10 năm trời, tôi chỉ biết nhìn lén chị dâu qua một khe cửa
Cũng từ hôm đó, tôi có thói quen đi lên tầng 3 để nhìn vào phòng chị dâu. Tôi để ý rằng, khung cửa sổ phía cầu thang có một khe hở đủ để nhìn thấy một góc phòng.
Ngày Hân về nhà tôi làm dâu, trời mưa như trút nước. Có lẽ, ông trời cảm thương cho số phận trớ trêu của tôi vì đã sắp xếp Hân làm chị dâu của tôi. Hôm anh tôi cưới xong, mẹ tôi bỗng lăn đùng ra ốm, phải đi bệnh viện cấp cứu, Hân bảo chồng hoãn lại chuyến trăng mật, vào bệnh viện tận tuỵ chăm mẹ.
Tôi bị ấn tượng mạnh bởi cách quan tâm của Hân đối với người khác. Hân có một đôi mắt biết nói và đôi bàn tay thon thả. Anh tôi cưng Hân lắm, tôi thấy anh toàn lén hôn vào trán Hân lúc cô ấy đang nấu ăn. Còn tôi thì tránh mặt Hân, bởi trước đây, tôi đã từng bỏ rơi cô ấy.
Lúc đó tôi 25 tuổi, vừa trải qua một cú sốc lớn trong chuyện tình cảm. Người tôi yêu đột nhiên bỏ tôi để cưới một vị đại gia có tiếng của thành phố. Tôi chán đời, lao vào các cuộc nhậu thâu đêm suốt sáng. Một lần tôi say rượu không biết trời đất là gì, chính chị dâu là người đã dìu tôi lên giường, nấu canh cho tôi ăn và dọn dẹp cho tôi. Đêm đó, tôi đã tưởng Hân là Loan và đã kéo Hân ôm vào lòng.
Tôi chỉ nhớ rằng, những ngày sau chị dâu và tôi không dám nhìn vào mặt nhau. Cũng từ lúc đó, tôi hay nhìn lén Hân. Tôi thấy ấm áp mỗi lần thấy Hân cười. Nhưng càng nhìn, tôi lại càng thấy mình là một kẻ tồi tệ, bởi ngày đó, tôi đã ruồng rẫy Hân để đi yêu Loan.
Một buổi sáng mùa hè, tôi đang định lên sân thượng để phơi áo quần, đi ngang phòng Hân thì thấy cánh cửa phòng mở toang. Bình thường, căn phòng này luôn được đóng kín vì anh trai tôi không thích người khác vào phòng riêng của mình. Nhìn thấy nhiều chậu cây đang để ở trước cửa phòng, tôi ló đầu vào gọi thử. Tôi nghe tiếng Hân cười rồi gọi tôi vào trong. Hân nhờ tôi bê mấy chậu cây ra ban công. Nhìn thấy Hân búi tóc lên cao, mặc váy hoa ngắn vô cùng xinh xắn, hương thơm nhẹ nhẹ toả ra từ người chị khiến tôi bồi hồi.
Video đang HOT
Cũng từ hôm đó, tôi có thói quen đi lên tầng 3 để nhìn vào phòng chị dâu. Tôi để ý rằng, khung cửa sổ phía cầu thang có một khe hở đủ để nhìn thấy một góc phòng. Có hôm tôi lén nhìn và thấy Hân đang thay quần áo, lúc đó, mặt tôi đỏ lừ, tôi biết mình đang làm một việc không phải với anh trai, nhưng không hiểu sao tôi không dứt ra được. Anh trai tôi và cả gia đình tôi không hề biết chuyện của tôi và Hân trước đây, bởi tôi chưa bao giờ nói gì với Hân về gia đình của mình và ngược lại.
Nhưng cũng từ những câu chuyện hằng ngày đấy mà tôi cảm thấy mình đã để mất một người con gái quý giá. Hân hiền lành và chưa bao giờ có ý định “nối lại tình xưa” đối với tôi. Chỉ có tôi là luôn bị dằn vặt bởi những ý nghĩ sai trái. Tôi cứ sống dằn vặt mình từng ngày, rồi lại tự tìm cách thỏa mãn dục vọng của mình bằng việc nhìn lén Hân.
Bố mẹ tôi giục tôi lấy vợ ghê lắm, ông bà cũng đã mua đất cho tôi, bảo tôi cưới xong thì có thể xây nhà và ở riêng, nhưng tôi vẫn chần chừ. Hiện tại tôi đã 35 tuổi nhưng tôi vẫn chưa có ý định lấy vợ, phần vì tôi không yêu ai, phần vì tôi không muốn phải chuyển đi vì như thế sẽ không được nhìn thấy Hân mỗi ngày.
Một đêm nọ, tôi nghe tiếng khóc thút thít từ phòng Hân, đang ở ngoài hành lang nên tôi lò dò đi lại phía cửa. Tôi biết anh trai tôi hiện đang đi công tác, không hiểu vì lý do gì mà Hân lại khóc như vậy. Tôi đánh bạo gõ cửa rồi bước vào thì thấy Hân ngồi dưới sàn, mắt sung húp, trên tay là chiếc điện thoại.
Tôi không biết có chuyện gì đang xảy ra nhưng thấy tình cảnh lúc đó, tôi đã không chần chừ, ngồi xuống ôm Hân. Tôi nói thì thầm câu xin lỗi ở trong miệng rồi vỗ về Hân suốt đêm.
Tôi thấy càng ngày mình càng lâm vào tình cảnh khó xử. Những lần tiếp xúc với Hân, tôi cảm thấy tim mình cứ loạn nhịp. Đã 10 năm trời nhưng tôi vẫn chỉ dám nhìn lén chị dâu qua khe cửa. Có những lúc tôi muốn nói với Hân rằng, tôi thật tệ khi trước kia không nhận ra tình cảm của mình, không đối xử tốt với cô để rồi bây giờ, cả hai chúng tôi phải lâm vào tình cảnh trớ trêu, nhưng cứ nhìn thấy Hân, tôi lại chỉ biết câm lặng. Không biết tôi sẽ còn phải sống trong tình cảnh này bao nhiêu lâu nữa, tôi thực sự mệt mỏi quá rồi.
Theo mot the gioi
10 năm trời, tôi chỉ biết nhìn lén chị dâu qua khe cửa
Cũng từ hôm đó, tôi có thói quen đi lên tầng 3 để nhìn vào phòng chị dâu. Tôi để ý rằng, khung cửa sổ phía cầu thang có một khe hở đủ để nhìn thấy một góc phòng.
ảnh minh họa
Ngày Hân về nhà tôi làm dâu, trời mưa như trút nước. Có lẽ, ông trời cảm thương cho số phận trớ trêu của tôi vì đã sắp xếp Hân làm chị dâu của tôi. Hôm anh tôi cưới xong, mẹ tôi bỗng lăn đùng ra ốm, phải đi bệnh viện cấp cứu, Hân bảo chồng hoãn lại chuyến trăng mật, vào bệnh viện tận tuỵ chăm mẹ.
Tôi bị ấn tượng mạnh bởi cách quan tâm của Hân đối với người khác. Hân có một đôi mắt biết nói và đôi bàn tay thon thả. Anh tôi cưng Hân lắm, tôi thấy anh toàn lén hôn vào trán Hân lúc cô ấy đang nấu ăn. Còn tôi thì tránh mặt Hân, bởi trước đây, tôi đã từng bỏ rơi cô ấy.
Lúc đó tôi 25 tuổi, vừa trải qua một cú sốc lớn trong chuyện tình cảm. Người tôi yêu đột nhiên bỏ tôi để cưới một vị đại gia có tiếng của thành phố. Tôi chán đời, lao vào các cuộc nhậu thâu đêm suốt sáng. Một lần tôi say rượu không biết trời đất là gì, chính chị dâu là người đã dìu tôi lên giường, nấu canh cho tôi ăn và dọn dẹp cho tôi. Đêm đó, tôi đã tưởng Hân là Loan và đã kéo Hân ôm vào lòng.
Tôi chỉ nhớ rằng, những ngày sau chị dâu và tôi không dám nhìn vào mặt nhau. Cũng từ lúc đó, tôi hay nhìn lén Hân. Tôi thấy ấm áp mỗi lần thấy Hân cười. Nhưng càng nhìn, tôi lại càng thấy mình là một kẻ tồi tệ, bởi ngày đó, tôi đã ruồng rẫy Hân để đi yêu Loan.
Một buổi sáng mùa hè, tôi đang định lên sân thượng để phơi áo quần, đi ngang phòng Hân thì thấy cánh cửa phòng mở toang. Bình thường, căn phòng này luôn được đóng kín vì anh trai tôi không thích người khác vào phòng riêng của mình. Nhìn thấy nhiều chậu cây đang để ở trước cửa phòng, tôi ló đầu vào gọi thử. Tôi nghe tiếng Hân cười rồi gọi tôi vào trong. Hân nhờ tôi bê mấy chậu cây ra ban công. Nhìn thấy Hân búi tóc lên cao, mặc váy hoa ngắn vô cùng xinh xắn, hương thơm nhẹ nhẹ toả ra từ người chị khiến tôi bồi hồi.
Cũng từ hôm đó, tôi có thói quen đi lên tầng 3 để nhìn vào phòng chị dâu. Tôi để ý rằng, khung cửa sổ phía cầu thang có một khe hở đủ để nhìn thấy một góc phòng. Có hôm tôi lén nhìn và thấy Hân đang thay quần áo, lúc đó, mặt tôi đỏ lừ, tôi biết mình đang làm một việc không phải với anh trai, nhưng không hiểu sao tôi không dứt ra được. Anh trai tôi và cả gia đình tôi không hề biết chuyện của tôi và Hân trước đây, bởi tôi chưa bao giờ nói gì với Hân về gia đình của mình và ngược lại.
Nhưng cũng từ những câu chuyện hằng ngày đấy mà tôi cảm thấy mình đã để mất một người con gái quý giá. Hân hiền lành và chưa bao giờ có ý định "nối lại tình xưa" đối với tôi. Chỉ có tôi là luôn bị dằn vặt bởi những ý nghĩ sai trái. Tôi cứ sống dằn vặt mình từng ngày, rồi lại tự tìm cách thỏa mãn dục vọng của mình bằng việc nhìn lén Hân.
Bố mẹ tôi giục tôi lấy vợ ghê lắm, ông bà cũng đã mua đất cho tôi, bảo tôi cưới xong thì có thể xây nhà và ở riêng, nhưng tôi vẫn chần chừ. Hiện tại tôi đã 35 tuổi nhưng tôi vẫn chưa có ý định lấy vợ, phần vì tôi không yêu ai, phần vì tôi không muốn phải chuyển đi vì như thế sẽ không được nhìn thấy Hân mỗi ngày.
Một đêm nọ, tôi nghe tiếng khóc thút thít từ phòng Hân, đang ở ngoài hành lang nên tôi lò dò đi lại phía cửa. Tôi biết anh trai tôi hiện đang đi công tác, không hiểu vì lý do gì mà Hân lại khóc như vậy. Tôi đánh bạo gõ cửa rồi bước vào thì thấy Hân ngồi dưới sàn, mắt sung húp, trên tay là chiếc điện thoại.
Tôi không biết có chuyện gì đang xảy ra nhưng thấy tình cảnh lúc đó, tôi đã không chần chừ, ngồi xuống ôm Hân. Tôi nói thì thầm câu xin lỗi ở trong miệng rồi vỗ về Hân suốt đêm.
Tôi thấy càng ngày mình càng lâm vào tình cảnh khó xử. Những lần tiếp xúc với Hân, tôi cảm thấy tim mình cứ loạn nhịp. Đã 10 năm trời nhưng tôi vẫn chỉ dám nhìn lén chị dâu qua khe cửa. Có những lúc tôi muốn nói với Hân rằng, tôi thật tệ khi trước kia không nhận ra tình cảm của mình, không đối xử tốt với cô để rồi bây giờ, cả hai chúng tôi phải lâm vào tình cảnh trớ trêu, nhưng cứ nhìn thấy Hân, tôi lại chỉ biết câm lặng. Không biết tôi sẽ còn phải sống trong tình cảnh này bao nhiêu lâu nữa, tôi thực sự mệt mỏi quá rồi.
Theo blogtamsu
Nhìn qua khe cửa tôi biết là mình đã mất chồng Khi tôi đến đó, nhìn qua khe cửa phòng trọ thấy lấp ló trong phòng có bóng người phụ nữ, có tiếng cười đùa vui vẻ. Không kìm lòng được tôi gõ cửa mạnh, tiếng cửa mở ra, một người con gái trẻ đẹp, thân hình nóng bỏng trong bộ váy gủ mỏng tang đứng trước cửa hỏi tôi "chị tìm ai?". Sau...