10 năm gặp lại người cũ, tôi lại ngã vào vòng tay anh
Gặp lại anh sau 10 năm xa cách, tôi lại ngã vào vòng tay anh, với yêu thương, với dằn vặt, với xót xa…
Tôi gặp Thành trong một chuyến nghỉ mát ở Sapa, khi đó tôi đi theo công ty đi du lịch, còn Thành là một nhiếp ảnh gia đang đi săn ảnh cảnh tuyết rơi nơi vùng cao Tây Bắc.
Khi tôi đang mải miết ngắm nghía những bông tuyết phủ kín nụ hoa thì nghe có tiếng máy ảnh nháy liên hồi đằng sau. Quay lại, tôi bắt gặp Thành đang say sưa chụp trộm tôi. Thoáng chút ngơ ngác, tôi giận dữ tiến lại phía Thành. Thành ngượng nghịu xin lỗi tôi. Thế là quen nhau.
Suốt 4 ngày ở khu nghỉ mát sau đó, ngày nào chúng tôi cũng gặp nhau, ngoài lúc đi cùng cơ quan, có cơ hội là tôi tách đoàn đi cũng Thành, lúc thì xem anh chụp ảnh, lúc thì làm mẫu cho anh. Đến ngày cuối cùng, chia tay trong bịn rịn, Thành đã tặng tôi rất nhiều bức hình chụp tôi, bức nào cũng đều rất đẹp.
Về nhà, tôi lấy ra xem lại, ở một bức có ghi một dòng số nhỏ, là số điện thoại của Thành. Tôi lập tức liên lạc cho anh, có lẽ duyên phận của chúng tôi thực sự bắt đầu từ ngày đó.
Chúng tôi nói chuyện với nhau rất hợp cạ. Dần dần, tôi phát hiện ra mình có tình cảm với Thành, tôi nhớ anh, mong được nói chuyện, mong được gặp anh. Thế rồi một ngày, lấy hết can đảm, tôi chủ động bày tỏ với Thành. Ngược lại với sự háo hức của tôi, Thành chỉ lặng lẽ cúi đầu, anh thú nhận anh đã có gia đình và 1 con gái hơn 2 t.uổi.
Nghe những lời anh nói, tôi như sét đ.ánh bên tai, cảm giác đau đớn vô cùng. Thành xin lỗi tôi, anh nói, anh không dám nói anh đã có gia đình vì anh rất yêu tôi, sợ tôi từ bỏ anh. Thành nói, vợ chồng anh kết hôn không phải vì tình yêu, nên anh không hạnh phúc. Tôi nghe Thành nói thì thương anh vô cùng. Rồi tôi và Thành yêu nhau. Mọi chuyện chỉ dừng lại khi vợ Thành phát hiện ra mối quan hệ giữa chúng tôi. Chị gọi điện cho tôi, yêu cầu tôi chấm dứt mối quan hệ này.
Video đang HOT
Ảnh minh họa
Thời điểm đó, tôi không thể liên lạc được với Thành, nửa tháng sau, Thành đến tìm tôi, mặc cho tôi khóc lóc, anh nói chúng tôi nên dừng lại, tôi hãy đi tìm một người xứng đáng với mình hơn. Thành biến mất hoàn toàn khỏi cuộc đời tôi từ đó. Anh ra đi, mang theo tình yêu của tôi, tâm hồn của tôi, bỏ lại tôi bơ vơ, bao đêm dằn vặt mình trong nỗi nhớ nhung cào xé.
Sau đó hơn 2 năm sau, tô mới mở lòng mình, quen Đức – chồng tôi bây giờ. Đức theo đuổi tôi lâu lắm rồi, anh hiền lành, kiên trì, yêu tôi chân thật. Cũng bởi cảm động vì tình yêu anh dành cho tôi, nên tôi gật đầu yêu và làm vợ anh. Sau khi kết hôn tôi có bầu, đẻ sinh đôi 2 con trai. Cuộc sống gia đình yên ấm, Đức yêu thương và chiều chuộng tôi nhất mực. Điều đó phần nào an ủi và xoa dịu được vết thương trong lòng tôi.
10 năm trôi qua, 2 con của tôi đã lớn. Vậy mà số phận lại lần nữa trêu đùa tôi khi để tôi vô tình gặp lại người cũ cũng trong một chiều giá rét. Anh không thay đổi nhiều, vẫn vẻ phong trần, vẫn chiếc máy ảnh trên tay. Chúng tôi nhìn nhau, tim tôi nhói lên đến khó thở. Và rồi, không thể kìm nén được cảm xúc bấy lâu chôn giấu trong lòng, tôi lại ngã vào vòng tay Thành lần nữa. Lúc này tôi biết, Thành đã ly hôn với vợ.
Tôi nhận ra tôi vẫn yêu người cũ nhiều lắm, anh cho tôi những xúc cảm mà khi sống với chồng tôi không bao giờ có. Ở cạnh anh, tôi vừa hạnh phúc, vừa dằn vặt, bao nhiêu cảm xúc giằng xé tôi.
Tôi biết phản bội chồng, con như vậy là sai, tôi biết mình là một người vợ, người mẹ không xứng đáng với chồng và các con mình, tôi biết mình là một người đàn bà l.ăng l.oàn, khốn nạn, nhưng tôi không biết làm sao để chống lại tình cảm của mình. Tôi phải làm sao bây giờ? Xin hãy cho tôi một lời khuyên để tôi tìm được hướng đi cho mình?
Theo Blogtamsu
Chấm dứt thì sợ hãi, tiếp tục thì đau khổ…
Em tên D, năm nay em 25 t.uổi. Em có quen một anh sinh năm 89. Chúng em yêu nhau được 5 năm rồi. Bắt đầu khi yêu thật sự em không hề có chút tình cảm nào chỉ là em thấy thương cho hoàn cảnh một mình nơi đất khách của anh ấy nên nhận lời yêu.
Trong suốt 5 năm yêu nhau chúng em luôn có nhiều bất đồng hay cãi vã và chia tay. Lí do là anh ấy luôn sống vì bạn bè quá nhiều chỉ cần bạn anh ấy gọi anh sẵn sàng bỏ em ở nhà đi với bạn. Anh ấy học Y nhưng chưa có việc làm, gia đình em thương anh ấy xa nhà một mình nên bố mẹ em rất quý luôn lo lắng cho anh ấy. Khi đi xin việc cho anh ấy em đã chạy khắp nơi để mượn 70 triệu lo việc. Nhưng chờ cả năm không có kết quả.
Anh ấy lại muốn tổ chức đám cưới trong khi đó mẹ anh ấy nói nếu cưới chúng em phải tự lo gia đình không có t.iền. Em đã suy nghĩ rất nhiều vì anh ấy chưa có công việc ổn định, nợ t.iền trả chưa xong, em thì bị bệnh nhiều. Em đã nói là hoãn lại qua năm thì hãy cưới, kể từ đó anh luôn nặng lời to tiếng với em thường xuyên nạt nộ và nói em suốt ngày nghĩ khó khăn.
Anh đi làm phụ hồ nhưng không ổn định thường xuyên nhậu về là lôi đủ chuyện cũ ra chấp nhất dằn vặt em. Em rất mệt mỏi muốn chấm dứt nhưng vì em đã sống thử cùng anh nên không đủ dũng cảm để chia tay, em sợ không ai chấp nhận người con gái như em nữa. Anh luôn gây ra lỗi rồi xin lỗi nhưng sau đó vẫn không hề thay đổi.
Chấm dứt thì sợ hãi, tiếp tục thì đau khổ. Xin hãy cho em lời khuyên. Liệu anh ấy có phải kẻ lợi dụng vô trách nhiệm hay em. Em nên tha thứ và lo cho anh nữa không?
Bạn trai em không có trách nhiệm với bản thân mình, đến công việc - là cái để đảm bảo sự tồn tại và phát triển bản thân mà anh ta cũng đùn đẩy để em lo hộ cho anh ta. Anh ta cũng không có trách nhiệm, ý thức cố gắng mang lại niềm vui và hạnh phúc cho bạn gái hay cố gắng vì tương lai chung của hai người.
Trái lại, cái mà anh ta thường xuyên mang đến cho em là những vô tâm, dằn vặt, trách móc, xúc phạm, l.ăng m.ạ... Anh ta 27 t.uổi rồi nhưng thứ thu hút anh ta là những cuộc ăn chơi vô bổ với bạn bè, thói đua đòi, thích thể hiện. Rõ ràng anh ta không yêu em, anh ta chỉ yêu bản thân mình mà thôi. Việc anh ta muốn kết hôn với em chẳng qua chỉ là sự ràng buộc, để có cớ tiếp tục dựa dẫm, ỷ lại, lợi dụng em mà thôi.
Ngay từ đầu, em đến với anh ta chỉ vì lòng thương hại, tình thương đó đã khiến em lo lắng, làm thay anh ấy nhiều việc mà lẽ ra anh ấy phải tự làm, tha thứ cho những lỗi lầm không đáng được tha thứ... Điều đó khiến bạn trai trở thành người vô trách nhiệm với bản thân, với em, trở lên tồi tệ hơn còn bản thân em phải chịu những gánh nặng, tổn thất, nỗi đau, sự sợ hãi...
Trong tình yêu không có chỗ cho sự thương hại, chính việc đặt lòng thương không đúng chỗ đã khiến em tự hại mình, hại người. Thử hỏi nếu ngay từ đầu em từ chối để anh ta tìm kiếm người khác phù hợp hơn hoặc dứt khoát chấm dứt khi anh ta không còn xứng đáng với mình nữa thì hai người có kết cục như ngày hôm nay?
Một người đàn ông mà ngay cả bản thân mình cũng vô trách nhiệm thì việc đòi hỏi anh ta phải có trách nhiệm với gia đình, vợ con sau này là một điều quá sức vô lý. Nếu em tiếp tục mối quan hệ này rồi đi đến kết hôn với anh ta, cuộc hôn nhân của em gần như đã được dự báo trước sự bất hạnh của nó. Có nên chấp nhận nó hay dứt bỏ để bản thân mình có cuộc sống dễ chịu hơn và tìm kiếm, chờ đợi những gì tốt đẹp hơn, bản thân em phải là người tự đưa ra quyết định.
Em vội vàng nhận lời yêu và sống thử khi chưa tìm hiểu hết về con người của anh ấy và bản thân em đã trực tiếp chịu trách nhiệm cho quyết định đó. Tuy nhiên không ai có quyền can thiệp vào cuộc sống của em để phán xét, trách móc, dằn vặt em. Người đàn ông nào thực sự yêu em sẽ chấp nhận tất cả những gì thuộc về con người em. Quá khứ là của riêng em, em cũng không nhất thiết phải chia sẻ nó với bất kì một người nào nếu như em không muốn và bất cứ ai yêu em thật lòng họ cũng sẽ yêu cả quá khứ đã qua của em bởi có quá khứ đó mới có em của ngày hôm nay
Chúc em đưa ra quyết định sáng suốt cho bản thân mình và hãy luôn hướng tới những gì tốt đẹp nhất đang đón đợi em!
Theo iBlog
Đến lúc nào tim em thôi đau, anh thôi phải rơi nước mắt hối hận… Tôi năm nay 23 t.uổi, tương lai sẽ trở thành một người thầy trong tương lai và đang có một người con gái một mực yêu thương mình. Gia đình tôi luôn ủng hộ tôi trên con đường học vấn và tình yêu. Lẽ ra tôi phải nên biết quý trọng và mang ơn thượng đế vì những gì tôi đã có. Và...