10 năm vẫn không quên người đàn ông có vợ
10 năm rồi, tôi vẫn muốn ngã vào vòng tay của người đàn ông ấy, dù biết vậy là không phải với chồng…
ảnh minh họa
Tôi đã gặp anh cách đây 10 năm, khi ấy anh đã có vợ con còn tôi chưa có gia đình. Chúng tôi làm cùng công ty, anh lịch lãm, đẹp trai, biết chiều phụ nữ, và tôi không biết mình đã thầm yêu anh từ lúc nào. Anh đoán biết được tình cảm của tôi nên chúng tôi đã hẹn hò với nhau một thời gian. Tôi luôn có cảm giác thú vị và hạnh phúc khi ở bên anh.
Rồi mọi chuyện phải chấm dứt khi vợ anh phát hiện mối quan hệ của chúng tôi, chị điện thoại cho tôi, và đến gặp tôi để cảnh cáo, chị nói tôi đừng phá nát hạnh phúc gia đình chị.
Tôi biết mình sai, nhưng tôi yêu anh và không muốn dừng lại mối quan hệ này, nhưng chính anh lại là người nói lời chia tay với tôi. Anh nói, anh không muốn vì mối quan hệ này mà ảnh hưởng đến gia đình, vợ con và sự nghiệp. Anh khuyên tôi nên yêu một người khác để quên anh đi và rồi lấy chồng, sinh con.
Video đang HOT
Để chấm dứt mối quan hệ với tôi, anh chủ động chuyển chỗ làm mới, thay đổi số điện thoại và không liên lạc gì với tôi nữa. Tôi đã rất đau khổ và rất hận anh trong khoảng thời gian đó.
Sau đó một thời gian thì tôi lấy chồng, và sinh lần lượt hai đứa con. Chồng tôi là một người đàn ông hiền lành, yêu vợ và thương con hết mực. Anh yêu tôi rất nhiều và chưa bao giờ khiến tôi phải buồn phiền, lo lắng, nhưng trong trái tim mình tôi vẫn chưa bao giờ quên được người đàn ông có vợ ấy, người đã có một thời gian tôi yêu say đắm và dám bất chấp tất cả để có được anh. Tôi vẫn luôn nhớ về anh và cất giữ những kỷ niệm đẹp về anh trong trái tim mình.
Và rồi một ngày, ngồi uống cà phê với một chị bạn đã từng là đồng nghiệp của tôi và anh, chị nói thi thoảng chị và anh vẫn cà phê với nhau để tám chuyện, rồi chị gọi anh đến và chúng tôi gặp lại nhau. Anh vẫn như xưa, không khác nhiều so với hình dung của tôi.
Kể từ hôm đó, tôi và anh gặp nhau thường xuyên hơn, và rồi bao yêu thương, nhung nhớ chất chứa sau 10 năm trời lại trỗi dậy, cả hai chúng tôi không thể kìm nén cảm xúc của mình. Tôi lại phản bội chồng, anh lại phản bội vợ, chúng tôi lại lén lút hẹn hò và lao vào nhau như hai kẻ điên dại.
Đã gần 1 năm trôi qua, tôi sống bên chồng nhưng tâm trạng luôn nhớ về anh và tìm mọi cách để gặp anh, những phút có anh, được nằm trong vòng tay anh tôi cảm thấy cuộc sống của mình có ý nghĩa hơn rất nhiều.
Tôi biết phản bội chồng, con như vậy là sai, tôi biết mình là một người vợ, người mẹ không xứng đáng với chồng và các con mình, tôi biết mình là một người đàn bà lăng loàn, khốn nạn, không xứng đáng nhận được sự chia sẻ của độc giả. Nhưng tôi vẫn viết lên chia sẻ của mình và gửi lên báo, tôi làm như vây không phải mong sự chia sẻ, cảm thông của độc giả, mà tôi chỉ muốn tâm sự để vơi đi những nỗi day dứt trong lòng mình.
Tôi muốn gửi ngàn lần xin lỗi với chồng mình.
Theo VNE
Ai bảo em tin chồng chị?
Chị sẽ rất nhẹ nhàng để nói với em như thế này: Em dại thì em phải chịu thôi!
Bây giờ em gọi điện cầu cứu chị, em nói chồng chị đã lừa em, đã khiến em mang bầu, to tới tận sáng thứ 6 rồi mà anh ấy không hề có động tĩnh cưới em. Em còn khóc lóc, bây giờ em không biết nói với gia đình em thế nào, em không còn mặt mũi nào nữa. Nếu biết như vậy, tại sao em lại liều lĩnh hả em?
Trước khi lấy chồng, chị cũng chưa biết anh ấy là người lăng nhăng. Chỉ sau khi cưới về, chị mới dần hiểu, người đàn ông ấy không chỉ có mình chị. Tuy vậy, chị vẫn cắn răng chịu đựng, hi vọng là khi anh ấy chán chê chơi bời, anh ấy sẽ quay về bên gia đình. Nhất là khi chị chưa có con, anh ấy chắc chắn sẽ không thể lo lắng chu toàn được. Đợi khi con sinh ra, tình cảm cha con sẽ níu chân anh ấy. Đúng là đã có chút chuyển biến từ khi chị sinh con, nhưng mà, bản chất đàn ông lăng nhăng vẫn là vậy thôi em ạ.
Chị đã quyết định &'sống chung với lũ' vì chẳng thể nào thay đổi nổi chồng. Anh ta vẫn lăng nhăng bên ngoài, vẫn ngoại tình nhưng vẫn ngọt ngào với vợ con, quan tâm lo lắng cho vợ con. Thôi thì nhiều khi chị cũng tặc lưỡi cho xong, đàn ông là thế.
Trước khi lấy chồng, chị cũng chưa biết anh ấy là người lăng nhăng. Chỉ sau khi cưới về, chị mới dần hiểu, người đàn ông ấy không chỉ có mình chị. (ảnh minh họa)
Hôm nay, nhận được điện thoại của em, em khóc lóc van xin chị cho em đường thoát. Em bảo, chồng chị ngoại tình với em, khiến em trở thành người mẹ của đứa trẻ đang trong bụng. Bụng em 6 tháng rồi, anh ấy không chịu cưới em, chị thấy chẳng ngạc nhiên gì. Vì em không phải là người phụ nữ đầu tiên nói với chị điều đó. Chồng chị đã từng lăng nhăng, chị cũng đã từng gặp nhiều cô bồ của anh ta, cũng có cô bị anh ta lừa cho lên bờ xuống ruộng, nhưng vẫn phải ngậm đắng nuốt cay.
Chắc là có nhiều cô đã từ bỏ đi đứa con của mình, chỉ có em là không thể làm thế. Vì cái thai trong bụng em quá lớn. Chị khuyên em, hãy giữ lại con. Còn nói cho em biết, anh ta sẽ chẳng bỏ mẹ con chị để đến bên em đâu. Chị và con chị đã gắn bó với anh ta rất lâu, còn em, mới chỉ một thời gian ngắn. Vậy thử hỏi, có lý do gì em được anh ấy chọn mà từ bỏ mẹ con chị?
Ai bảo em, biết chồng chị có chị rồi mà còn theo? Đàn bà dại là như thế em ạ. Chắc là em lại nghe mấy lời đường mật của anh ta, đại loại như: "Anh sẽ bỏ vợ cưới em, anh sẽ cho em được hạnh phúc. Anh đang sống li thân với vợ rồi. Em mới là tình yêu đích thực của anh..."? Những lời ấy, ai chẳng nghe được từ miệng lưỡi đàn ông có vợ hả em?
Thế nên, bây giờ em đừng than thân trách phận gì cả? Chỉ có cách làm mẹ đơn thân, nếu như anh ta không đoái hoài gì đến em nữa. Là phụ nữ, chị hiểu và thông cảm cho em. Bởi hơn ai hết, chị hiểu chồng chị là người thế nào. Chỉ có chị chịu được anh ta và chấp nhận sống chung với người đàn ông như thế. Chúc em may mắn về sau!
Theo VNE
Tôi từng sống thử với đàn ông có vợ Nếu anh biết tôi từng sống thử với người đàn ông có vợ liệu anh có tha thứ? Anh đã đặt vấn đề cưới xin với tôi và tôi cảm thấy hạnh phúc vô cùng. Nhưng kèm theo đó là một nỗi lo lắng rất lớn. Tôi thực sự sợ anh phát hiện ra quá khứ của mình khi nói chuyện người lớn....