10 năm trời nuôi con tu hú, tôi vừa đau đớn vừa hận vợ
Chuyện của gia đình tôi hơi éo le, mong mọi người hãy lắng nghe và cho tôi lời khuyên, giúp tôi vượt qua quãng thời gian khó khăn này.
Vợ chồng tôi kết hôn đã hơn chục năm nay, có với nhau cậu con trai 10 tuổi.
Thực ra ngày trước vợ chồng tôi cưới nhau không phải do yêu đương tự nguyện, mà đúng hơn là tôi yêu vợ, ép cô ấy cưới tôi, còn vợ yêu người đàn ông khác.
Bố tôi với bố cô ấy cùng là bạn làm ăn với nhau. Tôi đi du học về thì vào tiếp quản công ty của bố, bố mẹ tôi lui về hưởng cuộc sống an nhàn, nghỉ ngơi tuổi già. Cùng làm ăn, tôi biết Mai, vợ tôi bây giờ. Cô ấy là con một với công ty đối tác. Găp nhau lần đầu tiên, tôi đã rất thích Mai và quyết tâm theo đuổi cô ấy, nhưng Mai lại có bạn trai rồi.
Qua tìm hiểu, tôi biết bạn trai Mai là họa sỹ. Gia đình cô ấy cũng không ưa anh này, vì giới văn nghệ sỹ vốn không thích hợp với dân kinh doanh.
Công ty bố Mai làm ăn thua lỗ. Tôi ép Mai phải lấy tôi, nếu đồng ý tôi sẽ cho công ty bố Mai vay vốn, đủ để vực dậy được sản nghiệp này.
Thế rồi tôi đạt được đúng ý định của mình. Mai là cô gái có hiếu, cô ấy nhất định hi sinh bản thân để cứu gia đình.
Cưới nhau về, tôi yêu vợ, cưng chiều cô ấy như bà hoàng. Tôi biết mình quá đáng, tôi biết Mai hận tôi, nhưng tôi buộc phải làm thế, nếu không tôi không thể có được Mai. Tôi luôn hi vong, tôi có thể dùng tình yêu của mình khiến Mai cảm động và hiểu cho tôi.
Rồi cô ấy có thai, tuy không thực sự mở lòng nhưng cách đối xử với tôi cũng có phần nhẹ nhõm hơn rất nhiều.
Video đang HOT
Khi cô ấy sinh cho tôi cậu con trai kháu khỉnh, tôi tưởng mình là người hạnh phúc nhất thế gian…
Thời gian cứ âm thầm trôi, ngần ấy năm bên nhau, tôi vẫn yêu vợ như ngày đầu, tình cảm chẳng chút biến suy… Tôi đã nghĩ Mai cũng yêu tôi như thế, bởi dù sao 10 năm đầu gối tay ấp, tình cảm vợ chồng cũng đong đầy ăm ắp…
Vậy mà môt ngày tôi vô tình nhìn tận mắt vợ đang tay trong tay với một người đàn ông trong trung tâm thương mại. Sau thoáng ngỡ ngàng, tôi suýt khụy chân khi nhận ra đó chính là người cô ấy yêu ngày trước. Trông họ tình cảm như một cặp tình nhân.
Tôi định tới bắt tân tay nhưng nghĩ thế nào lại thôi. Từ hôm ấy về nhà, lòng tôi rối như tơ vò. Nhìn con trai, không hiểu sao lòng tôi cứ bất an… Mái tóc xoăn xoăn nhẹ này, rất giống với mái tóc người đàn ông hôm trước.
Thế rồi, tôi đã làm một việc chưa bao giờ tôi nghĩ đến. Tôi giấu vợ đi thử ADN. Và rồi kết quả khiến tôi gục ngã… thằng bé không phải là con tôi.
Tôi đau đớn đến phát điên, chỉ muốn lao đến mà giết ngay người vợ lăng loàn… Nhưng không hiểu sao, trong lòng tôi bỗng nhiên thấy xót xa khủng khiếp. Lẽ nào đây chính là cách vợ trả thù tôi sao. Vì tôi từng ép duyên cô ấy, bắt cô ấy phải từ bỏ tình yêu của mình…
Là tôi sai ngay từ đâu, tình cảm đáng ra không nên ép buộc. Tranh giành để có được, nhưng cuối cùng lại tự làm mình tổn thương. Tôi nên làm gì bây giờ đây?
Theo Khỏe & đẹp
Món quà kỉ niệm ngày cưới bất ngờ và 5 năm làm thân "nuôi con tu hú" đau đớn
Cầm món quà kỉ niệm ngày cưới bất ngờ từ người yêu cũ của vợ, Trung bỗng thấy hoang mang. Rụt rè mở nó ra, trái tim Trung tan nát ngay tức thì.
Trung yêu Hà, yêu say đắm, tha thiết. Nhưng đáng tiếc, nó lại là tình yêu đơn phương. Hà cùng biết Trung yêu mình, thật lòng, Hà cũng rất quý mến Trung, có cảm tình với Trung. Chỉ có điều, trái tim Hà đã trao trọn cho Long, khó mà có thể dung nạp thêm bất kì hình bóng nào khác. Nếu có trách, chỉ trách ông trời đưa Trung đến bên Hà quá muộn. Người đến sau luôn phải lau nước mắt.
Bản thân Trung cũng biết Hà không yêu mình nhưng không thể nào ngăn mình dành tình cảm cho Hà. Trung vẫn thầm nuôi hy vọng có một ngày Hà sẽ là của mình. Rồi lời nguyện ước ấy cũng thành sự thật.
Một ngày nọ, Hà tìm đến Trung, khóc rất nhiều, còn uống cả rượu nữa. Trung không cần Hà nói cũng hiểu chuyện gì đã xảy ra với Hà. Chẳng phải là do Long đã ruồng bỏ Hà để đến bên tình yêu mới đấy hay sao ? Nhìn Hà đau khổ mà lòng Trung quặn thắt lại. Trung ôm chặt Hà vào lòng, an ủi Hà. Cảm giác quá đỗi gần gũi này khiến Trung thấy bối rối. Hà rất đẹp, hơn nữa Hà cũng tự nguyện nên Trung đã...
Nhìn Hà đau khổ mà lòng Trung quặn thắt lại. Trung ôm chặt Hà vào lòng, an ủi Hà. (Ảnh minh họa)
Sau tối đó, Trung không lúc nào không nhớ đến Hà. Tình cảm của Trung và Hà cũng tiến triển nhanh đáng kể từ sau tối đó. Nhìn hành động, cử chỉ của Hà, Trung biết rõ Hà đang cho Trung cơ hội. Một tháng sau:
- Em có thai rồi anh!
Nghĩ tới đêm hôm đó, chắc chắn rồi, nó chính là của Trung. Trung ôm chầm lấy Hà cười lớn:
- Anh... anh muốn cưới em. Đồng ý làm vợ anh nhé!
Hà bẽn lẽn gật đầu. Vì mải mê tận hưởng niềm vui quá đỗi bất ngờ mà Trung không để ý thấy mắt Hà hơi đỏ, khóe mắt còn đọng lại chút nước. Đám cưới được tổ chức rất nhanh sau đó. Người thì mừng kẻ thì tủi cho Trung. Mừng vì cuối cùng Trung cũng lấy được người con gái mình yêu. Tủi vì nếu Long không bỏ rơi Hà thì chắc chắn Trung sẽ không bao giờ có cơ hội.
Cuộc sống hôn nhân của Trung quá ư là viên mãn. Hà là người vợ đảm đang, người con dâu thảo hiền. Bố mẹ Trung rất quý mến Hà dù chưa tiếp xúc với Hà nhiều. Nhất là khi Hà đang mang thai cháu đích tôn của ông bà nên mọi người ai cũng nâng niu, cưng chiều, coi Hà như báu vật. Con trai chào đời dù sinh sớm hơn dự kiến của mọi người nhưng điều đó không quan trọng, chỉ cần mẹ con Hà khỏe mạnh là ai cũng vui mừng, mãn nguyện rồi.
Cảm giác bị dối lừa mà vẫn nghĩ rằng mình là kẻ may mắn, thật tồi tệ. (Ảnh minh họa)
Thời gian trôi đi, 5 năm đã qua mà tình cảm Trung dành cho Hà vẫn vẹn nguyên như những ngày đầu gặp gỡ, luôn cháy bỏng và da diết. Không năm nào là Trung quên đi ngày kỉ niệm ngày cưới. Ngày này, Trung đều về nhà từ rất sớm, chuẩn bị một bàn tiệc nhỏ, hoa hồng và một món quà xinh xinh để tặng Hà. Hà báo hôm nay sẽ về muộn một chút do việc cơ quan chưa giải quyết xong. Trung ngồi đợi Hà về trong háo hức. Rồi tiếng chuông cửa vang lên, Trung vội vã ra mở cửa vì nghĩ đó là Hà. Nhưng không, người đứng trước mặt Trung lại là Long:
- Chào ông bạn. Hay tin hôm nay vợ chồng bạn kỉ niệm ngày cưới nên tôi mang tới món quà nhỏ để chúc mừng. Chúc hai bạn có một ngày kỉ niệm đầy dư vị.
Dứt lời, Long đi thẳng chẳng để Trung kịp hỏi han câu nào. Cầm món quà kỉ niệm ngày cưới bất ngờ từ người yêu cũ của vợ, Trung bỗng thấy hoang mang. Rụt rè mở nó ra, trái tim Trung tan nát ngay tức thì. Trong hộp toàn là những hình ảnh giường chiếu thân mật của Hà và Long. Sau một bức ảnh, Long còn ghi rõ ngày cuối cùng Hà và Long gần gũi nhau và cái thai ngày đó Hà mang, chắc chắn là của Long. Long bàng hoàng, bắt đầu nhẩm tính ngày, phải rồi, Hà sinh con sớm hơn dự kiến. Lẽ nào... đứa con mà suốt 5 năm qua Trung yêu thương không phải là của Trung. Đau đớn khi phát hiện ra mình làm thân "nuôi con tu hú", Trung hất đổ bàn tiệc mình vừa mất bao công sức chuẩn bị. Cảm giác bị dối lừa mà vẫn nghĩ rằng mình là kẻ may mắn, thật tồi tệ. Trung không biết tiếp sau đây khi Hà về, Trung sẽ phải đối mặt với Hà như thế nào. Chỉ biết rằng hiện tại, trái tim Trung đã vụn vỡ hết rồi.
Theo Một thế giới
10 năm trời cắn răng nuôi con tu hú Vợ tưởng tôi không biết, nhưng tôi đâu phải gã đần để không biết thằng bé chẳng phải con mình. Tôi im lặng để tránh cho gia đình này một nỗi nhục mà thôi. Ngay khi vợ tôi sinh đứa con đầu lòng, nhìn thằng bé tôi đã biết nó không phải con mình. Vợ tôi tưởng cô ấy có thể lấp liếm...