10 tiêm kích mạnh nhất thế giới: Nga thua Mỹ
Trong bảng xếp 10 tiêm kích tốt nhất, mạnh nhất thế giới của Airforce Technology, Mỹ chiếm ưu thế hoàn toàn với 5 loại trong khi Nga chỉ có 2.
Trang Air force Technology đã phân tích và xếp hạng 10 máy bay chiến đấu tốt nhất trên thế giới, dựa trên thông số kỹ thuật máy bay, công nghệ, trang bị vũ khí và hiệu suất chiến đấu.
Đầu tiên là tiêm kích thế hệ thứ 5 F-35 Lightning II do Tập đoàn Lockheed Martin phát triển với sự hợp tác của Northrop Grumman, BAE Systems và Pratt & Whitney. F-35 hoàn thành chuyến bay đầu tiên vào tháng 12/2006. Có 3 biến thể F-35 gồm: F-35A dành cho không quân; F-35B dành cho lính thủy đánh bộ với khả năng cất hạ cánh thẳng đứng và F-35C dành cho hải quân. Chúng sẽ thay thế vai trò của các loại tiêm kích F/A-18, F-16, A-10 và AV-8B Harrier trong tương lai.
Sự cơ động cao và tính năng tàng hình cùng với những cảm biến tích hợp và vũ khí hiện đại đã giúp F-35 chiếm ưu thế chiến thuật so với tất cả các máy bay chiến đấu khác. F-35 được trang bị một loạt hệ thống vũ khí hiện đại như tên lửa đối không AIM-9X, AIM-120, tên lửa hành trình và bom thông minh.
Tiêm kích tàng hình thế hệ thứ 5 đầu tiên trên thế giới F-22 Raptor do Tập đoàn Lockheed Martin sản xuất. Raptor thực hiện chuyến bay đầu tiên vào tháng 9/1997. Chiếc F-22 đầu tiên đã được chuyển tới căn cứ không quân Nellis trong tháng 1/2003. Chiếc máy bay này chính thức tham gia vào biên chế của Không quân Mỹ trong tháng 12/2005.
Với khả năng tàng hình mạnh, hệ thống điện tử tích hợp với hiệu suất cao đã biến F-22 trở thành máy bay chiến đấu siêu hạng. Các công nghệ mới được tích hợp trên chiếc F-22 giúp nó thực hiện một loạt các nhiệm vụ, bao gồm cả giám sát, trinh sát, tấn công, tác chiến điện tử.
Tiêm kích thế hệ 4 Eurofighter Typhoon là một trong những chiến đấu tốt nhất thế giới hiện nay. Việc nghiên cứu phát triển Typhoon do 4 quốc gia hàng đầu châu Âu cùng hợp lực phát triển. Chương trình này được xem là bước tiến lớn của ngành công nghiệp quốc phòng châu Âu. Typhoon được tích hợp hệ thống điện tử hiện đại và các cảm biến nhạy, hệ thống phòng thủ DASS và nhiều vũ khí khác nhau, chẳng hạn như pháo Mauser BK-27 cỡ nòng 27mm, tên lửa không đối không, không đối đất, tên lửa diệt hạm và vũ khí chính xác cao. Eurofighter Typhoon lần đầu tham chiến trong cuộc can thiệp quân sự vào Libya 2011 với nhiệm vụ trinh sát, tấn công mặt đất.
Sukhoi Su-35 là biến thể nâng cấp mạnh mẽ dựa trên dòng tiêm kích huyền thoại Su-27 do Công ty Sukhoi thực hiện. Mẫu thử nghiệm Su-35 đầu tiên được thiết kế tại Xí nghiệp Liên hiệp Hàng không Komsomolsk-na-Amur vào năm 2007. Các chuyến bay đầu tiên của Su-35 đã được thực hiện vào tháng 2/2008.
Trong thiết kế, Sukhoi đã đưa nhiều công nghệ của máy bay thế hệ 5 vào Su-35, giúp nó tốt hơn bất kỳ tiêm kích thế hệ 4 nào trên thế giới. Su-35 có khả năng triển khai tên lửa không đối không tầm ngắn và tầm xa, cùng vũ khí không đối đất có điều khiển và không điều khiển, bom, rocket và tên lửa. 14 điểm treo vũ khí cứng của máy bay có thể mang đến 8 tấn vũ khí.
F/A-18E/F Super Hornet là biến thể cải tiến từ mẫu F/A-18C/D do Tập đoàn Boeing phát triển dành cho Hải quân Mỹ. Khả năng chiến đấu của máy bay chiến đấu đã được chứng minh trong chiến dịch tấn công Iraq 2003, Afghanistan 2001.
Video đang HOT
Thiết bị tích hợp các hệ thống mạng của F/A-18E/F Super Hornet cung cấp tăng cường khả năng tương tác và hỗ trợ cao cho lực lượng mặt đất. 11 điểm treo trên cánh, thân máy bay có thể mang nhiều loại vũ khí không đối không và không đối đất, cũng như một loạt các vũ khí thông minh khác, bao gồm cả bom dẫn đường bằng lade.
Rafale là tiêm kích đa năng thế hệ 4 hiện đại hàng đầu thế giới do Tập đoàn Dassault Aviation (Pháp) phát triển. Rafale được thiết kế để thực hiện nhiệm vụ bảo vệ chủ quyền trên không, tấn công đột kích, trinh sát và nhiệm vụ ngăn chặn máy bay ném bom hạt nhân trên không. Hiện Rafale chủ yếu phục vụ trong Không quân và Hải quân Pháp. Gần đây nước Pháp đã giành được hợp đồng cung cấp 126 chiếc Rafale cho Ấn Độ. Dassault Rafale trang bị một khẩu pháo 30mm và 14 điểm treo cho phép mang số lượng lớn tên lửa đối không, đối đất, đối hải, bom và kể cả vũ khí hạt nhân chiến thuật.
F-15E Strike Eagle là một máy bay chiến đấu đa chức năng với khả năng tấn công mạnh mẽ. Phát triển như là một hậu duệ của Boeing F-15A/D, F-15E là “xương sống” của Không quân Mỹ (USAF) hiện nay.
F-15E có thể mang tới 10,4 tấn vũ khí gồm các loại tên lửa không đối không, không đối đất, bom thông minh…Các hệ thống điện tử hàng không tranh bị cho F-15E cho phép thực hiện nhiệm vụ tác chiến đối không hoặc đối đất trong mọi điều kiện thời tiết.
Su-30MKI (định danh của NATO là Flanker-H) là một máy bay chiến đấu đa nhiệm tầm xa, hai chỗ ngồi, phục vụ trong Không quân Ấn Độ. Su-30MKI được hãng Sukhoi Nga thiết kế phát triển dựa trên mẫu Su-30MK với một loạt cải tiến. Các tính năng của Su-30MKI được tạo nên nhờ hệ thống điện tử và các hệ thống phụ trợ, cũng như các thành phần khác, được cung cấp bởi 14 nhà sản xuất từ 6 quốc gia trên thế giới.
Tiêm kích đa năng Su-30MKI được trang bị radar mạng pha cực mạnh, hệ thống động cơ có điều khiển véc tơ lực đẩy và mang tổng cộng 8 tấn vũ khí. Ấn Độ đang nỗ lực tích hợp tên lửa chống tàu siêu thanh BrahMos lên Su-30MKI.
Saab JAS 39 Gripen là một máy bay chiến đấu đa chức năng hạng nhẹ do hãng Saab (Thụy Điển) phát triển, có thể thực hiện nhiều nhiệm vụ không chiến và tấn công mặt đất. Thiết kế cánh mũi làm JAS-39 đặc biệt linh hoạt trong các tình huống không chiến tầm gần.
JAS 39 phát triển với nhiều biến thể, trong đó Gripen NG có thể được trang bị tên lửa không đối không tầm xa METEOR, AIM-120 AMRAAM. Máy bay thế hệ mới kết hợp các đường truyền dữ liệu, radar tầm xa đa chức năng PS05, cảm biến nhiệt và hệ thống điện tử hàng không mạnh.
F-16 Fighting Falcon là một máy bay chiến đấu đa năng, một động cơ rất mạnh mẽ, đã được chứng minh qua nhiều cuộc chiến. Được thiết kế bởi hãng General Dynamics để thực hiện nhiệm vụ chiếm ưu thế trên không trong Không quân Mỹ (USAF), F-16 phát triển thành một máy bay đa chức năng, bằng cách kết hợp công nghệ mới nhất.
Biến thể mới nhất của F-16 là Block 50/52 và Block 60 đã kết hợp công nghệ hiện đại và được nâng cấp dựa trên kinh nghiệm chiến đấu. Các biến thể này được cung cấp hệ thống điện tử tiên tiến, buồng lái phi công thân thiện, dễ điều khiển và nhiều thiết bị hiện đại khác, bao gồm cả các cảm biến và vũ khí.
Theo Tri thức
Vì sao sức mạnh không quân Indonesia chỉ đứng số 5 ĐNA?
Không quân Thái Lan đang có tham vọng vươn lên đứng đầu ĐNA. Thái Lan đang đứng sau Singapore, Việt Nam, Malaysia, chỉ trên Indonesia.
Trong những năm 1960, Indonesia từng là lực lượng không quân đầu tiên và hùng mạnh nhất của Đông Nam Á. Vào thời điểm đó với sự trợ giúp của Liên Xô, Không quân Indonesia là lực lượng đầu tiên ở Đông Nam Á được tiếp nhận các máy bay chiến đấu hiện đại nhất thời đó như: MiG-15, MiG-17, MiG-19 và MiG-21. (Trong ảnh: Máy bay Mig-21)
Tuy nhiên sau khi xảy ra cuộc đảo chính quân sự năm 1965, quá trình biên chế của Không quân Indonesia bị thay đổi hoàn toàn. Những máy bay của Liên Xô bị bán tháo ra nước ngoài thay vào đó các máy bay của Mỹ. Những chiếc F-5, F-86 đã được đưa đến để thay thế cho những chiếc MiG của Liên Xô. (Trong ảnh: Máy bay F-5)
Đến cuối năm 1980 gần như toàn bộ máy bay của Liên Xô đã bị loại bỏ và không còn được sử dụng nữa. Vào năm 1986, Indonesia bắt đầu lên kế hoạch hiện đại hóa lực lượng bằng việc mua 12 chiếc F-16A/B từ Mỹ. (Trong ảnh: Máy bay F-16)
Kế hoạch ban đầu là mua 60 chiếc nhưng cuộc khủng hoảng kinh tế châu Á năm 1997 đã khiến chương trình bị chấm dứt hoàn toàn. Đến năm 1999 Indonesia xảy ra biến cố chính trị và họ phải chịu lệnh cấm vận vũ khí của Mỹ. Trong bối cảnh đó, Jakatar lại tìm đến Moscow để tăng cường sức mạnh. (Trong ảnh: Máy bay F-16)
Indonesia đã lên kế hoạch mua 24 chiếc Su-30MKK từ Nga nhưng kế hoạch vẫn chưa thực hiện được do khó khăn về kinh tế. Đến năm 2003 Indonesia chỉ nhận từ Nga 2 chiếc Su-27 và 2 chiếc Su-30MK và hợp đồng này không kèm theo bất kỳ vũ khí nào. (Trong ảnh: Tiêm kích Su-27)
Đến năm 2005 Không quân Indonesia lâm vào cuộc khủng hoảng lực lượng thực sự khi có đến 80% trong tổng số 110 chiếc máy bay của họ không thể hoạt động do thiếu phụ tùng thay thế. Tệ hại hơn, 2 chiếc Su-27 và 2 chiếc Su-30 không tương thích với cơ sở hạ tầng thông tin liên lạc sẵn có. (Trong ảnh: Tiêm kích Su-27)
Hiện tại, Không quân Indonesia chỉ có 4 loại tên lửa chủ lực là tên lửa chống tàu AS-1 Kennel tuy nhiên nó chỉ được sử dụng cho Tu-16. Tên lửa không đối không tầm ngắn AIM-9, tên lửa không đối đất AGM-65 Maverick và tên lửa không đối không tầm ngắn AA-2 Atoll. Không quân Indonesia cũng đã lên kế hoạch mua các loại tên lửa hàng không hiện đại từ Nga như R-73, R-77, R-37, tên lửa tấn công mặt đất Kh-29, Kh-31 thậm chí là còn đề nghị mua cả tên lửa không đối không tầm siêu xa K-100 nhưng tất cả chỉ mới là kế hoạch và không có gì cụ thể. (Trong ảnh: Tên lửa Kh-31)
Trong bối cảnh khủng hoảng lực lượng nghiêm trọng, Bộ Quốc phòng Indonesia đã lên một kế hoạch cực kỳ tham vọng nhằm đưa họ trở lại "ngôi vua". Kế hoạch mua đến 180 chiếc Su-27 và Su-30 để thành lập 10 phi đội chiến đấu. Tháng 4/2011, Indonesia xác nhận sẽ mua 16 chiếc máy bay huấn luyện kiêm chiến đấu hạng nhẹ T-50 của Hàn Quốc, và hôm 11/9 vừa qua Indonesia đã tiếp nhận 2 chiếc T-50 đầu tiên. Tháng 12/2011, Indonesia xác nhận mua 6 chiếc Su-30MK2 của Nga. Công tác giao hàng sẽ được thực hiện trong năm 2013. (Trong ảnh: Máy bay huấn luyện T-50)
Tuy bị đánh giá khá thấp về mặt trang bị nhưng Indonesia lại là quốc gia duy nhất ở Đông Nam Á sản xuất được máy bay để trang bị cho quân đội và xuất khẩu. Công ty Indonesia Aerospace đã hợp tác cùng với CASA của Tây Ban Nha để sản xuất máy bay vận tải đa năng CN-235. Hiện tại có 3 chiếc đang phục vụ trong Không quân Indonesia.
Indonesia Aerospace có rất nhiều tham vọng trong việc đưa nước này trở thành quốc gia có nền công nghiệp hàng không hàng đầu khu vực. Một trong những dự án để cụ thể hóa điều này là hợp tác cùng với Hàn Quốc để phát triển tiêm kích thế hệ 5 trong chương trình KF-X/IF-X. Số lượng sản xuất máy bay của dự án này lên đến 250 chiếc, trong đó Không quân Indonesia sẽ nhận 50 chiếc, số còn lại sẽ bàn giao cho Không quân Hàn Quốc. (Trong ảnh: Máy bay vận tải đa năng CN-235)
Kinh phí ban đầu của dự án lên đến 5 tỷ USD. Tuy nhiên vào tháng 3/2013 Hàn Quốc tuyên bố đình chỉ dự án do kinh phí quá cao. Tuy vậy, Indonesia tuyên bố họ vẫn tiếp tục theo đuổi dự án cho dù Hàn Quốc có tham gia hay không. Cuộc thập tự chinh để quay lại vị trí số 1 Đông Nam Á của Không quân Indonesia vẫn còn quá dài và đầy chông gai. Trong ảnh: Tiêm kích Su-30 của Indonesia. (Tổng hợp)
Theo Báo Đất Việt
Nga, Mỹ lại đối đầu nảy lửa vì Syria Ngay sau khi Liên Hợp Quốc công bố bản báo cáo về tình trạng sử dụng vũ khí hóa học ở Syria, giữa Nga và Mỹ lại nổ ra một cuộc tranh cãi nảy lửa về việc chính quyền Tổng thống Bashar al-Assad có thực sự sử dụng vũ khí hóa học hay không và có nên can thiệp quân sự vào Syria...