10 năm vợ chồng mà chuyện “chăn gối” đếm trên đầu ngón tay
10 năm lấy chồng mà tôi chưa biết đến cảm giác “thăng hoa” thật sự của tình yêu. Anh quan hệ với tôi như có trách nhiệm, không bao giờ biết đến màn “dạo đầu”, chỉ một kiểu truyền thống duy nhất.
Hay tôi sẽ sống hết cuộc đời tuổi xuân mà không có sex?
Tôi đã bước sang tuổi 36 tuổi, cái tuổi đủ để “chín” khi quyết định điều gì đó cho bản thân, nhưng thú thực tôi đang vô cùng bế tắc. Hy vọng rằng khi viết những tâm sự này lên tôi sẽ nhận được sự chia sẻ của mọi người để tìm được hướng đi cho mình.
Ngoài xã hội, tôi được đánh giá là giáo viên giỏi, học trò yêu quý, có nhiều tài lẻ, được nhìn nhận là xinh đẹp. Với gia đình, tôi luôn là người chỉn chu ngăn nắp, chiều chồng, biết nấu ăn. Ở cơ quan cũng như ra ngoài tôi được rất nhiều người ngưỡng mộ (chổng tôi biết rất rõ điều này). Nhìn bề ngoài ai cũng thấy tôi có cuộc sống hạnh phúc, chồng chiều chuộng, con trai xinh xắn, học giỏi, nhưng từ sâu thẳm tôi là sự vỡ vụn, chán chường.
Chúng tôi ở xa nhau chưa đến 100 km nhưng chồng tôi suốt ngày kêu bận và cả năm hầu như không về thăm 2 mẹ con bao giờ. Nhiều khi mấy tháng không gặp ba, thằng bé nhớ đòi đi thăm ba, nhưng khi gặp 2 mẹ con, anh ấy không vui mà còn phàn nàn rằng không nên gặp nhau nhiều như thế, vì anh còn lo công việc, sự xuất hiện của 2 mẹ con sẽ làm anh phân tâm. Tôi thấy mình giống như một bình hoa đẹp để chồng trang trítrong nhà. Anh thường tự hào khoe với bạn bè rằng có vợ ngoan, học thức, đẹp, khéo nuôi dạy con, vậy mà chưa bao giờ anh nhớ đến ngày sinh nhật của 2 mẹ con.
Anh chưa bao giờ dành thời gian đưa vợ con đi chơi, chưa một lần tặng quà cho con. Nhưng mỗi lần tôi may một bộ đồ hay mua một vật dụng nào đó là cả cơ quan biết. Chồng điện thoại hoặc khoe um lên rằng đã mua tặng vợ cái này cái kia, vợ thích gì là được đấy. Tôi có cái gì mới mà mọi người khen, chồng tôi đều nhận là anh ấy tặng. Không muốn làm mất mặt chồng, tôi đành gật đầu trước mặt mọi người.
Video đang HOT
Chưa bao giờ tôi ốm mà được chồng để ý, nhưng sau trận ốm đến cơ quan, ai cũng hỏi tôi “ Sao chồng yêu thế, nào là nấu cháo, hầm gà cho ăn”. Tôi cứ ngẩn người ra, rồi im lặng chấp nhận để người ta khen chồng mình. Anh động viên, thậm chí giục tôi đi học lấy bằng cấp nhưng chỉ là với mục đích đi đâu cũng mang ra khoe với mọi người.
Có lần điện thoại hỏng, tôi nhờ chồng sửa giúp, anh đọc được mấy tin nhắn của một học viên lớp đại học thích tôi. Tôi không bao giờ xóa các tin nhắn trong điện thoại, mà thực ra tôi không quan tâm đến anh ta. Tôi đã gặp nói thẳng thắn với người này quan điểm của mình, nhưng anh ta vẫn cố tình bày tỏ tình cảm. Chồng tôi điện thoại cho người này làm um lên, nhưng tệ hơn là anh ấy gặp bất cứ một người đồng nghiệp nào của tôi cũng kể lể tôi ngoại tình, bị anh ta bắt tại trận. Chồng tôi vẽ lên một câu chuyện như thật để rêu rao.
Tôi thật sự bị sốc, sau trận cãi nhau nảy lửa, tôi quyết định ly hôn, nhưng khi ấy anh lại xuống nước, năn nỉ xin lỗi và kiên quyết không ký đơn. Anh ấy nói dù thế nào cũng không bỏ tôi, trừ khi tôi ngoại tình thật; nghĩ đến con trai tôi rút đơn về. Rất nhiều lần chồng tôi văng tục, chửi bậy trước mặt con trai, tôi nhắc nhở thì anh quát vào mặt tôi còn tục tĩu hơn. Đã bao năm rồi tôi chấp nhận với sự vô tâm ấy để cuộc sống hài hòa.
Chuyện quan hệ vợ chồng thì càng tệ hại hơn, sau 10 năm chung sống mà tôi có thể đếm được mấy lần quan hệ với chồng. Tôi cứ nghĩ do kinh tế gia đình khó khăn nên anh không quan tâm đến tôi, vì mấy năm trước chồng tôi kinh doanh thua lỗ. Nhưng giờ đây gia đình đã lấy lại cân bằng, kinh tế ổn định, tôi thấy anh vẫn không có gì thay đổi cả. Có khi đến 3,4 tháng nếu tôi không chủ động thì anh cũng không thèm để ý.
Thậm chí anh ấy còn nói “Em là người có đòi hỏi cao”, tôi thấy tủi thân và tự ái vô cùng. 3 tháng mới gặp chồng, anh đã không bù đắp cho tôi lại còn nói thế, sự lãnh cảm trong tôi ngày một lớn. 10 năm lấy chồng mà tôi chưa biết đến cảm giác “thăng hoa” thật sự của tình yêu. Anh quan hệ với tôi như có trách nhiệm, không bao giờ biết đến màn “dạo đầu”, chỉ một kiểu truyền thống duy nhất.
Tôi đã rất nhiều lần nói rõ hết suy nghĩ để anh hiểu rằng tình dục cũng là chìa khóa gìn giữ hạnh phúc, nhưng anh vẫn thế, không hề thay đổi. Chồng tôi đã qua một đời vợ, anh bỏ vợ đầu vì cô ấy là một phụ nữ rất phóng khoáng và cặp với rất nhiều đàn ông. Chúng tôi chênh nhau 18 tuổi, nhưng tôi thấy rõ anh không phải là người yếu sinh lý, hoàn toàn khỏe mạnh bình thường. Vậy mà, tôi không hiểu sao anh không có nhu cầu về chuyện đó.
Cho dù nhiều tháng không gặp, anh biết tôi muốn đòi hỏi chuyện ấy nhưng cũng không chiều, thậm chí phủ đầu trước khi đi ngủ “Hôm nay anh mệt, mai đi công việc sớm, để yên cho anh ngủ. Em ngủ trước đi, đừng chờ anh”. Tôi thấy tủi thân, chỉ biết nuốt nước mắt vào trong với cảm giác bị bỏ rơi, bị coi là kẻ ăn xin tủi nhục vô cùng.
Tôi đã chấp nhận trong nước mắt và nhiều năm nay chỉ biết lao vào công việc để quên đi chuyện đó. Tôi cũng không biết phải làm thế nào để giải tỏa ức chế. Một phụ nữ có học thức và xinh đẹp nhưng đang chết dần trong tâm hồn. Bạn gái thân của tôi khuyên “Cậu không phải bỏ chồng, hãy tìm cho mình một người tình, không việc gì phải nhịn sex và làm khổ mình như thế”.
Đôi khi tôi cũng muốn tự giải thoát chính mình, nhưng không đủ can đảm vượt qua dư luận. Một cô giáo bỏ chồng? Hay một cô giáo ngoại tình? Tôi đều thấy mình có lỗi, nhất là với con trai, tôi không muốn cháu bị tổn thương.
Bước sang tuổi 36, tôi sẽ ngoại tình thật để chồng bỏ hay vẫn sống thế cho đến hết cuộc đời với tuổi xuân không có sex? Càng ngày tôi càng cảm thấy mệt mỏi, nếu chia tay chắc chắn chồng tôi sẽ không đồng ý. Đồng lương giáo viên của tôi lại thấp, khi đi học hoàn toàn phụ thuộc kinh tế vào chồng, nên chắc chắn tôi sẽ phải bỏ học trong khi chỉ còn một năm nữa bảo vệ luận án. Tôi phải làm gì đây? Hãy cho tôi một lời khuyên.
Theo VNE
"Em có muốn làm tình với tôi không?"
"Xin chào, tôi muốn làm quen với em, tôi thấy em rất dễ thương. Và tôi muốn biết liệu em có muốn làm tình với tôi bây giờ không?" Bạn sẽ trả lời sao nếu nhận được lời đề nghị đó?
Bởi đây là một cuộc khảo sát xã hội của một thanh niên Mỹ tự xưng là Brian, tới từ bang California. Chàng trai trẻ này đã đi hỏi 200 cô gái ở thủ đô Amsterdam, Hà Lan và Paris, Pháp rằng liệu họ có muốn quan hệ tình dục với anh ta không. "Hello. Do you speak English? I think you're cute and I just want to know if you want to have sex with me?" - đó là nguyên văn tiếng Anh những câu nói mà Brian đã đề nghị các cô gái lạ qua đường. Tất nhiên, phần lớn đều từ chối anh ta. Tuy nhiên, cách họ từ chối khiến chúng ta phải suy nghĩ.
"Không, cám ơn" (No, thanks), "Không, xin lỗi, tôi có bạn trai rồi" (No, sorry, I have boyfriend), "Anh nghiêm túc chứ? Ngay bây giờ à? Ở đâu" (Are you serious? Now? Where?). Họ đã trả lời như thế, thậm chí cười rất lớn. Có thể vì không hằn học, luôn biết cách vui vẻ mà phụ nữ phương Tây hạnh phúc hơn chúng ta chăng? Dù thế nào, thì tôi nghĩ cái thái độ và cách ứng xử ấy rất đáng để chúng ta học hỏi, không chỉ trong hoàn cảnh này mà còn ở rất nhiều tình huống nhạy cảm khác trong cuộc sống. Bạn có bao giờ hình dung ra mình có thể nói "Cám ơn" hay "Xin lỗi" một kẻ lạ mặt làm quen với bạn ngoài đường bằng một lời mời gọi quan hệ tình dục không? Chắc chắn là không. Bản thân đa số phụ nữ Việt Nam vẫn còn xấu hổ khi công khai trò chuyện về tình dục và chúng ta thường có xu hướng gay gắt với những lời đề nghị sẽ bị cho là khiếm nhã như thế.
Đôi khi, cuộc sống sẽ dễ dàng hơn nếu phụ nữ chúng ta học cách gạt bỏ những sân si, những ghen ghét hận thù nặng nề, hay những màn đấu khẩu mà chẳng dẫn tới cái đích nào. Trong hoàn cảnh anh chàng Brian kia đi gạ tình dục như vậy, tôi không cho đó là một sự bất lịch sự. Thứ nhất, anh ta không ép buộc các cô gái. Thứ hai, anh ta chào hỏi rất cẩn thận, thậm chí khen các cô gái trước khi đưa ra đề nghị. Thứ ba, khi bị từ chối, anh ta cũng tạm biệt luôn với thái độ vui vẻ. Và cuối cùng, đôi khi, việc hỏi một ai đó có muốn quan hệ tình dục với mình không cũng giống như bạn đi tới một trung tâm thương mại, tìm khu ẩm thực và hỏi xem món ăn nào ngon. Tình dục là ngưỡng cửa thiêng liêng nhất của tình yêu. Tôi không phủ nhận điều ấy. Nhưng căn nguyên của nó thì lại là nhu cầu sinh lý, một thứ liên quan mật thiết tới khoa học, sức khỏe của con người như việc ăn uống, ngủ nghỉ vậy.
Và cứ cho rằng nếu lời đề nghị của Brian là khiếm nhã, thì cách phản ứng nhẹ nhàng, đỡ mất thời gian và noron thần kinh nhất của ta là lờ đi nếu như bạn không thể nói "Cám ơn" hay "Xin lỗi" như những cô gái kia. Tôi thấy nhiều người tốn quá nhiều thời gian cho việc bêu riếu, chửi bới những người khác với những mục đích không thiết thực. Gần đây, chuyện các cô hot girl, các chàng hot boy, ca sĩ đang tạo scandal tình ái tốn quá nhiều giấy mực của báo chí. Chủ yếu là những lời nhục mạ, xúc phạm lẫn nhau. Tôi thắc mắc họ có thể nhận được gì sau những lùm xùm mệt mỏi, nhức óc ấy. Thời gian và công sức bỏ ra cho những việc ấy thật hoang phí biết bao khi bạn vừa bỏ lỡ quỹ thời gian ấy cho việc cười đùa, vui vẻ và hưởng thụ cuộc sống.
Sao ta không chỉ đơn giản là lờ đi, hoặc nói "Xin lỗi, tôi không quan tâm"? Sao ta không chỉ đơn giản là im lặng, hoặc nói "Cám ơn, nhưng tôi không quan tâm"?
Tất nhiên cuộc sống không hề dễ dàng và nói thì luôn đơn giản hơn là thực hiện. Nhưng "Cám ơn", "Xin lỗi" lại là những câu giao tiếp cơ bản nhất mà mỗi con người đều được học từ khi biết nói. Tôi đã dành nhiều thời gian cho việc đọc và tìm hiểu về "Luật hấp dẫn". Luật này cũng gần tương tự với "Luật nhân quả" của nhà Phật là "cho sao nhận vậy". "Luật hấp dẫn" thì chỉ ra rằng bạn nhận lại được từ vũ trụ những gì bạn "phát" ra từ tâm hồn và lời nói của mình, không của người này thì của người khác.
Bởi vậy, tôi nghĩ nếu bạn muốn có được hạnh phúc và vui vẻ, trước hết hãy tự mình tạo ra chúng.
Theo VNE
Ân ái xong là bị chồng mỉa mai vì "lộ" ảnh tình đầu trên Facebook Phải mất gần một ngày, buổi hoà giải mới kết thúc, họ ra về khi nút thắt trong lòng đã được gỡ. Anh hiểu ra hạnh phúc của mình là ở hiện tại chứ không phải là quá khứ. 1 - Cô bôi gio trát trấu vào mặt chồng con thế này đấy - Anh vừa nói vừa quẳng chiếc Ipad trước mặt...