10 năm vợ mới mang thai vậy mà chỉ một câu nói vô tình của chồng vợ đã làm điều buộc tôi phải ly dị
Chẳng hiểu sao có người lại ghen tức với niềm vui của tôi, nói những lời thô thiển khó nghe. Tôi liền gọi điện thì không bắt máy, nhắn tin cũng không trả lời.
Trong khi bạn bè đứa nào cũng có con bồng con bế thì vợ chồng tôi vẫn “vườn không nhà trống”. Mỗi ngày đi làm về chỉ có tôi và em bên nhau, nói chuyện mãi rồi cũng chẳng còn gì để nói. Nhiều lúc vợ chồng muốn cãi vã nhau để cho không khí thêm rôm rả mà cũng chẳng tìm ra được lý do gì để mà tranh luận.
Vẫn biết nguyên nhân không có con là tại mình nên tôi luôn kiên nhẫn chữa trị bằng mọi giá và em cũng luôn động viên tôi mỗi khi nghe thấy tiếng thở dài hay sự ngáo ngán của tôi về sự buồn chán thiếu tiếng bi bô của trẻ nhỏ. Thấm thoắt hai vợ chồng cưới nhau đã được gần 10 năm, vợ tôi cũng hơn 35 tuổi rồi, cái tuổi sắp đến ngưỡng nguy hiểm của sinh nở vậy mà tin vui vẫn chưa một lần gõ cửa vào nhà tôi. Nhiều lúc tôi muốn ly dị vợ để trả quyền làm mẹ cho cô ấy nhưng em không đành nhìn tôi một mình lẻ loi trên cõi đời này.
Sau nhiều năm kiên trì chạy chữa, cúng bái cầu khấn ở khắp nơi, cuối cùng vợ đã cho tôi một tin vui, tôi đã có con, thế là ngày làm bố của tôi sắp được toại nguyện. Tin vợ tôi có bầu chỉ trong một ngày đã được lan tỏa đến bố mẹ, anh em, bạn bè khiến những lời chúc mừng dồn dập ập đến nhà tôi. Trong những lời chúc mừng đó có một lời nhắn tin từ số lạ:
- Mày nghĩ mày có con thật sao thằng khờ?
Chẳng hiểu sao có người lại ghen tức với niềm vui của tôi, nói những lời thô thiển khó nghe vậ. Tôi liền gọi điện nhưng người này không bắt máy, nhắn tin cũng không trả lời. Đọc đi đọc lại tin nhắn bí hiểm đó tôi lờ mờ hiểu ra họ muốn nói là cái thai trong bụng vợ không phải là của tôi. Ngay tức khắc tôi đưa tin nhắn lạ chất vấn vợ, cô ấy sa sầm mặt xuống rồi ấp úng trả lời:
- Ôi bọn ghen ăn tức ở đấy mà, người đâu mà thấy gia đình người ta hạnh phúc không chia vui còn chọc gậy bánh xe, muốn phá nát cuộc sống của người khác mới thỏa lòng chăng.
- Vợ chồng mình ăn ở hiền lành vậy mà có kẻ thù sao, chắc có chuyện gì khuất tất thì người ta mới nói vậy chứ, hay em đi lăng nhăng với thằng nào rồi có con? Em mà giấu anh điều gì thì đừng có trách đấy.
- Anh nghĩ em là loại người như vậy sao?
- Thôi anh đùa đấy, chúng ta đi ngủ thôi.
Video đang HOT
(Ảnh minh họa)
Tôi quên nhanh những câu nói vớ vẩn của mình mà vô tư chìm vào giấc ngủ lúc nào không biết. Sáng dậy vợ kêu mệt muốn nghỉ một buổi, do vội đi làm tôi cũng chẳng để ý gì đến tâm trạng vợ, tùy cô ấy thích nghỉ thì nghỉ miễn sao giữ sức khỏe tốt cho con là được.
Đang làm việc có người gọi điện cho tôi bảo:
- Anh đến bệnh viện đưa vợ về, cô ấy yếu lắm.
Không hiểu cô ấy bị sao mà phải vào viện, lại còn trong tình trạng yếu lắm. Một loạt câu hỏi lúc đó bao trùm lên đầu tôi trong khi vội vàng sắp xếp công việc để vào viện gấp. Đến nơi thấy một y tá đang chuyền dịch cho vợ còn cô ấy nhắm mắt ngủ ly bì, tôi vội hỏi:
- Vợ em bị làm sao mà phải chuyền vậy chị?
- Là chồng mà chẳng biết kế hoạch gì cả, khiến cô ấy phải đi phá thai chứ sao nữa, sức khỏe cô ấy yếu lắm, khi nào tỉnh dậy và hết chai dịch này mới được về.
Nghe cô y tá trách mà lòng tôi đau nhói, không hiểu sao vợ lại đi phá thai trong khi tôi đã mong chờ đứa con gần 10 năm nay rồi, thấy vợ tỉnh dậy tôi kìm nén nỗi đau lại tỏ như chưa biết chuyện gì. Nhìn thấy tôi cô ấy khóc nức nở:
- Sáng nay em bước cầu thang không cẩn thận nên bị sảy mất con rồi, em thật có lỗi với anh.
- Em đừng khóc nữa, khi nào về nhà rồi nói, em ngủ một chút nữa đi để sức khỏe nhanh hồi phục.
Ngoài miệng tôi cố nở nụ cười mà trong lòng một chuỗi hoài nghi về người vợ chung thủy. Tại sao vợ lại nói dối? Tại sao lại phá thai?
Đưa vợ về đến nhà, cánh cửa vừa khép lại tôi lao vào đẩy vợ xuống ghế mà quát ầm nhà lên:
- Hãy trả lời anh đi, tại sao em lại bỏ đứa con mà anh mong mỏi bấy lâu nay? Tại sao nói dối là bước xuống cầu thang bị sảy thai? Em đang giấu anh điều gì nói ngay, anh hết chịu đựng nổi rồi.
Sự hùng hổ, giận dữ của tôi khiến vợ sợ quá đành phải khai sự thật:
- Em đã hết kiên nhẫn để chạy chữa nên đã chủ động quan hệ với một người bạn để có con, nhưng lời cảnh báo của anh hôm qua cùng với tin nhắn lạ khiến em không đủ can đảm để giữ đứa con này nên đã quyết định phá thai.
- Chỉ một câu nói vô tình đùa giỡn của anh mà em lại đang tâm bỏ đứa con trong bụng đi, mà sao trước lúc bỏ thai đi em không nói thật tất cả với anh, anh sẵn sàng chấp nhận con của người khác cơ mà, miễn sao là do em sinh ra và tay anh nuôi nấng là được. Nhưng đến bây giờ đã quá muộn rồi, anh thấy em thật tàn ác, không xứng đáng được làm mẹ lần nữa. Chúng ta chia tay tại đây thôi, anh không thể sống chung với người đàn bà không có tình người như em được, chỉ vì ý nghĩ ích kỷ của bản thân mà đang tâm bỏ giọt máu của mình.
Không để cho vợ thanh minh, năn nỉ, tôi dọn hết đồ đạc của mình ra ngoài ở để mặc cho vợ ngồi đấy suy nghĩ về những hành động dại dột của mình.
Theo Afamily
Sốc nặng khi biết lý do vợ cứ mang thai đến tháng thứ ba là sảy khi vô tình nghe được vợ...
Nhìn máu chảy dài trên cặp đùi trắng nõn của em, tôi hốt hoảng. Gọi xe cấp cứu đưa em vào viện nhưng chẳng còn kịp nữa. Lại một lần nữa chúng tôi không giữ được con.
Tôi và em đến với nhau không phải do cả hai tự quen biết mà là do bố mẹ hai bên đưa lối dẫn đường. Bố mẹ tôi và bố mẹ em có giao tình đã nhiều năm qua. Lại nghe chuyện cả hai chúng tôi đã đến tuổi dựng vợ gả chồng rồi mà vẫn chưa tìm được một nửa cho mình nên quyết định ra tay giúp chúng tôi. Mà bố mẹ đã có kinh nghiệm rồi, ra tay thì nhất định gạo xay ra cám. Chúng tôi nhanh chóng có buổi hẹn hò đầu tiên.
Mới tiếp xúc với em được một, hai buổi nhưng tôi thấy rất quý mến em. Em dịu dàng, nhỏ nhẹ nhưng lúc cần thì cũng hoạt bát, năng động, đáng yêu lắm. Tôi thấy giữa mình và em có khá nhiều điểm tương đồng nên đã tin rằng, sự sắp xếp của bố mẹ chính là định mệnh dành cho mình. Sau 3 tháng quen biết, tôi lấy hết can đảm tỏ tình với em và kết quả khiến tôi quá ư hạnh phúc tột độ. Em gật đầu làm người yêu của tôi trong khi suốt thời gian qua, em không hề tỏ bất cứ cảm xúc lạ nào với tôi. Có thể em là cô gái sống nội tâm. Mà điều đó tôi sẽ tìm hiểu sau, bây giờ tôi phải tận hưởng những khoảnh khắc vui vẻ ở bên em đã.
Chúng tôi yêu nhau, bố mẹ hai bên mừng ra mặt. Bố mẹ tôi nhanh chóng chuẩn bị trầu cau sang nhà hỏi cưới em cho tôi. Cứ nghĩ quá vội vàng, tôi e ngại hỏi em thì sửng sốt trước câu trả lời đó:
- Anh yên tâm, em đã sẵn sàng làm vợ anh rồi!
Một hôn lễ khá long trọng và hoành tráng được tổ chức. (Ảnh minh họa)
Một hôn lễ khá long trọng và hoành tráng được tổ chức. Khách khứa đến chúc mừng tấp nập hơn trảy hội. Em lộng lẫy, kiêu sa trong chiếc váy cô dâu làm tôi như hồn xiêu phách lạc. Đêm tân hôn, lại được chứng kiến sự trinh nguyên của em trên tấm ga giường trắng, tôi ôm chặt lấy em cười sung sướng mà không hề biết rằng, sau lưng tôi, giọt nước mắt em đang rơi.
Em có thai, tôi mừng hơn bắt được vàng. Bố mẹ tôi thì thở phào nhẹ nhõm. Em được nâng niu, chăm sóc rất kĩ. Thế mà bao nhiêu hy vọng của tôi, của gia đình tan biến hết khi đến tháng thứ 3 em bị hỏng thai. Nguyên nhân hỏng thai được thông báo là do thai yếu. Tôi nén đau buồn lại, động viên, an ủi em.
2 tháng nữa trôi qua...
Thấy em ôm miệng lao vào nhà vệ sinh nôn ọe khi ngửi thấy mùi thức ăn. Bằng kinh nghiệm của lần trước, tôi vui mừng biết rằng em đã có thai. Thật không ngờ, sau bao nhiêu cầu ước thì điều tôi mong mỏi cũng đã trở lại. Lần này, tôi bắt em không được động tay vào bất cứ việc gì trong nhà gì hết. Tôi muốn em phải được hoàn toàn nghỉ ngơi sau khi đi làm về. Cẩn thận là như thế, vậy mà...
Nhìn máu chảy dài trên cặp đùi trắng nõn của em, tôi hốt hoảng. Gọi xe cấp cứu đưa em vào viện nhưng chẳng còn kịp nữa. Lại một lần nữa chúng tôi không giữ được con. Đấy cũng là vào tháng thứ 3.
Hôm nay tôi đưa em về ngoại để mẹ vợ an ủi em, động viên em vì tôi thấy em suy sụp tinh thần quá. Chắc tại bữa trưa ăn hơi nhiều, tôi bị đau bụng nên chạy vội vào nhà vệ sinh. Chẳng biết vì đãng trí hay do số phận sắp đặt để tôi biết được chuyện động trời đó mà đi vệ sinh xong tôi quên xả nước, đậy nắp bồn cầu xuống rồi cứ thế đi ra ngoài nghe điện thoại. Để rồi khi nhớ ra, tôi phải quay vội lại vì nhanh không xấu hổ thì...
- Em không thể làm chuyện có lỗi với chồng em nữa. Chuyện hỏng thai hai lần này đều là do em và anh không cẩn thận khi gần gũi nhau. Mà sao cứ đến tháng thứ 3 là anh lại tới tìm em như vậy? Nếu em không lo lót tiền thì bí mật của chúng ta đã bị bại lộ rồi. Em đã có chồng, chồng em cũng rất tốt với em anh ạ. Chúng mình dừng ở đây thôi.
Tiếng em vọng ra từ nhà vệ sinh làm tim tôi đau thắt lại. Tai tôi vừa nghe được chuyện khủng khiếp gì vậy chứ. Em cứ đến tháng thứ 3 là sảy thai, lý do hóa ra là vì như thế này đấy ư? Tôi cười mà tim vỡ vụn thành từng mảnh. Em đã yêu ai trước khi yêu tôi mà tôi giống gã khờ chẳng hề hay biết. Tình yêu em dành cho tôi là giả dối, vậy có khi nào sự trinh nguyên kia cũng là đồ giả sao? Tôi bước đi như kẻ mất hồn, quên luôn cả cái chuyện xấu hổ vì đi vệ sinh quên xả nước bởi nỗi tủi nhục, sự uất hận đã lấp đầy tâm trí tôi rồi. Phải làm gì với cuộc hôn nhân mình luôn tôn thờ này, tôi cũng không biết nữa. Chỉ biết hai từ tha thứ là quá khó với tôi mà thôi.
Theo Afamily
Cưới nhau 10 năm, vợ mang thai 7 lần nhưng phòng em bé vẫn để trống Cưới nhau về đến 10 năm vợ mang thai 7 lần nhưng phòng em bé vẫn được để trống và câu chuyện đau lòng về hôn nhân khiến ai cũng phải chột dạ. (Ảnh minh họa) Không phải bất cứ cuộc hôn nhân nào cũng hạnh phúc như chúng ta từng mong ước. Trên đời này còn có quá nhiều cuộc hôn nhân...