10 năm gặp lại người yêu quê mùa, tôi sững sờ đứng không vững
Tôi không ngờ có ngày gặp lại Miên trong hoàn cảnh éo le này… nếu năm đó tôi không chia tay, có khi giờ hai đứa đã ở bên nhau rồi.
Tôi yêu Miên từ khi tôi học năm cuối đại học, còn Miên học năm 2. Chúng tôi gần làng nhau nhưng tận khi lên Hà Nội học mới quen biết và yêu nhau.
Miên giản dị, có phần quê mùa, chính tính nết ấy của em làm tôi yêu thương. Hơn nữa, tôi cũng nghĩ gần nhà nhau sau này đi lại cũng tiện. Yêu nhau, hai đứa cũng xác định lâu dài nên có về gia đình ra mắt, chúng tôi cũng đã vượt rào với nhau.
Tôi ra trường trước, may mắn xin được việc tại công ty lớn. Môi trường làm việc mới giúp tôi mở rộng mối quan hệ, biết biết nhiều, chẳng biết từ lúc nào,tình yêu không còn là mối bận tâm của tôi như trước.
Thế rồi làm hơn 1 năm, công ty tôi mở chi nhánh trong miền Trung. Sếp nói nếu vào trong đấy cơ hội thăng tiến sẽ cao. Tôi cân nhắc mãi, cuối cùng quyết định đi. Miên đã khóc nhiều, nhưng không cản được tôi.
Vào Đà Nẵng, tôi có cơ hội phát triển tốt, tôi chú tâm vào công việc đến mức quên mất việc mình đã có người yêu. Chưa kể, tôi quen nhiều cô gái máu lửa và hấp dẫn khác, hình bóng cô người yêu quê mùa cứ mờ phai. Thế rồi thời điểm Miên tốt nghiệp, chúng tôi chia tay, từ đó không liên lạc gì cho nhau nữa.
Nhiều năm trôi qua, tôi đã làm lên chức trưởng phòng, có gia đình nhưng không hạnh phúc. Vợ tôi thuộc dạng tiểu thư, hai đứa không hòa hợp cả về suy nghĩ lẫn cách sống. Cuộc sống thường ngày cũng hay xích mích.
Video đang HOT
Khi công ty tôi gặp khó khăn, nợ lương nhân viên, thu nhập của tôi giảm xuống hơn hai phần ba thì tôi phát hiện ra vợ ngoại tình . Cô ấy bỏ chồng, bỏ con đi biền biệt, và không lâu sau đó thì chúng tôi ly dị.
Quá đớn đau, tôi chưa bao giờ thấy mình thất bại ghê gớm đến như thế, cả gia đình, ca sự nghiệp… thời điểm đó, tôi sống mà cực không bằng chết.
Thế rồi may mắn mỉm cười khi công ty tôi có cơ hội nhận được một hợp đồng làm ăn lớn, để ký được hợp đồng này, tôi phải chuẩn bị kỹ càng.
Ngày gặp mặt đối tác, tôi vừa đứng lên chào thì đứng tim tại chỗ. Bởi trưởng phòng công ty bạn không ai khác chính là Miên, người yêu cũ của tôi ngày xưa.
Có điều, cô ấy khác lắm, xinh đẹp, sang trọng, trẻ trung và rất có tướng. Miên cũng không khỏi ngỡ ngàng khi gặp lại tôi, nhưng cô ấy nhanh chóng lấy lại bình tĩnh, coi như chưa hề quen biết gì tôi. Suốt cả buổi hôm đấy, tôi bần thần bao nhiêu thì cô ấy quyết đoán bấy nhiêu.
Ký xong hợp đồng, tôi gọi Miên. Biết ý tôi định nói gì, Miên chỉ nói với tôi một câu rồi đi trước, Miên nói: “Không ngờ gặp lại anh trong hoàn cảnh này. Chúng ta còn gặp nhau nhiều trong dự án trước mắt, mong anh hãy quên chuyện cũ đi, coi như ta chưa từng quen biết”.
Miên đi rồi, tôi ngồi lại mà sững sờ. Thật không ngờ trái đất tròn, có ngày gặp lại nhau mà lại trong hoàn cảnh éo le này. Tự dưng tôi tiếc nuối, giá mà ngày xưa tôi không bỏ Miên, chúng tôi tiếp tục đến tận bây giờ thì sẽ ra sao nhỉ?
Theo Khỏe & Đẹp
Cuộc điện thoại của người yêu và bố mẹ khiến tôi đứng không vững
Hôm đó, cũng như mọi ngày, sau giờ tan sở tôi đến phòng trọ của anh nhưng không báo trước. Và cũng chính vì muốn tạo bất ngờ mà tôi nghe được cuộc điện thoại điếng người của anh và mẹ. Ở đầu dây bên kia, tôi không biết mẹ anh nói gì. Nhưng anh thì nói chuyện bằng một cái giọng trịch thượng, hỗn hào khác hẳn con người mà tôi vẫn thấy hàng ngày. Anh nói ....
Tôi năm nay 27 tuổi, hiện đang làm kiểm toán viên cho một công ty nước ngoài. Thu nhập ổn định, gia đình ở quê cũng thuộc dạng có điều kiện nên tôi sống khá thoải mái ở thành phố. Là đứa con gái có ngoại hình và gương mặt khả ái, cũng không ít người theo đuổi nhưng sau vấp ngã ở cuộc tình 3 năm trước, tôi đã hoàn toàn mất cảm giác yêu. Cho đến khi gặp anh.
Tôi cùng quê với anh. Ngày trước anh học rất được, thuộc loại có tiếng ở trường nhưng cuộc đời anh lại mắc phải sai lầm nghiêm trọng. Vào đại học được 1 năm, anh bị đuổi khỏi trường vì chơi bều lêu lổng, kết quả học tập be bét. Nhưng thay vì trở về, anh vẫn dấu gia đình suốt 5 năm trời, bố mẹ vẫn chu cấp tiền cho anh ăn học.
Sự dối trá ấy cứ kéo dài mãi cho đến khi gia đình không còn tiếp viện, anh phải bày đủ trò gian dối để vay mượn bạn bè. Cuối cùng mọi chuyện vỡ lẽ khi số nợ lên đến mấy trăm triệu, bố mẹ anh ở quê phải bán đất để giải quyết những rắc rối mà anh gây ra. Và để chuộc lại lỗi lầm ấy, anh xin được làm lại cuộc đời bằng cách tiếp tục thi vào đại học và đỗ chính trường cũ của tôi.
Khi biết chuyện quá khứ, tôi không trách, mà trên hết còn thông cảm cho anh vì đã biết quay đầu, vì thế tôi cũng nguyện ý giúp anh trên con đường này.
Thú thật, chuyện tình cảm của hai chúng tôi đến quá nhanh, đến bản thân tôi cũng không ngờ được. Từ lúc anh tán tỉnh cho đến khi nhận lời yêu chưa đến một tuần.
Đến hôm nay, mối quan hệ của chúng tôi kéo dài chưa đầy 2 tháng, nhưng đã mấy lần tôi phải suy nghĩ một cách nghiêm túc về con người của bạn trai này. Tháng trước, anh mượn xe của tôi nói là chở một người bạn vào viện gấp. Nhưng bẵng đi một tuần không thấy anh mang trả, tôi hỏi thì nhận được những lời giải thích và thanh minh không mấy thuyết phục. Sau nhiều lần bị tôi đòi, cuối cùng bạn trai cũng đưa ra được câu trả lời làm tôi tức phát điên: "Anh làm mất xe của em nên cả tuần nay không dám nói. Hãy tha lỗi cho anh".
Không chỉ riêng lần đó, còn rất nhiều lần khác bạn trai liên tục mượn tiền tôi với những lý do khiến tôi rất nghi ngờ. Nào là anh cần tiền đóng học phí gấp, tiền nhà đến hạn trả, tiền tài liệu ôn thi... Anh đi học lần này không còn mặt mũi nào ngửa tay lấy tiền bố mẹ. Tiền lương làm thêm chưa được lĩnh nên thật sự rất khó khăn.
Cũng vì thương anh, muốn lo cho anh nên hết lần này đến lần khác tôi đưa tiền cho anh chẳng cần suy nghĩ. Số tiền không phải là ít nhưng vì xác định cho mối quan hệ này, xác định yêu anh chắc chắn sẽ vất vả thời gian đầu nên tôi bỏ qua hết.
Hôm đó, cũng như mọi ngày, sau giờ tan sở tôi đến phòng trọ của anh nhưng không báo trước. Và cũng chính vì muốn tạo bất ngờ mà tôi nghe được cuộc điện thoại điếng người của anh và mẹ. Ở đầu dây bên kia, tôi không biết mẹ anh nói gì. Nhưng anh thì nói chuyện bằng một cái giọng trịch thượng, hỗn hào khác hẳn con người mà tôi vẫn thấy hàng ngày. Anh nói "Ông bà có muốn giữ thể diện thì lo thu xếp tiền mang ra Hà Nội trả đi. Bằng không bọn cho vay nặng lãi nó tìm về tận nhà, lúc đó lại kêu nhục với thiên hạ".
Tôi điếng người, không thể tin người đang nói chuyện kia là người yêu mình. Tôi lẳng lặng ra về mà không để anh biết. Suy nghĩ mãi, tôi quyết định tìm gặp chị hàng xóm cạnh nhà anh (vì cùng quê nên tôi và chị cũng quen nhau) để xác nhận kỹ mọi chuyện. Rồi tôi cũng biết sự thật kinh khủng mà gia đình anh lâu nay vẫn che đậy.
Chị ấy nói "Anh Th. có chết cũng không thay đổi, ở quê các bác vì sĩ diện mà bao che. Cứ được vài ngày, bố mẹ lại phải chạy vạy để trả nợ cho bọn vay nặng lãi. Cái xe của em cũng là anh ta bán, giấy tờ tùy thân cũng mang cầm đồ với lãi cắt cổ. Không chỉ riêng em mà hiện giờ anh ta vẫn đang quan hệ với nhiều cô gái khác. Cũng lừa lấy tiền của họ để chơi bời đàn đúm".
Thiết nghĩ, con người ta chỉ trót lầm lỡ một lần rồi sửa chữa, còn anh sai lầm cả cuộc đời. Tôi đã lầm khi yêu thương anh vô điều kiện, thậm chí đã từng mơ tưởng đến tương lai của hai đứa.
Giờ đây, tôi muốn thoát khỏi con người này càng nhanh càng tốt, tôi cảm thấy hận, thấy ghê tởm với loại người này. Nhưng có lẽ trong mắt anh vẫn nghĩ tôi là một con ngốc dễ dàng bị dụ dỗ nên luôn buông lời ngọt nhạt. Tôi có nên nói thẳng vào mặt anh rằng anh chỉ là loại sở khanh tồi tệ và đòi lại chiếc xe. Hay im lặng tránh xa loại người này, chấp nhận mất mát để mua lấy bài học nhớ đời? Xin mọi người hãy giúp tôi.
Theo tri thuc tre
Bàng hoàng giây phút gặp lại người cũ trong hoàn cảnh éo le Có những chuyện trôi qua đã lâu, tưởng rằng đã mãi mãi ngủ quên nhưng khi gặp lại mới biết không phải mình từng quên, chỉ là không bao giờ dám nhớ. Câu chuyện của tôi có lẽ cũng như thế. Tôi mới kết hôn được hơn 1 tháng, chồng tôi làm cùng cơ quan, hiền lành, thương vợ, nói chung anh là...