10 năm không sinh được con, vợ bỗng thông báo có thai sau lần đi họp lớp
Cứ ngỡ chồng sẽ nhảy cẫng lên vì sung sướng, nhưng anh lại ngẩn ra 1 lúc rồi nói: “Từ bao giờ?”
An vốn là hoa khôi ở trường đại học, không những xinh đẹp, thành tích học tập của cô cũng khiến người ta nể phục. Vì thế những người theo đuổi cô luôn xếp hàng dài.
Trong khi biết bao nhiêu người tốt vây quanh, An lại không buồn để ý mà gật đầu làm người yêu Thắng, 1 anh chàng vô danh, tuy học cùng trường nhưng anh ta không có gì nổi bật nên ai cũng ngạc nhiên sững sờ khi anh được lọt vào mắt xanh của cô hoa khôi. Thấy mọi người chê bôi người yêu, An hùng hổ nói:
-Tôi chọn Thắng vì tôi tin tưởng và yêu anh ấy. Còn những người khác, dù có tốt cách mấy tôi cũng không có tình cảm.
Quả quyết như thế, sau khi tốt nghiệp An và Thắng đã tổ chức ngay 1 đám cưới linh đình. Thế nhưng, thứ tình cảm bất chấp lý trí đó đến bây giờ lại làm An phải hối hận.
Sau khi cưới, Thắng và cả nhà anh luôn đối xử rất tốt với vợ, cũng là vì mong muốn An sẽ sớm sinh cho anh 1 đứa con. Nhưng trời không chiều lòng người, chớp mắt đã 10 năm trôi qua nhưng An thì vẫn chưa 1 lần có thai.
Cũng từ khi đó, Thắng như trở thành 1 người khác, anh luôn tỏ ra bất mãn với vợ và không coi vợ ra gì. Tuy không nói ra, nhưng không khí trong nhà lúc nào cũng ngột ngạt khó chịu. An và Thắng tình cảm giờ đã không còn được mấy phần so với ngày đầu.
Một lần, nhân lúc đang buồn chán vì cãi nhau với chồng. An lại nhận được đứa bạn gọi thông báo mời đi họp lớp. Cô tự ngẫm “thôi thì đi cho vui vậy, ru rú ở nhà nhiều chắc trầm cảm mất”.
(ảnh minh họa)
Đến ngày họp lớp, cô đi từ sáng sớm đến 12 giờ đêm mới về đến nhà trong tình trạng không được tỉnh táo. Thắng thấy vợ loạng choạng thì quát to:
-Họp lớp hay làm trò gì mà giờ này mới về. Đàn bà con gái người nồng nặc mùi bia rượu. Cô có còn coi tôi là chồng nữa hay không thế?
Giận quá, Thắng làm 1 hồi đến đứt hơi mới dừng lại, An chậm rãi nói:
-Lâu rồi không gặp các bạn, vui quá nên em có uống 1 chút thôi mà..À, chúng nó đều dẫn con đi theo….
Video đang HOT
Nói xong câu đó cô cười chua xót rồi đi vào phòng.
Từ hôm đó đến nay đã 3 tháng, An thấy lạ khi vẫn chưa đến kỳ kinh, cô bèn đến viện khám, không ngờ bác sĩ nói cô đã có thai. An lặng người đi rồi như không tin vào tai mình cho đến khi cầm tờ giấy xét nghiệm trên tay.
Tối đó, chồng vừa về đến cửa An đã nhào ra ôm chầm lấy anh thông báo tin vui:
-Chồng ơi..Em có thai rồi.
Cứ ngỡ chồng sẽ nhảy cẫng lên vì sung sướng, nhưng anh lại ngẩn ra 1 lúc rồi nói:
-Từ bao giờ?
-3 tháng rồi.
Thắng ném chiếc cặp vào giường rồi quát lên:
-3 tháng? Nó là con thằng nào?
An giật mình:
-Anh đang nói cái gì thế hả? Tại sao anh lại hỏi em câu hỏi điên rồ đấy?
Thắng càng điên tiết đạp ngay vợ 1 cái ngã nhào xuống sàn:
-Cô còn vờ vịt, đúng 3 tháng trước cô đi họp lớp tận đêm mới mò về còn gì. 10 năm nay chúng ta đã cố gắng bao nhiêu vẫn không thể có con. Không lẽ tự dưng đứa bé này lại xuất hiện đúng lúc thế. Nó chắc chắn không phải con tôi.
An bưng mặt khóc cố gắng giải thích với chồng rằng cô chưa từng quan hệ với người khác, cũng chưa từng phản bội anh. Nhưng dù cô có nói thế nào Thắng vẫn khăng khăng cho đó là ngụy biện:
-1 là phá thai 2 là ly hôn. Cô chọn đi.
Thấy chồng cương quyết, An sốc suýt ngất nhưng vẫn phải cố giữ bình tĩnh:
-Tôi không làm gì sai cả, nhưng tôi sẽ đi cho anh vừa lòng.
Nói xong cô lấy quần áo rời đi. Từ đó Thắng lao vào rượu chè, gái gú. Còn An 1 mình thuê nhà trọ ở, 1 mình cô chịu ấm ức tủi hổ với cái thai ngày càng lớn dần. Xung quanh là những lời đàm tiếu của hàng xóm, bạn bè, An đều phải cắn răng bỏ ngoài tai để tập trung lo cho đứa con sắp chào đời.
Đủ 9 tháng 10 ngày, An cũng sinh được 1 đứa con trai, nhưng nhìn đứa con bé tý teo cô lại càng chua xót, bác sĩ nói nó bị thiếu chất dinh dưỡng trầm trọng nên chỉ nặng 1,8 kg. Cô nghĩ đến Thắng mà nước mắt trào ra.
1 người phụ nữ 1 mình vượt cạn, những lúc thế này không có người đàn ông bên cạnh, hỏi ai mà không tủi thân cho được?
(ảnh minh họa)
1 thời gian sau, An dẹp đi sĩ diện, bốc máy gọi chồng với giọng lạnh tanh:
-Tôi vừa từ cõi chết trở về, nếu anh muốn gặp con thì đến đây đi.
Bây giờ Thắng mới tỉnh rượu, anh thấy vợ nói chết sống gì đó thì cũng hơi lo lo, rồi cũng chạy đến viện xem tình hình thế nào.
Chồng vừa đến nơi, An ném luôn tờ kết quả xét nghiệm DNA vào mặt anh, trùng khớp 100% và xác nhận là bố con ruột, Thắng đọc xong liền gục mặt xuống khóc nức nở:
-Nó là ..con tôi sao?
- Anh vì nghi ngờ vợ mà hắt hủi cả đứa con ruột của mình. Loại người như anh có xứng đáng làm cha của con tôi không?
-Em hãy tha thứ cho anh..Anh biết lỗi rồi.
-Hôm nay tôi gọi anh đến đây chỉ để cho anh biết con người của anh tồi tệ đến mức nào, chứ đứa con này từ nay trở đi chỉ là của riêng tôi.
Thắng hối hận tột cùng, anh cầu xin gãy lưỡi nhưng vợ vẫn không tha thứ. Giờ này anh không biết làm cách nào chuộc lỗi với vợ con ngoài việc mỗi ngày đều vào chăm đứa con suy dinh dưỡng mặc cho mẹ nó xua đuổi.
Theo Phúc Yến/ Thể thao Xã hội
Muốn kết thúc 10 năm hôn nhân vì quá mệt mỏi với chồng
Tôi thấy mình càng cố gắng thì mối quan hệ vợ chồng lại càng xa cách. Anh sẵn sàng nổi cáu với con, với vợ trong bất cứ câu nói nào.
Chúng tôi yêu nhau 3,4 năm rồi cưới. Tôi nhà ở Hà Nội, anh ở một nơi khá heo hút, cách nhà tôi gần 80km. Khi yêu nhau, vì tôi còn là sinh viên, anh đã đi làm nên sự nhìn nhận của tôi chắc vẫn còn hạn chế. Anh là người ít nói, không hay tán tỉnh quá nhiều như những anh chàng theo đuổi tôi hồi đó. Anh khá tốt và có trách nhiệm. Cũng vì những điều đó mà tôi lại càng tin tưởng và yêu anh hơn. Cuộc sống hôn nhân về vật chất chúng tôi cũng trải qua nhiều thứ, từ lúc cưới nhau đi thuê nhà, sau đó mua được căn hộ nhỏ, rồi tiếp tục đổi qua căn hộ lớn hơn, gần đây mua được ô tô và tôi đã sinh được 2 con rồi. Nhìn bề ngoài chắc nhiều nhà ao ước như chúng tôi, bởi từ 2 bàn tay trắng, hầu như không có sự trợ giúp hai bên nội ngoại (mẹ tôi mất, bố ốm yếu, bố mẹ chồng ở quê, không có điều kiện). Chúng tôi hầu như tự lực từ kinh tế đến thời gian chăm con.
Ảnh minh họa
Sinh đứa đầu mẹ chồng tôi có lên trông cháu giúp để tôi đi làm được khoảng 7 tháng, sau đó tôi phải bỏ dở công việc ở tập đoàn lớn để ở nhà trông con. Bà xuống trông giúp nhưng là người: "Ăn được nói được làm được", vì thế có những va chạm mẹ chồng nàng dâu khiến cả tôi và bà không thoải mái. Chồng tôi sống cùng nhưng anh gia trưởng, luôn cho rằng tôi đã làm sai mọi chuyện, kể cả những câu nói bình thường anh cũng nghĩ vợ đang nói xấu nhà chồng. Từ đây vợ chồng tôi lại càng xa cách, mặc dù tôi đã xin lỗi và mối quan hệ với nhà chồng lại bình thường.
Tôi ở nhà chăm con 2 năm, lúc này chồng cũng nghỉ làm nhà nước về mở công ty riêng, tôi vô cùng lo lắng vì công việc hai vợ chồng bị dừng lại, gây dựng từ đầu. Thật may mắn, chúng tôi làm ăn khá suôn sẻ trong 2, 3 năm đầu gây dựng. Tôi cũng vừa trông con, vừa phụ giúp chồng một số việc. Lúc này mẹ chồng không ở đây nên việc cãi nhau giữa chúng tôi giảm hẳn, có điều quan hệ của hai vợ chồng cũng giảm đi rõ rệt, có thể là do căng thẳng công việc hoặc chúng tôi ở cả ngày với nhau. Tôi cũng buồn nhưng thông cảm cho chồng. Vài năm sau chúng tôi lại chuyển nhà to hơn, rồi tôi tìm được công việc đúng chuyên môn đã học. Tình hình ổn định, tôi tiếp tục sinh bé thứ 2, lần này không nhờ bà nội xuống trông cháu nữa vì sợ lại xảy ra chuyện mẹ chồng nàng dâu như bé đầu, tôi chủ động tự tìm người trông giúp. Thêm đợt này cô em chồng cũng sinh nên bà muốn sang chăm cho con gái hơn.
Tuy có tủi thân vì mẹ đẻ đã mất, không được mẹ chăm cho nhưng tôi cũng cố gắng tự làm mọi việc đến khi con được 5 tháng tôi tìm bà gần nhà gửi. Trộm vía cháu ngoan nên tôi tin tưởng gửi để đi làm. Chồng tôi vẫn vậy, anh tự làm công việc riêng của mình, nhưng tính cách gia trưởng và dễ dàng nổi cáu luôn thường trực. Tôi khá thông cảm cho chồng vì anh phải lo về kinh tế, lại làm một mình, trong khi tôi ra ngoài tiếp xúc xã hội nhưng lương không cao. Tôi luôn cố gắng làm việc nhà, không thuê ôsin, cơm nước hàng ngày hầu như đầy đủ. Đi làm về tôi sẵn sàng lao vào với con và cái bếp, nhiều lúc rất mệt nhưng nghĩ đến chồng con tôi lại cố.
Tôi thấy mình càng cố gắng thì mối quan hệ vợ chồng lại càng xa cách. Anh sẵn sàng nổi cáu với con, với vợ trong bất cứ câu nói nào. Mặc dù có những lúc tôi biết trong tình huống nào đó anh sẽ quát, sẽ nói khó nghe, nhưng vẫn cố gắng nói mềm mỏng, nhưng cũng không cải thiện. Người ta nói "Lạt mềm buộc chặt", tôi đã thử nhưng tình hình vẫn thế, nhiều lúc tôi không chịu nổi, cũng nói những lời khó nghe, vợ chồng có ngồi lại nói với nhau nhưng cũng không được quá một tuần lại va chạm, rồi anh lặng thinh chẳng nói năng gì, kể cả với con. Tôi nhẹ nhàng hỏi vấn đề kinh doanh hàng ngày thì anh cũng chẳng nói để tôi hiểu. Thực ra tôi cũng nắm được sơ qua về việc kinh doanh của anh, chi tiết cụ thể từng ngày từng giờ thì không rõ.
Chồng kiếm được bao nhiêu tiền anh đều gửi ngân hàng, mang sổ tiết kiệm tên anh về, anh có để cho tôi vài triệu để tiêu. Anh chắc cũng không giấu gì tôi về chuyện tiền bạc nhưng chẳng nói rõ với tôi có bao nhiêu. Tôi từ trước tới nay đi làm lương cũng thấp, chỉ để đi chợ búa là hết nên cũng chẳng có tiền tích lũy riêng gì. Công việc của tôi khá bấp bênh, chồng thì như vậy, tôi cũng không biết nên làm gì để cải thiện cuộc sống quá ngột ngạt này. Gần 10 năm nhưng tôi thấy thời gian quá dài và mệt mỏi. Nhìn những đứa con thơ, tôi không đành lòng để con phải xa bố hay mẹ. Tôi mất mẹ từ nhỏ nên hiểu được sự thiếu vắng buồn như thế nào. Tôi không biết phải làm sao, nên dừng lại hay bước tiếp. Xin mọi người hãy cho tôi lời khuyên.
Theo VnExpress
Biết tôi có thai mà anh vẫn cứ đi lấy vợ Tôi lên kế hoạch làm mẹ đơn thân nhưng bất giác lại nói với anh về cái thai. Anh phủ nhận và bảo tôi phá vì với anh, cô gái hiện tại mới là tương lai. Ngày hai đứa chính thức quen nhau với tư cách người yêu, tôi đã nhận được không ít những lời can ngăn, phản đối, họ đều từng...