10 năm vợ tôi luôn phải sống trong nỗi hoảng sợ khủng khiếp mà tôi không hề hay biết
Sống với nhau đến 10 năm, cùng có hai đứa con ngoan ngoãn, biết nghe lời. Vậy mà, suốt 10 năm chung sống ấy tôi luôn là một ông chồng vô tâm vì không biết vợ mình luôn phải sống trong một nỗi sợ khủng khiếp.
Tôi và vợ quen nhau từ ngày vừa ra trường. Cả hai cùng hớt hải đi tìm việc giữa cái nắng hè oi bức, chán chường khi mãi vẫn chưa được nhận vào đâu. Những chỗ được nhận thì công việc lương còn không đủ nuôi mình thì sao có thể làm được. Chúng tôi cùng vào một quán nước ven đường và uống mỗi người một cốc nước mía. Thấy cô gái đấy cũng cầm cả tập hồ sơ như mình đi xin việc nên cũng lân la hỏi rồi làm quen. Sau đó thì xin số vì cả hai đều học bên kế toán dù khác trường, nếu tìm được việc hay biết gì có thể giúp đỡ nhau. Nghĩ vậy nên cô gái đó không ngần ngại cho số tôi.
Sau một thời gian, chúng tôi vẫn tất bật tìm việc thì khoảng 2 tháng sau tôi cũng tìm được một công việc tương đối ưng ý, dù thu nhập chưa cao, nhưng mới ra trường như vậy thì cũng tạm được. Lúc này tôi mới gọi hỏi em đã tìm được việc chưa thì em nói chưa, vậy là tôi bảo em xin luôn vào công ty tôi làm khi vẫn tuyển thêm nhân sự.
Làm việc cùng nhau một thời gian, tôi thích em nên ngỏ lời, em cũng đồng ý. Yêu nhau cũng hơn 2 năm, chúng tôi quyết định làm đám cưới ở cái t.uổi 25, cái t.uổi đó vẫn còn tương đối trẻ. Với tôi thôi, tôi nghĩ vậy, chứ con gái 25 t.uổi lấy chồng là đẹp rồi, tôi không muốn người yêu mình đợi mòn mỏi đến già rồi cưới.
từ viện trở về nhà, nhìn vợ với đôi mắt sưng húp tôi càng thương vợ hơn rồi chạy đến ôm cô ấy rồi khóc vì sự vô tâm của mình.(Ảnh minh họa)
Lấy nhau đến nay cũng được hơn 10 năm, vợ chồng có 2 đứa con chung ngoan, vợ chồng vẫn đi làm cùng nhau, yêu thương nhau, cho đến một ngày. Tôi đi làm cùng vợ và bị tai nạn, vợ chỉ vị trầy 1 ít da thôi, còn tôi gãy luôn cả chân rồi m.áu m.e be bét. Thế mà vợ cứ nhìn người mình rồi khóc ầm ĩ mà không thèm quay sang nhìn tôi, chạy ra xa rồi ngồi đó khóc không biết làm gì cả, đến cả việc gọi xe cấp cứu vợ cũng không gọi nổi mà là người xung quanh gọi giúp. Một lúc sau mất m.áu nhiều tôi mới ngất đi. Tỉnh dậy thấy mình trong bệnh viện, chẳng thấy vợ đâu mà chỉ có bố mẹ cùng con ở đó, tôi mới hỏi thì mẹ tôi oán trách vợ tôi rằng:
Video đang HOT
- Chẳng hiểu vợ con gì nữa mà chồng vào viện cũng không chịu vào cùng. Lại còn cứ đứng ở cửa. Mẹ vợ vừa đi đến nghe thấy mẹ tôi nói vậy bà nhìn mẹ tôi rồi trả lời.
- Xin lỗi bà thông gia, trước khi bà trách con gái tôi thì cũng nên biết được lý do nó không dám vào thăm chồng nó. Nó đứng ngoài bệnh viện nhìn vào, khóc giữa cái nắng chói chang này không mũ nón đến sắp ngất đi mà bà có thể trách nó được. Ngày ông nhà tôi mất cũng mà do tai nạn gia thông, bố nó chở nó trên đường đi học, nhẽ ra người bị tai nạn không phải bố mà là con bé, nhưng ông ấy đã lấy người che con bé lại. Chiếc xe dừng thì người bố nó m.áu m.e be bé, bà có biết nó đã suýt bị tâm thần cả tháng không? Mẹ vợ quay sang nhìn tôi.
- Mẹ biết nó sẽ không cho con biết chuyện này, nhưng lần này rồi hãy nhớ nỗi sợ của con bé khủng khiếp đến thế nào. Hãy thông cảm và yêu thương nó. Mẹ trông cậy ở con. Mẹ vợ rời đi bỏ mặc bố mẹ tôi và tôi ở lại, mẹ tôi nhìn tôi ái ngại, cũng vì không biết nên trách nhầm con dâu khiến mẹ không khỏi áy náy.
Còn tôi, tôi chỉ biết đây là lần thứ hai mẹ vợ nói câu nói này, lần đầu tiên là ngày cưới, mẹ giao tay vợ cho tôi rồi dặn, lần này mẹ cũng dặn dò tôi như vậy. Một người như vợ đã thiếu tình thương yêu của cha, lại còn chứng kiến cảnh bố ra đi tận mắt không khỏi khiến người ta ám ảnh. Tôi thật sự đã trách vợ, trách vợ sao không chịu quan tâm tôi, thăm tôi. Nhưng giờ, biết được lý do đó, tôi thật sự thấy mình có lỗi với cô ấy. Một mình vợ phải chống trọi, chiến đấu với nỗi sợ hãi, ám ảnh ấy chắc chắn vợ tôi rất mệt mỏi. Tôi thấy thương vợ nhiều hơn, dù bây giờ người đau là tôi. Tự nhủ sau đợt này về tôi sẽ không để chính mình bị thương, không để vợ bị thương để cô ấy không phải lo lắng cho tôi nữa. Từ viện trở về nhà, nhìn vợ với đôi mắt sưng húp tôi càng thương vợ hơn rồi chạy đến ôm cô ấy và khóc vì sự vô tâm của mình.
Theo Một Thế Giới
Đêm tân hôn khủng khiếp của cô dâu ham ‘tân trang’ vùng kín
Anh mặc kệ Linh kháng cự đẩy anh ra, anh vẫn không muốn bị cự tuyệt. Rồi Linh cũng ngoan ngoãn nằm trong vòng tay anh.
Từ ngày đi học anh vốn nổi tiếng là chàng công tử nhà giàu, cạnh anh có không ít người phụ nữ sẵn sàng nâng khăn, sửa túi. Nhưng vì mải học hành, với kén chọn nên khi ngoài cái t.uổi 30 anh mới hốt hoảng. Anh cứ nghĩ mình khó có thể tìm được một cô gái trong sáng theo đúng nghĩa. Thông qua bạn bè, anh có tìm hiểu không ít cô gái ở quê ra thành phố học, nhưng sau vài lần gặp gỡ, anh phải tìm cớ tháo chạy.
Những cô gái anh đem lòng yêu thích, họ chê anh già, có cô gái còn đặt câu hỏi "Đẹp trai, tài giỏi nhưng ngoài 30 chưa có vợ liệu có vấn đề không?" Có cô còn cho rằng, anh kỹ tính nên kén cá chọn canh nên không dám hẹn hò. Còn những cô gái anh không yêu, họ suốt ngày đeo bám, nhắn tin thậm chí gọi điện làm phiền anh ngay cả giữa đêm khuya. Bởi thế, anh nghĩ thà cứ ở vậy cho xong còn hơn lấy đại cô gái mình không có tình cảm.
Rồi tất cả suy nghĩ trong anh bỗng dưng thay đổi khi một ngày nọ anh gặp Linh, cô nhân viên hành chính xinh đẹp vừa vào làm ở công ty đối tác. Khi đó, anh đã mất 5 phút để định hình lại cảm xúc của bản thân. Linh xinh đẹp, tháo vát, nói năng nhỏ nhẹ khiến anh ngơ ngẩn. Sau khi xin số điện thoại, anh mừng như mở cờ trong bụng, chẳng ngờ ông trời lại cho anh một cơ hội lớn như thế.
Anh đã cố để kết thân, nói chuyện thậm chí không ít lần trồng cây si trước cổng cơ quan Linh. Có hôm 9h tối anh về trong trạng thái mệt mỏi, thậm chí là đau khổ vì bị Linh từ chối. Nhưng rồi một ngày đẹp trời, khi anh đang định buông xuôi hết thì Linh gọi điện cho anh tới một quán bar. Khi đó, Linh đang khóc nức nở. Linh nói, Linh cần một người bạn để nói chuyện, Linh đang rất đau khổ.
Suốt buổi hôm đó, không ít lần Linh nói với anh cô rất muốn bỏ đi đâu đó thật xa. Cô không còn tha thiết cuộc sống này nữa. Anh nghe thế hốt hoảng, anh không thể cho phép người mình yêu từ bỏ cuộc sống này, dù với bất kỳ lý do gì. Anh nói với Linh "Từ nay mọi khó khăn trong cuộc sống của em cứ để anh lo. Có anh ở đây, em không phải sợ điều gì cả".
Sau hôm đó, Linh thường xuyên gọi điện nói chuyện với anh. Thậm chí, cô ấy còn hẹn anh đi uống cà phê, đi du lịch. Anh cảm thấy vô cùng hạnh phúc, chẳng ngờ tình cảm hai người tiến triển nhanh tới như vậy.
Để lấy lòng người đẹp, anh còn tậu xe hơi đưa đón nàng thường xuyên. Chưa dừng lại ở đó anh còn dự định mua chung cư để chuẩn bị đám cưới cho hai người. Bố mẹ anh biết con trai sắp cưới được vợ xinh đẹp, lại giỏi giang nên mừng lắm. Ông bà còn b.ắn vào tài khoản của anh một tỷ để anh mua sắm nội thất và khuyên anh nên đi hưởng tuần trăng mật ở nước ngoài.
Rồi ngày anh mong chờ nhất cũng đến. Ngày cưới nhìn Linh đẹp rạng ngời như mộtngôi sao . Càng nhìn anh càng thấy háo hức hơn bao giờ hết. Anh mong chờ một đêm tân hôn với những bất ngờ của "lần đầu tiên" ấy. Anh đã tự mình tưởng tượng những cảm xúc của đêm tân hôn, dù nó chưa tới.
Nhưng rồi khi anh uống tới chén thứ 5, Linh vẫn nài nỉ anh uống tiếp để vừa lòng cô ấy. Nhìn Linh nũng nịu anh càng thêm yêu mến. Anh mặc kệ Linh kháng cự đẩy anh ra, anh vẫn không muốn bị cự tuyệt. Rồi Linh cũng ngoan ngoãn nằm trong vòng tay anh. Nhưng chưa đầy 3 phút sau, Linh bỗng kêu đau bụng, sau đó, những giọt m.áu cứ thế rơi xuống ga khiến anh hoảnh hốt.
Linh nhập viện trong tình trạng đau đớn. Bác sĩ nói, Linh đã không tuân thủ lời khuyên giữ gìn sau thủ thuật vá màng trinh. Anh nghe thế mặt nóng bừng bừng. Rồi anh hiểu ra tất cả...
Khuôn mặt anh thoáng sự khinh bỉ, ngỡ ngàng. Anh nghẹn ngào khi biết mình bị lừa dối. Hình tượng đẹp đẽ về Linh trong anh đã sụp đổ hoàn toàn. Anh không ngờ, Linh xinh đẹp, dịu dàng mà lòng lại gian dối tới như thế. Có lẽ, từ cái đêm gặp anh ở bar, Linh đã cố gài bẫy, thậm chí dùng thủ đoạn để đưa anh vào tròng. Cô ấy chưa bao giờ thật lòng với anh, cô ấy...thật đáng trách.
Lẽ ra Linh nên nói với anh về mọi thứ. T hà anh hụt hẫng còn hơn để anh đau đớn như hiện tại. Anh cũng đã từng tự nhủ bản thân giả sử nếu Linh từng yêu ai đó sâu đậm, anh cũng sẽ không trách móc hay ngừng theo đuổi cô. Nhưng Linh đã gieo trong anh niềm tin, hi vọng để rồi cướp đi tất cả của anh. Giờ anh biết phải làm sao đây? Liệu anh có nên tha thứ cho Linh hay không?
Theo Người đưa tin
Choáng váng khi nghe cô bạn thân nói :” Chồng cậu mạnh mẽ khủng khiếp và… tớ thích như thế!” Huyền tức tốc lao nhanh lên phòng ngủ của mình thì... Quần áo vương vãi khắp sàn nhà, trên giường, Phong đang say giấc không mảnh vải che thân, trên bụng Phong còn nguyên .... Linh và Huyền là bạn thân của nhau từ khi cả hai mới chập chững biết đi. Linh xinh đẹp hơn Huyền nên đang học năm thứ 3...