10 năm dâng vợ cho bạn thân mà không hề hay biết?
Cuộc sống vốn khó khăn vấp phải chuyện này thực sự tôi không biết nói gì hơn…Rất buồn !
20 tuổi, tôi hẹn hò lần đầu với một cô gái kém tôi 2 tuổi và là á khoa của trường đại học mà chúng tôi học cùng. Tình yêu đầu ấy của chúng tôi vô cùng đẹp, chúng tôi đến với nhau hoàn toàn bằng những rung cảm đầu đời và nâng niu nuôi dưỡng từng chút để tính đến chuyện kết hôn. Vậy nhưng bao ước mơ, hứa hẹn tan như khói mây ngay khi nàng được một chàng trai thành phố, giàu có và gia đình gia thế đeo đuổi.
Sau khi thất bại trong mối tình đầu này, tôi hụt hẫng và hoàn toàn mất lòng tin vào phụ nữ. Từ đó, tôi chỉ chú tâm vào chuyện học hành và tìm việc, tuyệt nhiên không yêu đương ai nữa. Tôi luôn tâm niệm rằng bao giờ công việc ổn định, làm ăn khá giả tôi mới tìm một người phù hợp và kết hôn.
Và rồi 30 tuổi, tôi gặp cô ấy, vợ tôi bây giờ. Thú thực, khi gặp cô ấy lần đầu tôi chẳng có ấn tượng gì nhiều ngoài vẻ đẹp trong sáng, thánh thiện. Tuy nhiên, vì lúc này kinh tế đã ổn định, tôi đã mua được nhà riêng ở thành phố, thêm nữa gia đình lại giục cưới vợ nên tôi mới làm quen và hò hẹn.
Nhưng sau này, càng gắn bó thân thiết tôi càng thấy yêu cô ấy nhiều hơn. Cô ấy không giỏi nhưng cực kỳ tình cảm và là mẫu phụ nữ có trước có sau, suy nghĩ chín chắn chứ không hời hợt như ấn tượng lâu nay của tôi về phụ nữ.
Và sau gần 1 năm yêu đương, tôi hân hoan tổ chức đám cưới và một tay lo liệu mọi việc cho tổ ấm của mình bởi khi này cô ấy mới đang đi thử việc, chưa có thu nhập gì.
Những ngày đầu sau đám cưới, cuộc sống của chúng tôi rất hòa hợp. Tôi thấy yêu vợ vô cùng và sẵn sàng chiều theo ý cô ấy nhiều việc. Và khi thấy cô ấy loay hoay mãi không tìm được việc, tôi đã nhờ cậu bạn thân, đang làm trưởng phòng kinh doanh của một công ty xuất nhập khẩu sắp xếp cho cô ấy về làm ở công ty bạn.
Video đang HOT
Và khi vợ về làm ở chỗ bạn, tôi thấy mừng lắm vì công việc vừa nhàn, lại không phải chịu áp lực nhiều. Ngày vợ chính thức về bên đó làm tôi còn mời cả vợ chồng cậu bạn thân đi ăn nhà hàng. Khi ấy, trong câu chuyện trêu đùa qua lại, cậu bạn thân còn bảo tôi một câu mà đến giờ tôi vẫn còn nhớ: “Ông khôn quá đi, gửi vợ vào chỗ bạn rồi thì yên tâm công tác quá”.
Về người bạn thân này, quả thực tôi rất tin tưởng trong mọi chuyện, chơi với nhau từ thuở lên 5, chỉ trừ mấy năm cậu bạn đi du học, còn lại chúng tôi gặp nhau hàng tuần. Chẳng có chuyện gì của tôi mà bạn không biết, ngược lại mọi ngóc ngách cuộc sống của bạn tôi cũng biết hết. Thậm chí có nhiều việc vợ bạn không biết nhưng tôi thì biết hết.
Cuộc sống cứ thế êm đẹp trôi đi, rồi chúng tôi sinh lần lượt một gái một trai. Và có lẽ cuộc sống gia đình tôi sẽ chẳng có gì đáng nói nếu một ngày tôi không phát hiện ra sự thật tày đình trong mối qh giữa bạn và vợ nhờ câu nói vu vơ của con.
Hôm ấy là ngày tổng kết cuối năm của công ty vợ. Theo thông lệ hàng năm, vào ngày này công ty thường cho nhân viên đi nghỉ 2 ngày ở một khu resort trực thuộc công ty. Vì tổ chức vào ngày cuối tuần nên cũng như nhiều gia đình khác, vợ tôi có cho con trai đi cùng.
Và sau chuyến đi ấy, tối đầu tiên trở về nhà, khi tôi bế con trai vào lòng hỏi thăm về chuyến đi, tôi bất ngờ khi nghe con hớn hở khoe: “Tối ấy bác Toàn ngủ cùng con với mẹ để bắt ma đấy”.
Theo những lời kể chắp nối từ con trai, thì hôm ấy, nửa đêm thức giấc để đi vệ sinh, con trai tôi bất ngờ không thấy mẹ bên cạnh nên gọi toáng lên. Và bé thấy bác Toàn, (tên bạn tôi), cùng mẹ nằm trên giường bên cạnh. Lúc đó, bé có thắc mắc thì được mẹ giải thích rằng bác Toàn xuống đây để đuổi ma.
Nghe câu chuyện, tôi không còn giữ được bình tĩnh nữa mà gửi bé cho người giúp việc, tôi kéo vợ lên ban công tầng 5 và hỏi cho ra nhẽ. Nhìn thái độ giận dữ của tôi, cô ấy mặt tái xanh không nói nên lời. Tuy nhiên, sau đó, biết không thể giấu chuyện mãi nên cô ấy quỳ trước mặt tôi và thú nhận sự việc cũng như mối qh tình cảm với người bạn thân của tôi và là sếp của cô ấy.
Theo lời cô ấy, chính sự giúp đỡ, chia sẻ trong công việc hàng ngày đã khiến hai người nảy sinh tình cảm. Cô ấy nói rằng từ lâu cô ấy đã muốn dừng lại mọi việc vì cảm thấy tội lỗi nhưng cô ấy và người bạn thân của tôi đã trót có tình cảm sâu đậm với nhau.
Đáng sợ hơn nữa, cô ấy còn thú nhận rằng, họ đã có qh tình cảm không lâu sau khi vợ vào làm ở công ty bạn.
Trời ơi, vậy nghĩa là họ đã lừa dối tôi 10 năm rồi mà tôi không hề hay biết. 10 năm qua tôi chung vợ với người bạn thân, có nỗi nhục nào hơn thế không chứ? Chắc chắn tôi không thể sống với người vợ lăng loàn này được nhưng có chia tay thì tôi cũng muốn giải quyết mọi việc cho phải nhẽ. Tôi nên làm gì bây giờ?
Theo blogcuame
Tôi chăm nhân tình của chồng đẻ 3 tháng trời mà không hề biết
Nếu không có chuyện họp họ để xây dựng lại nhà thờ tổ, chắc không bao giờ tôi phát hiện ra sự lừa dối khủng khiếp của chính chồng mình. Anh đã đưa cả nhân tình về ăn ở, sinh con ngay tại nhà của chúng tôi dưới các mác "em gái họ".
Ảnh minh hoạ: Internet
Vợ chồng tôi cưới nhau được 6 năm, đã có một cô con gái năm nay vừa tròn 4 tuổi. Tôi là nhân viên bán hàng cho một cửa hàng đồ chơi, quần áo trẻ em ở chợ huyện, còn anh là lái xe tải chở hàng cho công ty kinh doanh thực phẩm. Chồng tôi là con trai duy nhất trong nhà, cũng là đích tôn của cả dòng họ nên ngay từ khi yêu anh, tôi đã không ít lần "chết khiếp" với lời gióng giả của mấy bà cô bên họ nhà chồng về cái gọi là "quý tử nối dõi". Mà họ hàng bên nhà chồng tôi đông đúc vô cùng, chỉ riêng các cô, chú ruột cũng đã gần chục người, rồi lại còn cành nọ, nhánh kia, mỗi lần có giỗ chạp hay ma chay cưới hỏi, dù đã làm dâu đến 6 năm tôi vẫn không thuộc mặt, nhớ tên được hết mọi người.
Đấy là chưa kể đến khá nhiều họ hàng anh em đi làm ăn sinh sống ở các tỉnh xa mà mỗi lần tụ họp, có khi tôi xưng hô lộn tùng phèo vì chẳng biết ngôi thứ làm sao nếu như bố mẹ chồng hay chồng tôi không hướng dẫn.
Kể dài dòng vòng vèo để mọi người hình dung được vì sao mà tôi lại bị chồng "gài bẫy" để chăm sóc cô nhân tình của anh sinh đẻ ngay tại nhà tôi suốt gần nửa năm trời mà không hề mảy may nghi ngờ gì về mối quan hệ "anh em họ" ấy.
Chuyện là cách đây nửa năm, chồng tôi có nói chuyện với tôi về việc cô em họ con chú của anh ấy ở miền nam làm công nhân khu công nghiệp, chẳng may "trót nhỡ" với cậu người yêu làm cùng công ty. Thế nhưng do gia đình bên nhà trai kiên quyết từ chối nên giờ cô ấy đành chấp nhận làm mẹ đơn thân. Thương em và muốn "bảo toàn danh dự" cho em mình sau này còn "lấy chồng", nên chồng tôi muốn đưa cô ấy về nhà tôi để chăm sóc vì vợ chồng tôi có nhà riêng ở huyện, cách làng đến hơn 20 cây số nên cũng không sợ bị ai nhòm ngó hay điều tiếng gì.
Nghe chồng nói cũng thấy cám cảnh cho cô em họ và biết tính anh đã quyết thì cũng khó ngăn cản nên tôi đồng ý. Vậy là sau đó có 3 ngày, chồng tôi dẫn cô em họ ấy về nhà, bụng chửa vượt mặt. Thương cô em bụng mang dạ chửa lại ở hoàn cảnh bị phụ bạc như thế, nên tôi chăm sóc cô ấy như chăm em gái mình. Từ đi khám thai, đến mua các món ăn bồi bổ, rồi việc nhà, tôi đành giành làm hết.
Ngày cô ấy đi bệnh viện sinh con, chồng tôi đang chở hàng vào tận miền Trung, mãi 4 ngày sau mới về thì tôi đã đưa mẹ con cô ấy ra viện về nhà, chăm sóc chu đáo. Nhìn thằng bé có nét hao hao giống chồng mình, tôi nghĩ chắc do họ là anh em nên ít nhiều cũng có những nét giống nhau. Chồng tôi xưng với thằng bé là bác, gọi mẹ nó là cô xưng anh khiến tôi chẳng mảy may nghi ngờ gì. Và dù trí tưởng tượng có phong phú đến đâu thì tôi cũng chẳng thể ngờ được anh lại dựng lên kịch bản hoàn hảo đến vậy để lừa dối tôi.
Khi thằng bé được gần 3 tháng, tôi cũng đánh tiếng với chồng là mẹ con cô ấy cứng cáp rồi, đưa cô ấy trở lại miền nam để đi làm, còn gia đình tôi cũng ổn định để tôi còn có kế hoạch sinh em bé thì chồng tôi ừ hữ bảo từ từ để anh tính, anh muốn xin việc cho cô ấy ở ngoài này để anh em gần nhau, còn có điều kiện giúp đỡ nhau lúc mẹ con ốm đau bệnh tật.
Rồi bố mẹ chồng tôi gọi điện thoại nói chúng tôi thu xếp về quê mấy hôm để bàn bạc chuẩn bị cho việc xây dựng lại nhà thờ tổ. Bố chồng tôi còn dặn đi dặn lại là bất cứ lý do gì cũng không được vắng mặt vì ông đã triệu tập tất cả anh em trong họ, còn có cả các chú của chồng tôi từ miền nam ra để tham dự. Nghe xong cuộc điện thoại ấy, tôi thấy mặt chồng hơi biến sắc rồi ngay chiều hôm sau, tôi đi làm về đã không thấy mẹ con cô em họ ở nhà nữa, quần áo đồ đạc của họ cũng được dọn dẹp sạch sẽ. Chồng tôi bảo người yêu của cô ấy đã tìm đến đón mẹ con cô ấy về nhà. Tôi lấy làm thắc mắc vì sao chuyện lớn thế mà cả chồng tôi và cô ấy đều chẳng ai nói với tôi trước một tiếng, chị em ở với nhau mấy tháng trời mà cô ấy bế con đi cũng không chào hỏi hay cảm ơn gì tôi, nhưng nhìn nét mặt buồn buồn của chồng, tôi lại không nỡ trách cứ.
Tối ấy, khi đã cơm nước xong xuôi, tôi vào phòng ngủ của hai vợ chồng thì thấy chồng tôi đang cắm cúi nhắn tin trên điện thoại. Thấy tôi, chồng tôi giật thót người, đánh rơi cả điện thoại xuống nền nhà. Thấy biểu hiện là lạ ấy của chồng, tôi cầm điện thoại lên xem, dòng tin nhắn chưa kịp gửi đi đập vào mắt tôi, nội dung khiến tôi choáng váng "mẹ con em cứ yên tâm ở tạm đó một thời gian, đợi anh thu xếp. Anh yêu thương hai mẹ con nhiều lắm, đích tôn của anh làm sao anh bỏ được mà em cứ lo".
Vậy là tôi đã rõ sự thật về "cô em họ" mà chồng tôi đưa về nhà để tôi chăm sóc bấy lâu nay.
Theo TPO
Đã đi qua giấc mơ tôi Tháng 7. Em bảo với tôi, em sắp đi Nhật. Tôi không lấy gì làm bất ngờ lắm vì em thích nước Nhật. Chỉ có điều buồn buồn vì cái sự đi của em đã được chuẩn bị từ rất lâu mà tôi không hề hay biết. Trời Sài Gòn vào những ngày này trời mưa không dứt. Đến đêm thì lạnh se...