10 triệu mỗi đêm, nhà mình sẽ sống dư dả suốt cả đời em ạ!
Anh vẫn yêu vợ, anh cần có vợ, dù anh đang là người chồng phản bội nhưng ít ra anh mang được tiền về cho gia đình.
Hương gặp Tuấn trên giảng đường đại học, tình yêu sinh viên nảy nở và một đám cưới là cái kết có hậu cho chuyện tình. Thế nhưng, khi hai vợ chồng quyết định ở lại Sài Gòn lập nghiệp thì rắc rối bắt đầu nảy sinh. Ấy là vì thành phố họ chọn là nơi hoa lệ – hoa cho kẻ giàu và lệ cho kẻ nghèo.
Năm thứ 3 lấy nhau, Hương vẫn chưa dám sinh con vì cả cô và Tuấn vẫn phải chạy ăn từng bữa, lo ngay ngáy bị chủ nhà đuổi ra khỏi đường vì không tháng nào không thiếu nợ. Bao mộng tưởng thời yêu nhau đều dần dần bay theo làn mây, nhất là khi Tuấn mất việc, giờ chỉ bám vào những công việc part time lương thấp lấy đồng ra đồng vào. Hương chán nản với cuộc sốnghôn nhân, lúc nào cô cũng muốn chạy trốn. Cô cảm thấy quyết định cưới Tuấn quá vội vàng và cô ước gì mình có thể quay đầu trở lại. Tuấn cũng thế, anh từng nghĩ hôn nhân sẽ thật đẹp, nhất là khi được lấy người mình yêu nhưng rồi thực tế quá phũ phàng. Trái tim hai người xa nhau dần dần.
Tuấn đã chán cảnh phải chạy ăn từng bữa…
Vài tháng trước, Tuấn nhận được việc làm gia sư Toán cho một cậu học sinh lớp 10 con nhà giàu. Bước vào căn biệt thự đồ sộ ấy, anh lóa mắt với hàng xe để trong sân, lóa mắt với bể bơi rộng hơn cả căn nhà trọ của mình. Đón tiếp anh là người phụ nữ mới bước sang tuổi 45, Oanh, một doanh nhân thành đạt, đã ly hôn chồng nhiều năm nay. Ngay từ buổi đầu gặp mặt, Tuấn cảm giác Oanh có tình ý với mình. Điều này càng rõ ràng hơn khi cô luôn chủ động săn đón, trò chuyện và làm thân với Tuấn ngay cả khi đã hết giờ dạy học cho con trai.
Hành động của Oanh càng lúc càng bạo dạn hơn khi cô còn gửi những bức ảnh quyến rũ, khêu gợi của mình cho Tuấn khiến anh hoảng hốt. Và cuối cùng, một tối cuối tuần, khi Tuấn đang ngồi đọc sách thì nhận được tin nhắn của Oanh. Nội dung tin nhắn khiến Tuấn không thể tin vào mắt mình. Oanh “mời” anh làm tình với mình và hứa sẽ trả thù lao hậu hĩnh, 10 triệu mỗi đêm.
Cả đêm đó Tuấn không sao ngủ được. Sau 1 tháng tiếp xúc với Oanh, không phải anh không xao động. Oanh có cái vẻ đẹp mặn mà của người phụ nữ trưởng thành, thành đạt, tự tin và biết mình muốn gì. Anh cũng hiểu được cảm giác “chăn đơn gối chiếc” cô quạnh thế nào nhất là khi Oanh đang bước vào giai đoạn hồi xuân. Nhưng… nếu thuận theo Oanh khác gì anh là trai bao, lại còn là trai bao cao cấp.
nh sao có thể đối diện với vợ nếu làm chuyện đó? Nhưng 10 triệu, một số tiền nhỏ với khả năng tài chính của Oanh nhưng là khoản tiền vợ chồng anh tích cóp khổ sở nhiều tháng trời mới có. 10 triệu mỗi đêm, cứ cho là 1 tuần 1 lần, vậy 1 tháng Tuấn sẽ có trong tay 40 triệu. Cuộc sống của vợ chồng anh sẽ bước sang trang mới, không còn những ngày khổ sở chạy vạy khắp nơi nữa.
Video đang HOT
Cuối cùng, Tuấn quyết định đến căn biệt thự gặp Oanh. Nhưng lần này cô không đón anh ở phòng khách mà nằm thong thả bên bể bơi tắm nắng trong bộ bikini màu đen quyến rũ. Tuấn thấy mặt mình đỏ ửng, tim đập mạnh, Oanh hiểu điều đó và chuyện ấy diễn ra.
Cầm 10 triệu Oanh đưa trong tay, Tuấn thấy hổ thẹn nhưng cảm giác này qua đi nhanh chóng vì thực sự Oanh rất biết cách khiến anh mê đắm. Và anh trở thành “trai bao” của Oanh, đều đặn mỗi tuần. Oanh nói rõ với Tuấn, cô không cần bất cứ loại tình cảm gì, quan hệ giữa 2 người chỉ là thể xác và hy vọng anh đừng mong đợi điều gì xa xôi. Tuấn đương nhiên hài lòng với điều đó, anh vẫn yêu Hương, anh cần có Hương dù anh đang là người chồng phản bội nhưng ít ra anh mang được tiền về cho gia đình.
Nhưng Hương thì không nghĩ thế. Cô phát hiện 1 bức ảnh ân ái giữa Tuấn và Oanh trong điện thoại mà Tuấn chưa kịp xóa và phát điên với nó. Cô òa khóc, gào thét và đập phá đồ đạc trong nhà. Tuấn chết trân khi nhìn thấy phản ứng này của Oanh, anh vội vàng mở tủ quần áo, lôi ra bọc tiền cất kĩ trong đó và hết lời giải thích.
- Ý anh là hiện giờ anh làm trai bao?
- Thì sao hả em? 10 triệu mỗi đêm, nhà mình sẽ sống dư dả cả đời em ạ!
- Tôi không cần thứ dư dả đó! Tôi thà chết đói mà chết đói bên một người chồng thực sự chứ không phải hạng người như anh. Tôi kinh tởm anh! Anh cút ra khỏi nhà cho tôi! – Hương hét lên
Cô cầm bọc tiền quăng thẳng ra khỏi cửa:
- Những đồng tiền dơ bẩn này không bao giờ tôi thèm đụng tới! Anh đi cho khuất mắt tôi! Đừng bao giờ trở lại nữa!
Ôm bọc tiền trong tay, Tuấn thấy nghẹn đắng trong lòng. Vì một phút yếu lòng cho dục vọng và đồng tiền làm mờ mắt mà anh đã phạm sai lầm không thể cứu vãn.
Theo blogtamsu
Trở thành "trai bao" khi tròn 20 tuổi
Làm "trai bao" em đã có trong tay nhiều thứ mà trước kia em có như: quần áo hàng hiệu, nước hoa đắt tiền, dế siêu thời trang, những chiếc xe đắt tiền... Nhưng em chán vì những lần bị đánh ghen tơi bời, phải nói những lời trìu mến với các phụ nữ đáng tuổi mẹ mình. Tệ hơn là em đã bị các bệnh lây qua đường tình dục...
Để có tiền và những đồ hiệu khoác trên mình, nhiều chàng trai đã chấp nhận làm trai bao cho cả những người đồng giới. Ảnh minh hoạ.
Trước đây, em luôn là một đứa con trai ngoan của ba mẹ. Học kỳ nào, em cũng luôn là một đứa học sinh khá của lớp. Tuy không học giỏi xuất sắc, nhưng ba mẹ em luôn tự hào về em. Nhà em lại thuộc diện khá giả, nên ba mẹ chỉ cần em giữ vững phong độ học tập như thế cũng đủ hãnh diện để xin cho em vào một nơi làm việc cao cấp nào đó rồi.
Nhưng cuộc sống thường không bao giờ như ý muốn của con người. Vào giữa năm thứ nhất đại học, bố của em - người trụ cột trong gia đình em đã qua đời do bị tai nạn trong chuyến đi công tác dài này. Mẹ em vì không chịu nổi cú sốc này cũng ngày một tàn tạ, héo mòn và ốm đau liên miên. Từ là một đứa con trai được cưng chiều lúc đó em cũng ngã quỵ vì tiếc thương bố. Nhưng rồi thấy mẹ mãi như vậy nên em cũng phải đứng lên trở thành người đàn ông cứng rắn trong nhà để cáng đáng và lo toan mọi việc.
Bố em vừa nằm xuống chưa xanh cỏ thì mẹ em cũng lại được chuẩn đoán mắc bệnh ung thư vú. Tuy nhiên, rất may là chưa phải giai đoạn cuối nhưng số tiền điều trị hết đợt này đến đợt khác cũng hết kha khá. Mẹ em lại rất hay ốm đau vặt nên của nả trong nhà cứ dần đội nón ra đi. Em lại đang học ở một trường học nổi tiếng với mức học phí cao ngất ngưởng.
Thấy gia đình bắt đầu sắp gặp khó khăn, em ban đầu dự định bỏ học giữa chừng để đi làm thêm kiếm tiền cho mẹ đỡ lo lắng rồi lại quay trở lại học tiếp. Nhưng rồi, có lẽ do em được sống trong sự hưởng thụ quá lâu rồi nên đi làm em không chịu được áp lực công việc. Đặc biệt những công việc này làm vất vả là vậy mà những đồng tiền kiếm về lại chẳng được bao nhiêu.
Thế là em cứ vừa làm vừa ngó nghiêng một công việc nhàn nhã hơn lại cho thu nhập cao hơn. Trong quá trình đó thì em tình cờ gặp được một người bạn ngày cấp 3. Khỏi phải nói người bạn này đã ngạc nhiên như thế nào khi thấy em từ một cậu công tử nhà giàu giờ lại phải đi làm thuê kiếm ít tiền hàng tháng. Và rồi, chuyện qua chuyện lại cậu ấy bảo em rằng có muốn đi làm một công việc gì nhàn hạ lại chả mất gì mà lương cao không?
Tất nhiên, khi được cậu bạn gợi mở như thế, em rất là cảm kích và biết ơn cậu bạn ấy. Dù sao thì cậu ấy cũng chỉ muốn em được sống tốt hơn. Và rồi nghe lời cậu ấy, 20 tuổi em bắt đầu bập bẹ trở thành một "trai bao" và cứ sau một vài lần đầu còn bỡ ngỡ, em bắt đầu nhắm mắt đưa chân lún sâu từ bao giờ không hay.
Sẵn có cái vẻ ngoài điển trai, lạnh lùng và mang dáng dấp của một công tử nhà giàu, nên em không phải đi "tút tát' một tí nào hết trước khi vào nghề. Như thằng bạn em nói, chỉ cần chiều theo những người đàn bà ấy, chỉ cần ngọt ngào với họ và đáp ứng họ chuyện ấy, những người đàn bà đó sẽ cho bạn cả cuộc sống giàu sang, sung túc.
Và mọi chuyện đúng như lời cậu bạn kia nói trước đó với em, mới chỉ đi làm trai bao được 1 tháng mà em đã có trong tay nhiều thứ mà trước kia em có như: quần áo hàng hiệu, nước hoa đắt tiền, dế siêu thời trang, xe này xe nọ...Chỉ có điều, em luôn phải hết mình phục vụ những quý bà lăng nhăng lắm tiền ít tình ấy một cách khá vất vả. Nhưng vất vả và nhục nhã đến mấy em cũng chịu được. Em chỉ không chịu được khi em và những người đàn bà nào đó từ trên xe bước xuống và nhìn thấy ánh mắt tò mò hoặc dè bỉu của mọi người. Với em trai bao là một công việc, vì thế đã là công việc thì không có từ nhục nhã hay lăng mạ được ở đây.
Vì từ nhận thức như thế, em cứ lún sâu vào hết mối quan hệ này đến quan hệ khác. Thậm chí khi chán làm trai bao cho những gái già lắm tiền em còn là cả trai bao cho những người đàn ông đồng giới. Và ở thế giới nào của họ, em cũng đều thấy bản thân thật thảm hại. Nhiều lúc em đã muốn dừng lại nhưng những đứa bạn cùng cảnh ngộ như em lại động viên: "Tại sao lại không chịu làm tiếp, mày có mất thứ gì đâu, mày chỉ được nhiều hơn mất."
Nhưng bây giờ, sau hơn 1 năm làm trai bao, em đã cảm thấy quá chán ngán với cuộc sống này. Em chán vì những lần bị đánh ghen tơi bời của vợ/chồng/bồ của họ. Em cũng chán phải lép vế nói những lời trìu mến với những phụ nữ đáng tuổi mẹ mình. Tệ hơn hết là gần 2 năm "hoạt động", em đã có những dấu hiệu bị các bệnh lây qua đường tình dục. Em muốn đi khám bác sĩ nhưng lại ngại vì xấu hổ.
Em đang dùng dằng muốn thoát khỏi nó quá vì em cũng cảm thấy xấu hổ và căm ghét bản thân mình sao lại đi lạc vào con đường xấu xa này nhưng em cũng chưa biết bắt đầu từ đâu. Em phải làm sao để mọi người trong khối phố không còn nhìn em bằng con mắt giễu cợt, ghê tởm và khinh bỉ đây? Mẹ em đến giờ vẫn chưa biết chuyện này vì mẹ em sức khỏe rất yếu nên rất ít khi ra khỏi nhà. Nếu mẹ em mà biết thì chắc sẽ đau lòng lắm! Em nên làm thế nào đây?
Theo ANTĐ
Đau đớn khi biết chồng làm nghề trai bao Tôi không thể ngờ chồng mình lại làm cái nghề dơ bẩn ở đáy của xã hội là trai bao. Khi nhìn thấy cảnh chồng ôm ấp một người phụ nữ khác, tim tôi như bị ai bóp nát. Không được may mắn như những người khác, tôi sinh ra mà không biết mặt cha. Lớn lên trong những lời nói độc ác...