10 điều tàn nhẫn phụ nữ hay làm với đàn ông
Vì bất kỳ lý do nào, các cô nàng cố tình tán tỉnh người con trai khác ngang nhiên trước mặt bạn trai đều thật… nhẫn tâm.
Mặc dù được xem là “phái yếu” nhưng có những hành động của phụ nữđược đánh giá là rất tàn nhẫn đối với đàn ông.
Không nghe điện thoại
Trong khi đàn ông cảm thấy tự hào vì xin được số điện thoại để làm quen với nàng thì nhiều cô gái lại “nhẫn tâm” cho họ số giả hoặc không nghe máy khi họ gọi. Hơn thế nữa, mỗi lần nàng giận là có cớ quẳng điện thoại vào một xó và không thèm quan tâm xem có bao nhiêu cuộc gọi nhỡ.
Cấm vận sex
Đây là một lệnh trừng phạt thường xuyên được phụ nữ sử dụng. Đối với hầu hết đàn ông, tình dục là một hoạt động hết sức quan trọng giống như thở vậy, vì vậy “cấm vận” là điều rất không nên, vì nó không hề có hiệu quả như phụ nữ vẫn nghĩ.
Độc chiêu nước mắt
Đàn ông không muốn nhìn thấy phụ nữ khóc và một số phụ nữ tận dụng lợi thế này để có được những gì họ muốn. Chỉ cần thấy phụ nữ khóc đàn ông sẽ không thể chịu đựng nổi và có thể làm bất cứ điều gì để những giọt nước mắt kia ngưng lại.
Chỉ trích người ấy ở chốn công cộng
Một số phụ nữ “độc mồm độc miệng”, thích chỉ trích, làm người đàn ông của họ bẽ mặt nơi đông người. Tuy nhiên, họ không biết được rằng lòng tự trọng của nam giới sẽ khiến cho mối quan hệ xấu đi nghiêm trọng nếu họ không điều chỉnh thói quen này.
Không rõ ràng trong mối quan hệ
Video đang HOT
Điều này không phải là tồi tệ nhất đối với người đàn ông, nhưng họ sẽ cảm thấy khó chịu nếu bạn đang có người yêu nhưng vẫn tỏ ra mình còn độc thân để tận hưởng những lời tán tỉnh, ve vãn của đàn ông.
Làm chàng phát điên lên vì ghen
Có thể nàng cảm thấy bị đánh giá thấp, hay có thể hai người vừa cãi nhau, hoặc chỉ đơn giản là nàng muốn cảm nhận sự ghen tức hiện trên khuôn mặt chàng. Vì bất kỳ lý do nào, các cô nàng cố tình tán tỉnh người con trai khác ngang nhiên trước mặt bạn trai đều thật… nhẫn tâm.
Bạo lực thân thể
Một người đàn ông đánh phụ nữ thì sẽ bị coi là thô bạo, vũ phu, nhưng một số phụ nữ lại coi việc họ dùng chân tay để “nói chuyện” với bạn trai là hết sức bình thường, và người đàn ông sẽ không bao giờ được đánh trả. Loại phụ nữ này cho rằng mình có quyền “tối thượng”, được phép gây bất kỳ thương tích nào đối với đàn ông mà không lo gặp kết quả tương tự.
Coi chàng là vật thay thế
Nhiều người phụ nữ không chịu được cảm giác cô đơn nên tìm một người đàn ông để cặp kè thay thế cho đến khi gặp được người khác tốt hơn chàng. Điều này thực sự nhẫn tâm với đàn ông vì tình cảm của họ bị xem như một trò đùa.
Dùng chàng như một phép thử
Đôi khi có những nàng bất thình lình gọi người yêu và đưa ra tối hậu thư : “Nếu muốn chứng tỏ yêu em thì anh đến đây ngay lập tức, bằng không thì em chẳng là gì cả”. Nhiều người đàn ông thực sự rất khó xử trước tình huống này và không biết phải cư xử ra sao để vừa lòng nàng. Nếu đến thì chứng tỏ phải chiều hết mọi yêu cầu của nàng, còn nếu không làm theo thì cuộc chiến nước mắt lại bắt đầu.
Lợi dụng tài chính
Nhiều phụ nữ khi yêu lại cho rằng đàn ông phải “bao trọn gói” các nhu cầu của mình và mặc sức muốn chi tiêu tùy ý, lợi dụng chàng để mua sắm quần áo, nữ trang, ăn uống… Khi người đàn ông không đáp ứng mọi nhu cầu chi tiêu của nàng thì bị coi là kẹt xỉ, không ga lăng.
Theo Alobacsi
'Cô đã quá cũ nát rồi!'
Chắc giờ này anh đang hoan hỉ bên cô dâu mới của mình? Còn tôi đang đau đớn sau ca tiểu phẫu để bỏ đi đứa con của kẻ phụ tình là anh.
Con tôi có tội gì khi không được sinh ra trên đời này, tội của nó chỉ là có người cha bội bạc như anh.
3 năm trước tôi chỉ là con bé nhà quê lên thành phố học gặp được anh, kẻ trai thành phố đào hoa con nhà giàu. Mất gần một năm anh kiên trì theo đuổi, tôi trở thành bạn gái của anh. Khi đó trong mắt tôi, anh là chàng trai tuyệt vời, có lẽ khi yêu người ta nhìn cái gì cũng đẹp cho nên tôi đã không nhận ra bộ mặt thật của anh. Có lẽ anh che giấu quá giỏi nên 3 năm sau tôi mới sáng mắt ra.
Suốt 3 năm qua, tôi cứ tưởng mình là nàng lọ lem gặp được hoàng tử trong mơ. Anh săn sóc tôi từng miếng ăn, giấc ngủ, chu cấp cho tôi ăn học đàng hoàng. Sau khi yêu nhau được gần 1 năm, anh thuê nhà cho tôi ở để tiện chăm sóc tôi. Tôi đã đưa anh về giới thiệu với gia đình, bố mẹ tôi rất ưng anh. Không ưng sao được khi thấy anh rất yêu chiều tôi, công việc của anh ổn định, gia đình anh khá giả. Bố mẹ anh tuy giàu có nhưng cũng không khinh khỉnh hay ghét bỏ tôi, hai bác tỏ ra khá thân thiết mỗi khi anh đưa tôi về nhà chơi.
Từng ấy điều đã đủ làm cho con bé ngây ngô như tôi ảo mộng về một cuộc sống hạnh phúc trong tương lai. Rồi tôi có thai, tôi cũng hơi lo lắng vì mình còn gần 2 năm nữa mới ra trường. Anh cũng không muốn có con lúc này, khi đó anh nói anh không ép tôi bỏ con đi, nhưng anh đưa ra những khó khăn nếu chúng tôi cưới nhau lúc đó: tôi còn đang đi học sẽ phải ngưng trệ một thời gian dài sinh con, anh vừa được đề bạt lên làm phó giám đốc, áp lực công việc rất nhiều sợ không chăm sóc mẹ con tôi được chu đáo, rồi bố mẹ tôi ở dưới quê sẽ mang tiếng con đang đi học dở chừng thì phải bỏ để lấy chồng.... Quả thực những điều anh nói là những điều tôi lo lắng, vì thế tôi đã quyết định bỏ đứa bé đi.
Nhìn kĩ lại thì nó giống thiệp cưới, lòng tôi lại càng hoan hỉ hơn. Có lẽ là mẫu thiệp cưới cho đám cưới của chúng tôi và món quà tặng tôi là đám cưới mà anh đang âm thầm chuẩn bị. (ảnh minh họa)
Lúc đó anh vẫn ân cần bên cạnh tôi, và lời lẽ anh đưa ra quá thuyết phục nên tôi đã không nhận ra bộ mặt hèn hạ vô trách nhiệm của anh. Sau đó chúng tôi lại vẫn tiếp tục cuộc sống già nhân ngãi, trẻ vợ chồng. Anh vẫn đi làm phấn đấu cho sự nghiệp, tuy ít gặp tôi hơn nhưng vẫn rất chu đáo. Tôi vẫn vô tư là cô sinh viên với tình yêu đẹp, mà tôi đâu ngờ thời gian đó anh cũng qua lại với người phụ nữ khác.
Thời gian này tôi chuẩn bị ra trường, tôi quyết định sẽ có con để cho anh bất ngờ lớn. Vì bình thường anh hay nói rất thích em bé nên khi nào cưới muốn có con luôn. Giờ tôi đã sắp ra trường, chúng tôi cũng cần phải chuẩn bị cho đám cưới như mơ của mình. Ngày tôi tốt nghiệp cũng là ngày tôi biết mình có thai. Tôi hân hoan khi nghĩ rằng mình sắp được làm vợ anh, làm mẹ của của con anh.
Hôm đó tôi chuẩn bị bữa tối thật lãng mạn với những món anh thích. Tôi hồi hộp chờ anh đến, anh nói sẽ có quà mừng tôi tốt nghiệp, và tôi cũng sẽ dành cho anh món quà lớn là tờ siêu âm thai được 5 tuần tuổi. Tôi hình dung vẻ mặt hân hoan của anh khi biết tin mình sắp được làm bố, chắc chắn sẽ không lo lắng như lần trước nữa. Phải rồi, lần này có gì phải lo. Sự nghiệp của anh đã vững chắc, tôi cũng ra trường và cả hai gia đình đang mong chờ một đám cưới. Anh đến, trên tay là một hộp quà nhỏ cùng một phong bì đỏ. Tôi nghĩ đó chắc là thiệp chúc mừng những lời yêu thương có cánh anh dành cho tôi.
Nhìn kĩ lại thì nó giống thiệp cưới, lòng tôi lại càng hoan hỉ hơn. Có lẽ là mẫu thiệp cưới cho đám cưới của chúng tôi và món quà tặng tôi là đám cưới mà anh đang âm thầm chuẩn bị. Chắc là vậy rồi vì dạo này anh cứ kêu bận suốt, cũng ít đến gặp tôi. Tôi cười ngây ngô với suy nghĩ của mình cho đến khi anh lên tiếng: "Chúc mừng em đã tốt nghiệp, tặng em. Đây có lẽ là món quà cuối cùng anh có thể tặng em. Anh sẽ lấy vợ, hôm đó mời em đến chung vui với vợ chồng anh". Tai tôi như ù đi, có cái gì sai ở đây, hình như tôi nghe nhầm rồi "Anh đừng đùa thế em không thích, hôm nay đâu phải ngày Cá tháng tư".
Anh ta nói đúng, tôi có tư cách gì mà trả thù, đối với anh ta tôi chỉ giống loại gái bao mà thôi. Chỉ thương con tôi, đứa bé bị chối bỏ khi còn chưa thành hình hài. (ảnh minh họa)
"Anh không đùa, là sự thật. Anh không còn yêu em nữa, anh sẽ lấy người con gái anh yêu. Anh và cô ấy đã đăng kí, đám cưới được chuẩn bị xong hết rồi, em không tin thì hãy xem thiệp mời đi".
Tôi không còn nghe thấy gì nữa, cũng không biết anh đi từ khi nào nữa. Bữa tối lãng mạn cùng tờ giấy khám thai trên bàn như con dao sắc nhọn đâm vào tim tôi. Tôi không biết mình làm cách nào lết vào được giường. Thế là hết, tất cả đều hết, tình yêu và đám cưới của tôi giờ lại thành của người khác. Sao tôi lại có ngày hôm nay? Khóc lóc chán rồi tôi thiếp đi lúc nào không hay. Sáng hôm sau dậy, mọi chuyện tối qua hình như chỉ là giấc mơ, đúng rồi chỉ là một giấc mơ đáng sợ. Tôi gọi vội cho anh nhưng anh tắt máy. Ra phòng khách nhìn bàn ăn vẫn còn nguyên, thì ra không phải là mơ, là sự thật, anh bỏ mẹ con tôi rồi. Tôi sẽ đi tìm gặp anh, tôi phải nói với anh về cái thai, có khi anh sẽ nghĩ lại. Đến nhà anh không có ai ở nhà, đến công ty người ta nói anh họp không gặp tôi được. Tôi phải ngồi chờ ở cổng công ty anh đến tối anh mới tay trong tay đi ra cùng một cô gái khá trẻ đẹp. Nhìn thấy tôi mặt anh biến sắc, anh nói gì đó mà cô gái đi ra xe trước.
"Chúng ta đã kết thúc rồi, cô còn tới tìm tôi làm gì?"
"Em có thai rồi, vì con anh hãy nghĩ lại đi. Anh vẫn còn yêu em đúng không, anh rất thích chúng mình có con đúng không?"
"Cô lầm rồi, cô đã quá cũ nát, tôi chán ngấy cô rồi. Còn đứa con, cô bỏ nó đi, trước đây bỏ được thì bây giờ cũng bỏ được thôi."
Tôi không ngờ anh có thể thốt ra những lời tuyệt tình như vậy, người đàn ông tôi yêu và tin tưởng có thể bạc tình đến vậy. Giờ tôi sáng mắt rồi, tôi mù mắt bao năm nay yêu thương một kẻ bội bạc nhẫn tâm, đến đứa con anh còn nhẫn tâm vậy thì tôi còn hi vọng gì. Tự nhiên tôi muốn tung hê tất cả mọi thứ, tôi đau khổ thì anh ta đừng hòng nhận được hạnh phúc.
"Anh cứ lấy vợ đi, cô ta sẽ nghĩ gì khi biết anh là kẻ bội bạc nhẫn tâm đây."
"Cô dọa tôi à, nói cho cô hay, cô ấy đã biết hết mọi chuyện của chúng ta. Cô thử làm gì tổn hại danh dự tôi xem, tôi sẽ để cho bố mẹ họ hàng cô ở quê thấy bao năm qua cô sống như loại gái làm tiền, xem lúc đó cô báo hiếu cho bố mẹ cô bằng cách nào". Anh đi mất để lại cho tôi sự sỉ nhục và lời đe dọa.
Anh ta nói đúng, tôi có tư cách gì mà trả thù, đối với anh ta tôi chỉ giống loại gái bao mà thôi. Chỉ thương con tôi, đứa bé bị chối bỏ khi còn chưa thành hình hài. Hai lần tôi giết con, tôi nhẫn tâm khác gì kẻ sở khanh kia đâu. Cầu mong cho con tôi được đầu thai vào một gia đình tử tế, được cha mẹ thương yêu. Cầu mong ông trời có mắt, để quả báo những kẻ nhẫn tâm như anh, như tôi.
Theo VNE
Căm hận người chồng nhẫn tâm khiến vợ mất con chưa kịp chào đời Tôi đau đớn mặc trời giá rét ngồi chờ anh mở cửa. Nhưng 2 tiếng, 3 tiếng trôi qua rồi gần sáng, cửa nhà vẫn im ỉm đóng. ảnh minh họa Vì quá đau đớn và tủi nhục, tôi ngất xỉu trước cổng nhà, máu ra và vĩnh viễn mất đi đứa con tôi mong chờ bấy lâu... Tôi biết rằng, nếu viết...