12 giờ đêm chồng đạp xô nước lau nhà của vợ hét lớn: ‘Từ mai vợ chồng con ra riêng’
Tôi đã cưới vợ được gần 3 năm, tôi làm trưởng phòng công ty nhỏ, còn vợ tôi đang là thư ký tòa soạn. Nói vậy thì đủ hiểu vợ chồng tôi đều có 1 công việc ổn định và thu nhập khá.
Vợ chồng tôi trước khi cưới đã có những 4 năm yêu thương nhau rồi mới đi đến kết hôn. Bởi vậy mà vợ chồng tôi thật lòng yêu nhau nhiều lắm.
Chúng tôi tổ chức đám cưới hạnh phúc tại 1 nhà hàng. Đám cưới diễn ra vui vẻ, đầm ấm. Vợ chồng tôi không sống riêng mà sống chung với bố mẹ tôi. Bố mẹ tôi trước giờ vốn cũng không khó tính lắm. Dù ngày đầu tôi mới yêu Minh thì bố mẹ có nhắc rằng con gái như thế hơi nhỏ và sợ khó đẻ. Tôi biết mẹ tôi kén chọn con dâu tương lai cũng chỉ vì muốn tốt cho tôi. Những lời mẹ nói tôi không để tâm cho lắm. Với lại tôi nghĩ chỉ cần vợ và mẹ cứ hòa thuận là được chứ việc vợ nhỏ người và nhà nghèo đâu có ảnh hưởng gì đến những vấn đề khác đâu.
Tôi nghĩ chỉ cần vợ và mẹ cứ hòa thuận là được chứ việc vợ nhỏ người và nhà nghèo đâu có ảnh hưởng gì đến những vấn đề khác đâu. (Ảnh minh họa)
Vợ chồng tôi kết hôn được hơn 2 năm thì vợ tôi mới mang bầu. Mẹ tôi nói cho vợ tôi ở nhà nghỉ ngơi, đã thế lại còn muốn con dâu ở nhà cho có mẹ có con chăm sóc nhau. Chứ con dâu đi làm cả ngày mẹ ở nhà 1 mình cũng buồn. Nghĩ thế tôi thấy cũng thương vợ. Dẫu sao thì cũng là lần mang thai đầu tiên, vợ tôi lại nhỏ người và không thật sự khỏe mạnh mà hơi yếu ớt nữa. Tôi thật sự không muốn vợ đi làm chút nào. Dù sao thì gia đình tôi cũng khá là có điều kiện, nhà bố mẹ chỉ việc ở chung, lương lậu của tôi cũng không phải thấp nên tôi có đủ sức để lo cho vợ mình.
Tôi khuyên vợ nên ở nhà nghỉ ngơi dưỡng sức. Vợ tôi buồn vì phải nghỉ việc nhưng rồi cũng đành chấp thuận gật đầu. Tôi đã nghĩ vợ ở nhà nghỉ để dưỡng thai nên chắc chắn sẽ không có gì vất vả và nghĩ vợ thật sự thoải mái khi ở nhà.
Nhưng tôi đã quên mất cái cảnh người ta hay nhắc nhau về chuyện mẹ chồng nàng dâu. Tôi đã nghĩ mọi chuyện đơn giản. Từ ngày vợ ở nhà với mẹ, tôi thấy vợ ít cười hơn, dẫu vậy tôi cũng không để ý nhiều. Chỉ nghĩ chắc ở nhà nhiều nên vợ chán. Tôi có hỏi thì vợ cũng chỉ bảo lại thế nên cũng chỉ biết đến vậy.
Từ ngày vợ ở nhà với mẹ, tôi thấy vợ ít cười hơn, dẫu vậy tôi cũng không để ý nhiều. (Ảnh minh họa)
Kể ra thì kẻ làm chồng mà vô tâm với ai cũng được chứ vô tâm với vợ con, với gai đình thì chỉ có khiến vợ con khổ và gia đình chẳng thể nào hạnh phúc nổi. Mỗi ngày tôi về nhà đều thấy vợ chăm chỉ nấu cơm quét nhà rồi giặt quần áo. Tôi nhìn vợ cảm thấy vợ làm rất thuần thục mà không hề có gì mệt mỏi hay vất vả nên cứ nghĩ công việc ấy thật sự rất bình thường.
Bữa tối tôi sẽ giúp vợ bê mâm cơm lên nhà để cả nhà cùng ăn cơm và cùng rửa bát với vợ. Những lúc như thế vợ lại nhìn tôi cười. Tôi nghĩ chắc vợ phải hạnh phúc và tự hài vì sống trong 1 gia đình chồng tốt đến thế. Nhưng đâu có phải như vậy, tôi cảm nhận được sự ghẻ lạnh của mẹ mình dành cho vợ tôi. Lúc này vợ tôi vừa mới sinh con được gần 1 tháng. Người ta ở cữ là chỉ có ở trong nhà không làm gì, nhưng vợ tôi vẫn phải đi lại suốt ngày để làm việc này việc kia. Nói bênh vợ thì mẹ tôi lại bảo có phải làm gì nhiều đâu. Tôi định nói vài câu thì bị vợ ngăn lại.
Video đang HOT
Đến lúc đó tôi mới biết hóa ra mẹ và vợ, mối quan hệ giữa hai người không tốt như tôi tưởng. Tôi chẳng mảy may nghĩ gì cho đến đêm qua.
(ảnh minh họa)
12 giờ đêm vợ tất bật lau nhà cho sạch sẽ. Tôi nhìn thấy vợ hì hục làm thì hỏi:
- Em làm gì vậy? sao nửa đêm nửa hôm rồi còn đi lau nhà?
- Em tranh thủ lau cho mai đỡ, chứ mai có nhiều việc phải làm lắm. Với cả hôm nay em chưa lau được, mẹ vừa nhắc nhà bẩn xong.
- Đi theo anh.
Tôi nhìn những giọt mồ hôi trên trán vợ chảy xuống thương vợ vô cùng, tôi đạp đổ xô nước mà vợ đang lau nhà dở khiến vợ hoảng hốt hỏi đi hỏi lại: “Có chuyện gì cả anh? Anh sao vậy…?”. Tôi tức giận quát vợ rồi lôi vợ đi theo mình vào phòng mẹ.
(ảnh minh họa)
Bố tôi đang ở phòng khách xem ti vi thấy tôi mở cửa kêu uỳnh cái cũng chạy lên phòng mẹ. Tôi hét toáng lên vì tức giận, vì thương vợ.
- Từ mai vợ chồng con ra riêng!
- Con nói cái gì, tự dưng ra ở riêng, vợ mày lại nói cái gì với mày à mà thế? – mẹ tôi gằn giọng
- Mẹ cũng là phụ nữ mà sao mẹ ác với vợ con vậy. Dù sao thì cô ấy cũng là vợ con, mẹ không thể yêu thương cô ấy như yêu thương con sao. 12 giờ đêm còn phải lúi húi lau nhà cho sạch, mẹ nghĩ cô ấy là ai, cô ấy là vợ con, là con dâu mẹ chứ không phải ô sin của cái nhà này…
(Ảnh minh họa)
Tôi dắt vợ về phòng. Vợ rấm rức khóc rồi ôm lấy tôi. Có lẽ lúc này cô ấy mới nói được những tổn thương mà mình phải chịu suốt thời gian qua. Vợ lắc đầu nói: “Vợ xin lỗi tôi vì đã không thể hòa thuận với mẹ, vợ đã cố gắng, cố gắng làm tốt mọi thứ nhưng hình như chưa khi nào mẹ hài lòng về vợ cả…”.
Nghe từng tiếng khóc đến nấc lên của vợ càng khiến tôi cảm thấy có lỗi vô cùng. Tôi chắc chắn phải rời bỏ ngôi nhà này, đưa vợ con mình đến 1 ngôi nhà mới, ngôi nhà của gia đình nhỏ hơn nhưng có đủ tình yêu thương dành cho vợ và con của mình. Tôi thương vợ và thấy có lỗi với vợ quá. Cả cuộc đời sau này tôi phải dùng để bù đắp cho người phụ nữ của đời mình.
ST
Xé đơn ly hôn ấy đi! Mẹ cũng từng có lúc câng mặt lên, dành cho bố con ánh mắt căm phẫn...
Người ngoài nói những điều vô thưởng vô phạt về vợ chồng con vốn đâu ảnh hưởng gì đến họ. Nhưng chỉ cần nghe theo là con sẽ mất đi một người chồng tốt, một gia đình hạnh phúc...
Ảnh minh hoạ
Con gái à,
Mẹ biết con đau, và mẹ cũng thấy đau. Ai mà không đau cho được khi người đàn ông mình yêu lại tát mình cơ chứ? Hay ai có thể làm ngơ khi con gái mình bị người khác giáng trọn bàn tay vào má? Nhưng mẹ nói con nghe, không phải cứ như vậy là con xách va li bỏ đi, để lại lá đơn ly hôn trên bàn...
Con liệu có tin không khi chính mẹ cũng đã từng bị bố con tát lần đầu tiên chỉ vài tháng sau đám cưới? Cho dù người ngoài luôn ca ngợi hạnh phúc 30 năm chung bước của bố mẹ và chính mẹ cũng luôn cảm thấy cuộc sống bên bố con bình yên biết bao. Con đừng tưởng bố con là người hiền lành, cẩn trọng và yêu thương vợ con hết mực thì chưa bao giờ biết làm đau mẹ.
Con biết không, người đàn ông khi bị dồn đến chân tường và ở một trạng thái không thể nào kiểm soát được nữa, họ sẽ giơ nắm đấm ra cho dù người đối diện là ai. Mẹ đã từng không hay điều này, nên hồi đầu mới cưới chỉ toàn là những tháng ngày chất vấn, tra khảo, luyên thuyên đủ điều với bố.
Mẹ mắng, mẹ cãi vã, mẹ hét lên như một kẻ điên đòi được kiểm soát người khác khiến bố mất mặt bao phen với đồng nghiệp cơ quan và cả trước bố mẹ vợ, là ông bà ngoại của con đấy! Những lúc giận hờn, mẹ chẳng khác nào một con sư tử Hà Đông chính hiệu và sau bao ngày nín nhịn thì cuối cùng bố cũng buộc phải tát mẹ một cái! Đó là cái tát sau khi mẹ cứ không ngừng ra ra, chửi bới và trách móc đủ điều vô lý.
Bố tát, mẹ im bặt ngay tức thì. Mẹ đã câng mặt lên nhưng lặng thinh, dành cho bố một ánh mắt xoáy sâu đầy căm phẫn. Bố hối lỗi, xin lỗi mẹ, nhưng mẹ vẫn giữ thái độ lạnh tanh trong cả một tuần sau đó. Cho đến khi nhận ra thái độ ấy cũng chẳng để làm gì cả...
Bố vẫn là người chồng có trách nhiệm, lúc nào cũng chủ động giúp đỡ vợ. Khi ấy chỉ có phần mẹ là trẻ con, bốc đồng và nông nổi, luôn ích kỷ khi chỉ nghĩ đến cảm giác của mình. Vậy nên, mẹ đã dần thay đổi để cố gắng trở thành người vợ dịu dàng hơn, biết điều hơn và sẵn sàng cảm thông cho những tình huống khó xử của chồng... Từ đấy về sau, mẹ không còn phải nhận thêm một cái tát nào của bố nữa, thay vào đó là những trân trọng, cảm kích bố dành cho mẹ.
Mẹ chỉ muốn nhắn gửi với con một điều, rằng không phải cứ ai tát mình là người đó không yêu mình nữa. Giống như mẹ đã từng đánh đòn con khi còn nhỏ, bởi không thể kiềm chế được nên đã cho con rất nhiều vết lằn trên mông lúc con bướng bỉnh, nhưng mẹ vẫn yêu thương con vô hạn. Mẹ không ngụy biện rằng mẹ đánh con chỉ mong tốt cho con, mà chỉ nhấn mạnh rằng cuối cùng, dù như thế nào thì mẹ vẫn yêu con!
Con đừng nghĩ chồng con không yêu con nữa! Cũng đừng nghe theo bao điều luyên thuyên mà các chị em trên mạng vẫn bảo: "Có lần một thì sẽ có lần hai!". Con kể câu chuyện của con cho tất cả thiên hạ cùng nghe, thì rất nhiều anh hùng bàn phím hùng hổ cho con lời khuyên là nên bỏ đi. Nhưng hạnh phúc của con, tình yêu của con, là tự tâm con biết chứ không cần ai rao giảng. Người ngoài nói những điều vô thưởng vô phạt về vợ chồng con vốn đâu ảnh hưởng gì đến họ. Nhưng chỉ cần nghe theo là con sẽ mất rất nhiều...
Con sẽ mất đi một người chồng hiền lành, một gia đình êm ấm và chịu bao nhiêu đàm tiếu từ người ngoài... Nếu chồng con là kẻ ưa bạo lực hay không hề biết quan tâm đến con, mẹ sẽ không ngăn con rũ bỏ. Nhưng đằng này, con rể của mẹ lại luôn yêu chiều con hết mực. Chỉ là, mẹ nói thật, con luôn là người lên mặt, quá đáng hơn trong tất cả những chuyện đó.
Mẹ nhớ, mỗi khi chồng con về muộn, dù cho đó là vì báo cáo gấp cần phải nộp, con cũng lại gầm gừ quát tháo mà cậu ấy chỉ lẳng lặng cười xòa rồi xin lỗi. Hay có những cuộc nhậu họp lớp đại học mỗi năm một lần, con lại cấm cửa không cho chồng đi hoặc giao hẹn kiểu 8h tối phải có mặt ở nhà. Rồi những người yêu cũ của cậu ấy đã thuộc về dĩ vãng, mà tuần nào cũng phải một lần con lôi ra nhiếc móc, mỉa mai, ghen tuông mới thỏa...
Mẹ không bênh con rể, bạo lực không nên được dung thứ nhưng nhưng mẹ thấy rõ ràng có nhiều chuyện con cư xử chưa được. Và không phải lúc nào thì mẹ cũng buộc phải ở bên người sai, dù đó là con gái mẹ!
Chị em giờ kêu gọi nữ quyền, phản đối bạo lực, ủng hộ ly hôn nhưng không có nghĩa là không có những khoảng "giữa" mà con phải dùng trái tim mình để nhận biết chứ không phải là công thức nào đó...
Con gái ạ, mẹ chỉ muốn nhắc lại một điều, đừng chỉ vì một cái tát mà con coi đó là dấu chấm hết. Con rể đang ở ngoài kia muốn xin lỗi, đã chạy về tận đây để đón con, thì hãy làm lành đi, xé lá đơn ấy đi! Rồi sau này, các con lựa tính nhau mà sống. Bởi làm gì có ai sinh ra là đã hợp nhau, chỉ là vì yêu nhau mà chịu nhịn một chút mới thành hạnh phúc. Nên mẹ mong con hiểu chuyện và trở thành một người vợ biết điều hơn, có được không?
Theo Afamily
12 giờ đêm tìm lý do vì sao đêm nào chồng cũng van xin một người phụ nữ trong mơ để rồi... Tôi cứ ngỡ chồng lên thắp hương cho bố nhưng rồi bất ngờ khi thấy anh tiến tới nhấc cái bát hương đó lên và lôi thứ đó ra rồi khóc nấc lên... ảnh minh họa Vợ chồng tôi cưới nhau được gần 3 năm và đã cô con gái nhỏ 2 tuổi. Chồng tôi là người đàn ông ít nới nhưng thương...