10 năm bố chưa từng gặp mặt từ lúc con trai ra đời
Nhìn vợ cũ hạnh phúc dắt tay con trai đi sắm Tết, bỗng nhiên tôi cảm thấy khó chịu trong lòng.
Mỗi lần nhìn thấy 3 cô con gái trong nhà, tôi đều có chút chạnh lòng bởi lẽ tôi là trưởng họ nên mỗi lần về quê dắt theo vợ và 3 đứa vịt giời đều không tránh khỏi bị họ hàng trêu chọc. Nhất là sau này chuyện thờ cúng hương khói của nhà thờ tổ kiểu gì cũng cần 1 cậu con trai còn lo lắng chu toàn cho. Con gái rồi đứa nào rồi lại chẳng đi lấy chồng!
Khổ nỗi, kinh tế của hai vợ chồng tôi bây giờ cũng chẳng dư dả gì, nuôi 3 đứa đã phải giật gấu vá vai lắm rồi thì làm sao dám đẻ thêm đứa nữa. Mà chuyện đấy không quan trọng bằng việc lỡ đâu lại đẻ thêm một cô thị mẹt nữa thì sao?
Mấy tháng trước tôi có về quê để sửa sang lại nhà thờ tổ, các chú trong họ có tí men trong người lại bắt đầu bài ca muôn thuở về chuyện phải đẻ được cậu con trai. Nghe mãi tôi cũng bưc dọc nên đứng phắt dậy.
- Ai bảo tôi không đẻ được con trai? Con trai lớn nhà tôi năm nay 10 tuổi rồi còn gì nữa.
Tôi nói xong tất cả mọi người đều im bặt, chính bản thân tôi cũng giật mình vì lời mình vừa nói ra, bởi lẽ đây là chuyện đã từ rất lâu rồi không ai bảo ai nhưng tuyệt nhiên không bao giờ nhắc tới.
Hơn chục năm về trước, trước khi lấy vợ tôi hiện tại, tôi cũng đã từng có một đời vợ trước. Cuộc hôn nhân giữa tôi và cô ấy chỉ kéo dài vỏn vẹn có 8 tháng mà thôi.
Video đang HOT
Chúng tôi không làm đăng ký kết hôn nên khi cô ấy bỏ đi cũng không hề có thủ tục gì lằng nhằng. Tôi ban đầu nghĩ rằng cô ấy chỉ giận dỗi rồi sẽ sớm quay lại mà thôi, thế nhưng cô ấy một đi không trở lại.
Lúc đó, cô ấy đang mang bầu 7 tháng.
Tôi là trai tỉnh lẻ, còn vợ cũ là gái Hà Nội. Cô ấy sinh ra và lớn lên trong nhung lụa vàng son nên chúng tôi có cách biệt rất lớn về mọi mặt. Thế nhưng cô ấy tình nguyện theo tôi ra ngoài ở nhà thuê lụp xụp, mặc dù hơn 20 năm sống trên đời cô ấy gần như chẳng phải động tay động chân làm bất kỳ việc gì trong nhà.
Mẹ tôi không thích cô ấy chút nào, và ngược lại gia đình nhà vợ cũng không vừa mắt với tôi nhưng vì gái lớn theo chồng nên nói cho đúng thì nhà họ chưa từng làm điều gì quá quắt với gia đình tôi hết.
Mãi cho đến buổi tối hôm đó, chúng tôi có chút tranh cãi chuyện lặt vặt sinh hoạt hằng ngày, đến giờ tôi cũng chẳng thể nhớ chính xác được là chuyện gì nữa. Tôi chỉ thẳng mặt vợ cũ và nói cô ấy là loại bố mẹ không biết dạy dỗ. Cô ấy đứng dậy vác bụng bầu vượt mặt lái xe về nhà bố mẹ đẻ.
Qua đến ngày hôm sau thì bố mẹ vợ tôi gọi điện bảo tôi đến đón vợ con nhưng tôi từ chối thẳng thừng và nói rằng có chân đi thì có chân tự mà về.
Tôi vẫn nghĩ sớm muộn gì cô ấy cũng quay về mà thôi, làm gì có chuyện tôi phải xuống nước sang đón vợ về? Để sau này cô ấy nhảy lên đầu tôi ngồi à?
Thế nhưng đến tận ngày cô ấy sinh con trai tôi thì cô ấy vẫn không có bất kỳ liên lạc nào với tôi. Hơn 1 năm sau cô ấy vẫn bặt vô âm tín và người yêu mới của tôi cũng là vợ tôi bây giờ cũng dính bầu nên tôi hoàn toàn cho chuyện vợ cũ và cậu con trai của mình vào dĩ vãng.
Một khoảng thời gian sau khi sinh con, vợ cũ của tôi có lẽ không dễ dàng gì vì phải nuôi con một mình, mỗi lần có ai đó nói đến tai tôi chuyện cô ấy vất vả thế nào thì tôi có chút hả hê. Đừng ai nói tôi quá quắt, nguyên nhân mọi chuyện đều bắt nguồn từ sự ngang bướng của cô ấy mà. Làm gì có người phụ nữ nào đi lấy chồng rồi mà hở tí là bỏ về nhà mẹ đẻ như thế?
Vài năm sau vợ chồng tôi sinh cô con gái thứ hai. Lúc ấy, cuộc sống vợ cũ của tôi cũng cũng đã vào guồng quay ổn định, cô ấy tìm được công việc đúng ngành nghề của mình, con trai tôi cũng đã lớn và khỏe mạnh. Lúc ấy tôi nghe đồn cô ấy đã tìm được người mới. Nghe vậy tôi chỉ cười khẩy, với tính cách không biết nhường nhịn ấy thì làm sao mà lâu bền được với ai.
Đứa con gái thứ 3 của tôi ra đời thì cô ấy và người mới cũng đã ở bên nhau gần 4, 5 năm trời. Họ cùng nhau mua nhà mới, mua xe hơi, thường xuyên đi du lịch khắp nơi. Nhiều người nói đến tai tôi rằng người đàn ông kia chiều chuộng cô ấy lắm, họ hạnh phúc hơn những gì tôi tưởng tượng rất nhiều.
Cách đây vài hôm, tôi có vô tình gặp vợ cũ đi cùng người mới và cậu con trai 10 tuổi của tôi. Đây là lần đầu tiên tôi gặp con trai mình kể từ lúc nó được sinh ra đời. Thằng bé mới 10 tuổi nhưng đã cao gần bằng mẹ, mập mạp trắng trẻo và có vẻ lớn lên sẽ rất đẹp trai. Nó nhanh nhẹn xách túi cho mẹ. Thậm chí, nó còn gọi người đàn ông kia là bố.
Nhìn thấy hình ảnh vợ cũ xinh đẹp hạnh phúc, con trai của tôi lớn lên ngoan ngoãn như vậy tôi thật không cam lòng. Nếu như cô ấy đã có người mới thì cũng nên trả con trai cho tôi đi chứ? Tôi phải làm sao để vợ cũ trả lại con trai cho mình?
Bị vợ quản chặt đến mức khó chịu, lúc ly hôn rồi mới thấy hối hận vì nhận ra tấm chân tình của cô ấy
Ly hôn rồi tôi mới thấy hết được tấm chân tình của vợ cũ trong những năm tháng sống chung.
Ở tuổi 32, tôi đã có nhiều thứ, một căn hộ hạng sang đầy đủ tiện nghi ở trung tâm thành phố, một chiếc ô tô để đi làm và hai đứa con. Có những lúc ngồi cùng bạn bè, ai cũng bảo tôi số sướng, có hết mọi thứ mà người khác hằng ao ước mà chưa có được. Nhưng rồi cũng xì xèo những câu khó nghe: "Sợ vợ thế thì được chiều thôi", "Ai đời đi làm bao nhiêu tiền đưa hết cho vợ, thế là khổ chứ sướng gì"...
Tôi bắt đầu thấy cuộc sống của mình mệt mỏi, tan giờ làm, các đồng nghiệp của tôi la cà mấy quán nhậu, chơi tenis... Còn tôi thì vội vã đón con đi học về, tranh thủ ghé qua chợ mua chút đồ ăn để vào bếp nấu nướng những hôm vợ về muộn. Đã vậy, vợ về nhà còn chê bai, góp ý đủ thứ, còn quản chặt tiền lương, chi tiêu của tôi.
Vợ tôi rất bận bịu, lại còn hay đi công tác dài ngày nữa. Tôi ở nhà loanh quanh với hai con nên thấy chán nản. Trong khi vợ lúc nào cũng váy áo xinh tươi, gợi cảm. Tôi bắt đầu ghen tuông, nóng nảy và tỏ ra bất cần. Đỉnh điểm là trong một lần cãi vã, tôi đã tát vào má vợ và thách thức ly hôn. Một tuần sau, vợ tôi đồng ý trong sự hả hê của tôi. Đám bạn nhậu của tôi thì tưng bừng chúc mừng.
Sau ly hôn, vợ chồng tôi chia đôi tài sản, con cái. Tôi mua một căn hộ nhỏ sống cùng với đứa đầu. Mới đầu tôi thấy vui vì không phải chịu sự cằn nhằn, can thiệp của vợ nữa. Hàng tháng lương lĩnh đủ, thích tiêu gì thì tiêu, thích đi đâu thì đi, gửi được con là nhậu tới sáng mới về.
(Ảnh minh họa)
Nhưng rồi lại thấy không ổn, tụi bạn tôi sau những ngày tán dương lại bắt đầu chê bai, nói mỉa tôi. Nhậu tới giờ muộn là tất cả tìm lý do vợ gọi để về hết, mặc tôi bơ vơ. Trở về nhà, thấy con khóc đòi mẹ nên chỉ sau vài tháng là tôi đưa con cho vợ nuôi cả hai vì tụi nhỏ chỉ thích ở với mẹ. Công việc của tôi cũng gặp nhiều trục trặc, hay bị kỷ luật, giảm lương.
Cách đây một tháng, tôi đi khám bệnh, kết quả khiến tôi suy sụp. Mọi chỉ số ở mức báo động do bia rượu, ăn nhậu, thức khuya quá đà mà ra. Tôi thấy mình thật thảm hại, từ chỗ phong độ, lịch lãm giờ thành kẻ bệnh tật đầy mình, tai tiếng đủ thứ.
Cuối tuần vừa rồi tôi đến nhà vợ cũ để thăm con, cô ấy mời tôi ở lại ăn tối. Kể từ lúc ly hôn đến giờ tôi mới được ăn bữa cơm ngon, đầm ấm đến thế. Tôi nói qua về tình hình của tôi, cô ấy động viên tôi cố gắng sau này làm điểm tựa cho các con. Cô ấy cũng tâm sự, công việc áp lực còn chồng ghen tuông vô cớ. Mọi việc làm đều vì chồng con, nỗ lực mua nhà, mua xe chứ đâu có điên mà nghĩ đến chuyện cặp kè.
Đêm hôm đó, tôi về nhà, nằm một mình và khóc rất nhiều. Tôi nghĩ về ngày trước, gia đình hạnh phúc biết bao, vợ tôi "rắn" như vậy là vì tôi là người cả nể, ham vui nếu để tự do thì chỉ sớm tối nhậu nhẹt, chơi bời. Tự dưng, tôi thấy thương vợ cũ, lấy chồng từng đó năm, lo toan cho chồng con, chu đáo với cả nhà chồng mà đổi lại là những lời oán trách, ghen tuông và tức tưởi bị chồng chủ động ly hôn.
Là tôi đã sai, tôi quá nông nổi đánh mất hạnh phúc. Bây giờ tôi muốn làm lại, tôi có nên bày tỏ tâm tư của mình để mong vợ cũ quay lại với mình? Có cách nào để gia đình tôi đoàn tụ, sống hạnh phúc như trước không? Hãy cho tôi lời khuyên!
(Duyductuan@...)
Mẹ vợ lên chăm con ở cữ, lúc bà về thấy vợ dúi cho bọc đồ to, tôi giật lại xem thì phải ê chề Lúc bà ra đến cửa, vợ tôi bỗng chạy theo dúi vào tay mẹ bọc đồ to tướng. Tôi nóng mặt nghĩ vợ lại gói ghém gì đó cho mẹ mang về quê. Vợ tôi vừa sinh được 1 tháng. Mẹ tôi dưới quê hay ốm đau, bà chỉ lên thăm con cháu hai hôm rồi về. Suốt một tháng qua đều là...