1 đêm ngủ lại phòng bạn gái, tôi sốc nặng khi chứng kiến em và bạn cùng phòng…
Thắng không ngờ rằng đêm hôm đó ngủ lại nhà bạn gái lại phát hiện ra chuyện ghê gớm đến vậy. Anh không dám tin chuyện mình thấy là thật nữa…
Hôm nay là sinh nhật Liên, Phan đã bí mật liên hệ với Hường (bạn cùng phòng Liên) tổ chức sinh nhật cho cô. Phan nhờ Hường cho mượn chìa khóa để anh tiện đến trang trí phòng thật đẹp.
3 năm yêu nhau, đây là lần đầu tiên Phan làm chuyện này cho Liên. Anh muốn thể hiện chút thành ý, cũng như tình yêu của mình cho Liên. Rồi tiện thể sinh nhật Liên, Phan sẽ cầu hôn cô luôn trước mặt bạn bè của 2 đứa.
Mọi thứ Phan đã chuẩn bị xong, những người bạn thân thiết cũng được Phan bí mật gửi thiệp mời tối đến dự tiệp. Tối đi làm Liên nhận được điện của Hường kêu cô đến đón Hường về, vì Hường cho bạn mượn xe mất rồi. Vừa đến đón Hường đã gạ gẫm Liên đi mua quần áo. Liên vô tư đi với bạn mà chẳng nhớ hôm nay là sinh nhật mình vì Liên là người đãng trí.
Hơn 20h tối Liên với Hường mới về đến nhà. Liên vừa mở cửa ra thì Phan đã bê bánh chúc mừng sinh nhật và cầu hôn khiến Liên vô cùng ngạc nhiên và xúc động. Cô bối rối không biết trả lời sao thì Phan đã cứu nguy cho cô.
- Làm vợ anh nhé. Anh hứa sẽ yêu và chăm sóc cho em đến khi nhắm mắt xuôi tay.
- Em…
- Nếu em thấy khó trả lời quá thì anh cho em thời gian 1 tuần. Hi vọng em sẽ nhận được câu trả lời “đồng ý” của em.
Làm vợ anh nhé (ảnh minh họa)
Tất cả bạn bè của Phan và Liên đều giục Liên gật đầu đi khiến cô ngượng đỏ mặt. Ngồi vào bàn tiệc, ai nấy cũng vui hết cỡ, nhất là hôm nay là sinh nhật Liên nên phải quẩy tưng bừng.
Đám bạn thân rót rượu bắt Phan uống như đúng rồi. Vì uống đỡ cho Liên, vừa muốn thể hiện với bạn bè mình tửu lượng tốt nên Phan cứ hết cốc này đến cốc khác.
Hơn 12h đêm thì tiệc tan, mọi người ai về nhà nấy còn Phan thì say mềm nằm luôn ra giường gáy. Ngán ngẩm trước tình trạng của Phan, Liên nói khó với Hường để anh ngủ lại đây một đêm, chứ giờ Phan say thế này đưa anh về nhà như thế nào được.
Hường vốn dĩ là người khó tính, chuyện trai gái ngủ với nhau là chuyện tối kỵ với cô. Nhưng vì Liên cứ nài nỉ nên cô đành chấp nhận vậy. Cả đêm hôm đó Hường không cho Liên ngủ mà bắt ngồi cô ngồi nói chuyện với mình vì sợ nhỡ may Liên ngủ, Phan dậy lại nhầm Hường là Liên thì chế.t.
Đang miên man ngủ, bỗng chốc Phan buồn vệ sinh quá không ngủ tiếp được nữa. Anh định dậy đi vệ sinh rồi vào ngủ tiếp ai ngờ lại nghe được cuộc nói chuyện đáng sợ của bạn gái và Hường.
- Mày tính cứ lừa anh Phan đến bao giờ nữa. Chuyện mày có bầu với anh Đức không mấy mà bại lộ. Mày định tính thế nào đây? – Hường ngần ngừ hỏi Liên.
Video đang HOT
Tùy mày giải quyết thôi (ảnh minh họa)
- Tao cũng không biết nữa. Tao yêu anh Phan, nhưng giờ đã lỡ qua đêm và để lại hậu quả với anh Đức như thế này rồi tao cũng không biết làm thế nào nữa. Hôm qua tao có chuyện với anh Đức, anh ấy không nhận cái thai này. Và anh ấy bảo sẽ không có đám cưới nào với tao cả. Hay là tao nhận lời cưới anh Phan, rồi tao giục anh ấy cưới gấp trong tháng này.
- Khổ, tao nói mày đừng qua lại với ông Đức thì không chịu nghe cơ, giờ thì mệt thế này đây? Tùy mày giải quyết thôi nhưng tao không dám chắc mai này có chuyện gì xảy ra đâu.
- Thôi đến đâu hay đến đó vậy? Tao cũng đau đầu lắm rồi.
Không thể chịu đựng được sự thật nghiệt ngã chính Liên thốt ra. Phan đứng dậy tát bốp cái vào mặt Liên khiến cô choáng váng ngã dúi xuống đất. Không để bạn gái thanh minh, Đức đã ném những câu chua chát vào Liên như để chì chiết, xả cơn giận dữ trong lòng.
- Cô…sao cô lại là.m chuyệ.n đ.ó với tôi? Tôi yêu cô, tôn trọng cô đến mức 3 năm yêu nhau tôi chưa hề đòi hỏi “chuyện đó” với cô, giữ cho cô để cô “dâng” cho thằng khác xơi như vậy sao? Đúng là loại đàn bà đàng điếm.
- Anh…em xin lỗi. Là em sai nhưng giờ em hối hận lắm rồi. Em xin lỗi, anh hãy cho em cơ hội sửa sai.
- Đúng rồi đó anh, Liên nó hối hận rồi. Anh hãy thương nó và cho nó cơ hội làm lại từ đầu. – Hường lên tiếng nói đỡ Liên.
Cô…sao cô lại là.m chuyệ.n đ.ó với tôi? (ảnh minh họa)
- Cô…cô đi ra khỏi phòng, tôi có chuyện riêng với nói với Liên. – Phan đuổi Hường ra khỏi phòng giữa đêm và đóng sầm cửa lại tra khảo Liên.
- Thế nào. Cô ngủ với trai thích lắm phải không? Được thôi, hôm nay tôi sẽ cho cô biết thế nào là phải bội. Loại con gái như cô không xứng làm vợ tôi. Từ mai trở đi tôi và cô chẳng còn liên quan gì đến nhau nữa. Thằng này không ngu mà nuôi con người khác nhé.
- Anh… xin anh đừng buông lời chia tay. Em yêu anh, em cần anh thật mà.
Mặc Liên khóc lóc, va.n xi.n đủ kiểu Phan vẫn sỉ nhục cô, anh bế thốc cô lên giường xe toạc váy Liên ra làm “chuyện đó”. Phan cứ thế tr.a tấ.n, hàn.h h.ạ thể xác Liên đến đau điếng. Mỗi lần Liên khóc nấc lên xin Phan nhẹ thôi, anh lại mạnh bạo hơn. Chưa lúc nào Phan uất ức và căm hận Liên thế này.
Làm xong chuyện đó với Liên, Phan bực dọc mặc đồ bỏ đi. Anh quay lại cười khẩy rồi mở ví ném cho Liên 500 ngàn tiề.n “bo” cho Liên. Cầm đồng tiề.n Phan “bo” cho mình, Liên cười như một kẻ điên. Cô không ngờ đời mình lại có ngày như thế này.
Từ hôm đó Phan cắt đứt mọi liên lạc với Phan. Anh lao đầu vào làm việc để quên đi chuyện vừa xảy ra. Thi thoảng Phan lại tìm đến gái làng chơi như để xả bực tức và là cách trả thù đời.
Theo Một thế giới
Thử lòng người yêu: "Anh có muốn ngủ lại với em đêm nay không?" và cái kết bất ngờ
Tuấn ôm Hân và hôn cô cháy bỏng, nụ hôn gấp gáp cảm giác như muốn nuốt trọn cô. Tuấn hôn đến cổ, Hân có ý đề phòng nhưng giờ đây cô như mềm nhũn tan chảy trong tay anh. Cô mặc kệ tất cả, Hân muốn để mọi thứ thật tự nhiên và rồi...
Cô từng xem hắn là kẻ thù, nhưng sau chuyến du lịch đó cô chợt nhận ra hắn quan trọng với mình hơn cô nghĩ. Tuấn là một người đàn ông cao to đẹp trai, anh ta đẹp đến mức các cô gái phải thốt lên: "Người đâu mà đẹp quá đáng như vậy".
Hân cũng thấy thế, nhưng chẳng hiểu sao cô chẳng ưa nổi cái tính ngạ.o mạ.n của anh ta. Tuấn thích đi chu du chụp ảnh mặc dù công việc của anh ta chẳng liên quan gì đến nghệ thuật, ngược lại nó lại còn rất khô khan đó là nghề kế toán. Vậy nhưng ở anh ta chẳng toát lên vẻ mình là một người chuyên làm việc phòng máy cả.
Sau chuyến du lịch tình cờ đó, Tuấn hay chạm mặt Hân ở nhiều nơi. Nhiều đến mức cô phát cáu lên cứ nghĩ là hắn theo dõi mình. Tuấn quan tâm Hân theo cách của một người đàn ông đang để ý đên 1 người phụ nữ trên mức tình bạn, dường như Hân đã ngửi được mùi "tán tỉnh" đâu đây. Cô tìm cách né tránh anh ta nhưng nhiều khi Hân tự hỏi: "Mình và anh ta chẳng là gì vì sao mình lại phải tránh mặt chứ?". Hân cố gắng không thích không để ý đến Tuấn nhưng càng cố thì hình ảnh hắn càng quanh quẩn trong đầu.
Tôi có điên đâu mà thích cô (Ảnh minh họa)
- Anh thích tôi hay sao mà đi đâu tôi cũng chạm mặt anh vậy?
- Cô ảo tưởng à? Quán cà phê này đâu chỉ mình cô có thể ngồi, đúng không?
Hân tức tôi bỏ lên tầng 2 còn Tuấn mỉm cười nham hiểm, một chốc sau cô nhân viên thân thiết của Hân đưa cho Hân ly cà phê nóng hổi mà Hân yêu thích rồi nói:
- Chị với sếp em cứ như 2 kẻ thù ấy nhỉ.
Hân suýt sặc nước:
- Cái gì, sếp... sếp ư? Sếp đâu ra.
- Thì anh Tuấn lúc nãy là chủ tiệm cà phê này mà chị. Nói đúng hơn là của mẹ anh ấy, nhưng giờ cô ấy qua Mỹ thăm con gái nên anh Tuấn tạm thời tiếp quản.
Hân ngớ người cảm giác xấu hổ lan tỏa đến từng tế bào.
- Chế.t cha, mình ngộ nhận rồi, chẳng biết giấu mặt vào đâu nữa.
Thế rồi, Hân trốn vè và từ đó cô ít lui tới quán đó hơn để không phải chặm mặt Tuấn. Nhưng chính điều đó khiến cho cả Tuấn và Hân thấy trống vắng. Cô nhận ra trái tim mình đã lỗi nhịp với kẻ mà suốt ngày chọc tức cô. Còn Tuấn, anh thích Hân ngay từ lần đầu gặp mặt, 1 cô gái bướng bỉnh ngang tàng và không thích ai điều khiển mình.
Đợt đó Hân phải đi công tác 1 tuần tại Đà Nẵng, Tuấn buồn vì không tìm thấy dấu vết của Hân đâu. Anh có nhắn tin cho cô nhưng lúc thì cô trả lời lúc thì không? Khi Hân về Hà nội, Tuấn đã không ngần ngại tỏ tình.
Hân đứng bần thần vì bất ngờ nhưng rồi cô thấy trái tim mình cũng đang lỗi nhịp. Cô đoán những bó hoa mỗi sáng đặt trước cửa nhà của mình bấy lâu nay là của Tuấn, những rắc rối cô gặp phải được gỡ rối chắc chắn cũng có sự tham gia của Tuấn vì mối quan hệ của Tuấn rất rộng.
Hân nhận lời yêu sau khi đã xác định được tình cảm của mình. Chỉ có điều cô vẫn lo sợ sự đào hoa thiếu sự chung thủy nơi Tuấn. Hân vốn là người mất niềm tin vào đàn ông. Hôm ấy trời mưa anh đưa cô về, Tuấn ghé vào nhà Hân uống ly cà phê cho ấm bụng. Hân thích cà phê nâu nhưng lại pha rất tệ chính vì thế cô để Tuấn làm việc đó còn mình chỉ ngồi thưởng thức.
Anh ở lại nhé (Ảnh minh họa)
Lúc ấy cũng đã muộn, 12 giờ Tuấn định bụng đi về vì mưa bắt đầu ngớt, nhưng Hân quay sang ôm anh rồi bảo: "Anh có muốn ngủ lại với em đêm nay không?". Tuấn ngạc nhiên rồi lấy lại tinh thần và bảo:
- Anh biết trò này rồi, nếu anh đồng ý em sẽ chử.i rủa anh là loại không ra gì đúng không?
- Dĩ nhiên là không? Mình đang là người yêu của nhau mà.
Hân định bụng thử lòng bạn trai mình, cô muốn xem anh ta có giống như bao gã khác chưa yêu đã muốn lên giường không? Nhưng nếu lỡ Tuấn ở lại thì có lẽ Hân cũng không từ chối vì cô yêu anh, yêu rất nhiều chỉ có điều là tâm trí cô đang rối. Cô không biết mình thực sự muốn gì nữa:
- Vậy anh sẽ ở lại nhé.
- Được thôi, em tắm đã rồi mình ngủ nhé.
Tuấn lên giường nằm xem ti vi chờ Hân, cô mặc chiếc váy ngủ dài nhưng đủ gợi cảm. Tuấn chào đón Hân bằng cách dang tay ra, cô nằm gọn trong vòng tay ấm áp của anh. Mùi hương đó khiến cô chỉ muốn chui rúc vào ngực Tuấn cho đến sáng.
Tuấn ôm Hân và hôn cô cháy bỏng, nụ hôn gấp gáp cảm giác như muốn nuốt trọn cô. Tuấn hôn đến cổ, Hân có ý đề phòng nhưng giờ đây cô như mềm nhũn tan chảy trong tay anh. Cô mặc kệ tất cả, Hân muốn để mọi thứ thật tự nhiên, cô chẳng màng đến cái gọi là thử lòng người yêu nữa. Tuấn hôn cô nồng nàn, tay anh ôm eo nhưng rồi bỗng dưng anh dừng lại nhìn ngắm Hân rồi nói:
- Em đẹp lắm, anh yêu em.
Hân mỉm cười hạnh phúc.
- Em ngủ ngon nhé, anh về đây. Em không cần thử lòng anh vậy đâu, anh yêu em thật lòng, đơn giản là yêu thôi chứ không phải yêu vì muốn lên giường. Vì nếu cần điều đó thì mấy tháng qua anh đã không quan tâm em nhiều như vậy và người như anh không khó để tìm kiếm thứ đó ngoài kia. Mai gặp nhé, mai anh đón em đi ăn sáng rồi đi chụp hình, ngủ ngon cô bé nhé.
Hân sững sờ, xen lẫn sự hụt hẫng xấu hổ. Nhưng khi nhìn Tuấn nhẹ nhàng khép cửa đi về cô lại bất giác mỉm cười. Hân sung sướng quấn mình vào chăn hà hít mùi hương còn sót lại của Tuấn. Cô không rõ có phải anh đã cố tình sắp đặt hay không, nhưng trái tim cô tự nguyện yêu anh vì thế cô tin vào nhân cách của anh.
Mùa đông, cô mèo lười chỉ thích ngủ nướng và mỉm cười hạnh phúc khi sớm mai thức dậy có ai đó hôn nhẹ rồi kéo đi ăn. Hạnh phúc của người phụ nữ đơn giản vậy thôi, dành tuổ.i thanh xuân để yêu và được yêu.
Theo Một Thế Giới
Bạn cùng phòng thản nhiên dẫn bạn trai về 'yêu' suốt cả đêm Mặc dù có em ngủ trong phòng nhưng bạn ấy vẫn dẫn người yêu về để qua đêm. Hai người ấy thản nhiên "hành sự" khiến em mất ngủ cả đêm. Ảnh minh họa Em là sinh viên tỉnh lẻ học đại học ở Hà Nội. Vì điều kiện kinh tế eo hẹp nên em thuê trọ với một bạn cùng quê để...