xin lỗi, từ nay con sẽ không đi đâu nữa hết, mẹ con mình mãi bên nhau mẹ nhé!".
Mẹ nuôi ôm cô vào lòng, lau nhẹ những giọt nước mắt cho cô rồi mỉm cười gật đầu. Hơn những lúc nào hết, họ hạnh phúc vô cùng.
Theo Một Thế Giới
Mẹ chồng nổi điên vì con dâu dám "đuổi" con gái ra khỏi nhà Chị chồng em mang thai ngoài ý muốn, em chỉ bảo chị ấy ra khách sạn ngủ một đêm rồi hẵng về nhà vì sợ đen. Nào ngờ chị chồng, mẹ chồng và cả chồng nữa xúm vào chửi em là "đồ ngu", em chẳng là cái thá gì mà dám "đuổi" con gái bà ra khỏi nhà. Em chỉ bảo chị chồng...