10 năm sống như bà hoàng nhưng không biết hoạt động gì của chồng
Lấy chồng 10 năm, có 4 con, tôi chẳng hiểu gì về anh, không biết anh đi đâu, làm gì, quan hệ với những ai.
ảnh minh họa
Tôi lấy chồng năm 22 tuổ.i, lúc đấy đang học năm cuối đại học, anh hơn tôi 8 tuổ.i. Một cô gái trẻ với bao hoài bão trong tương lai, đủ mọi dự định cho cuộc sống, cho công việc như tôi khi gặp anh đã bị đán.h gục bởi phong cách lịch lãm và sự từng trải. Anh không đẹp trai nhưng rất đàn ông, chính anh là người phá vỡ mọi dự định cuộc sống, công việc của tôi.
Anh là mối tình đầu, chúng tôi kết hôn sau 6 tháng. Gần cưới tôi mới biết anh là lãnh đạo của một doanh nghiệp lớn, anh đưa tôi đi từ bất ngờ này sang bất ngờ khác. Tôi thấy rất vui khi yêu và lấy một người chồng thành đạt, một chỗ dựa vững chắc cho cuộc sống, “nở mày nở mặt” với họ hàng bạn bè. Gia đình tôi bố mẹ đều là công chức nhà nước nên rất vui mừng khi con gái lấy được chồng như thế, anh cư xử khéo léo rất được lòng gia đình tôi. Lúc tôi bảo vệ tốt nghiệp là khi mang bầu cháu đầu tiên, con chào đời anh mua cho con một ngôi nhà, bảo sau này để dành cho con.
Giờ tôi ngồi đây viết tâm sự này là sau gần 10 năm lấy chồng, tôi đang mang bầu cháu thứ tư (ba trai, một gái), rất hạnh phúc với các cháu. Nhưng 10 năm qua tôi như cái máy đẻ, đẻ xong nuôi con lớn một chút rồi lại đẻ. Mọi dự định, hoài bão, tuổ.i trẻ tôi đã cống hiến hết cho gia đình, chắc sẽ sống cuộc sống như này đến cuối đời. Nhìn bạn bè, chị em, tôi thèm thuồng cuộc sống của họ. Chồng tôi sự nghiệp càng ngày càng phát triển, đã khẳng định được vị trí và có tên tuổ.i. Nhưng 10 năm lấy chồng, tôi chẳng hiểu gì về anh, không biết anh đi đâu, làm gì, quan hệ với những ai.
Anh đi suốt ngày, một tháng ngủ ở nhà chắc chỉ được 20 ngày, tôi không biết những đêm đấy anh ngủ đâu, còn những chuyện về khuya về trễ thì quá thường xuyên rồi. Tôi hỏi nhiều lần anh chỉ bảo đi công tác, điện thoại, máy tính, mọi đồ dùng cá nhân của chồng tôi gần như không có cơ hội động vào. Phòng làm việc của anh cả nhà không ai vào được. Nhiều người khuyên tôi cố gắng giữ chồng, thực sự thì tôi chẳng bao giờ lo việc mất chồng, đẻ cháu thứ 3 là tôi không còn thời gian quan tâm đến làm đẹp nữa rồi. Tôi không biết chồng có ngoạ.i tìn.h không, nhưng nếu thích thì chắc là được ngay.
Video đang HOT
Có cháu thứ 3 là tôi đã định thôi rồi nhưng anh bảo nếu thôi thì nhận con nuôi. Tôi suy nghĩ mãi về chuyện đấy, không biết con nuôi hay con riêng của anh? Nếu con riêng thì tôi không biết phải làm sao, thôi cố thêm một lần nữa vậy. Cuộc sống của tôi cả ngày quanh quẩn với các con, người giúp việc và bố mẹ chồng, chắc có lẽ tôi là một người giúp việc xuất sắc nhất. Xuất sắc thì đương nhiên có phầ.n thưởn.g, anh tặng nhà, tặng xe, tặng đồ giá trị đủ đầy nhưng chắc anh không bao giờ hiểu tôi cần anh để chia sẻ cuộc sống gia đình. Điều đấy chắc quá xa xỉ với anh, anh bận như vậy cơ mà.
Tôi cần anh đi du lịch cùng gia đình, chứ không cần anh thuê người đưa tôi đi. Các con sắp lớn rồi, chúng cần sự dạy bảo của bố, tôi không thể vừa làm mẹ vừa làm bố được, không thể vừa đóng vai thiện vừa đóng vai ác được. Tôi là vợ chứ không phải đồ trang sức của anh. Tôi phải làm sao đây các bạn?
Theo VNE
Làm gì khi vợ cứ "à ơi" với chồng cũ?
Trước kia, tôi đã hứa với vợ rằng sẽ không ghen tuông với quá khứ của cô ấy và cô ấy cũng phải cư xử như vậy với tôi. Nhưng hiện tại, tôi bắt đầu thấy ức chế khi cô ấy đang được đà lấn tới!
Tôi yêu và cưới vợ tôi bây giờ khá muộn. Vì đam mê sự nghiệp nên mãi 36 tuổ.i tôi mới lấy vợ, vợ tôi là một người đàn bà đẹp và đáng thương, cô ấy đã có một đời chồng, một đứa con nhưng không may vừa ra đời đã mất vì cô ấy bị chồng đán.h đậ.p đến nỗi phải sinh non và để lại hậu quả đau lòng kia.
Mới 30 tuổ.i mà đã chịu bi kịch như vậy nên cô ấy khá cảnh giác với đàn ông. Còn tôi thì sau khi biết chuyện đã dâng lên sự xó.t x.a và muốn tìm hiểu về cô ấy nhiều hơn nữa.
Nhiều lần sau đó, từ những buổi hẹn hò café nói chuyện linh tinh, tôi cũng không dám chủ động đặt vấn đề vì tôi nghĩ cô ấy vẫn ám ảnh chuyện bạ.o hàn.h từ gã chồng cũ đốn mạt nên chỉ biết thể hiện quan tâm đến cô ấy. Cho đến khi cô ấy chủ động nói muốn tiến đến chuyện hẹn hò với tôi, và yêu cầu tôi tôn trọng quá khứ của cô ấy. Thật không còn gì hạnh phúc hơn khi được người đàn bà xinh đẹp và yếu đuối ấy nói muốn dựa vào mình, một gã đàn ông khô khan chỉ biết đến nghiên cứu khoa học.
Chúng tôi nhanh chóng làm đám cưới trước sự ngăn cản của một số người trong gia đình, vì với họ tôi là trai tân nên có thể lấy gái tân, việc gì lại phải lấy gái nạn dòng lại còn có quá khứ phức tạp? Tôi thây kệ tất cả mọi lý do, chỉ để con tim lên tiếng và quyết định cưới.
Những ngày đầu tiên chúng tôi rất hạnh phúc, sự hòa hợp về tâm hồn lẫn "chuyện ấy" khiến chúng tôi cảm thấy gắn kết, tôi khao khát chờ đứa con đầu lòng của mình, nó sẽ càng là.m tìn.h yêu của vợ chồng tôi trở nên bền chặt.
Thế nhưng, 6 tháng trôi qua, dù không sử dụng biện pháp tránh thai nào thì cô ấy vẫn không mang thai. Sốt ruột nên tôi đi khám xem mình có vấn đề gì không thì bác sỹ bảo tôi vẫn bình thường, vậy thì vấn đề là ở vợ tôi.
Về nhà, tôi bảo cô ấy đi khám xem thế nào để còn biết điều trị, vì tôi tuổ.i đã nhiều, giờ lại muộn con thì sau này cha già con cọc tội lắm! Cô ấy cứ trì hoãn mãi, có lần bảo đi khám rồi và bảo không sao, con cái là duyên trời, cứ để tự nhiên sẽ có. Tôi cũng thấy hợp lý nên cho qua.
Cho đến một hôm vợ tôi bị đau ruột thừa cấp, phải mổ ngay nếu không nguy hiểm đến tính mạng. Ơn trời phật mà cô ấy tai qua nạn khỏi nhưng tôi lại biết một sự thật đau lòng, cô ấy đã bị cắt hai buồng trứng và không thể sinh con. Sự thật quá sốc khiến tôi cư ngơ ngẩn mấy ngày sau đó, suy nghĩ mãi về cuộc đời mình "không lẽ mình sẽ không thể có một đứa con với cô ấy sao?", cho đến khi sự rối bời khiến tôi không thể kiểm soát được nữa, chờ cô ấy xuất viện tôi mới nói rằng mình đã biết chuyện cô ấy bị cắt buồng trứng và hỏi nguyên nhân vì sao xảy ra chuyện đó và vì sao lại giấu tôi thì cô ấy ôm mặt khóc nức nở và nói tôi đừng đào sâu và quá khức mà cô ấy muốn chôn chặt, rằng nếu thương yêu cô ấy thì hãy nghĩ cách để có một đứa con bên ngoài và mang về cô ấy sẽ chăm như chăm con đẻ của mình. Thiệt tình, tôi chẳng nghĩ được cái gì cho ra hồn từ sau khi tôi biết chuyện khủng khiếp đó...
Sự mệt mỏi đến với tôi khi bố mẹ liên tục hỏi han về chuyện khi nào có cháu bế? Ai cũng hỏi khiến tôi cứ phải dối quanh trong bực bội, trong khi cô ấy thời gian này có những biểu hiện rất lạ lùng. Suốt ngày đi café với bạn bè đến tối mới về. Hỏi sao cả ngày đi mãi thì cô ấy bảo buồn chán nên muốn ra ngoài thay đổi không khí...
Cho đến một hôm tôi tình cờ đến một quán café thì gặp cô ấy và chồng cũ cô ấy đang ngồi đó. Quá bối rối và không biết xử lý ra sao nên tôi đã quay ra và đi về, cô ấy cũng nhìn thấy tôi đi vào nên ngay sau đó đã về nhà. Tôi hỏi tại sao gặp lại chồng cũ thì cô ấy lấy lý do là cô ấy và gã đó còn lằng nhằng chuyện phân chia tài sản vẫn chưa xong nên gặp để chốt vấn đề.
Thế nhưng, sự thật lại không như cô ấy nói. Một lần tỉnh ngủ để đi vệ sinh, tôi thấy cô ấy đứng ở ban công nói chuyện rất tình tứ, ỡm ờ, à ơi với chồng cũ. Tôi đứng nghe không sót một từ nào, sặc một mùi yêu đương và khơi gợi lại quá khứ. Cái quá khứ mà cô ấy bảo đã quên và muốn quên giờ ở trên môi của cô ấy không sót một từ, cái quá khứ mà tôi chỉ nghe qua lời của cô ấy, cái quá khứ mà tôi đã lầm tin...
Tôi bước ra và hỏi "em nói chuyện với ai đấy?", cô ấy giật mình đán.h rơi cả điện thoại. Cái ánh mắt ăn vụng bị phát hiện ấy đã nói lên tất cả.
Tôi bỏ nhà đi một tháng nay rồi, không biết phải nói gì, làm gì với người đàn bà này nữa? Là người đàn bà đó dại dột hay là tôi dại dột, giờ tôi cũng không thể phân định nổi nữa? Nên tha thứ hay chấm dứt, tất cả cứ lùng bùng trong đầu tôi ...
Theo Nhà báo & Công luận
Mách các cô gái cách để "sống sót" sau khi chia tay người yêu Bạn biết mình cần phải mạnh mẽ vượt qua mối quan hệ đã vỡ, nhưng làm thế nào thì chắc hẳn bạn vẫn còn băn khoăn. Dù là bị đá hay nói lời chấm dứt, dù đó là mối tình đầu hay chỉ qua đường, một mối quan hệ không ràng buộc hay chỉ ở bên nhau khi cần, khi mà bạn đã...