10 năm làm dâu mới gặp mẹ chồng lần đầu, vừa nhìn thấy bà, tôi căm hận tột cùng
Ngày chồng đi đón mẹ chồng từ bến xe về, tôi đi chợ chuẩn bị cơm nước tiếp đãi bà.
Nhưng đó cũng là một ngày tôi không bao giờ có thể quên được, ngày tôi gặp lại người mà mình căm hận nhất.
Tôi lấy chồng 10 năm rồi nhưng cách đây một thời gian ngắn, chồng mới thông báo mẹ chồng sẽ về ở chung với hai vợ chồng. 10 năm qua tôi không hề gặp mẹ chồng, ngày cưới của chúng tôi bà cũng không xuất hiện.
Bố mẹ chồng ly hôn từ trước khi tôi quen và yêu chồng. Bố chồng nuôi hai con, mẹ chồng thì bỏ đi biệt xứ không hề liên lạc. Tuy nhiên dù thế nào bà cũng là người sinh ra anh và nuôi anh nhiều năm. Những năm qua chắc chắn chồng tôi cũng giận mẹ, mà hiện tại bà đã già yếu, lại hay ốm đau, anh là con trai cả vẫn phải thực hiện trách nhiệm của mình.
Dù không có chút tình cảm gì với người mẹ chồng bỗng nhiên xuất hiện này nhưng tôi không có lý do gì để từ chối cả. Dưới chồng tôi chỉ có một cô em gái,cũng đã kết hôn rồi. Hiện nay chúng tôi ở riêng bên ngoài, còn bố chồng thì sống với vợ mới.
Dù không có chút tình cảm gì với người mẹ chồng bỗng nhiên xuất hiện này nhưng tôi không có lý do gì để từ chối cả. (Ảnh minh họa)
Ngày chồng đi đón mẹ chồng từ bến xe về, tôi đi chợ chuẩn bị cơm nước tiếp đãi bà.
Nhưng đó cũng là một ngày tôi không bao giờ có thể quên được, ngày tôi gặp lại người mà mình căm hận nhất.
Video đang HOT
Khi mẹ chồng xuất hiện ở cửa nhà, ngay ánh mắt đầu tiên, tôi đã nhận ra bà ta. Quá khứ đau thương, uất nghẹn dội về, những căm hận và thù hằn chất chứa nhiều năm qua cũng trào dâng. Trong sự ngỡ ngàng đến tột cùng của chồng lẫn bà ta, tôi đã lao đến giáng cho mẹ chồng vài cái tát hết sức bình sinh.
Mẹ tôi mất sớm từ khi tôi còn rất nhỏ, bố theo vợ mới đi nơi khác, tôi sống với bà ngoại. Bà là người chăm chút, nâng niu, nuôi tôi từ tấm bé. Cho đến ngày hôm đó, ngày tôi thi tốt nghiệp cấp 3 xong về nhà. Bà bị tai nạn xe máy trước cửa nhà. Lúc tôi về đến nơi vẫn còn gặp thủ phạm đứng đó chưa đi.
Đó là một cặp đôi, một người phụ nữ ăn mặc diêm dúa, với nốt ruồi ở bên cạnh mắt nổi bật khó lẫn. Bà tôi thì nằm bất tỉnh bên đường. Hai kẻ đó đang cuống quýt hốt hoảng không biết phải làm sao.
Biết tôi là cháu của bà, người đàn ông định đưa bà tôi đi bệnh viện song ả đàn bà lại ngăn cản: “Mặc kệ họ, chỉ là một bà lão và một đứa nít ranh thôi, không làm gì được mình đâu. Đi nhanh đi, đưa đến bệnh viện lại phải trả tiền thuốc thang bồi thường đấy”.
Và thế là họ phóng xe máy đi một cách tàn nhẫn trước sự cầu xin của tôi. Đúng là tôi chẳng thể làm gì được họ, lúc ấy ngốc nghếch còn không nghĩ tới việc phải ghi nhớ biển số xe. Hồi đó cũng chẳng có nhiều camera lắp bên đường như bây giờ, chỗ ở của bà cháu tôi lại khá vắng vẻ.
Bà tôi nằm liệt giường sau tai nạn đó, cũng vì nhập viện quá muộn. 1 năm sau thì bà qua đời. Có thể dù họ giúp sức đưa bà vào viện, sức khỏe bà cũng không khá hơn nhưng tôi vẫn thấy hận.
Tôi đậu đại học, vừa đi làm thêm kiếm tiền trang trải sinh hoạt và đóng học phí, vừa vùi đầu vào học tập. Suốt những năm tháng sau này, trong lòng tôi không bao giờ quên được hình ảnh ngày hôm đó và gương mặt người phụ nữ độc ác kia.
Dù đã qua từng ấy năm, bây giờ bà ta đã già đi nhưng tôi thì vẫn nhận ra một cách dễ dàng. Người đó oái oăm đến tột cùng là chính là mẹ chồng tôi! Ngày hôm đó người đàn ông đi cùng bà ta không phải bố chồng. Bà ngoại tình với người khác khi vẫn đang trong hôn nhân, đó cũng là lý do mà bố mẹ chồng tôi ly hôn và bà biến mất sau đó.
Tôi khó xử quá, ở địa vị của tôi phải giải quyết chuyện này như thế nào? (Ảnh minh họa)
Sau khi biết rõ mọi chuyện, chồng tôi cũng rất khó xử. Tạm thời anh thuê một chỗ cho mẹ ở bên ngoài. Nhưng anh bảo bây giờ bà đã già yếu, đêm hôm không có người ở cùng thì không yên tâm.
Chồng không nói nhưng tôi hiểu ý anh muốn là gì. Anh muốn tôi bỏ qua chuyện cũ để đón mẹ chồng về sống chung nhà. Theo suy nghĩ của anh thì chuyện đã qua lâu lắm rồi, từ khi tôi tốt nghiệp cấp 3 tới bây giờ đã lấy chồng được chục năm, thời gian cũng gần 20 năm còn gì. Hơn nữa người lái xe là gã đàn ông kia, họ lại càng chẳng cố ý.
Tôi chỉ biết cười buồn, rõ ràng chồng không hiểu tôi. Gần 20 năm đối với tôi cũng chỉ như ngày hôm qua. Đó là lý do tại sao tôi nhớ gương mặt của mẹ chồng đến thế. Chồng cũng không hiểu vị trí quan trọng của bà ngoại trong lòng vợ.
Nhưng tôi không muốn tranh cãi gay gắt với chồng vì cuộc hôn nhân của mình đang êm đẹp, chồng cũng là người đàn ông mẫu mực với gia đình. Tôi khó xử quá, ở địa vị của tôi phải giải quyết chuyện này như thế nào? Xin mọi người cho tôi một lời khuyên.
Hàng xóm sang ăn chực nhưng chồng tôi vẫn nhiệt tình tiếp đón, khi nghe cuộc nói chuyện của hai người thì tôi mới bẽ bàng nhận ra sự thật
Tôi đứng không vững trước những lời thú nhận của hàng xóm.
Vợ chồng tôi chuyển về ngôi nhà hiện tại mới được 2 năm. Trước đó chúng tôi sống chung nhà với bố mẹ chồng, vì kinh tế chưa vững vàng nên đành chấp nhận sống chung. Cũng may công việc của cả tôi và chồng phất lên nhanh chóng, thu nhập hàng tháng lớn nên cả hai đã có đủ khả năng dọn ra ở riêng. Tôi rất thích khu vực nơi nhà mình sinh sống vì nó không quá xa trung tâm mà an ninh đảm bảo, lại yên tĩnh, không khí cũng trong lành.
Nói chung trong cuộc sống, vợ chồng tôi đều là những người cá tính, thẳng thắn, không phải sợ hãi hay cần cố tỏ ra "thảo mai" với người khác. Chính sự bộc trực này đã giúp hai vợ chồng tôi gắn kết hơn trong mối quan hệ. Trước đây, khi còn yêu nhau, anh ấy cũng nói là bản thân bị thu hút bởi những người mạnh mẽ, can đảm như tôi. Tôi luôn hi vọng rằng, chúng tôi sẽ có một chặng hành trinh hôn nhân thật mỹ mãn.
Ảnh minh họa.
Tới đầu năm ngoái, tôi nhận được tin mình mang thai, tới cuối năm thì sinh em bé trai trong sự vui mừng của gia đình nội ngoại. Tuy nhiên, tôi không cảm thấy chồng mình hào hứng lắm. Thay vào đó, anh vẫn mải miết với công việc, dường như chỉ tập trung vào phát triển sự nghiệp. Nếu có quan tâm tới vợ thì cũng chỉ là theo cái cách hoàn thành trách nhiệm.
Mặt khác, đúng là trong thời gian tôi mang thai, tôi có hời hợt với chồng một chút. Song tôi nghĩ đó là tâm lý rất bình thường của chị em phụ nữ mang bầu. Nhất là chuyện giường chiếu, không thể đảm bảo được mặn nồng như hồi mới cưới nhau được. Cơ thể của tôi cũng có nhiều thay đổi, thậm chí nhiều ngày nằm ốm bệt một góc, anh ấy ăn gì, uống gì, ngủ nghỉ ra sao tôi không lo lắng được.
Ấy vậy nhưng tôi không than vãn với chồng, thay vào đó tôi sẽ dùng thời gian để có thể bù đắp lại cho anh. Tới gần đây, tôi nhận ra những cố gắng của mình rất vô nghĩa, bởi anh đã có người phụ nữ khác rồi...
Tất cả sự thật tôi biết được cũng là nhờ hàng xóm. Bên cạnh nhà tôi có một cặp vợ chồng trẻ sinh sống. Thi thoảng hai nhà cũng nói chuyện qua lại, hoặc cùng lắm thì nhờ vả mượn đồ này đồ kia, chứ chưa bao giờ ăn uống chung trong suốt 2 năm nhà tôi chuyển về đây. Năm nay, người chồng của nhà đó đi xuất khẩu lao động, nghe kể là vì kinh tế khó khăn, nên mới muốn kiếm thêm thu nhập cho gia đình. Cô vợ ở nhà một mình, có đi làm tại công ty gần đây.
Một hôm, khi vợ chồng tôi đang dọn cơm ra ăn thì bỗng cô hàng xóm mang bát, đũa sang. Ban đầu tôi thấy khá kỳ quặc, vì trước giờ có khi nào mà hàng xóm ăn chực thế này đâu. Vả lại, chồng tôi thừa biết tôi không thích có ai đó lạ xen vào bữa cơm gia đình, nhất là ở thời điểm dịch bệnh phức tạp. Trái với sự khó hiểu của tôi thì chồng lại nhiệt tình tiếp đón. Thôi thì tôi nghĩ cô ấy ăn cùng gia đình mình một bữa cũng chẳng sao.
Kỳ lạ hơn là vài hôm sau, ngày nào cô này cũng sang ăn nhờ nhà tôi, nhất là vào buổi tối. Tôi có phàn nàn với chồng thì anh mắng: "Sao em ích kỷ thế? Chồng người ta đi vắng, họ lại đi làm tới tối mới về thì cho họ ăn nhờ có sao đâu. Đằng nào thì cũng là một công nấu nướng, anh nghĩ chẳng đáng để làm sứt mẻ tình làng nghĩa xóm".
Ảnh minh họa.
Chuyện chưa dừng lại. Ngay đến buổi tối, chồng tôi lén ra ban công nghe điện thoại lúc tôi đang ru con ngủ. Thấy lạ, tôi mới đứng gần đó lén nghe. Chồng tôi bảo: "Này, cô hạn chế sang đây ăn thôi, vợ tôi nghi ngờ rồi đấy. Nhưng tôi vẫn mong cô đừng bép xép chuyện tôi ngoại tình, vì tôi còn có con nhỏ!". Nói xong chồng tôi dập máy, tôi vội vã chạy vào trong nhà, nước mắt lăn dài trên má.
Hôm sau, tôi sang hỏi thẳng hàng xóm, đúng là cô ấy khai thật là bản thân đã nhìn thấy chồng tôi tay trong tay với gái lạ tại quán cafe. Cô ta vì muốn tiết kiệm tiền ăn nên mới uy hiếp chồng tôi để được ăn chực vài bữa. Chồng tôi thậm chí còn đưa tiền tiêu vặt cho cô ấy nữa. Tới nước này rồi thì tôi hoang mang tột độ, đứng không vững. Giờ đây, tôi còn chẳng biết bản thân nên đối diện với sự thật ra sao. Vì cớ gì mà chồng lại phản bội tôi chứ, phải chăng tôi nên chấm dứt mối quan hệ tại đây?
Làm gì cũng bị mẹ chồng so sánh "dâu cũ làm tốt hơn nhiều", tôi mời đến nhà 1 người khiến bà vừa nhìn đã tái mặt "Con dâu cũ của tôi không bao giờ có chuyện làm ăn ẩu đoảng như chị..." - mẹ chồng rất hay đem tôi ra so sánh với vợ cũ của Tuấn. Tôi là vợ 2 của Tuấn. Tôi lấy anh sau khi Tuấn ly hôn người vợ trước được 4 năm. Tuy vậy, "cái bóng" của cô ấy trong gia đình nhà chồng,...